Lúc này Đức và Tiến đã đi tới bên cạnh. Tụi nó cũng nghe phong phanh việc hoàng thượng giao nhiệm vụ cho ta.
- Bây giờ mày tính thế nào? Cần tụi giao giúp cứ việc lên tiếng không cần ngại.
- Không cần đâu. Hai tụi bây đã giúp tao nhiều rồi. Việc này để tự tao lo. Nếu có thể, tụi bây cử vài người đến bảo vệ Phương Nguyệt Tuyền. Ta nghĩ sau khi biết được tin hoàng thượng phát ra nhiệm vụ cùng phần thưởng sẽ có đám người không chịu an nhàn phái người tới quấy rối.
Đức vỗ ngực bảo đám nói
- Tưởng chuyện gì khó khăn chứ chuyện ấy cứ để tụi tao lo. Tao sẽ cử tinh anh tới đây đứng canh gác hai mươi bốn trên hai mươi bốn.
- Ha ha ha, như vậy thì tốt. Thôi sắp tới giờ đấu giá rồi, chúng ta vào đi.
Tiến lúc này đi tới bên cạnh khiều nhẹ
- Có món gì tốt không? Bán cho tụi tao đi. Đảm bảo mày sẽ không chịu thiệt đâu.
- Chỉ là vài món hoàng kim trang bị thôi. Nếu nói đáng giá nhất chính là quyển trục kiến thôn mấy ngày trước tao làm nhiệm vụ ẩn vô tình nhận được cùng mấy chục sủng vật đản cấp ba trở lên. Nhưng hai thứ này tao không thể bán cho tụi bây được. Tao dùng nó để đánh bóng thương hiệu, chắc tụi bây cũng rõ mà.
- Okie okie, vào đấu giá. Tao sẽ mua cho mày.
Lúc này sau lưng ta vang lên giọng nói the thé chói tai, không cần xoay đầu cũng biết chủ nhân của nó là ai.
- Úi trời, đây không phải là lão bản Nhìn Cái Gì đó ư? Thời thế thay đổi thật thất thường, hôm trước bị truy giết hôm nay đã là lão bản rồi.
Anh Tạo Ra Lửa cùng Con Cua Già sóng vai đi cùng nhau. Vừa thấy đám người chúng ta hắn lập tức phun lời châm chọc.
Huyết Đao cùng đám thuộc hạ cũng đứng gần đó không xa. Hắn chỉ lẳng lặng nhìn về phía này một chút rồi xoay người đi vào đấu giá trường. Hiện tại có ba liên minh cùng nhất đại bang phái nhưng trên cơ bản thì chia thành hai trận doanh. Một do Hắc Phong bang cầm đầu, tiếp theo là Ngũ Hành Bang cùng Xích Qủy Môn, còn trận doanh thứ hai là bảy liên bang còn lại. Thế nên trên chiến trường, hai trận doanh cũng thường xuyên xô xác với nhau, thù chất thành đống. Đức nhìn thấy luôn mặt kinh tởm của Anh Tạo Ra Lửa lập tức quát lớn
- Nơi này không cần tên khốn kiếp như ngươi lên tiếng. Muốn mua đồ thì mua cho lẹ, xong rồi thì cút xéo đi cho rảnh mắt.
Anh Tạo Ra Lửa nhe hàm răng vàng khè hắc hắc cười
- Gia chủ Tam Vương tộc thật sự quá nóng tính. Mở cửa ra làm ăn làm gì có đạo lý đuổi khách như vậy. Chúng ta lần này đến đây chỉ hy vọng có thể nhìn ngắm được quyển trục kiến thôn. Nếu may mắn mua được vài quả sủng vật đản cũng thật tốt. Món hàng bảo bảo do Nhìn Cái Gì lão bản nghĩ ra thật tuyệt. Nhìn này, ta cũng không kiềm nổi mua một con.
Anh Tạo Ra Lửa vừa nói vừa vuốt ve con mèo ba tư trong lòng.
- Đa tạ Tạo Ra Lửa bang chủ đã nể mặt chiếu cố quý tiệm. Chỉ là sắp tới thời gian khai mạc đấu giá đại hội. Nếu chúng ta đứng mãi nơi này thì sẽ mất chỗ ngồi tốt đấy.
Anh Tạo Ra Lửa mị mị nhìn ta nói
- Cảm ơn lão bản quan tâm. Như vậy ta cùng Cua Gìa bang chủ đi trước vậy. Sau này lão bản có đồ gì tốt cứ trực tiếp nhắn tin cho ta, ta sẽ ra giá hài lòng ngài.
Anh Tạo Ra Lửa nói rồi xoay lưng bỏ đi. Con Cua Gìa im lặng đi theo, hắn là người thuộc chủ nghĩa nói ít làm nhiều. Vả lại với cái lưỡi dẻo queo của Anh Tạo Ra Lửa, cơ hội cho hắn nói cũng rất ít. Nhiều khi hai người đi chung với nhau người ta cứ tưởng hắn là tùy tùng của Anh Tạo Ra Lửa.
Đằng xa Như Vân ôm trong lòng một chú bạch thố mủm mĩm cũng nhìn về hướng này. Nàng quay sang hỏi Tuyết Hận
- Tỷ không tới chào hỏi ư?
- Không cần. Chúng ta và họ cũng không mấy quen thuộc. Vả lại mục đích chúng ta tới đây cũng không phải gặp họ.
- Nhưng chẳng phải hắn đã từng cứu tỷ đó sao? Tới cảm ơn hắn cũng được mà. Có khi thấy tỷ xinh đẹp như vậy hắn đem tất cả sủng vật đản tặng cho tỷ, còn đưa cả mười con bảo bảo trấn sơn cũng không chừng. Hừ, thật đáng ghét. Muội muốn con thất sắc thố kia, vậy mà bọn họ không chịu bán cho muội.
Tuyết Hận lúc này phì cười
- Muội cũng biết đó là trấn sơn chi bảo mà còn nằng nặc đòi mua.
- Nhưng thất sắc bảo thố rất xinh đẹp a. Trước giờ muội chưa thấy qua.
- Thôi được rồi. Sau này có cơ hội thì chúng ta đi tìm một con cũng được. Tới giờ đấu giá rồi, chúng ta vào thôi.
Đấu giá hội bắt đầu. Hội trường được bài trí rất đơn giản. Mấy trăm băng ghế đá đặt xung quanh bãi đất, chính giữa là bục gỗ để giới thiệu vật cần đấu giá. Tuy chỉ mới khai trương chưa tới một ngày, nhưng đã có hơn mấy trăm kiện đồ vật được ủy thách đấu giá. Đa phần từ lam cấp trở lên. Đấu giá hội của ta tiếp nhận vật phẩm ủy thác, sau khi món đồ đấu giá thành công chúng ta sẽ nhân 9% số tiền đấu giá được, ít hơn nơi khác 1%.
Bãi đất trống quy tụ hơn ngàn người, đủ mọi thành phần, những chủ yếu vẫn là mạo hiểm giả. Sau mấy trăm kiện vũ khí được bán ra, cuối cùng đã tới phần đặc sắc nhất của buổi đấu giá hôm nay.
Vị mỹ nữ MC lúc này hào hứng giới thiệu
- Tiếp theo sẽ tới những vật phẩm được mong chờ nhất: năm mươi sủng vật đản từ bam cấp đến ngũ cấp. Mọi người cũng biết khi chiến đấu trợ thủ đắc lực không chỉ giúp đỡ luyện cấp thuận lợi hơn. Và nhất là đối với thân thể yếu nhược như pháp sư, tế ti có khi chúng còn cứu mình một mạng. Đó chính là sủng vật đản. Tiểu nữ cũng không cần nói nhiều nữa. Sủng vật đản đầu tiên là tam cấp ma thú Hỏa Lang. Khởi giá là mười kim cương tệ, mỗi lần tăng một kim cương tệ. Mời mọi người bắt đầu đấu giá.
- Mười hai kim cương tệ.
- Mười lăm kim cương tệ.
- Hai mươi kim cương tệ.
Đấu giá bắt đầu sôi nổi lên. Ta ngồi toét miệng cười tươi như hoa. Trả giá cao tí nữa, hắc hắc. Tiền thật sự dễ kiếm a. Sủng vật đản đối ta không đáng tiền nhưng với mạo hiểm giả đúng là vạn kim khó cầu. Nếu không phải vì lo ngại biến động quá lớn về mặt quân sự, ta thật muốn bán ra vài trăm quả sủng vật đản. Ta phải cố gắng lắm mới kiềm lòng lại được. Ít mới quý. Ta cũng biết định lý này.
Năm mươi sủng vật đản được tranh mua đến quả cuối cùng. Tiếp theo vị nữ MC quăng ra tin tức chấn động mọi người ngồi tại đây
- Như vậy là năm mươi quả sủng vật đản chiến đấu đã có chủ nhân. Những vị chưa mua được sủng vật cũng không cần thất vọng. Đấu giá hội của chúng tôi cách bảy ngày tổ chức một lần, và mỗi lần sẽ có năm quả sủng vật đản chiến đấu chờ tân chủ nhân của nó.
Nữ MC ngừng lại giây lát để mọi người tiếp thu tin tức rồi nói tiếp
- Tốt, chúng ta đến vật phẩm cuối cùng của ngày hôm nay: quyển trục kiến thôn. Đây là vật giúp mạo hiểm giả xây dựng thôn trang. Tuy so với kiến thôn lệnh có chút thua kém nhưng nó lại là quyển trục kiến thôn đầu tiên. Tầm quan trọng không cần bàn mọi người cũng biết. Chỉ cần thế lực đứng ra bảo vệ, thôn trang này chắc chắn phát triển nhanh như vũ bão, chiêu binh mãi mã đối kháng ma tộc cống hiến sức mình cho quốc gia không còn là giấc mơ nữa. Khởi giá là mười ngàn kim cương tệ, mỗi lần tăng một ngàn kim cương tệ. Mời mọi người bắt đầu đấu giá.
Lời vừa dứt lập tức tiếng ra giá vang lên liên tục
- Hai mươi ngàn kim cương tệ.
Anh Tạo Ra Lửa hết sức tự tin hét. Giá vừa ra nhảy lên gấp đôi khiến đa số người còn ôm may mắn hoàn toàn chết lặng.
- Hai mươi lăm ngàn kim cương tệ.
Một giọng khác vang lên. Anh Tạo Ra Lửa liếc nhìn lập tức nhận ra kẻ vừa lên tiếng chính là Kenl, bang chủ Sát Cốc, cũng là lão đại của liên minh Thiên Mệnh. Anh Tạo Ra Lửa giơ tay lên định ra giá lại có người chen ngang
- Ba mười lăm ngàn kim cương tệ.
Lần này là Zai Nguyễn thuộc Hắc Phong bang thay Huyết Đao ra giá. Cuộc tranh giành bắt đầu tiến lên cao trào. Ba thế lực lớn nhất giằng co lẫn nhau. Giá từ ba mười lăm ngàn kim cương tệ tăng lên bốn mươi ngàn, năm mươi ngàn và đến tận một trăm ngàn vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Bây giờ là vấn đề mặt mũi, bang nào cũng muốn bản thân là người đầu tiên sở hữu quyển trục kiến thôn. Danh tiếng nhiều khi so với tiền tài có tác dụng hơn rất nhiều. Hiện giờ ba phái đang mua danh chứ không phải mua quyển trục kiến thôn.
Ta cũng không ngờ hiệu quả lại cao đến như vậy. Xem ra tận dụng thời gian rảnh săn quái tìm kiếm vài quyển trục cũng là việc không tệ. Hai cái tâm pháp giúp may mắn của ta tăng lên mười lăm điểm, cộng với ba điểm sẵn có hiện giờ may mắn đã là mười tám. Đừng khinh thường con số mười tám này. Phần lớn mạo hiểm giả may mắn chỉ dao động ở con số năm mà thôi. Trên năm đã là cực hiếm huống chi trên mười. Ta mấy ngày nay đánh quái luyện cấp số lượng vật phẩm rơi ra nhiều hơn cả tháng gộp lại nữa. Quyển trục kiến thôn chỉ là phần nhỏ trong số đó mà thôi, ta nắm trong vài bản trương bản vẽ đặc thù kiến trúc. Có chúng thì tốc độ phát triển thôn trang sẽ tăng gấp mấy lần, nên ta không đem ra đấu giá mà đưa cho Phương Nhi cùng Thanh Tuyền sử dụng. Đồ tốt giữ lại đồ không xài bán ra đó là đạo lý muôn đời. Trong khi ta đang mải mê suy nghĩ thì đấu giá vẫn tiếp tục diễn ra.
Lúc này đây Anh Tạo Ra Lửa gần như điên rồi hô giá
- Hai trăm ngàn kim cương tệ.
Kenl mặc dù tập trung tài lực của ba bang lại nhưng cũng không chọi nổi với hai siêu cấp phú hào bang này. Hệ thống nâng cấp, tiền tệ hoán chuyển mở ra, các đại thế lực ùn ùn đổ tiền vào đây. Hiện giờ kim tệ đã không còn khó kiếm như lúc ban đầu nữa. Đối với các đại tập đoàn thì số tiền bỏ ra cũng không tính là nhiều. Nên nhớ Chân Đế là trò chơi phổ biến toàn thế giới, một khi đất đai, kinh tế tại hiện thực bão hòa thì nơi này chính là mảnh đất thiên đường cho việc đầu tư phát triển. Bỏ chút vốn nhưng kiếm lại siêu lợi nhuận, ai không ham.