- Tít... Tít...Tít...
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi khiến Tân giật mình tỉnh lại. Vội với tay bấm nút tắt chuông, hắn ngáp vài hơi rồi ngồi dậy. Xoa đầu con Lu mấy cái, hắn dùng sức kéo nó khỏi giường không cho ngủ tiếp nữa. Thời gian gần đây, hắn nhận thấy con Lu đặc biệt thích ngủ nhiều, chỉ cần có cơ hội là nó tìm một chỗ nằm ngủ ngay không dậy.
Tiến lại gần cửa sổ, kéo rèm, hắn hé mắt nhòm ra bên ngoài quan sát. Sáng sớm, trời tờ mờ tối, khung cảnh u ám hiện ra chỉ có hai màu trắng đen. Không gian yên tĩnh vô cùng, nhìn những dãy phố hoang tàn, đổ nát vắng tanh, hắn bỗng cảm thấy buồn man mác.
Quan sát một lát, không thấy có gì khả nghi, hắn lặng lẽ rụt đầu lại. Khẽ thở dài một hơi, hắn mặc quần áo, xỏ giày rồi xách ba lô mở cửa bước ra khỏi phòng. Đến trước cửa phòng hai mẹ con Huyền Linh, hắn đứng yên nghe ngóng một lát rồi đưa tay gõ cửa.
- Cộc... Cộc... Cộc... – Trong không gian yên tĩnh, tiếng gõ cửa vang lên rất chói tai.
- Cạch...
Mấy giây sau, tiếng chốt cửa xoay vang lên, Huyền Linh xuất hiện trước mặt hắn với mái tóc bù xù và áo ngủ mỏng tang. Đôi mắt díp lại, cô che miệng ngáp vài cái rõ to rồi cất tiếng nói hàm hồ:
- Hai mẹ con em xuống ngay... – Nói xong, không đợi hắn trả lời, cô lập tức đóng cửa lại.
Sững sờ cả người, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh mờ ảo, thân thể nóng bỏng trong lớp áo ngủ của Huyền Linh, mà tim đập bình bịch. Mặc dù trong nhà tối om, nhưng đôi mắt của hắn là tốt cỡ nào chứ, chỉ liếc qua mấy giây là đủ quét trọn vẹn từ trên xuống dưới. Mồm khô khốc, hắn khó khăn lẩm bẩm.
- Cô ấy không mặc áo ngực...
Khoảng một phút chìm trong tưởng tượng, khi con Lu lè lưỡi liếm tay, hắn mới hồi thần lại. Lắc lắc đầu cho tỉnh táo, hắn cúi xuống nhìn phần dưới đã dựng thành cái lều vải cao vút của mình mà cảm thấy xấu hổ. Đưa tay căn chỉnh một chút, hắn gấp gáp chạy xuống dưới nhà. Không hiểu sao dạo gần đây dục vọng của hắn lại mạnh mẽ như vậy, đi gần Huyền Linh nhiều lúc chỉ muốn vươn tay ôm cô ấy vào lòng.
Cố gắng loại bỏ những suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu, hắn bước vào phòng tắm rồi vệ sinh cá nhân. Khi dòng nước lạnh buốt ập vào mặt, hắn lập tức tỉnh lại rồi nhíu mày quan sát hình ảnh của mình trong gương. Đến hôm nay diện mạo của hắn khác trước hoàn toàn, thậm chí hắn còn khó tin tưởng nổi. Mái tóc không được cắt tỉa đã rậm um, dài che hết cả mắt, râu ria thì xồm xoàm tươi tốt chạy lên tận má. Làn da thiếu ánh nắng trắng hơn trước rất nhiều, mụn trứng cá biến mất hoàn toàn, nhưng vết sẹo dữ tợn ở đuôi mắt trái lại không thay đổi. Nhìn vẻ ngoài của hắn có vẻ tốt hơn trước nhiều, nhưng để làm gì chứ.
Lục lọi xung quanh, hắn tìm con dao cạo râu với cái kéo dọn dẹp qua râu tóc cho đỡ vướng víu. Một lát sau, bước ra bên ngoài phòng tắm, hắn giống như lột xác hoàn toàn, trở nên gọn gàng trẻ trung hơn hẳn. Không lãng phí thời gian thêm nữa, hắn tìm thùng gạo trong bếp, lấy ruột nồi cơm điện đong đầy, sắp sửa rồi đặt lên bếp ga đun. Kiểm tra chai nước có trong ba lô, thấy không còn nhiều, hắn nhanh chóng lấy cái siêu đổ đầy nước rồi để lên bếp, đun cạnh nồi cơm.
Đang móc đồ hộp ra, chuẩn bị cho bữa sáng, hắn nhìn thấy hai mẹ con Huyền Linh cầm đèn pin chậm rãi bước xuống từ bậc cầu thang liền lên tiếng nhắc nhở. Con gái đúng là chúa lề mề, chỉ mặc mấy bộ quần áo thôi mà mất bao nhiêu thời gian. Tính toán số lượng đồ hộp vừa đủ, hắn cho vào trong nồi cơm ủ nóng trong lúc đợi cơm chín.
Một lát sau, hai mẹ con Huyền Linh vệ sinh cá nhân xong, cơm cũng vừa chín, hắn chia cho mỗi người một phần thức ăn khác nhau rồi cả bọn nhanh chóng ăn sáng. Thực phẩm không có nhiều, không đủ để ăn no, nhưng may mắn là cả bọn vẫn cảm thấy lưng lửng bụng. Trong thời mạt thế này có cái ăn lót dạ là quý lắm rồi, không đòi hỏi nhiều được.
Ăn xong, chờ đợi siêu nước sôi, hắn pha loãng nó với vài chai nước nguội mang theo cho bớt nóng rồi đổ đầy các chai nước. Nghỉ ngơi thêm một lát, hắn trèo lên nóc tòa nhà biệt thự quan sát, rồi xác định trước hướng đi sắp tới. Khoảng năm phút sau, khi biết rõ lộ tuyến đi như thế nào, hắn gom đồ, đeo ba lô, rồi cùng với hai mẹ con An Nhiên và con Lu bước ra khỏi tòa nhà biệt thự.
Rút cái rìu ra nắm chặt, hắn nhắm lấy một hướng rồi lặng lẽ cất bước. Đi ngay sát phía sau hắn là hai mẹ con Huyền Linh, còn con Lu như thường lệ đi cuối cùng bọc hậu.
......MTTH........
Liên tục vượt qua nhiều khu phố, dãy nhà đổ sập, những con đường nứt vỡ, cả nhóm tiến ngày một sâu vào khu vực nội thành. Trên đường đi, Tân thấy số lượng quái vật “Nấm đầu người” đã đạt đến một mức nào đó bão hòa, không tăng lên, cũng không giảm đi. Bọn chúng phân bố khắp nơi, nhưng không đồng đều, một số khu vực đông nghịt, còn một số thì lại vắng tanh. Những con quái cũng không đơn giản chỉ đứng một chỗ nữa, mà liên tục di chuyển tìm kiếm con mồi dưới sự chỉ huy của đám quái nửa biến dị.
Để tránh đụng độ với quái vật, hắn tiếp tục lựa chọn phương án di chuyển trèo lên nóc những tòa nhà cao tầng như hôm qua. Ưu tiên tốc độ lên hàng đầu, hắn cố gắng dẫn cả nhóm di chuyển nhanh nhất. Nếu không còn cách nào khác, buộc phải chiến đấu, hắn sẽ đặt bẫy, phối hợp với hai mẹ con Huyền Linh và con Lu nhanh chóng tiêu diệt quái vật. Trên đường đi, hắn phát hiện số lượng loài cây ra quả lạ ngày càng nhiều, đủ loại hình dáng kỳ quái khác nhau. Một số quả chín mọng, màu đỏ màu vàng rất ngon mắt, nhưng hắn không dám ăn. Động vật đột biến cũng nhiều lên, không chỉ có chó, mèo hắn còn thấy vài con lợn có kích cỡ to lớn không khác gì thùng phi, vô cùng hung hãn ở những khu vực rậm rạp.
Có một vài lần, cả bọn chạm trán đàn mèo trên nóc nhà. Tưởng chừng như sẽ phải có một cuộc chiến khó khăn nổ ra, nhưng thật không ngờ, bọn chúng chỉ kêu lên cảnh cáo rồi buông tha khi cả nhóm rút lui. Có lẽ, con mồi của đàn mèo là đám quái vật nấm đầu người nên buông tha cho người, cũng có thể là sự hung hãn của con Lu làm chùn bước bọn chúng.
Mặc dù, đã cẩn thận hết sức có thể và được sự cảnh báo trước nguy hiểm của con Lu, nhưng cả bọn có nhiều lúc vẫn rơi vào hiểm cảnh bị đàn quái vật nấm đầu người săn đuổi, phải chạy trốn trối chết. May mắn, nhờ có nhiều kinh nghiệm trong trường hợp giống như vậy, hắn đã bình tĩnh tìm ra lối thoát, hay chỗ ẩn nấp kín đáo trong gang tấc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chả mấy chốc thời gian buổi sáng kết thúc. Giữa trưa, cả bọn nấp vào một chiếc xe rồi giải quyết nhanh bữa trưa với thức ăn là cơm nắm và chút ít đồ hộp còn sót lại. Ăn không đủ no, nhưng cả bọn chỉ có thể cố gắng chịu đựng vì không có thời gian săn bắt thực phẩm tươi rồi chế biến.
Ăn xong, nghỉ ngơi thêm một chút, cả nhóm lại gấp gáp lên đường. Từ hôm qua cho đến nay, mất khá nhiều thời gian di chuyển vòng vèo, trèo leo qua những tòa nhà cao tầng, cả nhóm cuối cùng cũng đi được hơn nửa quãng đường được đánh dấu trong lộ trình. Còn một đoạn đường tương đối dài nữa, để đạt được mục tiêu đến khu an toàn trước khi trời tối thì cả nhóm phải đi cấp tốc hơn nữa.
.........MTTH.........
Chiều đến.
Tiết trời âm u dày đặc những đám mây xám khổng lồ, trên thinh không, thỉnh thoảng một vài hạt mưa to rớt xuống. Sau trận động đất, thời tiết đã biến đổi khác thường, không giống bất cứ mùa nào trong năm. Nhưng may thay, vài hôm gần đây nhiệt độ hạ thấp ở một mức vừa phải không gây khó chịu như lúc đầu.
Miệt mài di chuyển, cả nhóm ngày càng tiếp cận gần hơn tới mục tiêu. Vào khu vực trung tâm nội thành, các tòa nhà chọc trời nhiều, gần sát nhau nên bị đổ sập nhiều hơn sau trận động đất. Các con đường bị đống đổ nát chặn, không quen địa hình, Tân phải mất khá nhiều thời gian quan sát mới tìm được hướng đi an toàn.
Lúc này, trước mặt hắn là một con hẻm nhỏ hẹp dài ngoằn nghèo với hai bên là những tòa nhà dân ba, bốn tầng cao vút. Đây là lối đi an toàn duy nhất không có quái vật, mà hắn quan sát được lúc ở trên cao khi nãy. Lối đi này cỏ cây phát triển rất rậm rạp, đặc biệt hai bên tường dây leo ngoi lên dày đặc, phủ kín cả bờ tường. Những cây dây leo này là cùng một loại, to bằng cổ tay, rất ít lá, thân thì được bao bọc bởi lớp vỏ có gai nhọn. Loại cây này hắn chưa từng thấy bao giờ, nhìn có vẻ ghê gớm, nhưng quan sát một lúc, hắn không phát hiện ra có gì nguy hiểm, ngoài một vài bọc lớn do dây leo cuộn tròn không biết để làm gì.
Nhìn kĩ, hắn thấy trong đống dây leo này cũng không có rắn, hay con gì lạ ẩn giấu, nhưng không hiểu sao, hắn cứ cảm thấy rờn rợn khi đứng trước bọn chúng. Ngẩng đầu lên cao nhìn, thấy trời tối xuống ngày một nhanh, hắn bắt đầu nóng ruột và có chút lo lắng hôm nay sẽ không đến được khu an toàn. Không chần chừ lâu thêm nữa, hắn rút thêm thanh đao ra nắm chặt, rồi kêu hai mẹ con Huyền Linh cầm vũ khí cẩn thận rồi dẫn đầu đi vào con hẻm nhỏ.
Nhưng hắn đi chưa được ba bước thì nghe thấy tiếng kêu thất thanh của một người nào đó từ đằng xa vọng tới.
- Dừng lại!!!
Vội quay người chạy lên trước hai mẹ con An Nhiên, hắn một tay cầm đao, một tay cầm rìu hướng ánh mắt tới nơi có tiếng người gọi.
Chỉ thấy các khoảng chục mét xuất hiện một nhóm năm người đàn ông mang vũ khí nóng, tiểu liên AK đang nhanh chóng chạy lại đây. Chẳng lẽ họ là lực lượng vũ trang trong khu an toàn? Hắn hết sức vui mừng ngăn con Lu gầm gừ, rồi dẫn hai mẹ con Huyền Linh bước về phía họ.
Mấy giây sau, hai nhóm người tiếp cận với nhau, Tân chưa kịp lên tiếng thì một người đàn ông trung niên có vẻ như là chỉ huy của đám người mỉm cười hỏi trước:
- Cậu đang tìm đường đến khu an toàn à? – Vừa nói, người đàn ông này vừa đánh giá nhóm người của Tân. Nhìn đến chỗ Huyền Linh, ánh mắt người đàn ông lóe lên một chút rồi rất nhanh che dấu đi.
- Vâng! Các anh có phải là là lực lượng quân đội? – Nhìn thấy người đàn ông có vẻ ngoài đáng tin, mặc quần áo màu xanh này, hắn háo hức đáp lời và hỏi lại.
- Đúng vậy... Tôi là Hoàng tiểu đội trưởng dân quân tự vệ... Gia đình cậu may mắn lắm đấy, chỉ cần vào sâu hơn nữa trong con hẻm đó là chết không thấy xác rồi... – Người đàn ông giới thiệu tên mình, bắt tay, rồi cười vỗ vai hắn một cách thân thiết.
- Trong con hẻm đó có gì mà đáng sợ vậy? – Nghe anh Hoàng nói, hắn rợn người, toát mồ hôi lạnh vì biết mình vừa thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Nhưng nhìn qua con hẻm chẳng có gì nguy hiểm nên hắn khó hiểu hỏi lại.
- Đi... Chúng ta vừa đi vừa nói... Phải nhanh chóng trở về khu an toàn, không thì trời tối sẽ rất nguy hiểm... – Đáp lời hắn xong, anh Hoàng xoay người ý bảo hắn cùng đi với mình.
- Được! – Gật đầu đồng ý, Tân cất thanh đao vào bao da giắt cạnh thắt lưng rồi đi song song với anh Hoàng.
Theo sát phía sau hắn là hai mẹ con Huyền Linh cùng với con Lu, cả ba từ lúc gặp người lạ vẫn luôn im lặng không nói câu gì. Khi mọi người cất bước, bốn người lính dân quân tự vệ còn lại liền tạo thành một vòng tròn bảo hộ cho nhóm của Tân.
Gặp được người trong khu an toàn, ban đầu Huyền Linh cảm thấy hết sức phấn khởi. Nhưng không hiểu sao khi tiếp xúc với họ, cô cảm thấy ánh mắt của họ nhìn hai mẹ con mình có nét gì đó không tốt. Xem kĩ thì lại thấy họ giống như những người lính bình thường. Lắc lắc đầu, cô loại bỏ những suy nghĩ linh tinh đi. Sau bao nhiêu nỗ lực, cuối cùng cũng tới được đích, cô nên vui mừng mới phải.
-------OoO-------
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả
Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó.
^_+
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha!
^_+
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác
mình đọc truyện lâu lắm rồi
đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết.
bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng.
Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl.
mong bạn tiếp tục ra chương đều
Chúc bạn sớm thành công
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó?
Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng.
Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm.
Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK