- Cô nói thay thế cho thân xác cũ có nghĩa là sao?
Thúy Vân không nhanh không chậm nhàn nhạt giải thích cho ta hiểu
- Quang minh thần điện có hai loại chức nghiệp là quang minh kị sĩ cùng tế ti thì hắc ám thần môn cũng vậy. Bọn chúng cũng phân thành hai hắc ám kị sĩ và vong linh pháp sư. Vong linh pháp sư khác xa so với pháp sư tu luyện hắc ám nguyên tố. Bởi vì pháp sư tu luyện hắc ám nguyên tố cũng chỉ sử dụng nguyên tố tồn tại trong không khí cho nên cũng không thể nói bọn họ là tà ác được, chẳng qua ma pháp của bọn họ có vẻ như thế mà thôi. Nhưng còn vong linh pháp sư thì khác xa, ma pháp của bọn chúng được tạo bằng hồn xác của người chết. Chúng hấp thụ linh hồn người chết nâng cao ma pháp bản thân, luyện hóa xác chết thành vũ khí tấn công kẻ địch. Những kẻ này coi mạng người như cỏ rác, đối với chúng con người hay sinh vật đều là thứ để chúng thỏa mãn tham vọng mà thôi. Càng nhiều sinh vật chết cũng có nghĩa là sức mạnh của bọn chúng càng cường đại. Bọn chúng đều là kẻ điên muốn nắm giữ sống chết của tất cả sinh vật trong lòng bàn tay. Có lẽ vì hành động nghịch thiên hoặc do sử dụng sinh mệnh bản thân tu luyện các loại chú ngữ tà ác nên hình dáng bọn chúng đều rất kinh tởm, yếu nhược. Vả lại nhược điểm chí mạng của bọn chúng là sinh mệnh rất ngắn, mỗi lần sử dụng ma pháp cũng có nghĩa tuổi thọ cũng bị rút ngắn lại. Chỉ có điều cách đây bốn trăm năm bọn chúng đã tìm được cách chữa trị nhược điểm.
Thúy Vân giơ tay chỉ vào hắc cầu.
- Oán linh đoạt xá thu thập mười vạn vong hồn luyện chế thành oán linh. Tìm kiếm một thể xác khỏe mạnh cho hắc ám nguyên tố trộn lẫn với oán linh ăn mòn thân thể trong chín mươi ngày. Sau khi đẩy được linh hồn của chủ thể ra ngoài, thêu rụi thân thể cũ tự biến mình trở thành linh hồn cắn nuốt hết mười vạn linh hồn hóa thành quỷ hồn vương. Qủy hồn vương kết hợp cùng hắc ám cầu rồi từ từ dung hợp vào thân thể mới. Thân thể mới này không những được hắc ám cầu cải tạo mà cả quỷ hồn cũng cường đại lên gấp nhiều lần. Nếu để cho tên vong linh pháp sư này thành công đoạt xá thì sức mạnh của hắn có thể tăng lên tương đương năm cấp.
Ta vuốt mồ hôi trán thở than một phen
- Trời! Nếu như vậy không phải vong linh pháp sư trở nên vô đối rồi!
- Hừ, ngươi tưởng dễ dàng như vậy sao- Thúy Vân liếc mắt nhìn ta- Thứ nhất muốn đoạt xá đẳng cấp của vong linh pháp sư ít nhất cũng trên tám mươi cấp, ngoài ra phải tìm kiếm hấp thu mười vạn vong linh, rồi còn tốn nhiều thời gian luyện chế thành oán linh. Quan trọng nhất phải tìm cho được thân thể thích hợp để thay thế, nếu không sẽ có hiện tượng đào thải, không cẩn thận tên vong linh pháp sư đó liền bị biến thành quỷ hồn sống không bằng chết.
Nàng liếc mắt quan sát bốn bức tượng, cuối cùng tập trung vào quan tài đá nằm giữa cung điện.
- Nếu lần này chúng ta tới trễ vài ngày thì hậu quả thật khó lường. Oán linh đoạt xá đã tới giai đoạn quan trọng nhất, tên vong linh pháp sư này đang chuẩn bị cho nghi thức cuối cùng tự thiêu thân thể đem linh hồn hóa thành quỷ hồn vương.
Thúy Vân miệng khẽ ngâm chú ngữ, thanh thần kiếm của nàng tóe lên ánh lửa rồi bỗng chốc lan khắp thân kiếm bừng bừng cháy tỏa ánh sáng chói lòa. Thúy Vân nhón chân dự định nhảy về quan tài đá.
- Này, cô muốn làm gì.
Ta nắm vội tay Thúy Vân ngăn cản nàng tiến vào trong cung điện. Thúy Vân trừng mắt nhìn ta, cánh tay nàng hất mạnh làm ta thụt lùi về phía sau bốn năm bước.
- Ta phải phá hủy trận pháp rồi tiêu diệt thân thể nằm trong quan tài ngăn cản tên vong linh pháp sư đoạt xá phục sinh.
- Cô đừng có kích động như thế. Nếu cô muốn chết một mình ta không ngăn cản nhưng cô phải nghĩ tới hậu quả khi làm như thế chứ. Cho dù cô thành công phá hủy trận pháp, hủy diệt thân xác này thì sao chứ? Tên vong linh pháp sư đó vẫn còn sống sót. Nếu sơ sẩy có khi bị hắn đánh lén chết đi thì càng uất ức. Cô có khẳng định mình trăm phần trăm giết chết hắn hay không. Lỡ như giết không chết để hắn trốn thoát gây hại cho dân làng thì lúc đó còn nghiệm trọng hơn rất nhiều.
Nghe ta giải thích có lý Thúy Vân thu hồi thanh kiếm lại nhìn ta
- Như vậy cũng không được, thế kia cũng không được thế ngươi muốn làm gì?
Ta nhe răng cười, vẻ mặt vô cùng bỉ ổi trả lời nàng
- Chúng ta có nhiều thời gian, hiện giờ không biết hắn đang ở chỗ nào, trước tiên tìm một chỗ bí mật ẩn nấp đợi tên đó trở về. Cô cũng đã nói Oán linh đoạt xá đang tới giai đoạn cuối cùng, tên vong linh pháp sư này phải chuẩn bị nghi thức tự thiêu xác hóa thành quỷ hồn. Vậy chúng ta đợi lúc hắn đang tự thiêu đâm một kiếm vào lưng hắn he he he he tới lúc đó tên này không tàn tật cũng bị trọng thương. Lúc đó cô muốn làm gì hắn mà chả được. Vừa phá vỡ kế hoặch trọng sinh nhân tiện giữa chết tên vong linh pháp sư này. Chéo, một mũi tên bể đầu hai con nhạn.
- Ngươi quả thật rất bỉ ổi.
- Cô nương đã quá khen tại hạ rồi. Khiêm nhường, khiêm nhường.
Ta chắp tay thủ thế làm vài động tác coi như trả lời nàng.
- Đối xử với ác nhân phải dùng phương pháp tà ác mới trị được bọn chúng. Dùng cách bình thường đối xử chỉ tự mình làm hại mình thôi. Nhân từ với kẻ thù tức tàn nhẫn với bản thân, cô có nghe câu nói này chưa.
Ta tiếp lời
- Được, ta nghe ngươi một lần. Ngươi tự tìm chỗ trốn đi, tên vong ling pháp sư này để ta tự lo là được. Có ngươi bên cạnh vướng tay vướng chân thêm.
Nói đoạn Thúy Vân nhảy lên đầu bức tượng đá đầu trâu thân người tại phía bắc cung điện bỏ mặc ta đứng phía dưới. Ây da, cô có cần tuyệt tình như vậy không, kéo ta lên cũng được mà, để mặc ta dưới này lỡ bị tên kia phát hiện lúc đó làm hắn canh giác thì mất cả chì lẫn chài. Ta cũng không dám nghĩ nhiều chạy vội tới tượng đầu trâu trèo lên thân nó nấp kế bên Thúy Vân.
Thúy Vân nhìn thấy vậy khẽ cau mày. Nàng cố ý ly xa ta một tí nhưng đâu ngờ rằng ta so với kẹo cao su còn dính hơn, cứ lon ton đuổi theo nàng. Giỡn hoài, giờ đang trong tình huống khẩn cấp, ta không bám theo cao thủ để được bảo vệ không lẽ đứng một mình cho thằng boss chém.
Ngay lúcThúy Vân giơ tay muốn đẩy ta khỏi tượng đá thì xuất hiện ánh sáng lóe lên ngay bên cạnh quan tài đá. Trong chớp mắt từ vầng sáng xuất hiện hai thân ảnh.
- Truyền tống trận.
Thúy Vân lẩm bẩm trong miệng.
Ánh sáng nhạt dần đi, hai thân ảnh hiện rõ trước mắt ta bao gồm một nam một nữ. Nam tử khoác bộ ma pháp bào màu xám tro, cả người gầy gò, thân thể gầy trơ xương nhìn thoáng qua cứ như bộ xương biết đi vậy, cái đầu xương xẩu đén đúa ,răng cỏ cái có cái không. Trên tay hắn cầm pháp trượng dài bằng chiều cao hắn hoàn toàn làm bằng xương khô, nhiều mảnh xương đan xen với nhau tạo thành. Phía trên đỉnh pháp trượng đính một viên thủy tinh to cỡ quả trứng gà bên trong ẩn hiện ánh sáng xanh nhạt nhìn rất quái dị.
Đứng bên cạnh hắn là nữ nhân. Bởi vì cô nàng sử dụng tấm áo choàng che kín cả người lẫn khuôn mặt làm ta không cách nào quan sát được dung mạo của cô ta. Quan sát qua thân thể yêu điệu lả lướt của cô gái này ta cảm giác được cô ta cũng là một tiểu mỹ nhân, Thân thể tuy chưa phát dục hoàn toàn nhưng nhìn cũng có vài nét nóng bỏng, chỉ cần vài năm nữa thôi trên thiên hạ lại có một mỹ nữ xuất hiện. Có điều nhìn thân ảnh của cô gái này ta cảm thấy quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải. Ta nặn đầu ngẫm lại cố gắng tìm kiếm thông tin về cô gái đó.
Thúy Vân cũng quan sát rất kĩ nam nhân và cô gái kia. Hồi lâu nàng mới lên tiếng.
- Tên cầm khô cốt trượng chắc chắn là vong linh pháp sư mà chúng ta cần tiêu diệt. Còn về cô gái kia- Ánh mắt Thúy Vân chuyển sang nữ thân ảnh bên cạnh tên vong linh pháp sư- Nàng ta có lẽ là tế phẩm cuối cùng bị vong linh pháp sư bắt tới chuẩn bị cho nghi thức cuối cùng của hắn. Tìm kiếm bắt một trinh nữ dùng máu của nàng rưới lên thân mình, sau đó ngâm chú ngữ tà ác thiêu rụi thân thể tự kéo linh hồn của hắn ra khỏi, nhập vào mười vạn oán linh bắt đầu cắn nuốt tu luyện thành quỷ hồn.
- Vậy còn cô gái kia thì sao?
Ta khẽ hỏi
- Chết chắc. Vật hiến tế sẽ bị vong linh pháp sư dùng tà chú khống chế linh hồn, không hề biết đau đớn hay sợ hãi. Hiện giờ cô ta giống như con hình nhân biết đi, hoàn toàn chịu sư điều khiển.
- Chúng ta không thể thấy chết mà không cứu. Như vậy đi chúng ta đợi hắn trong lúc hiến tế cô gái kia, cô tập kích hắn đánh cho hắn trọng thương, còn ta thì lẻn ra cứu cô gái kia.
Thúy Vân cũng không nhiều lời, nàng khẽ gật đầu rồi quay sang tiếp tục quan sát tình hình.
Vong linh pháp sư bước tới quan tài còn cách hai mét thì dừng lại. Hắn giơ cốt trượng trên tay lên cao miệng lẩm nhẩm chú ngữ. Theo từng tiếng ngâm cây cốt trượng run lên nhè nhẹ, từ viên thủy tinh trên đầu cốt trượng từ từ tỏa ra khói đen bay về phía trước mặt hắn. Bỗng nhiên trong đoàn khói đen vang lên tiếng rên rỉ thê lương.
Lộp độp lộp độp
Một đống xương trắng hếu rớt xuống mặt đất tạo thành gò nhỏ. Đám sương đen từ từ hạ xuống bao lấy đống xương trắng. Từ trong đám sương vang lên tiếng răng rắc như có ai đó đang bẽ gãy từng đốt xương vậy. Cuối cùng đám sương đen tan đi lộ ra một thạch bàn quái dị được tạo bởi đám xương khô khi nãy.