Mục lục
Mạt Thế Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhập vào bên trong căn phòng, Tân đảo mắt quét qua một lượt. Tới góc khuất cạnh tường, hắn kinh hãi nhìn thấy trên cái bàn lớn, có một đống những dụng cụ kì quái, sextoy. Mặc dù lần đầu tiên chứng kiến mấy thứ này, nhưng hắn có thể đoán được chúng dùng để làm gì. Chủ nhân của căn phòng này là một ấu dâm, biến thái, bệnh hoạn không phải nghi ngờ. Từ mùi máu và nước tiểu nồng nặc trong không khí, thì nơi đây đã từng có rất nhiều nạn nhân bị bắt chứ không chỉ mỗi ba bé gái kia. Tình cờ liếc mắt đến chỗ giường, hắn phát hiện quả thật trên đó vẫn còn một cô bé bị trói buộc nữa.

Nghĩ tới cảnh những bé gái ngây thơ, non nớt bị bạo hành, hai mắt của hắn bỗng chuyển thành đỏ ngầu. Gân xanh nổi lên chằng chịt, hắn tức giận, sôi máu như sắp nổ tung. Nếu như, lúc này con quỷ biến thái mà xuất hiện trước mặt, hắn nghĩ sẽ tự tay băm sống nó ra từng mảnh nhỏ. Cùng là con người với nhau, sao lại nỡ đối xử với đồng loại như vậy.

Nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, rồi thở nhẹ ra, hắn cố gắng kìm nén cảm xúc phẫn nộ. Cầm chắc cái rìu trong tay, hắn tiến lên, cẩn thận cắt đứt vòng cổ, giải thoát cho ba bé gái. Vừa thoát khỏi trói buộc, hắn thấy ba em lập tức co rúm người lại, hoảng loạn rúc vào một góc run lẩy bẩy, trong lòng liền bất giác nhói lên đau đớn. Cúi xuống, hắn hé môi, gắng mỉm cười thân thiện, rồi khẽ cất tiếng nói:

- Đừng sợ... Các con được an toàn rồi... Chú hứa sẽ không để các con bị đau nữa...

Nghe hắn nói, ba cô bé chỉ yên lặng, rồi hướng ánh mắt nơm nớp sợ hãi nhìn, chứ không đáp lời. Nhưng có lẽ cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của hắn, một cô bé đánh bạo yếu ớt gật đầu.

Tạm thời ổn định được ba bé gái, hắn xoay người, tiến lại gần cái giường. Giải thoát nốt cho cô bé này xong, đưa tất cả xuống, rồi nhanh chóng rời khỏi đây thì cả nhóm mới chính thức an toàn được. Nhưng vừa tới nơi, liếc mắt, nhìn rõ được dung mạo của cô bé, hắn liền kinh ngạc sững sờ cả người.

Đây không phải ai xa lạ, chính là bé Thương, đứa trẻ mồ côi sống cùng với bà nhặt đồng nát ở khu ổ chuột, mà trước kia hắn vẫn hay giúp đỡ. Tuy dung mạo cô bé bây giờ đã đổi khác, tóc từ màu đen biến thành bạch kim, làn da đen nhẻm trở nên trắng nõn, còn cơ thể thì đầy đặn hơn, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra được em, do bộ quần áo cũ kĩ và vết chàm bằng cái chén bên má phải. Không biết cô bé đã bị tên biến thái trong phòng này giở trò gì rồi, mà mặt mũi em trắng bệch không có một chút huyết sắc. Hai mắt nhắm em nghiền, đôi môi nhợt nhạt thâm tím, còn cơ thể thì lạnh băng như xác chết.

Vô cùng lo lắng, hắn vội đặt tay lên mũi em kiểm tra. Phát hiện cô bé vẫn còn thở, dù nó yếu ớt đứt quãng, hắn mới thở nhẹ một hơi trong lòng. Cắt đứt mớ dây trói buộc, hắn thử mọi biện pháp mà bản thân biết để đánh thức cô bé dậy, nhưng không có kết quả. Có vẻ như cô bé đã chìm vào trong hôn mê sâu, nhất thời sẽ không tỉnh lại được.

Một lát sau, không còn cách nào khác, hắn cõng bé Thương lên lưng, rồi dùng sợ tơ buộc chặt em lại. Trở về chỗ ba cô bé, hắn khẽ mở lời bảo cả ba theo mình chạy trốn. Nghe xong, cả ba gật đầu đồng ý rất nhanh làm hắn khá bất ngờ. Có lẽ, ba em nhìn thấy hắn ân cần chăm sóc bé Thương nên đã bớt sợ hãi và đã có một chút tín nhiệm hắn. Làm tốt công tác tinh thần xong, hắn gấp gáp tiến tới chỗ cửa sổ. Nhả sợi tơ trong lòng bàn tay ra, hắn từ từ thả từng người một từ trên xuống mặt đất.

Để ba bé gái an toàn tiếp đất xong, hắn cõng theo bé Thương vội vàng đu mình xuống. Gặp hai mẹ con Huyền Linh tiến lại gần tò mò muốn hỏi, hắn liền ra hiệu cho cả hai im lặng, vì không có thời gian. Mở ba lô, hắn lấy ba cái áo khoác phao đưa cho ba cô bé mặc xong, rồi tự khoác lên mình thêm một cái nữa để giữ âm cho bé Thương. Xong xuôi, hắn vội vã nhắm hướng tường bao bệnh viện mà cất bước. Theo sát phía sau hắn là ba cô bé đáng thương, Huyền Linh và An Nhiên thì mỗi bên soi đèn pin, còn con Lu thì đi cuối cùng bọc hậu.
Cả nhóm đang cấp tốc di chuyển, bỗng ở phía bên kia dãy nhà vang lên tiếng rống vang trời khiến mọi người khựng lại.

- GỤUUUUPPPPP!!! – Âm thanh gào thét của con quái vật người bọ đột ngột vang lên giữa làn đạn liên thanh, mang cảm giác thê lương, thảm thiết khiến mọi người bất giác thất thần.

Vài giây sau, tỉnh táo trở lại, Tân lắc lắc đầu loại bỏ những cảm xúc tiêu cực. Nghe tiếng gào rống của con quái vật, hắn cảm giác có vẻ như nó sắp không cầm cự được rồi. Mặc dù, không hiểu vì sao con quái lại liều mình ăn thua với bọn tội phạm, nhưng sâu trong thâm tâm, hắn phải cảm ơn nó rất nhiều. Vì không biết là vô tình, hay cố ý, con quái đã gián tiếp cứu hắn lần này. Bây giờ, cứ thế mà bỏ đi, hắn cảm thấy thật nhẫntâm, nhưng với tình huống bây giờ thì chẳng còn cách nào khác nữa. Nhóm của hắn đã thêm bốn người, ba cô bé yếu đuối và một người bị hôn mê, không rõ tình trạng ra sao. Cho nên, hắn phải đặt an toàn lên hàng đầu, nhanh chóng rời khỏi đây, để còn tìm cách chạy chữa cho bé Thương.

Thở dài một hơi, hắn kiên quyết, chuẩn bị dứt khoát bước đi thì ở sau lưng, bé Thương bất ngờ tỉnh lại khỏi hôn mê, rồi mở miệng hét lên:

- Aaaaaa!!!

Vội đưa tay bịt miệng cô bé lại, hắn ra hiệu cho em im lặng. Nhưng có vẻ như cô bé vừa tỉnh dậy từ ác mộng nên nhất thời không thể bình tĩnh được mà ra sức giãy giụa. Cắt đứt sợi tơ, hắn đặt cô bé xuống đất, để em bình tĩnh lại. Vài giây sau, thấy bé Thương đã bớt hoảng loạn, hắn chuẩn bị mở miệng giải thích sơ qua tình hình thì đột nhiên em trượt khỏi tay hắn, rồi cắm đầu chạy. Tình trạng của Thương rất lạ, tỉnh lại nhưng thực tế hoàn toàn không phải vậy. Em giống như rơi vào ảo giác, biến thành một con rối rồi bị ai đó điều khiển. Sửng sốt mất một giây, hắn kêu hai mẹ con Huyền Linh, và con Lu chờ đợi ở đây, bảo vệ ba cô bé mới cứu, còn bản thân thì vội vàng cầm một khẩu súng rồi tức tốc đuổi theo.

..........MTTH...........

Nấp sau cây cột của hành lang, lão đại tá ló đầu hé mắt quan sát con quái vật người bọ. Nhìn nó bây giờ đã gần như không còn hình dạng ban đầu, chỉ còn một đống máu thịt bầy nhầy nằm yên bất động, nhưng lão vẫn nơm nớp sợ hãi. Vì con quái vật này có sức sống đáng sợ đến kinh khủng. Mấy lần trước, con quái cũng giống như thế này, lão tưởng nó chết chắc rồi, ai ngờ vừa mới hạ lệnh dừng bắn thì không đến một giây sau, con quái liền vùng dậy quăng xúc tu bắt người. Ngay lúc nãy, chỉ vì thiếu cảnh giác, suýt chút nữa thì lão đã bị nó tóm gọn. May mắn, tên Hùng nổ súng B40 kịp thời, bắn tan mớ xúc tu giúp trói buộc lão thì mới thành công thoát ra.

Con quái vật khốn kiếp này hôm nay giống như bị điên, không biết rốt cuộc nó muốn cái gì mà sống chết quấn lấy lão không chịu bỏ trốn. Bắt buộc phải chiến đấu thảm liệt, một mất một còn với con quái, lực lượng của lão bị tổn thất nghiêm trọng. Gần một trăm người, mà bây giờ chỉ còn khoảng hơn chục người. Con quái quá xảo quyệt, nó điên cuồng tấn công, không để hở ra một chút thời gian nào để lão bố trí thế trận. Bởi những lúc con quái ngập ngoải gần chết, không biết nguyên nhân vì sao, chỉ trong một thời gian ngắn nó có thể cấp tốc phục hồi, rồi điên cuồng phản công. Muốn ngăn cản nó, lão chỉ có thể bất chấp tất cả để bọn lính điên cuồng xả súng, rồi tên Hùng bắn B40 liên tiếp không ngừng.

Đến giờ súng trường đã hết đạn toàn bộ, đạn B40 cũng chỉ còn một viên duy nhất, nếu không diệt được con quái, lão chỉ có thể bỏ cứ điểm mà chạy trốn. Một chỗ tốt như này, bỏ đi lão không cam lòng. Nhất là di chuyển trong đêm tối sẽ cực kì nguy hiểm, bởi không biết được lẩn khuất trong màn đêm kia có những gì. Chưa kể, lão cảm giác, có chạy cũng chưa chắc có thể thoát được con quái vật này.

Khoảng năm phút sau, thấy con quái vẫn nằm yên một chỗ không động đậy, lão đại tá khẽ thở phào một hơi. Có vẻ như lần này nó chết hẳn rồi, nhưng để cho chắc, lão vẫn vẫy tay, ra hiệu cho tên Hùng chuẩn bị bắn viên đạn cuối cùng, rồi mới đi kiểm tra. Nhưng giữa lúc tên Hùng sắp sửa bóp cò, bỗng cả đám nhìn thấy có một bóng đen lao vụt tới rồi ôm chầm lấy cái đầu tàn khuyết của con quái vật.

Kêu mấy tên lính chiếu đèn pin vào bóng đen, lão kinh ngạc khi phát hiện sự thật. Bóng đen chính bé gái mới bắt được hôm qua, bị con quái vật quấy rầy, đến giờ lão vẫn còn chưa kịp hưởng dụng. Không biết con bé lại thoát bằng cách nào, phát điên chạy tới chỗ con quái vật làm gì, nhưng lão sẽ không cho phép con mồi của mình trốn thoát.

Quay sang bên cạnh, lão chỉ một tên lính gần nhất rồi cất tiếng:

- Mày. Ra đằng kia mang con bé về đây cho tao.

Thấy lão đại tá chỉ tay ra lệnh mình, tên tội phạm kia mặt xám ngắt lại ấp úng:

- Nhưng... Nhưng... Thưa đại tá...

- Không nhưng nhị gì hết. Mày có đi không? Hay thích ăn đạn? – Nhìn tên lính ấp úng, lão đại tá rút khẩu súng lục ra đưa lên ngắm ngay vào đầu hắn rồi âm trầm gằn giọng.

- Vâng... Em đi... Em đi... – Mặc dù rất sợ con quái vật còn sống sẽ thịt mình, nhưng trước sự uy hiếp của lão đại tá, tên lính chỉ có thể khuất phục.

.........MTTH...........

Cầm khẩu súng, Tân dùng bộ pháp tăng hết tốc lực đuổi theo bé Thương, định giữ em lại. Nhưng rất nhanh, hắn khiếp sợ phát hiện, không biết vì sao, tốc độ của cô bé nhanh hơn hắn rất nhiều.Có lẽ, khi rơi vào ảo giác khả năng tiềm ẩn trong cơ thể em đã bùng nổ. Loáng một cái, cô bé chạy khuất tầm mắt của hắn, lao vút đến chỗ rẽ hành lang tầng một của dãy nhà trung tâm, nơi bọn tội phạm và con quái vật người bọ chiến đấu với nhau ở đấy. Không thể ngăn cản được cô bé, hắn đấu tranh tâm lý mấy giây, rồi cắn răng khom người lén lút theo sau.

Từ việc không nghe thấy tiếng súng, và âm thanh gào thét của con quái vật, có vẻ như cuộc chiến đã kết thúc. Không biết bên nào giành thắng lợi, trong thâm tâm, hắn mong con quái vật sẽ chiến thắng. Nhưng theo thực tế, hắn nhìn thấy trên sân thượng lúc này, thì phần trăm này rất nhỏ. Con quái tuy mạnh thật, nhưng dưới hỏa lực áp đảo của vũ khí nóng, cơ thể bằng xương bằng thịt như nó chỉ có thể bị bắn đến nát bét.

Nép sát vào bờ tường, hắn rón rén tiến vào lối rẽ đến hành lang tầng một của dãy nhà trung tâm. Vừa đi, hắn vừa nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh. Để đối phó với con quái vật, đám tội phạm sẽ phải tập trung hết ở bên ngoài nên chỗ camera, chắc không còn ai ngồi quan sát. Nhưng để yên tâm, mỗi khi đến gần chỗ tầm nhìn của camera, hắn đều cẩn thận quăng rìu phá hủy. Thỉnh thoảng, hắn để ý trên tường nhà, xem có thấy cầu dao ngắt điện của toàn bộ tầng một hay không, nhưng tiếc rằng không có.

Khoảng một phút sau, hắn áp sát hành lang tầng một của dãy nhà trung tâm. Phát hiện ra bọn tội phạm đang đứng tập trung phía trước không xa, hắn vội lách người nấp sau cây cột trụ lớn. Ló đầu, hắn hé mắt ra bên ngoài, rồi quan sát một vòng trước mặt. Trong tầm mắt, hắn thấy bọn tội phạm chỉ còn lại mười hai tên, tính cả lão đại tá liền thở nhẹ một hơi. con quái vật người bọ đã không làm hắn thất vọng, khi một mình nó có thể diệt gần hết đám người hung hãn này. Chỉ là, không biết nó sống chết ra sao nên hắn đưa mắt nhìn ra sân.

Thấy đống thịt khổng lồ, bầy nhầy giữa sân, là cơ thể của con quái vật, ánh mắt của bất giác ánh lên cảm xúc bi thương. Chợt hắn giật nảy mình, khi phát hiện ra, tại một chỗ trên thân thể con quái, bé Thương đang nằm ngất ở đó. Tại sao cô bé lại chạy ra đấy làm gì, hắn nhíu mày tự hỏi trong đầu. Nghĩ tới giây phút mình thất thần khi nghe tiếng rống cuối cùng của con quái vật, hắn suy luận. Chẳng lẽ, chính âm thanh này đã tác động đến ý thức, rồi khiến cô bé chạy tới đây. Điều này có thể xảy ra lắm chứ, cô bé trước đó bị tên ấu dâm biến thái bắt được thì tinh thần chắc phải bị khủng bố đến mức yếu đuối. Cho nên, trong tình trạng suy nhược, tiếng gào thét của con quái sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến ý thức. Mà hắn cũng không ngờ, chỉ trong một khoảng thời gian khá ngắn, con quái vật người bọ lại tiến hóa thêm được khả năng công kích bằng âm thanh mạnh mẽ đến như vậy.

Bỗng đang quan sát, hắn thấy một tên tội phạm rón rén tiếp cận con quái vật. Nhìn hướng đi tới chỗ bé Thương, hắn nhanh chóng đoán được ý định của tên kia, chắc chắn là bắt lấy cô bé rồi dâng cho kẻ ấu dâm.

Phải hành động thôi, cắn răng, hắn giương khẩu súng AK hướng đến chỗ đám tội phạm.

-------OoO-------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
Tăng Văn
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
thangmuxemmua
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
Tăng Văn
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
Lan Thi
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
Nguyễn Quốc Huy
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
hung_1301
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
Nguyễn Đức Trung
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
Lan_Thi
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
Lưu Dực Phi
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
Sơn Dương
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
Lan Thi
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
Nam Truong
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
toibet
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó. ^_+
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha! ^_+
Mai Chúc
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác mình đọc truyện lâu lắm rồi đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết. bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng. Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl. mong bạn tiếp tục ra chương đều Chúc bạn sớm thành công
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
Duy Thanh
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó? Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng. Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm. Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
Lan Thi
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK