Rạng sáng ngày tiếp tại cứ điểm Thái Thiên.
Khi bầu trời tối đen vừa mới trồi lên vài tia sáng lé loi, bốn phía tường thành vốn dĩ yên tĩnh lại đột nhiên truyền đến âm thanh quát gọi gấp gáp.
“Sườn Đông phát hiện tung tích quỷ quân!”
“Biên giới phía Bắc xuất hiện lượng lớn Quỷ Tốt tập kết! Tây Bắc cũng vậy!”
“Không tốt, phía Nam có quỷ quân ẩn hiện…”
Lúc này, từng tràng chuông ngân “Ông” “Ông” vang vọng khắp nơi bên trong cứ điểm. Ngay sau đó, giữa không trung truyền đến giọng đàn ông quát to kéo dài, truyền rõ vào tai từng người có mặt:
“Chú ý, xung quanh cứ điểm đã xuất hiện lượng lớn quỷ quân, tất cả mọi người lập tức trở về vị trí của mình!”
Liễu Minh vốn đang xếp bằng tạm thời điều tức, lúc này nghe được tiếng chuông ngân vang bèn không chút chậm trễ bật thẳng dậy, tiếp đó phóng người đi đến quảng trường trung tâm.
Tại quảng trường giờ phút này đã sớm dựng lên bảy tòa cự tháp cao hơn cả tường thành xung quanh. Những kiến trúc này xếp thành vòng tròn. Mỗi tòa đều cao chừng hai ba trăm trượng. Trong đó, tòa tháp nằm giữa lại mơ hồ cao hơn sáu tòa còn lại. Hơn nữa, mặt ngoài bóng loáng dị thường của nó còn ẩn hiện ấn ký lục giác cùng một ít phù văn đặc thù ẩn ẩn lưu quang lưu chuyển bất định.
Bên trên cự tháp, một khỏa cầu ánh kim chói mắt đang chậm rãi xoay tròn bất định, tản mát ra từng mảnh quang hà nhàn nhạt kim sắc. Phía dưới viên cầu, thanh niên tóc bạc Tào Trường Hạc đang khoanh chân một cách bình tĩnh.
“Liễu sư đệ, mau có mặt tại cự tháp bên trái của ta.” Vừa đuổi tới nơi, bên tai Liễu Minh bỗng truyền đến giọng nói của tu sĩ họ Tào.
Liễu Minh nghe vậy bèn phóng người nhảy lên, trong nháy mắt đã đặt chân đến vị trí Tào Trường Hạc phân phó. Lúc này, một cái pháp trận hình lục giác tràn ngập toàn bộ đài cao đã thình lình xuất hiện trước mặt hắn. Năm góc trong đó đã có tu sĩ Kim Quang Quân thân vận giáp y thanh sắc ngồi xếp bằng bên trong. Hiểu Ngũ thình lình cũng có mặt trong đó, hơn nữa vị trí bên trái của nàng vẫn chưa có tu sĩ điền vào.
Giờ phút này, trước mặt mỗi người đều lơ lửng một tấm quang kính lớn chừng một xích. Bên trên năm tòa tháp còn lại, lúc này đã có tu sĩ lục tục tiến đến, ào ào nhảy lên đài cao dựa theo sự phân phó của Tào Trường Hạc.
Sau khi nhìn thấy Liễu Minh, Hiểu Ngũ liền gật đầu với hắn một cái đồng thời khẽ đưa ánh mắt nhìn về vị trí bên cạnh mình. Liễu Minh thấy vậy liền hiểu ý, không nói hai lời khoanh chân ngồi xuống vị trí giành cho mình tiếp đó hắn cũng như những người khác lấy ra Kim Quang Kính rồi đánh vào nó một đạo pháp quyết khiến linh khí này vững vàng trôi nổi trước người.
Không bao lâu sau, bên trên sáu tòa tháp đều đã có sáu gã tu sĩ Kim Quang Quân điều động quang kính tản ra kim quang mãnh liệt. Từ xa nhìn lại, sáu tòa cự tháp thình lình sáng rực như sáu ngọn đuốc khiến người ngoài căn bản vô pháp dùng mắt nhìn thẳng.
“Tất cả mọi người đã vào vị trí của mình. Chư vị sư huynh đệ đến lúc xin hãy nghe theo hiệu lệnh của. Thúc giục Kim Quang pháp trận tuyệt đối không thể xảy ra sai sót!” Tào Trường hạc đứng dậy nhìn chung quanh một hồi, thấy tất cả mọi người đã sẵn sàng mới trầm giọng nói ra. Ngay sau đó, chỉ thấy trên tay thình lình nhiều thêm hai cây trận ánh kim, tu sĩ họ Tào lập tức khép chặt hai mắt, ngồi yên tại chỗ giống như lão tăng nhập định, không hề nhúc nhích.
Liễu Minh nghe vậy bèn rảo mắt quan sát bốn phía xung quanh, phát hiện phía trên tường thành đầu người nhấp nhô. Phần lớn là tu sĩ ba nhà, thân vận y giáp ba màu vàng, trắng, đen đang gióng trống khua chiên chuẩn bị cho đại chiến sắp nổ ra.
Tại một địa phương hẻo lánh bên trong cứ điểm, đúng là nơi đặt mắt trận của cấm chế. Mười tên tu sĩ thân khoác giáp y trắng toát tỏa ra khí tức chánh khí lẫm liệt. Dưới chân bọn họ là mười pháp trận hình tròn không ngừng phóng xuất ngân quang. Hơn nữa, mặt ngoài còn có phù văn lưu chuyển, thoạt nhìn vô cùng đáng chú ý. Những người này tay cầm trận bàn, miệng nói lẩm bẩm, đồng thời pháp lực trong cơ thể không ngừng rót vào pháp trận hình tròn dưới chân.
Cùng lúc đó, tại tường thành bốn phía, từng vị đệ tử Thiên Công Tông thân vận hoàng bào đang không ngừng thả ra các loại khôi lỗi trấn thủ chân thành phía dưới. Trong đó có không ít khôi lỗi khổng lồ với cơ thể to lớn như một ngọn núi nhỏ tạo thành tường chắn khổng lồ che chở sát sao tường thành xung quanh.
Bên cạnh nhóm người Thiên Công Tông là từng nhóm tu sĩ được bao bọc trong hắc khí lượn lờ, sẵn sàng nghênh đón quân định, chính là một đám đệ tử Ma Huyền Tông. Ngoại trừ số đệ tử tinh anh của các tông môn, những đệ tử thường trú ở đây cũng lần lượt xuất hiện bên trên tháp cao hình trụ. Tất cả mọi người đều nghiêm túc chờ đợi thời điểm quyết chiến đang đến gần.
Liễu Minh chứng kiến cảnh này bèn nhanh chóng bình ổn tâm tình, sau khi thu hồi ánh mắt liền thả ra thần thức dò xét tình huống chung quanh cứ điểm. Chỉ thấy bốn phương tám hướng chung quanh cứ điểm Thái Thiên là từng mảnh sương mù màu xám cuồn cuộn. Ẩn trong biển sương, có thể nhìn thấy vô số chấm đen lớn nhỏ nhấp nhô. Con số đến lúc này đã thình lình đạt chừng mấy vạn!
Tuy không có cách nào xác minh tình huống cụ thể của đối phương thế nhưng dựa vào cảm giác áp bách mà quân đoàn Ác Quỷ mang đến, có thể nhìn ra bọn chúng đã có mưu đồ từ sớm. Điều này làm cho Liễu Minh không khỏi cau mày, thần sắc theo đó lộ ra vài phần lạnh lùng.
Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ trầm thấp đột ngột truyền đến từ bốn góc tường thành.
Chỉ thấy pháp trận hình tròn dưới chân Chính Khí Quân đột nhiên đại thịnh quang mang, hơn nữa từ đó còn xoáy lên từng mảnh hào quang ngân sắc, ngưng kết đan xen vào nhau giữa không trung, dần dần tạo thành màn sáng màu bạc khổng lồ, bao phủ toàn bộ cứ điểm Thái Thiên vào trong.
Sau một khắc, mây bụi bốn phương tám hướng đột ngột cuộn trào , hơn nữa còn không ngừng bổ nhào về phía cứ điểm của Nhân tộc. Ngay sau đó, tiếng ác quỷ gầm gừ hòa lẫn âm thanh khóc lóc thảm thiết lại không ngừng truyền đến, tạo nên cảm giác vô cùng đáng sợ. Rõ ràng, quân đoàn Ác Quỷ đã nhận ra hành động của Nhân tộc bên này vì vậy nhân lúc đại trận phòng ngự chưa được kích phát hoàn toàn để thừa cơ tiến đến công thành.
“Kích phát Kim Quang đại trận!” Chính vào lúc này, thanh âm dõng dạc của Tào Trường Hạc liền vang lên.
Chỉ thấy hai tay của hắn vũ động một hồi, trong miệng không ngừng phát ra từng tràng chú ngữ huyền bí khiến cho Tạo Hóa Bát đang lơ lửng trên không đại thịnh kim quang. Liễu Minh thấy vậy liền không chút chậm trễ tung ra từng đạo pháp quyết nối tiếp nhau, khởi động quang kính đang lơ lửng trước người.
Trong chốc lát, sáu mặt quang kính đã nhanh chóng chiếu rọi lẫn nhau tiếp đố đồng loạt rung lên tỏa kim quang vươn thẳng len trời, hơn nữa còn tụ lại một điểm trên trời, hóa thành quang đoàn ánh kim bao phủ sáu người vào giữa.
Không bao lâu sau, mây bụi bốn phương tám hướng đã dễ dàng vượt qua sơn mạch ở phái xa xa để tiến vào bình nguyên nằm cách cứ điểm Thái Thiên vài dặm.
Đột nhiên, một tiếng quỷ tru thình lình vang lên khiến cho cả bầy ác quỷ xung quanh giống như nhận được mệnh lệnh. Trong lúc nhất thời, tiếng gào rú, kêu gọi liền vang vọng khắp nơi. Hàng loạt Đô Úy quỷ quân mang theo nhiều đội Quỷ Tốt tạo thành từng đợt công kích như sóng biển u ám nhanh chóng vọt tới vị trí tường thành.
“Hừ, đến đúng lúc lắm!”
Tào Trường Hạc hừ lạnh một tiếng rồi không ngừng vũ động trận kỳ trên tay. Cùng lúc đó, Tạo Hóa Bát đang xoay tròn bất ngờ bắn ra sáu đạo hào quang kim sắc, phóng tới vị trí của nhóm người Liễu Minh. Họ Liễu chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe kim quang, một đạo hào quang kim sắc đã nhanh chóng hạ xuống quang kính trước mặt, hơn nữa còn hóa thành sáu đạo hào quang phân tán khắp nơi.
Cứ mỗi tòa tháp lại bắn ra ba mươi sáu tia sáng, cứ thế suy ra sáu tòa tháp chung quanh trong nháy mắt đã tạo ra hơn hai trăm đạo quang trụ ánh kim chiếu rọi không trung bên trên cứ điểm. Hơn nữa, quang trụ kim sắc đan xen lẫn nhau còn tạo thành tấm lười vàng óng trùm tới bốn phương tám hướng.
Cách tường thành phía Bắc chừng mấy trăm trượng, chỉ nghe một tiếng “Phốc”, cột sáng kim sắc chỉ kẽ quét qua đã dễ dàng đánh tan phương trận do vài chục tên Quỷ Tốt Ngưng Dịch kỳ phối hợp với một gã Đô Úy tạo thành.
Đám người Liễu Minh thấy vậy bèn không ngừng thúc giục pháp lực trong cơ thể truyền đến quang kính trước mặt tạo ra vô số cột sáng tiếp tục đổ ấp về phía kẻ thù. Trong lúc nhất thời, tấm lưới ánh kim liên tục xiết chặt khiến cho tiếng sói tru quỷ khóc không ngừng truyền đến.
Chỉ thấy từng đạo quang trụ giống như giao long kim sắc tung hoành ngang dọc giữa biển quỷ quân. Nhìn thấy lượng lớn sĩ tót bị tàn sát, cho dù là Thống Lĩnh cấp Chân Đan cũng không dám đón đỡ trực tiếp, mà lựa chọn không ngừng tránh né. Trong nhất thời, uy lực mạnh mẽ của Kim Quang đại trận đã khiến tu sĩ Nhân tộc nâng cao sĩ khí.
Thế nhưng, Tào Trường hạc đang điều khiển đại trận trên đài cao lại liên tục nhíu, thần sắc nhìn qua có chút nghiêm trọng. Kim Quang đại trận tuy bộc lộ khả năng đối kháng quỷ vật thế nhưng số lượng kẻ thù quả thật quá nhiều, đánh đến lúc nào vẫn không thể tạo thành tổn thương trí mạng.
Dần dần, đã có quỷ quân phát hiện quang trụ cũng không phải phóng ra liên tục bèn thừa dịp công kích yếu đi để đẩy mạnh công kích, nhao nhao tiến đến vị trí của đại trận ánh bạc. Đúng lúc này, vô số khôi lỗi không lỗ đứng dưới chân thành cũng bắt đầu làm ra hành động.
Âm thanh “Ầm ầm” không ngừng vang lên.
Hàng loạt khôi lỗi giáp sĩ khổng lồ bắt đầu di động hai chân, chậm rãi tiến về phía trước. Đám người rối này tuy không am hiểu thủ đoạn công kích nhưng mỗi con đều có năng lực phòng ngự kinh người. Thân thể sừng sững như núi dường như không sợ công kích lũ lượt của quỷ quân. Bên cạnh khôi lỗi khổng lồ là từng nhóm khôi lỗi giáp vàng hình thù kỳ quái cùng không ít khôi lỗi hình thú xộc thẳng vào giữa bầy ác quỷ, tiến hành một phen triền đấu nhằm ngăn chặn thế công của kẻ thù.
Đúng lúc này, ma khí trên tường thành không ngừng chớp động. Phục Ma Quân do đệ tử Ma Huyền Tông lĩnh suất thừa dịp quỷ quân bị khôi lỗi ngăn cản liền tế ra đủ loại ma khí xen lẫn ma công tạo thành từng đoàn hắc khí kích bắn về cơn sóng quỷ vật.
Trong lúc nhất thời, bốn phía cứ điểm Thái Thiên không ngừng tán ra quang trụ kim sắc, xen lẫn quang hà đủ màu đủ sắc mạn thiên phi vũ. Bên trong quỷ vân lại không ngừng truyền ra âm thanh chém giết tạo nên tràng diện vô cùng hỗn loạn.
Ngay khi quân lực hai bên đạt đến tình trạng bất phân thắng bại, tường thành phía Bắc cứ điểm Thái Thiên lại đột ngột truyền ra chấn động kịch liệt. Toàn bộ mặt đất giống như bị xé nứt, tạo thành vô số lỗ hổng rộng chừng mấy trượng. Ngay sau đó, từng tràng sấm nổ vang lên liên tiếp, kéo theo từng đoàn quỷ vụ màu xám phóng thẳng lên trời.
“Khí tức này… Không xong, là Quỷ dẫn, xem ra đối phương còn có viện quân!” Tào Trường Hạc đang đứng trên cao, sau khi quan sát một hồi liền thốt lên kinh ngạc.