- Là kẻ nào lại có gan đánh lén huynh đệ ta!
Một giọng nói kì lạ phát ra:
- Hỗn Loạn Chi Giới sắp mở ra! Chuyển thừa vạn năm, binh khí thần khí đều có đủ chờ đợi người có duyên!
Nghe xong trong đầu Cơ Minh liền nảy ra một ý định, hắn ghé vào tai Dương Tử nói vài điều rồi cùng Dương Tử tức tốc bay về Hư Không Giới. Vừa đáp đất xuống hệ thống của Cơ Minh liền phát nhiệm vụ, một bảng nhiệm vụ nổi lên, âm thanh của hệ thống phát ra:
- Mời túc chủ đến tham gia Hỗn Loạn Đạo Đài, phần thưởng sẽ là một kiện thần khí đỉnh cấp, 120 nghìn điềm tích lũy và nhiều phần thưởng khác. Điều kiện: Cùng khí vận chi tử và những người khác đạt top 1 ở Hỗn Loạn Đạo Đài. Còn rất nhiều tình tiết ẩn mở túc chủ tự thân vận động
Thông báo xong hệ thống liền biến mất, Cơ Minh không chịu được liền văng tục:
- Con đĩ mẹ nó nhà ngươi cũng quá không nói võ đức rồi đấy hệ thống!
Dương Tử khó hiểu quay sang hỏi hắn:
- Lại có kẻ nào trọc tức đệ à?
Cơ Minh cũng có xoa đầu nói:
- Không có gì đâu. Chúng ta nhanh chóng về thông báo cho mọi người một cái tin tốt kia đi.
Dương Tử gật đầu rồi đáp:
- Được!
Sau đó hai người nhanh chóng trở về thánh địa, sau đó cũng đi lại một lượt tình tiết họ gặp cho đám người ở thánh địa nghe. Thiên Tôn cùng Tẫn Lãnh nghe xong liền đồng thanh cười lớn rồi nói:
- Hahahaha! Chúng ta phải vét sạch chỗ đấy mới được!
Cơ Minh ho hai tiếng rồi nói:
- Các vị đi thì sẽ lưu ý chút! Lần này đi là thi đầu Đạo Đài, sẽ là chúng ta đánh với nhiều thế giới khác nên cũng không thể chủ quan, sau đó sẽ có một sự kiện gọi là Hỗn Loạn Tranh Bá! Các vị cũng lưu ý giúp ta, khi sự kiện này đến có thể sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên! Vẫn nên là tập trung với nhau sớm nhất có thể. Giờ thì xuất phát được rồi.
Chí Dũng lắc đầu từ chối rồi nói:
- Các hảo huynh đệ cứ đi trước đi! Ta lần nãy sẽ không đi!
Sau đó Chí Dũng lấy ra chuyển thừa của Kim Liệt Đế, một vị luyện khí đại đế. Nhẫn Dạ sau khi thấy liền gào lên:
- Mẹ nó! Có cơ duyên mi cũng giấu lão tử! Bạn bè cái rắm chó!
Chí Dũng gật đầu một cái rồi bay về sơn phong của mình bế quan. Dương Tử liền lắc đầu rồi nói:
- Chúng ta cũng nên nhanh chóng bay đến đó thì hơn.
Đội hình của Hư Không Giới lần này có Cơ Minh,Nhẫn Dạ,Hằng Thiên,Dạ Hy,Yên Nhi,Bắc Phi,Cổ,Tần Lãnh, Hoàng Tuyền,Thiên Tôn,Thiên Hà,Thông Tuệ và không thể thiếu được Dương Tử. Đột nhiên từ đằng xa có một thân ảnh lao tới gào lớn:
- Cha! Mẹ! Mấy người lại bỏ con lại nữa à?
Dương Tử sau khi nhận ra thân ảnh đấy liền hoảng hốt hét lên:
- Lôi Tuyết! Con đang làm cái quái gì ở đây vậy!
Dạ Hy,Bắc Phi cùng Yên Nhi cũng giật mình quay ra, họ cũng dừng lại chờ Lôi Tuyết. Dạ Hy thấy Lôi Tuyết chạy đến tận đây liền gào lên:
- Con nhóc này! Giờ con cũng cả gan lắm nhỉ? Dám không nghe lời mấy mẹ hả?
Lôi Tuyết liền chạy ra chỗ Bắc Phi rồi nói:
- Mẹ cả nói giúp con đi mà!
Yên Nhi thấy vậy thở dài sau đó cũng lên tiếng:
- Con cũng nghịch quá rồi đấy!
Cô nàng dừng lại véo má Lôi Tuyết rồi mới tiếp tục nói:
- Tỷ cũng bớt giận đi đã, con bé đã bay đến đây rồi thì cũng chẳng thể để nó về một mình được. Nhỡ đâu lại là cơ duyên của con bé thì sao?
Dương Tử cùng Lôi Tuyết cũng năn nỉ Dạ Hy liên tục, sau một hồi cô nàng cũng nguôi giận. Sau đó cả nhóm lại bất đắc dĩ có thêm một tiểu thành viên gia nhập. Ở phía thánh địa Linh Nhi và Hình Ân cũng có cơ duyên của riêng mình. Hai cô nàng sau một lần đi vào một bí cảnh đã gặp được chuyển thừa của hai vị võ để nào đó và đang luyện hoá chúng. Họ cũng báo tin bình an về cho mọi người trước khi họ khởi hành không lâu. Hình Ân liền lên tiếng:
- Linh Chi tỷ à! Có vẻ như ta đã lĩnh ngộ ra được một vào thứ rồi thì phải, không có biết không?
Linh Chi liền lên tiếng:
- Muội nói ra thử xem. Vừa hay ta cũng nghĩ ta vừa lĩnh ngộ ra được điều gì đó nhưng không biết có đúng hay không.
Sau đó trong bí cảnh chỉ còn tiếng A, Ta hiểu rồi, Ra là vậy, của hai người. Còn phía Chí Dũng thì phong sơn của hắn cứ cách 5 hơi thở lại nổ tung một lần. Hắn tức giận gào lên:
- Mẹ kiếp! Xuyên không tu luyện còn bị phế sau cả vạn năm sống lại vẫn chẳng thấy hệ thống chó má kia đâu! Lão tử muốn đình công!
Nhưng sau một hồi gào lên hắn liền bật khóc, cuộc đời hắn phải nói là thật sự đen đủi và chưa từng có ai quan tâm và cố gắng bảo vệ. Nhưng từ khi gặp Nhẫn Dạ rồi gặp mọi người đã cho hắn thêm động lực. Hắn ngồi dậy lau đi nước mắt rồi hét lên:
- Lần này ta nhất định sẽ không bỏ cuộc!