Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Điện Não
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cô gái phát hiện có thằng nào đó dòm ngó cảnh xuân dưới áo mình thì sẽ phản ứng thế nào?

Ừm, phản ứng thế này: người thẹn thùng thì kêu lớn "Á..." một tiếng, sau đó mắc cỡ đến mặt đỏ bừng rồi bày ra vẻ mặt phẫn nộ, còn người bạo lực thì táng "bốp" một cái rồi hung hăng mắng ầm lên "Ngươi dám nhìn lén bà hả?"

Còn Cao Hiểu Tiết thì phản ứng thế nào?

Cô em này không thẹn thùng cũng không bạo lực, nàng là người có tính cách nhí nhảnh, tinh quái nên nàng rất bình tĩnh hỏi:

- Đẹp lắm hả?

Trần Húc trả lời theo bản năng:

- Đẹp!

Vừa nói xong Trần Húc đã biết là mình xong đời rồi, quả nhiên Cao Hiểu Tiết cười lạnh lùng nhìn hắn. Trần Húc cười cười một cách ngu ngốc:

- Á, Gì? A, bà mới tắm xong chắc nóng lắm hả? Ăn kem cho bớt nóng nhá? Bà muốn ăn kem gì? Sô-cô-la hay sữa?

Cao Hiểu Tiết "tựa tiếu phi tiếu":

- Nói. Ông thấy cái gì?

Trần Húc vội lắc đầu lia lịa, nói:

- A, đâu có, đâu có thấy cái gì đâu!

Sau đó hắn thấy ánh mắt sắc bén của cô nàng kia thì hắn không tự giác cúi đầu, sợ hãi nói tiếp:

- Cái này... Thấy... thấy bộ quần áo nhỏ màu trắng...

Cao Hiểu Tiết lại hỏi:

- Vậy ông có muốn thấy bên trong không?

Trần Húc rất muốn nói "Muốn muốn muốn..." nhưng hắn biết nếu mình nói thế thì mình chắc chắn sẽ bị bụp chết vì thế đành ngậm ngùi lắc đầu, nói:

- Không, không muốn...

- Coi như ông thức thời!

Cao Hiểu Tiết cũng không truy hỏi nữa, nàng nhướng mắt với hắn:

- Lần này bỏ qua, là do bổn cô nương không cẩn thận. Sau này ông phải thành thật một chút

Sau đó nàng chạy đi ôm cái laptop của mình rồi đá Trần Húc một cú:

- Tránh một bên mà nhìn đi, không có một chút bản lĩnh, xem bổn cô nương bắt trộm đây

- Bắt trộm?

Trần Húc tránh sang một bên nhường chỗ cho nàng ngồi rồi chạy đi lấy thêm một sợi dây mạng tới.

Thấy Cao Hiểu Tiết khởi động máy xong lại mở một phần mềm lạ hoắc, Trần Húc liền hỏi:

- Bà định làm gì?

- Đưa IP của cái server đó cho tui. Hừ! Dám giở trò trên đầu bổn cô nương hả? Chán sống rồi sao?

Khi thấy nàng phân giải IP, Trần Húc mới kịp phản ứng:

- Thì ra là bà muốn hack nó! Bà biết xâm nhập hả?

Cao Hiểu Tiết cười đắc ý:

- Đương nhiên rùi, bổn cô nương mới vừa bái cao nhân làm sư phụ nà. Đúng lúc lấy tên đó làm đối tượng tập luyện! Ừm, cái này là hệ thống ảo của ông hả? Không ngờ ông cũng vọc phá mấy cái thứ này nha

Trần Húc cười trừ hắc hắc hai tiếng:

- Tui có chút hứng thú với diệt virus. Vậy bà chậm rãi chơi đùa với server nha, còn tui thì giải cái mã độc này rồi làm phần mềm chuyên diệt

Nghe thế Cao Hiểu Tiết trợn tròn mắt, vì muốn giải quyết một đoạn mã độc nào đó cũng không phải là chuyện đơn giản. Tự viết phần mềm chuyên diệt? Vậy có nghĩa là trình độ lập trình của Trần Húc đã tương đối cao? Nhưng nhớ tới biểu hiện hết sức thoải mái của hắn lúc thi môn ngôn ngữ C - chắc là trước khi lên đại học hắn đã từng học qua? - nên nàng cũng chỉ hơi giật mình mà thôi.

Thật ra viết phần mềm chuyên diệt mã độc cũng không khó lắm, bởi vì mã độc cũng chỉ là một loại phần mềm, một đoạn mã chương trình có mục đích cố định mà thôi.

Cái hệ thống ảo mà Tiểu Mẫn đưa cho Trần Húc có tính năng giám thị toàn bộ cử động của các loại mã độc, ví dụ như nó nằm ở địa chỉ nào trên bộ nhớ, sửa chữa khóa nào trong Registry, phương thức hoạt động,... đều nằm dưới sự theo dõi của Tiểu Mẫn.

Cái mã độc này rất đơn giản, chỉ có tính năng sao chép và tải thêm mã độc, sau đó sửa chữa khóa đăng ký trong Registry. Quan trọng nhất là nó tự chèn mình vào tiến trình của hệ thống, nên dù cho có xóa nó khỏi máy tính thì nó vẫn có thể "sống sót", mà mấy chuyện thế này rất dễ phát hiện. Không cần dùng tới phần mềm chuyên diệt, người dùng chỉ cần có chút kiến thức về máy tính, khởi động máy tính vào Safe mode là có thể dễ dàng diệt nó.

Quá đơn giản! Cái mã độc này có thể dùng từ "quá bình thường" để hình dung. Đúng lúc được dùng làm "nguyên liệu" để Trần Húc tập luyện, có điều, đầu tiên phải để hệ thống phân tích toàn diện cái mã độc này mới được, ví dụ như khi nó phát tác thì sẽ có hiện tượng gì?... Sau đó Trần Húc nhàm chán nhìn xem Cao Hiểu Tiết tấn công như thế nào.

Cái phần mềm Cao Hiểu Tiết đang dùng Trần Húc chưa từng thấy qua, nhưng nhìn vài lần Trần Húc đã biết phần mềm này có tính năng tương tự cái của mình, ừm, là một phần mềm tập hợp các thủ đoạn công kích phổ biến của hacker như phân tích lỗ hổng, kiểm tra tiến trình bắt tay,... rất thích hợp cho lính mới nhưng so với hacker cao cấp thì cái phần mềm này rất đơn sơ.

Bất quá thấy phương pháp tấn công của Cao Hiểu Tiết làm Trần Húc mở rộng tầm mắt.

Bởi vì Trần Húc theo học với Tiểu Mẫn thì hắn chỉ biết dùng một phương pháp duy nhất là yêu cầu kết nối liên tục, vòng qua tường lửa của đối phương rồi lấy một cái tài khoản Admin... Đây là một phương pháp cơ bản nhất, ngắn gọn nhất nhưng cũng dễ dàng bị đối phương phát hiện và phản kích.

Khi Cao Hiểu Tiết tấn công thì nàng vừa yêu cầu kết nối liên tục vừa vô thanh vô tức tung ra số lượng lớn các dữ liệu ngụy trang để tiến vào máy của đối phương. Giống như là một tên trộm, đầu tiên là tìm một đồng lõa rồi cho hắn quang minh chính đại gõ cửa nhà người ta, làm cho chủ nhà tập trung chú ý vào tên gõ cửa này còn nàng thì lẻn vào nhà người ta bằng cửa sổ!

Tuy thủ đoạn tấn công này không phải là mới mẻ, độc đáo gì nhưng lại làm cho Trần Húc có nhận thức mới về các cách thức tấn công và phòng thủ.

Nhìn thao tác của Cao Hiểu Tiết thì rõ ràng trình độ của nàng còn kém mình, năng lực phản ứng, độ thuần thục khi sử dụng các câu lệnh cũng không phải là mạnh. Chắc là do kiến thức căn bản của Cao Hiểu Tiết chưa được vững chắc, ít nhất là không vững bằng Trần Húc. Kiến thức căn bản này là những lý giải đối với phần cứng lẫn phần mềm của máy tính, tuy Trần Húc mới học mấy tháng, chỉ nắm được một ít da lông bên ngoài nhưng sau khi hắn học được ngôn ngữ lập trình cực kỳ dễ hiểu thì trình độ của hắn được nâng lên đáng kể, hiện giờ có thể nói là trình độ đã khá cao.

Thấy thủ đoạn của Cao Hiểu Tiết, cuối cùng Trần Húc cũng hiểu được tại sao Tiểu Mẫn không chịu dạy mình kỹ thuật công phòng [tấn công và phòng thủ] của hacker cho mình, đó là vì trong mắt người ngoài thì các cuộc chiến công phòng của hacker rất nhàm chán nhưng đối với hacker thì không thể nghi ngờ gì, đó là một môn nghệ thuật! Mà đối với phạm trù nghệ thuật thì máy móc vĩnh viễn không thể nào lý giải được. Tuy thủ đoạn công kích của Cao Hiểu Tiết chẳng qua chỉ là những phương pháp thông thường của hacker, nhưng vấn đề nằm ở chỗ là cách dùng của nàng rất xảo quyệt, thay đổi liên tục, làm phát huy 200% hiệu quả vốn có của chúng!

Trần Húc thầm đánh giá trong lòng: đại khái kỹ thuật cơ bản của Cao Hiểu Tiết được 10 điểm thì mình được 15 điểm, nhưng nếu cả hai dùng máy tính có cùng cấu hình thi đấu với nhau thì khả năng mình thất bại chiếm xác suất rất lớn, hơn nữa mình bại là do cách thao tác.

Trước giờ Trần Húc chưa bao giờ nghĩ tới phương pháp ngụy trang dữ liệu lại có nhiều cách thức biến hóa như thế, thật ra những phương pháp mà Cao Hiểu Tiết sử dụng thì hắn hoàn toàn có thể dễ dàng thực hiện được nhưng mà hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Chuyện này đúng với câu "không có chuyện làm không được, chỉ có những chuyện không thể tưởng tượng ra", giống như ông Watt nhìn nồi nước sôi thì phát minh ra máy hơi nước, còn Newton thì bị quả táo rụng trúng u đầu thì "sản xuất" ra định luật vạn vật hấp dẫn. Trần Húc cảm thấy sức tưởng tượng của mình thật sự là quá hạn chế, hắn thấy ấm nước sôi thì chỉ biết chạy đi nấu ấm khác, còn nếu bị táo rơi trúng đầu thì sẽ mắng ầm lên, sau đó nuốt luôn quả táo!

Kỹ thuật của hack giống hệt nhau, nhưng so với sự quỷ quyệt của Cao Hiểu Tiết thì Trần Húc cảm thấy phương pháp tấn công của mình quá đơn điệu, y như là chỉ biết một cách. Vì thế hắn liền hỏi:

- Bà học mấy cái phương pháp tấn công này ở đâu vậy?

Lúc này Cao Hiểu Tiết đã lấy được quyền Admin, bắt đầu thu hoạch địa chỉ IP của đối phương, server bên đó giống như một chiếc cầu, cả hai bên đều đang không chế từ xa, cho nên nàng không để ý đáp theo cảm tính:

- Tinh...

Sau đó nàng lập tức phản ứng, cười hì hì rồi nói:

- Úi, là tự tui sáng tạo sau khi trải qua nhiều lần thí nghiệm đó mà, thế nào, rất tốt đúng không?

Những lời này của nàng rõ ràng giấu đầu lòi đuôi, cái từ “Tinh” mà nàng vừa nói đã khiến Trần Húc chú ý, hắn lập tức nghĩ ngay tới cô gái luôn im lặng, có mái tóc màu lam nhạt: Trạm Tinh.

Nhớ tới ngày trước Trạm Tinh “share” tiền ăn của cả nhóm với mình, Trần Húc bèn hỏi dò:

- Trạm Tinh hả? Cô ấy có kỹ thuật tốt lắm hả?

Cao Hiểu Tiết liên tục phẩy phẩy tay để cố che dấu:

- Ai dà, không có, không có. Ông đừng hỏi có được không! Ai dà, nguy rồi, lo nói chuyện tên kia chạy mất tiêu rùi kìa! Tại ông đó!

Trần Húc nhìn màn hình, quả nhiên là đối phương đã chạy mất dép, có lẻ vừa rồi nàng căng thẳng nên thao tác chậm đi một chút nên chưa tìm được IP của tên kia, làm hắn chạy thoát rồi. Nhìn Cao Hiểu Tiết bĩu môi, vẻ mặt khó chịu, Trần Húc cười ha hả:

- Thôi bỏ đi, một tên “tiểu mao tặc” thôi mà

Cao Hiểu Tiết nghênh cái mặt đáng yêu lên:

- Ông nói đơn giản quá hé?! Đây là lần đầu tiên tui chính diện đối đầu với người khác đó, thế mà để hắn chạy mất, tui không cam lòng! Ai da, đều tại ông hết trơn, rảnh rỗi quá đi hỏi tui vấn đề đó. Được rồi được rồi, nói cho ông biết cũng không sao, Tinh Tinh có trình độ rất cao, tui đang theo bạn ấy học hỏi đó. Ừm, nhưng mà ông không được nhiều chuyện, đi kể tùm lum đó nhá

- Không không, nhất định là tui không kể cho ai biết đâu

Trần Húc xua tay rồi nói tiếp:

- Ừm, vậy... bà có thể dạy lại cho tui không? Tui cũng rất muốn học

Cao Hiểu Tiết nhìn hắn:

- Ông cũng muốn học? Được. Đầu tiên cứ học Hợp Ngữ đi nhá

Trần Húc cười hăn hắc:

- Mấy cái thứ đó tui đã có một ít kiến thức căn bản rồi, hiện giờ tui chỉ yếu về năng lực hành động thôi. Năng lực của bà rất mạnh nha, ài..., dạy tui đi, bà xem, cái gì tốt tui đều dành cho bà hết trơn, thấy không? Ngay cả cái giường vừa to vừa êm cũng tặng cho bà luôn đó

Nghe hắn nói thế, Cao Hiểu Tiết thật sự bó tay, không có cách nào từ chối, nàng đang muốn lên tiếng thì đột ngột chỉ vào màn hình máy tính của Trần Húc rồi hét lên:

- Ai da, hệ thống của ông sao lại biến thành thế này?

- Bị gì?

Trần Húc vừa quay đầu lại thì thấy trên màn hình hệ thống ảo của mình hiện lên một bức ảnh. Là bức ảnh của một con gấu mèo đang cầm 3 cây nhang [hương]!

- Gấu mèo thắp nhang?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK