Quản Bình Triều từng làm tổng giám đốc kỹ thuật của một công ty an ninh mạng lớn trong nước, trình độ máy tính của hắn trong nước thuộc loại siêu cao thủ. Nhưng mấy tháng trước, Quản Bình Triều buông tha cho công việc có tiền lương cao ngất rồi gia nhập một công ty mới - “Kỳ Hổ” viết ra phần mềm “Vệ sĩ 360”, chuyện này sinh ra một trận xôn xao.
Rất nhiều người thấy “Vệ sĩ 360” là chuyện cười, bởi vì nó được tuyên bố là phần mềm chống lừa đảo mạnh nhất trên mạng, nhưng người đứng đầu công ty này lại là người sinh ra phần mềm lừa đảo đầu tiên ở Trung Quốc – người tung ra “Trợ thủ mạng 3721”, Chu Hồng Vĩ!
Chu Hồng Vĩ năm đó tung ra “Trợ thủ mạng 3721” mò không ít tiền, sau đó 3721 bị “Nhã Hổ” kiện, Chu Hồng Vĩ trở mặt om sòm với cao tầng “Nhã Hổ”, bây giờ hắn muốn tung ra “Vệ sĩ 360” để chống lừa đảo – không phải là ăn trộm lại đi bắt ăn trộm sao?
Cũng có người cho rằng: cha đẻ của phần mềm lừa đảo lại đi diệt phần mềm lừa đảo thì sẽ sinh ra phần mềm rất tốt.
Mặc kệ thái độ làm người của Chu Hồng Vĩ như thế nào, thì khi “Vệ sĩ 360” được hắn thúc đẩy sinh ra, chỉ trong mấy tháng đã thu hút được rất nhiều người sử dụng, lại còn nhận được rất nhiều lời khen, trong đó tất nhiên phải có công lao của hắn: ánh mắt cùng năng lực của hắn làm cho người dùng “Vệ sĩ 360” tin tưởng. Đương nhiên, không thể bỏ qua công sức của Quản Bình Triều và những người khác đã cùng hắn viết phần mềm.
Những người giống Quản Bình Triều, thường có một thân phận khác trên inte: thân phận vừa xa lạ lại vừa quen thuộc - hacker.
Nhưng Quản Bình Triều không phải là hacker, nói chính xác thì hắn là một “Hồng Khách” [cái này thì chưa biết là gì, để sửa sao].
Hắn là một trong những thành viên đầu tiên của liên minh Hồng KháchTrung Quốc.
Liên minh Hồng Khách Trung Quốc (HUC) thành lập năm 1999, sau sự kiện "Ngũ bát", là lúc Mỹ oanh tạc đại sứ quán Trung Quốc ở Yugoslavia, hacker Trung Quốc thành lập một cái liên minh tự phát, thành viên trong tổ chức lợi dụng kỹ thuật hacker của mình, biểu đạt chủ nghĩa yêu nước và chủ nghĩa dân tộc, phát động công kích một ít trang internet của Mỹ - nhất là trang internet của chính phủ.
Sau đó, các hacker này đổi tên thành Hồng Khách, đưa ra khẩu hiệu: "Chúng ta phải yêu nước" và "Trước khi học kỹ thuật phải học làm người". Tháng 5 năm 2001, phát động đại chiến hacker Trung – Mỹ, làm toàn cầu khiếp sợ.
Trong lúc đại chiến hacker Trung - Mỹ đang đánh nhau “thiên hôn địa ám”, Quản Bình Triều là lực lượng nòng cốt của Hồng Khách, đã cùng mọi người thành công xâm nhập vào trang internet Nhà Trắng - Mỹ, gắn quốc kỳ lên trang chủ trang internetsite Nhà Trắng. Hồng Khách Trung Quốc, làm thế giới khiếp sợ.
Nhưng vì gặp nhiều áp lực, năm 2004, Lion - người sáng lập Liên minh Hồng Khách - tuyên bố giải tán Liên minh, nhưng tinh thần của Liên minh thì được bảo tồn. Năm 2005, những nòng cốt Liên minh cũ đã thành lập Liên minh Hồng Khách mới, trích dẫn câu đầu tiên “Đạo khả đạo phi thường đạo. Danh khả danh phi thường danh” [Đạo mà có thể gọi được thì không còn là Đạo thường. Tên mà có thể gọi được thì không còn là tên thường] trong “Đạo đức Kinh” – làm tuyên ngôn, đặt ngay ở trang chủ.
Quản Bình Triều rất chú ý sức khỏe của mình, không giống đa số hacker thường xuyên thức đêm hoặc điên đảo cuộc sống cuộc sống ngày thành đêm. Mỗi ngày, hắn uống một ly sữa nóng rồi đi ngủ trước 10g30. Trước lúc đó, hắn thường vào trang internet của Liên minh Hồng Khách, thảo luận các tin tức này nọ, hoặc thảo luận về kỹ thuật máy tính, hay chỉ đơn thuần nói chuyện phiếm đánh rắm.
Nhưng hôm nay, sau khi Quản Bình Triều vào Liên minh Hồng Khách, có cảm giác toàn bộ phòng nói chuyện phiếm đều khẩn trương, tất cả mọi người đang thảo luận về một phần mềm tên là "Chuyên diệt virus Phong Hỏa". Virus “Phong Hỏa”? Là virus gì?
Thấy Quản Bình Triều login, lập tức có người kêu lên: "Cao Trào huynh, đến đây nhanh, đại sự, đại sự!"
Người nói chuyện là “Trung niên mập mạp”, người này là một tên gia súc hay đùa giỡn, nên nhất định kêu Quản Bình Triều là Quản Cao Trào.
Quản Bình Triều còn đang thấy kỳ quái, chỉ thấy Trung niên mập mạp send cho mình một file .EXE, sau đó nói: "Cao Trào huynh, mau xem đi, hiện giờ Liên minh Hồng Khách đều dang mổ xẻ nó, đồ đệ của ta nói có người, trên một cái diễn đàn cùi bắp, tung phần mềm chuyên diệt này ra, còn nói là toàn bộ trang internet trên thế giới dang nhiễm virus Phong Hỏa, bọn ta đang thảo luận đây".
"Toàn bộ thế giới đều nhiễm?" Quản Bình Triều cười ha hả: "Có virus khủng vậy sao? Không phải là có người đùa dai chứ?"
"Chúng ta đều nghĩ vậy, đang thắc mắc thằng khùng nào tung ra cái chuyên diệt này, làm gì có virus khủng như thế? Nhưng vừa rồi đại tỷ “Bảo bối” ra mặt, nói có thể đây là sự thật, vì hiện giờ nàng đã theo dấu của cái chuyên diệt này tìm được virus rồi, đang toàn lực ứng phó, làm bọn ta choáng váng!"
Thấy những lời này, Quản Bình Triều cả người run lên. Vì đại tỷ “Bảo bối” trong lời của “Trung niên mập mạp” là siêu cấp cao thủ trong Liên minh Hồng Khách, còn lợi hại hơn cả hắn, có thể nói nàng là hacker tầm cỡ thế giới, hiện giờ đang làm việc cho quốc gia.
“Bảo bối” có nickname đầy đủ là “Bảo bối màu lam” (BlueBABY), tên thật là Tiêu Lăng Nhiên, khi 11 tuổi đã biểu hiện thiên phú kinh người: vì cảm thấy hệ điều hành tiên tiến nhất lúc đó là Windows 3.0 sử dụng không được thuận tiện, nên nàng đã tự phát triển một hệ điều hành của riêng mình. Khi biết được chuyện này thì Microsoft muốn tài trợ cho nàng học bổng toàn phần để nàng du học, điều kiện là nàng giao mã nguồn ra, nhưng bị Lăng Tiêu Nhiên từ chối.
Khi Lăng Tiêu Nhiên nghe nói Bill Gates thôi học khi đang học đại học thì nàng phát biểu "Ài, ông ta quậy quá!" làm nhân viên Microsoft dở khóc dở cười.
Đầu năm 1996, Lăng Tiêu Nhiên 17 tuổi, một nàng mình giải quyết virus “RedSweet” làm các chuyên gia Trung Quốc đau đầu, thanh danh nàng lan xa, nhưng nàng cũng cự tuyệt rất nhiều lời mời của các công ty mới của nước ngoài, nàng ở lại trong nước.
Trong phương diện nghiên cứu virus, Quản Bình Triều cảm thấy mình không bằng “Bảo bối màu lam”, nếu nàng nói virus này thật sự tồn tại thì tuyệt đối không phải là nói chơi.
Quản Bình Triều nhanh chóng mở phần mềm chuyên diệt, quả nhiên có cảnh báo máy của mình đã nhiễm virus, hắn thử mở các internetsite lớn trong ngoài nước cũng đều nhận được cảnh báo - cảnh báo này là do cái chuyên diệt đó báo nhưng tường lửa [firewall] hắn đang dùng lại không có cảnh báo gì!
Quả thực là “bất khả tư nghị”!
Đột nhiên lệnh triệu tập trên diễn đàn được phát ra, sau đó Quản Bình Triều thấy chuông điện thoại di động của mình cũng vang lên. Vừa mở ra thì thấy tin nhắn "Phòng hội nghị khẩn cấp". Phòng "Hội nghị khẩn cấp" là chỗ của tinh anh trong Liên minh Hồng Khách tụ họp, hơn nữa còn biết mặt nhau, nếu không có chuyện tuyệt đối khẩn cấp thì sẽ không tiến hành thảo luận trong đó.
Phòng hội nghị khẩn cấp vừa được mở ra, thì tinh nhắn sẽ tự động được gửi tới điện thoại di động của mỗi người, các tổ viên phải lập tức login - cho dù là đang sờ sờ nắn nắn với bạn gái cũng phải lập tức login!
Không đến 5 phút, tất cả nick đều sáng lên. Người đầu tiên lên tiếng chính là Bảo bối màu lam: tôi có thể chứng minh cái chuyên diệt này tuyệt đối không phải đồ giả, trên máy tính của tôi đã phát hiện loại virus này, một loại virus rất mạnh mẽ, nó có thể sinh ra hơn 10 loại biến thể. Thật đáng tiếc, tôi không dùng chuyên diệt này, mà tự mình chiến đấu với virus này, kết quả là tôi thất bại. Virus này khi bị tấn công thì nó đã bùng nổ, tuy tôi đã thi triển các loại bảo vệ nhưng phần cứng máy tính cũng bị hủy mất.
Mọi người ồ lên. Bảo bối màu lam được mệnh danh là "Tay súng bắn tỉa", năng lực của nàng thuộc loại đứng đầu thế giới trong việc tấn công và bảo vệ trước virus, vậy mà lại thất bại?
Bảo bối màu lam: theo tôi phân tích, virus này lợi hại ở chỗ nó lợi dụng lỗ hổng trong phần cứng của máy tính hiện giờ, lỗ hổng này tồn tại trong hầu hết các máy tính. Cho nên, khi virus này chính thức bùng nổ, nó sẽ phá hư phần cứng máy tính. Virus này không có dạng cố định nên các phần mềm diệt virus truyền thống không có tác dụng, nó có thể dễ dàng xuyên qua tường lửa, vô thanh vô tức chiếm giữ máy tính của chúng ta. Hơn nữa, bất kể dùng hệ điều hành nào – Windows, Linux, thậm chí là hệ điều hành tự chúng ta phát triển - nó đều có thể chiếm giữ quyền điều khiển.
Virus này ẩn náu trong phần cứng, cho dù cách ly phần cứng cũng vô dụng. Tôi đã liên hệ Hilger, tổ của cô ấy đang nghiên cứu virus này. Hilger có trình độ phòng ngự vượt xa tôi, không biết cô ấy có giải quyết được không...
Bảo bối màu lam đột nhiên tạm dừng, sau vài giây, nàng lại tiếp tục: xem ra là không được, tổ của Hilger cũng toàn quân bị diệt.
Mọi người lại ồ lên, Quản Bình Triều cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Hilger là ai? Đối với hacker nổi danh thế giới đã lộ ra ánh sáng, Quản Bình Triều không thể không biết. Tiểu nha đầu này là Nữ vương virus của Argentina, đứng đầu trong danh sách truy nã của FBI, khi nàng 15 tuổi, đã tấn công vào máy tính trung tâm của Bộ Quốc phòng Mỹ, làm cho Lầu Năm Góc lâm vào khủng hoảng, virus “RedSweet” cũng do là nàng tạo ra. Hơn nữa, trong việc đấu tranh yêu cầu chính phủ Mỹ thả thần tượng của nàng – Kevin@Mitter Niko đệ nhất hacker hiện thời - nàng liên tiếp làm cho chính phủ Mỹ luống cuống tay chân.
Nhân vật như vậy và đội ngũ do nhân vật như thế lãnh đạo cũng bị virus này đánh ngã?
Qua một lúc, Bảo bối màu lam mới nói: chuyện này cũng không khác lắm so với dự kiến. Cũng không phải vì virus này quá mạnh mẽ mà do chúng ta hoàn toàn không biết gì về nó, chúng ta không biết đối phương lợi dụng lỗ hổng gì của phần cứng. Người - hoặc tổ chức - công bố chuyên diệt này có trình độ vô cùng đáng sợ, ít nhất là tôi thấy như thế. Người - hoặc tổ chức này có trình độ hiểu biết về phần cứng, phần mềm vượt rất xa chúng ta, thậm chí có thể so với Kevin@Mitter Niko thời hoàng kim. Nếu hắn chỉ là một người thì người này thật sự rất đáng sợ!
Đối với lời nói Bảo bối màu lam, tất cả mọi người tỏ vẻ tán thành, tuy hiện giờ Kevin@Mitter Niko không thể đụng vào máy tính, đã sớm không còn là đệ nhất hacker trên toàn thế giới, nhưng năm đó trình độ hacker thế giới chưa phát triển, hắn lấy bản thân mình chứng minh lực lượng hacker với thế giới - chỉ 15 tuổi, hắn đánh vào hệ thống lá chắn tên lửa của Mỹ, lại còn thoải mái xem tư liệu đầu đạn hạt nhân của Mỹ - thậm chí nếu thích, hắn có thể bấm cái nút đáng sợ kia để hủy diệt toàn bộ thế giới.
Ở thời đại đó, chắc chắn không có ai vượt qua Mitter Niko được.
Mà ở thời đại này, lại có một người hoặc một tổ chức đáng sợ được sinh ra - thậm chí bọn họ còn ghê gớm hơn cả tổ chức tạo ra con virus này!
Có thể so sánh thế này, giống như văn nhân Trung Quốc ra câu đối. Không phải xem người ta ra vế đối thế nào, mà vấn đề là đối ra sao. Tất nhiên, người ra “tuyệt đối” [câu đối không thể hoặc rất khó đối được] là người cực kỳ mạnh mẽ, mà người có thể đối được lại càng mạnh hơn!
Có thể người tạo ra virus này chỉ vô tình phát hiện ra lỗ hổng và lợi dụng nó, nên hắn vừa có kỹ thuật cao vừa may mắn. Còn người tung ra phần mềm chuyên diệt, có thể giải quyết virus này lại trong tình huống hoàn toàn không có chuẩn bị gì, đây đúng là kỳ tích!
Cũng không có nhiều Hacker cao cấp trên thế giới, chỉ trong một đêm, hầu hết các hacker cao cấp đều nhận được phần mềm chuyên diệt này và truy tìm virus. Không có ngoại lệ, tất cả hacker tự cho rằng mình là siêu cấp - trong tình huống không dùng phần chuyên diệt – chiến đấu với virus, đều thất bại.
Cuối cùng các nhóm hacker không thể không thừa nhận, nếu cho bọn họ đủ thời gian và nhân thủ, mọi người kết hợp lại với nhau thì có thể phá giải hoàn toàn virus này trong 2 tuần, nhưng nếu trong thời gian hiện tại thì không thể nào hoàn thành được.
Các nhóm hacker cao cấp của Mỹ và Nga đều cho rằng virus này đã xuất hiện từ lâu rồi, còn tung ra phần mềm chuyên diệt này không thể nào là một người mà phải là một đội - một đội rất mạnh về phần cứng lẫn phần mềm máy tính!
Còn chuyện tại sao phần mềm xuất hiện ở Trung Quốc và toàn bộ giao diện đều dùng Trung văn thì các nhóm hacker tự cho mình là siêu cấp đều cho rằng Trung Quốc không thể xuất hiện một tồn tại siêu cấp như thế, họ kiên trì với lý luận của mình: đây rõ ràng là một thủ thuật che mắt, tổ chức này nhất định không phải người Trung Quốc, sở dĩ dùng Trung văn và tung ra trên một cái diễn đàn cùi bắp ở Trung Quốc là để che giấu tung tích.
Không ít hacker điều tra được phần mềm chuyên diệt này xuất hiện lần đầu tiên là trên một diễn đàn nhỏ có tên là “Thiên đường diệt virus” ở Trung Quốc, bọn họ ôm hy vọng thăm dò IP của SM.MH, thì không ngoài dự đoán: không tìm được gì cả!
Hy vọng tan biến, đám hacker đi điều tra cũng tự thấy buồn cười, một cao thủ như thế sao lại phạm sai lầm sơ đẳng được? Điều làm hacker thế giới kinh hoàng là: tuy bọn họ lần theo dấu vết của phần mềm chuyên diệt đã tìm được virus Phong Hỏa, họ không diệt được virus thì cũng thôi, nhưng không thể dịch ngược [phản biên dịch – Decompile: là quá trình dịch ngược từ ngôn ngữ 0, 1 của máy tính sang ngôn ngữ lập trình cao cấp hơn như Assemply, C, C+,...] được cái phần mềm này chuyên diệt nọ!
Tại sao phải dịch ngược?
Dịch ngược có nghĩa là thông qua các biện pháp nhất định, phá giải tập tin đang có, tính toán được các đoạn mã cấu thành tập tin đang đó có. Vì virus này có tốc độ lây lan và tính phá hoại quá lớn - lớn đến trình độ làm người ta khó có thể tưởng tượng. Nên các công ty an ninh mạng và các công ty sản xuất linh kiện máy tính phải trong thời gian ngắn nhất tung ra các bản nâng cấp phần mềm diệt virus hoặc các bản sửa lỗi để chống lại virus này.
Nhưng năng lực của họ không thể giải quyết được, chỉ có thể sử dụng phần mềm chuyên diệt của SM.MH - vấn đề là cái phần mềm này không phải do công ty họ tạo ra, nên họ muốn phân tích phần mềm chuyên diệt, sau đó biến nó thành sản phẩm của công ty mình. Nhưng cả đám đều thất bại!
Tất nhiên, Trần Húc không biết hai điểm:
Đầu tiên, một hacker, phải biết cách tự bảo vệ mình. Trần Húc ngây ngốc vào cái diễn đàn kia, hơn nữa còn công bố cái chuyên diệt nọ, không hề làm ra hành động gì để phòng hộ, dễ dàng bị đối phương tìm ra lai lịch của mình. Nhưng may mắn là hắn có một cái siêu cấp máy tính, và có một thằng cháu nội thông minh.
Cháu nội Trần Húc trước khi gửi Tiểu Mẫn tới đã thiết lập mức bảo mật cao nhất. Nói cách khác, nếu Trần Húc không có yêu cầu thì khi hắn sử dụng máy tính này, lệnh bảo mật cao nhất sẽ tự động được thi hành.
Thứ hai, phần mềm duyệt internet và tạo phần mềm đều dùng thuật toán mã hóa mạnh mẽ nhất năm 2086, nên hacker thời hiện tại có bản lĩnh phá giải được sao?
Đương nhiên, có người vui mừng, có người ngạc nhiên, có người kính nể thì cũng có người phát sầu và phẫn nộ.
Phẫn nộ chính là đám người tạo ra virus Phong Hỏa. Cũng không thể nói bọn họ phẫn nộ, mà phải nói là tức giận để hình dung!
Virus này được tạo ra khi họ vô tình phát hiện lỗ hổng trong phần cứng, thời gian để tạo ra nó là hơn nửa năm lao động cật lực! Nhưng không ngờ, họ vừa gắn nó vào trang chủ Alexa – internetsite được đánh giá cao nhất thế giới - mới được có ba ngày, đã bị người phá giải, hơn nữa còn đưa ra chuyên diệt gần như hoàn mỹ!
Nửa năm tâm huyết, toàn bộ nước chảy về biển đông [ý nói công cốc, chả được tích sự gì], bọn họ làm sao có thể chịu được?
Nhưng trong phẫn nộ, họ cũng cảm giác được sợ hãi rất sâu. Rốt cuộc là ai hoặc là tổ chức gì, có thể phá giải virus có thể nói là “virus chung cực” của họ? Với lại, trong thời gian ngắn ngủi như vậy có thể tạo ra phần mềm chuyên diệt?
Không ai biết. Họ vắt hết óc, nghĩ tới các hacker hoặc tổ chức hacker nổi danh trên thế giới, nhất là các tổ chức hacker Trung Quốc - tuy họ cho rằng Trung Quốc không thể có hacker mạnh nhất thế giới, nhưng nghĩ đến cái chuyên diệt này xuất phát từ Trung Quốc thì họ không thể không để ở trong lòng.
Lại suy nghĩ nửa ngày, họ cũng không nghĩ ra trong những hacker mình biết là ai có thực lực mạnh mẽ như vậy, mà người có thực lực cường đại như vậy hiện giờ đang làm cái gì?
Trần Húc nằm trên giường, trở mình, khóe miệng nước miếng chảy ròng ròng, “Hắc hắc” ngây ngô cười hai tiếng, lẩm bẩm hai câu, lại nghiêng qua ngủ tiếp. Trong mơ, hắn thấy mình đứng sau lưng cô gái tinh xảo có mái tóc quăn, đang lẳng lặng ngắm nàng...