- Tiểu tử Khương Tư Nam kia vậy mà lợi hại như vậy? Dùng lôi đạo thần thông giúp trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử tẩy mao phạt tủy, coi như là ta cũng rất khó làm đến, thiên phú kẻ này chỉ sợ vẫn là bị chúng ta đánh giá thấp!
Chu Nam Thành sợ hãi than nói.
- Hắc hắc, Chu sư huynh, thiên phú của hắn càng cường đại, đối với chúng ta uy hiếp lại càng lớn, ba tháng sau Chân Truyền thí luyện, nhất định phải diệt trừ hắn!
Khuôn mặt Lâm Giác hung ác nham hiểm, thanh âm lành lạnh, toát ra một tia sát cơ.
Chu Nam Thành gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, kẻ này vậy mà dựa vào thủ đoạn ngoài dự đoán mọi người thu mua nhân tâm, thật có thể nói là phiên vân khúc vũ, kế hoạch dựa vào Ngoại Môn Đệ Tử ngăn cửa khiêu khích, quấy nhiễu hắn tu luyện của chúng ta ngược lại là bị phá hư rồi! Bất quá... Cái này cũng không có gì, hắn trở mình không ra lòng bàn tay của chúng ta!
Chu Nam Thành thoạt nhìn già vẫn tráng kiện, tiên phong đạo cốt, nhưng mà trong ánh mắt âm lãnh, thần sắc bá đạo thoáng hiện, cũng là một thế hệ nhân tinh.
- Chúng ta nguyên bản là muốn thăm dò chiến lực chân thật của hắn, như thế xem ra chúng ta vẫn là đánh giá thấp hắn rồi, ta xem ngoại môn Sơn Hà Bảng, chỉ sợ ngoại trừ Ngư Hóa Long, những người khác hơn phân nửa đều không phải đối thủ của hắn!
Ánh mắt Chu Hạo lập loè, nghĩ nghĩ cười nhạt nói:
- Phụ thân, Lâm trưởng lão, ta xem không bằng để cho Ngư Hóa Long tới khiêu chiến Khương Tư Nam a, kể từ đó long tranh hổ đấu, mặc kệ ai thua ai thắng, chúng ta đều có thể nhìn ra chiến lực chính thức của Khương Tư Nam!
Mặc dù Chu Hạo đối với Khương Tư Nam hận thấu xương, nhưng cũng không phải thế hệ ngốc nghếch, ở thế giới dưới lòng đất Khương Tư Nam biểu hiện cũng đã để cho hắn rất kiêng kị, hôm nay muốn đối phó, nhất định phải trước chứng kiến cực hạn của đối phương ở nơi nào, mới có thể bảo đảm không sơ hở.
- Đúng vậy, vậy hãy để cho Ngư Hóa Long ra tay đi!
Cuối cùng Chu Nam Thành cùng Lâm Giác nhìn nhau, đều nhẹ gật đầu, giải quyết dứt khoát.
Ngang!
Trong một sơn cốc u tĩnh, trong lúc đó một tiếng rồng ngâm vang vọng trời cao, quang vũ bay múa, ở trong thần quang sáng chói, một ngũ trảo Thần Long kim sắc, trông rất sống động, đằng vân giá vũ mà lên, ở trong hư không xê dịch, tản mát ra một loại khí tức Hồng Hoang, cuối cùng rơi vào trên đỉnh đầu một thanh niên.
Người thanh niên kia tóc dài không bị trói buộc rối tung ở sau ót, thoạt nhìn tuấn lãng, dáng người kiện tráng như rồng, diện mục cương nghị, đôi mắt hổ tản mát ra hàn mang khiếp người, cả người bao phủ ở trong hào quang sáng chói, khí thế ngập trời.
- Ngư sư đệ, Chân Long Thăng Thiên Quyết của ngươi đã tu luyện đến viên mãn, phải biết rằng đây chính là một trong các tiểu thần thông khó tu luyện nhất, là bí mật bất truyền của Yêu tộc, nhưng cũng chỉ có tuyệt thế thiên tư như Ngư sư đệ ngươi, mới có thể nhanh như vậy tu luyện thành công, chỉ sợ dùng không được bao lâu có thể cô đọng thần thông Kim Đan đi à nha?
Chu Hạo đứng ở trước mặt thanh niên này, mặt mỉm cười nói.
Người thanh niên này, dĩ nhiên là Ngoại Môn Đệ Tử thứ nhất Sơn Hà Bảng, Ngư Hóa Long!
Ngư Hóa Long nhìn Chu Hạo, nhàn nhạt nói:
- Ta tu đạo, là Chân Long chi đạo, ở Chân Thiên Cảnh trì hoãn nhiều năm như vậy, chính là vì tu luyện Chân Long thần thông, bất quá vẫn may mắn mà có Chu sư huynh giúp ta tìm được Chân Long Thăng Thiên Quyết, nếu không đạo pháp thần thông của ta không có khả năng nhanh như vậy thì đến được viên mãn, ta thiếu nợ ngươi một nhân tình!
Chu Hạo cười ha ha, mặt mũi của hắn anh tuấn, dáng người cao ngất, chỉ là mặt mày tầm đó mang theo một tia âm trầm, khiến cho hắn thoạt nhìn rất rét lạnh.
- Ngư sư đệ, cái này thật đúng là khách khí rồi, nhân tình gì chứ, chờ ngươi tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh, trở thành Nội Môn Đệ Tử, ta nhất định cầu cha ta thu ngươi làm thân truyền đệ tử, đến lúc đó nhất định sẽ vì ngươi tìm đến Long tộc đại thần thông, phải biết rằng ở Chân Cương Đại Lục chúng ta, không có Long tộc tồn tại, Long tộc thần thông này cực kỳ khó làm, nhưng mà chắc hẳn trong hai Đại Yêu cung kia, nhất định sẽ có bí tàng!
Ngư Hóa Long từ chối cho ý kiến nhẹ gật đầu, tuy hắn từ trong đáy lòng, đối với Chu Hạo một mực cảm giác hài lòng này không có hảo cảm gì, nhưng mà dù sao thiếu hắn một nhân tình, cũng không nên một ngụm từ chối.
Hắn bản thân cũng là một người cao ngạo, với hắn mà nói có tư cách làm sư phụ hắn, ít nhất cũng là Đại La Thiên Tông Đại trưởng lão thậm chí Thái Thượng trưởng lão, một trưởng lão nội môn, còn không có được hắn nhìn ở trong mắt.
- Không biết Chu sư huynh tới, là có chuyện gì không?
Ngư Hóa Long biết rõ Chu Hạo này cũng là nhân vật vô sự không lên điện tam bảo, hai ngày này ngoại môn phát sinh một sự tình, hắn cũng hiểu được một ít, ẩn ẩn có chút suy đoán.
Chu Hạo khẽ mĩm cười nói:
- Chính có một việc cần Ngư sư đệ tương trợ!
Hắn nói Ngoại Môn Đệ Tử cùng Khương Tư Nam khiêu chiến thoáng một phát, mơ hồ hi vọng Ngư Hóa Long có thể chủ động khiêu chiến Khương Tư Nam, tra rõ thực lực chân chính của Khương Tư Nam.
- Để ta đi khiêu chiến Khương Tư Nam?
Ngư Hóa Long cau mày, hắn là Sơn Hà Bảng thứ nhất, tự nhiên tâm cao khí ngạo, dù Khương Tư Nam là Thiên Đạo Phong Chân Truyền Đệ Tử, nhưng mà dù sao cũng chỉ là Chân Thiên Cảnh, hắn tự nhiên không cho rằng đáng giá để cho mình đi khiêu chiến.
Hơn nữa Sơn Hà Bảng thứ nhất, tự mình đi khiêu chiến Khương Tư Nam, hoặc nhiều hoặc ít đều đối với hắn sinh ra ảnh hưởng nhất định.
Bất quá hắn cuối cùng không có cự tuyệt, chậm rãi nói:
- Cũng được, chuyện này mặc dù đối với ta có chỗ ảnh hưởng, nhưng mà ta đáp ứng, coi như trả Chu sư huynh một cái nhân tình!
Chu Hạo nghe được Ngư Hóa Long đáp ứng, lúc này mới thở dài một hơi, dù sao hắn cũng biết Ngư Hóa Long cao ngạo, để cho hắn chủ động đi khiêu chiến người khác căn bản không có khả năng.
Nhưng mà xem ra mình trước kia tiễn đưa một cái nhân tình vẫn rất đáng tiền, Ngư Hóa Long đã đáp ứng.
- Tốt! Ngư sư đệ, vi huynh ngay ở chỗ này cầu chúc Ngư sư đệ thắng ngay từ trận đầu, hảo hảo sửa chữa tiểu tử kia thoáng một phát, chờ sau khi chuyện thành công, ta nhất định sẽ để cha ta thu ngươi làm thân truyền đệ tử!
Chu Hạo vừa cười vừa nói, ở hắn xem ra tuy Ngư Hóa Long thiên phú không tồi, nhưng mà một gia hỏa không có căn cơ có thể trèo lên chân phụ thân mình, đó là vận mệnh của hắn, bởi vậy trong tươi cười liền không tự giác dẫn theo một tia kiêu căng. Đăng bởi: Đọc truyện