Hác Ái Quốc là một người được sinh ra trong bọc điều, là gia đình “có gốc to”. Cha mẹ ông ta đều là quân nhân nên ông ta cũng theo chân họ bước lên con đường quân nhân, làm ở Bộ Quốc phòng, nhưng với chỉ số thông minh của mình, ông ta lại chọn làm quan chức trong Cục CNTT. Hiện giờ ông ta hơn 40 tuổi, có quân hàm Thượng Tá, trong Cục CNTT thì cũng coi như là nhân vật số 1 cho nên tiếng nói rất có trọng lượng. Kỹ thuật máy tính của ông ta cũng thuộc hàng cao thủ đỉnh cấp, đối với sự kiện Snake gây sóng gió thì ông ta có thái độ luôn xem thường, bởi vì điều quan trọng nhất của hacker là không được bại lộ thân phận thật sự của mình, tuy trước đó thân phận của đám Snake không có bị lộ nhưng lại quá vênh vang nên sớm muộn gì cũng bị túm thôi.
Hác Ái Quốc luôn cho rằng các cao thủ chân chính trên thế giới đều thuộc về quân đội của một quốc gia nào đó, bởi vì sức mạnh của hacker thật sự quá mạnh mẽ, mỗi người đều là một lập trình viên siêu hạng, mà cái loại lập trình viên siêu hạng thế này chỉ có nằm dưới sự điều khiển của quốc gia thì mới có thể thể hiện hết giá trị của họ. Còn cái loại mà cứ đứng bên ngoài giả danh lừa bịp, tự biên tự diễn gọi mình là tổ chức hacker chó má gì gì đó thì đều là loại tôm tép, cóc nhái gì đó, hoàn toàn không đáng để nhắc tới. Ừm, ngoại trừ người từng được mệnh danh là đệ nhất hacker trên thế giới: Kenvin@Mitter Niko. Tất nhiên, bây giờ có thêm một người nữa: SM.MH!
Đối với Kenvin@Mitter Niko thì Hác Ái Quốc cũng vẻn vẹn chỉ là khâm phục, nhưng có điều không phải khâm phục kỹ thuật của hắn mà là tinh thần “thà rằng cả đời không sử dụng máy tính nữa chứ đíu thèm làm việc cho chính phủ Mỹ” của hắn. Một người từng là vua hacker sau nhiều năm không dùng máy tính thì không còn đáng để nhắc tới nữa nhưng sau đó lại xuất hiện một vị vua hacker khác, hơn nữa còn là người nước mình – SM.MH!
Vốn Hác Ái Quốc tưởng là chuyện về SM.MH là chuyện giật gân, nói dóc nhưng sau khi thấy Bảo Bối Màu Lam đưa cái tường lửa kia ra thì hắn mới hoàn toàn tin tưởng.
Người càng có bản lĩnh thì càng dễ dàng khâm phục người có bản lĩnh hơn mình, hơn nữa đấy còn là cái loại tồn tại “ngẩng đầu nhìn núi cao”, căn bản là không thể nào với tới!
“Đứng dưới địa ngục nhìn lên thiên đường!” là cảm giác của Hác Ái Quốc khi nghiên cứu cái tưởng lửa nọ.
Kỹ thuật của bản thân mình có thể nói là đứng đầu của quốc gia thế mà lại lạc hậu hơn một tổ chức thậm chí là một người?
Hác Ái Quốc thà rằng đối đãi với SM.MH là một tổ chức, bởi vì nếu đấy là một người thì người này có thực lực quá đáng sợ, đáng sợ tới mức đạt tới cảnh giới của “Thần” rồi!
Tất nhiên hắn không biết là Trần Húc xem cái tưởng lửa đó như là đồ vứt đi nên mới sảng khoái tặng cho bọn hắn, bởi vì máy tính được cấu tạo từ nhiều thành phần cho nên đối với Trần Húc thì phần mềm máy tính hiện giờ đều là đồ bỏ, đều có lỗ hổng cả.
Cái tường lửa nọ do SM.MH vứt qua mà chả thèm đặt tên, cho nên quân đội trực tiếp gọi nó là “Tường lửa SM.MH số 1”, có cái vụ “số 1” này là vì họ còn mong muốn có thêm cơ hội hợp tác thứ hai, thứ ba hoặc là càng nhiều hơn thì càng tốt.
Tường lửa SM.MH số 1 hiện đang được quân đội sử dụng, nó giúp cho hệ thống máy chủ chỉ huy của quân đội vững như thành đồng vách sắt, khiến cho tính bảo mật của tin tức được tăng cường mạnh mẽ. Hơn nữa, qua nghiên cứu mã nguồn của tường lửa này, kỹ thuật của quân đội được tăng mạnh, họ đã cho ra đời vài tác phẩm dựa trên kỹ thuật của nó. Có thể nói là giá trị của cái tường lửa này rất là lớn nhưng đối phương lại tặng không!
Nghe nói cách đây không lâu, SM.MH có xuất hiện một lần, là giúp đỡ một đám sinh viên làm game, chuyện này làm đám người Hác Ái Quốc dở khóc dở cười, họ nghĩ thầm “Vị đại ca này rảnh rỗi quá không có chuyện gì để làm sao?”
Hiện giờ thân phận của SM.MH đã được đưa lên cấp S, người lãnh đạo tối cao của quốc gia đã đích thân trực tiếp hạ lệnh điều tra tin tức liên quan đến hắn. Phải bảo vệ hắn tuyệt đối an toàn, hơn nữa, nếu hắn có bất cứ yêu cầu gì – tất nhiên là yêu cầu không quá đáng - thì phải cố gắng hết sức để thỏa mãn hắn!
Bởi vì SM.MH có biểu hiện rất giống như “đại hiệp độc hành”, theo phân tích của các chuyên gia thì hắn chắc chắn là loại người không đam mê tiền tài, không muốn bị bất cứ thứ gì quản lý nhưng lại muốn cống hiến cho quốc gia. Cho nên đối với những người tài giỏi thế này là đi sử dụng thủ đoạn cứng rắn thì cũng vô dụng mà thôi. Cũng giống như Kenvin@Mitter Niko năm đó, người như thế mà không muốn làm việc cho chính phủ thì chả có ai dám ép hắn cả, bởi vì ngay lúc quan trọng mà hắn chọc cho một đao thì bố thằng nào chịu thấu! Còn nếu để hắn tự do thì còn có cơ hội hợp tác, dù sao thì người tiện tay tặng cho quốc gia một cái tường lửa cấp “Thần khí” như thế này thì tiền tài không thể nào hấp dẫn hắn, quan trọng nhất chính là hắn là người có tâm đối với quốc gia.
Hác Ái Quốc ngáp một cái, trời cũng đã khuya, có thể đi ngủ được rồi. Nhưng đúng ngay lúc hắn đi tới cửa thì văn phòng hỗn loạn lên. Tất cả mọi người có mặt đều hoảng hốt, kêu lên, không tin tưởng nhìn vào màn hình máy tính của mình.
-Sao thế?
Hác Ái Quốc vội vàng quay lại, nhìn màn hình máy tính rồi hít một hơi thật sâu.
Trên màn hình máy tính hiện lên một cửa sổ có một câu:
-Tôi là SM.MH, tôi có chuyện cần thương lượng với người lãnh đạo cao nhất của các vị
Hác Ái Quốc sửng sốt, lập tức đẩy lập trình viên đang ngồi trước máy tính ra khỏi chỗ ngồi, ông ta gõ vào cửa sổ đó:
-Ngài thật sự là SM.MH? Trên tường lửa ngài giao cho chúng tôi có chừa lại cửa sau?!
[Cửa sau, cửa hậu (Backdoor): Trong một hệ thống máy tính, cửa hậu là một phương pháp vượt qua thủ tục chứng thực người dùng thông thường hoặc để giữ đường truy nhập từ xa tới một máy tính, trong khi cố gắng không bị phát hiện bởi việc giám sát thông thường. Cửa hậu có thể có hình thức một chương trình được cài đặt (ví dụ Back Orifice hoặc cửa hậu rookit Sony/BMG rootkit được cài đặt khi một đĩa bất kỳ trong số hàng triệu đĩa CD nhạc của Sony được chơi trên một máy tính chạy Windows), hoặc có thể là một sửa đổi đối với một chương trình hợp pháp - đó là khi nó đi kèm với Trojan.]
Không hề có cảnh báo, không hề thấy bị tấn công mà hắn đã đột nhập thành công thì chuyện này phải giải thích như thế nào? Chỉ có thể là dùng cửa sau mà thôi.
Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện một hàng chữ:
-Tôi cần làm chuyện đó lắm sao?
Thấy dòng chữ này, đám người xem hít một hơi khí lạnh. Là lập trình viên, hơn nữa những người đứng đây đều là lập trình viên đỉnh cấp, tất nhiên là bọn họ có thể hiểu được ý tứ của dòng chữ này, nhưng họ đều cảm thấy người kia quá cuồng vọng rồi!
Không cần cửa sau? Như vậy có nghĩa là trên thế giới hiện giờ không có bất cứ cái tường lửa nào có thể ngăn cản được hắn, chỉ cần hắn muốn là có thể tùy tiện tiến vào bất cứ địa phương nào có kết nối inte!
Tuy nghĩ người kia quá cuồng vọng thế nhưng mọi hiện giờ chỉ còn cách tin tưởng mà thôi, bởi vì cái tường lửa này đã được họ nghiên cứu rất kỹ lưỡng, không thể không có lòng đề phòng được. Đối phương tự nhiên cho không mình thứ tốt thế này thì điều đầu tiên bọn họ làm là “Kiểm tra xem có cửa sau hay không? Ai biết được hắn có lợi dụng cơ hội cài trojan vào hay không? Hơn nữa, dù cho đối phương có kỹ thuật cao siêu thì cũng có sở trường, sở đoản, hắn không thể nào cái gì cũng biết được, cho nên, bọn ta thêm thắt này nọ vào cái tường lửa thì hắn có thể mò ra sao?”
Thế như càng nghiên cứu thì đám người này càng cảm giác được SM.MH quả thật là “sâu không lường được”, bởi vì những kỹ thuật bọn họ nắm được thì trong cái tường lửa này có hết, cho nên có muốn thêm thắt cái gì đó thì cũng không làm được! À, ngoại trừ làm cho giao diện của nó xinh đẹp lên một chút.
Hác Ái Quốc cố nén sự kích động trong lòng, gõ vào:
-Nếu ngài không lưu lại cửa sau thì ngài vào bằng cách nào? Chúng tôi hy vọng ngài có thể cho một lời giải thích. Chúng tôi kính trọng ngài nhưng mong là ngài đừng để chúng tôi thất vọng
Bên kia nhanh chóng trả lời:
-Có những lổ hỗng phần cứng không thể nào bù đắp bằng phần mềm được, điểm này chắc anh cũng rõ chứ? Máy tính hiện tại đều có chứa họa ngầm, tuy trang thiết bị của quân đội an toàn hơn nhiều so với đồ dân dụng nhưng không phải là an toàn tuyệt đối, tôi có ít nhất là 27 phương pháp đột nhập vào hệ thống của các anh mà không một gây ra một tiếng động nào, các anh đừng hòng phát hiện
“27 phương pháp?!”
Mọi người đều chấn động một lúc, lúc này SM.MH lại tiếp tục:
-Hiện giờ tôi có một vấn đề đang muốn thương lượng, trong số các vị có ai có thể đại diện được không? Nếu không có thì phiền các vị liên lạc với lãnh đạo dùm
Thấy dòng chữ này có không ít người cảm thấy tức giận, nghĩ thầm “Có quan trọng hóa vấn đề không đấy?”
Nhưng trên màn hình hiện ra dòng chữ khác:
-Vì tương lai của các trẻ em nước ta, xin các vị nhanh nhanh dùm!
“Vì trẻ em?”
Cả đám người này đều không hiểu ý tứ của hắn, Hác Ái Quốc khẩn trương đáp:
-Xin hỏi ngài những lời này là có ý gì?
Ông ta nghĩ “Hay là các nước khác sử dụng thủ đoạn đặc biệt gì đó để đối phó với trẻ em trong nước?”, sau đó ông ta nhanh chóng bổ sung:
-Tôi là Hác Ái Quốc, Phó Cục trưởng Cục CNTT của Bộ Quốc phòng, quân hàm Thượng Tá, tôi có đủ quyền hành để trực tiếp thương lượng
Trầm mặc một chút, 2 giây đồng hồ đối với đám người Hác Ái Quốc thì lâu như là 2 năm vậy! Tiếp sau đó trên màn hình xuất hiện một bảng thống kê, trong bảng thống kê này là hàm lượng melamine trong sữa của mười mấy hãng sữa bột trong nước.
“Ặc, đây là cái quỷ gì?”, cả đám người đều trợn tròn mắt, vốn nghĩ là SM.MH sẽ phát ra tin tức gì kinh thiên động địa nhưng ai mà ngờ chỉ là... sữa bột?
“Melamine là cái chó gì vậy?” đúng là “khác nghề như cách núi” mà. Có mặt trong văn phòng này đều là chuyên gia CNTT, hiểu biết về dược phẩm hay hóa chất không thể nói là dốt đặc cán mai, nhưng căn bản là không ai biết melamine là cái thứ đồ chơi gì.
Không chờ bọn họ đi mời chuyên gia hóa học tới, trên màn hình xuất hiện thành phần và tác hại của melamine, quan trọng nhất là câu:
-Hiện giờ hầu hết sữa bột trong nước đều chứa chất này, sau khi melamine vào cơ thể sẽ làm kết sỏi thận, nếu nghiêm trọng có thể gây suy thận dẫn thậm chí dẫn tới tử vong!
Cả đám người nhìn nhau, không biết phải nói cái gì cho đúng.
Chuyện này đúng là chuyện lớn, nhưng vấn đề là chuyện này mà tìm tới Cục CNTT có phải là hơi kỳ cục hay không? Chuyện này giống y như là tìm thợ rèn rồi kêu hắn may quần áo vậy, lầm nghề lầm nghề rồi nha!
Thật ra Trần Húc cũng là bất đắc dĩ, hắn đi đâu tìm người đây? Ngoại trừ đám quân đội được mình tặng cái tường lửa nên có chút giao tình thì hắn phải đi đâu tìm người? Ai sẽ cho hắn mặt mũi?
Hác Ái Quốc lau mồ hôi, lùm xùm cả buổi thì ra là chuyện này. Lúc mới bắt đầu SM.MH nói nghiêm trọng như thế làm hắn tưởng là toàn bộ trẻ em trong nước đang gặp chuyện nguy hiểm gì chứ, nếu báo cáo chuyện này lên trên thì cấp trên sẽ nói thế nào đây???
Cả đám đang bối rối thì trên màn hình lại hiện ra một câu:
-Có người nói “Mỗi ngày uống 1 ly sữa, thì dân trong nước sẽ cường tráng”, còn hiện giờ là “Mỗi ngày uống 1 ly sữa, thì dân trong nước sẽ nhanh chóng kết sỏi thận”! Nếu rạng sáng mai chính phủ không có động tác gì thì tôi sẽ phá lệ, sử dụng năng lực của mình đưa chuyện này ra ánh sáng, kêu gọi áp lực từ giới truyền thông và dư luận của người dân
Hác Ái Quốc hoảng hồn, vội vàng hỏi:
-Ngài sẽ làm gì?
-Rất đơn giản, ngày mai tôi tấn công trang internet có lưu lượng lớn nhất nước, đăng tài liệu này lên trang chủ 1 tuần. Tôi biết truyền thông trong nước được quản lý rất nghiêm khắc, nếu làm thế mà không có hiệu quả thì tôi tấn công các trang internet lớn của nước ngoài, thậm chí là đăng tải tài liệu này lên trang chủ của Nhà Trắng. Còn chuyện danh dự của chính phủ hay của các hãng sữa có bị tổn thất thế nào thì không thuộc phạm vi tôi quan tâm rồi. Tôi chỉ có một yêu cầu đó là nghiêm trị hung thủ vi phạm pháp luật và kỷ luật, giết 1 người răn đe 100 người!