Nép sát thân thể xuống gác mái sân thượng, Tân khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn thấy bọn tội phạm ráo riết truy lùng cả nhóm trong dãy nhà đầu tiên, rồi bây giờ tới dãy nhà giữa, hắn hoang mang lo lắng vô cùng. Bây giờ, bọn chúng không chỉ tập trung lùng sục trong các dãy nhà mà còn ráo riết truy lùng trên nóc nhà. Ý tưởng leo lên gác thượng ẩn nấp, rồi chờ đợi cơ hội chạy trốn ra bên ngoài của hắn là tốt, nhưng như thế vẫn là quá ngây thơ. Từ cái cách bọn tội phạm đang tập trung tìm kiếm ở trong dãy nhà, bỗng chú trọng nhiều hơn trên sân thượng, hắn biết được bọn chúng đã ẩn ẩn đoán ra nơi cả bọn sẽ ẩn nấp. Cũng phải thôi, lúc trèo sang dãy nhà kia, hắn không để ý có camera nên để lộ quá nhiều thông tin.
Phải làm một cái gì đó ngay, nếu không thì sớm hay muộn cả bọn cũng bị phát hiện. Suy nghĩ như vậy, hắn động não, cố gắng tìm phương án để giải quyết tình thế nguy hiểm lúc này. Nghển cổ, hắn hướng ánh mắt nhìn vào những cái camera lắp trên tường bao ngoài của bệnh viện. Đám camera này là loại hồng ngoại, có thể quan sát được trong đêm nên hắn không thể mượn bóng tối để che dấu hành tung của mình. Đám camera bố trí rất dày, gần như không có khoảng trống, hắn mà tụt xuống mặt đất là bị phát hiện ngay, bởi tường bao phía sau khá gần với tòa nhà bệnh viện. Chưa kể, bọn tội phạm đã chia thành tốp đi tuần đều đều bên dưới.
Phía trên sắp không có chỗ trốn, bên dưới cũng không xuống chạy được, tình hình của hắn lúc này cực kì tệ. Ở bên cạnh, Huyền Linh và An Nhiên dù cố gắng tỏ ra bình tĩnh, yên lặng, nhưng nét mặt tái mét, trắng xám đã nói lên tâm trạng cực kì lo âu, căng thẳng của cả hai. Tim đập bùm bụp như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, đồng thời đại não điên cuồng vận chuyển. Đã từng rơi vào hoàn cảnh giống như thế này không phải một, hai lần nên rất nhanh hắn bình ổn được cảm xúc tiêu cực, trong đầu lóe lên cách giải quyết tạm thời. Chỉ là cách này của hắn rất là mạo hiểm, chỉ sơ sẩy một chút là cả bọn ôm hận ngay. Nhưng giờ không còn phương án nào khác nữa rồi, bọn tội phạm đã bật điện sáng dãy nhà cả nhóm đang trú ẩn, rồi di chuyển dần sang đây.
Lập tức thực hiện kế hoạch ngay, hắn phải hành động một cách nhanh chóng, trước khi bọn tội phạm leo lên gác thượng lùng sục. Cũng may, ở trên sân thượng các dãy nhà đều có rào chắn, nếu không thì mấy tên tội phạm đã vọt sang đây, không cho hắn thời gian suy nghĩ. Ra hiệu cho Huyền Linh và con Lu im lặng, giữ nguyên vị trí, hắn khẽ kêu An Nhiên trèo lên lưng mình. Dùng sợi tơ buộc chặt cả hai lại, hắn tụt xuống sân thượng. Nhả đầu sợi tơ dính trong lòng bàn tay ra, hắn trèo qua hàng rào, rồi bám vào tường di chuyển thấp xuống dưới. Cheo leo ngay sát dưới gác thượng tầng năm, hắn cõng theo An Nhiên gấp gáp trèo sang dãy nhà giữa. Mặc dù đã sử dụng khả năng cực dính của đoạn đầu sợi tơi để leo tường, nhưng đây là lần đầu hắn mạo hiểm dùng nó di chuyển như người nhện như thế này nên khá là áp lực.
Đang nhích từng bước sang ngang, hắn muốn trèo qua dãy nhà trung tâm đến phía bên kia tòa nhà đối diện thì bỗng có tên tội phạm đứng sát hàng rào chiếu đèn pin thẳng xuống dưới đất. Lập tức dừng lại, hắn và An Nhiên cố gắng nép sát thân mình vào bức tường, rồi nín thở. Yên lặng chờ đợi, giữa lúc hắn căng thẳng vã cả mồ hôi hột, tưởng mình bị phát hiện thì may mắn tên kia chuyển đèn sang hướng khác. Khẽ thở phào một hơi trong lòng, hắn cắn răng tiếp tục nhích sang tiếp. Tình huống lúc vừa là cực kì nguy hiểm, may mắn là hắn phản ứng nhanh. Nếu không, chỉ chậm một xíu thôi là hắn và An Nhiên bị phơi ra dưới ánh đèn.
Một lát sau, cố gắng di chuyển nhanh nhất có thể, hắn và An Nhiên lúc này đã leo qua dãy nhà giữa, sang mảng tường phía sau của tòa nhà đối diện. Hạ thấp độ cao, hắn dừng lại ở khoảng tầng hai. Ngoái đầu nhìn bên trên một chút, xác định mấy tên tội phạm đứng trên sân thượng đã đi sang chỗ khác, hắn gấp gáp xoay người, vặn ngược hai tay dính vào bức tường đằng sau. Lúc này, hắn đã đối mặt với tường bao quanh bệnh viện, và khoảng cách hai bên được rút ngắn đáng kể. Không dám chậm trễ một giây nào nữa, hắn bắt tay vào thực hiện kế hoạch ngay.
Cong người, hắn cúi đầu xuống để cho An Nhiên có tầm nhìn rộng nhất. Lựa chọn một cái camera có khoảng cách gần đây, hắn kêu An Nhiên lấy súng cao su ra, tạo viên đạn nổ rồi ngắm vào đó. Những cái camera này trong bóng tối có sáng lên đèn báo hiệu màu đỏ nên con bé không cần nhìn thấy rõ mục tiêu, chỉ ngắm chuẩn vào điểm sáng là được. Lặng lẽ chờ đợi, khi bọn tội phạm tuần tra dưới đất vừa đi khuất tầm mắt, hắn lập tức phát động cho An Nhiên tấn công.
- Đoàng… – Viên đạn lao nhanh trong bóng tối đập vào cái camera phát nổ, tạo ra âm thanh khá lớn.
Ngay khi tiếng nổ vừa phát ra, hắn vội vã xoay người, mang theo An Nhiên leo nhanh sát bức tường tầng năm, ngay sát dưới sân thượng rồi vòng theo đường cũ quay lại. Mục đích của hắn tới đây là tạo ra động tĩnh, thu hút sự chú ý, đánh lạc hướng bọn tội phạm tạm thời. Hắn muốn tạo ra dấu hiệu giả rằng, cả nhóm đang lẩn khuất trong tòa nhà này, vừa thoát xuống mặt đất, phá hủy camera để tìm cách chạy trốn. Như vậy, hắn có thể khiến cho bọn chúng mất một khoảng thời gian ở đây, chậm đi tiến độ lục soát tòa nhà, Huyền Linh và con Lu đang trốn. Nhưng đây cũng chỉ là phương án cầm chân tạm thời, vì sớm hay muộn thì bọn tội phạm cũng tìm nốt dãy nhà còn lại.
Leo sang được bức tường dãy nhà giữa, hắn ngoái đầu nhìn xuống đất một chút. Động tĩnh An Nhiên gây ra đúng là có hiệu quả tuyệt vời, bọn tội phạm bây giờ đã kéo tới rất đông. Mấy tên trên nóc hai dãy nhà cũng dạt hết về một phía, và dãy nhà hắn chọn làm điểm tựa điểm tựa để An Nhiên bắn thì đã tràn ngập đầy người sục sạo tìm kiếm. Bọn chúng ồ ạt kéo về đây thì chắc chắn ở dãy nhà Huyền Linh và con Lu ẩn nấp sẽ còn rất ít người. Từng dãy nhà của bệnh viện, hắn để ý có khá nhiều phòng, không tập trung số lượng đông đảo, tiến độ truy quét của bọn tội phạm sẽ chậm đi. Nhân lúc bọn chúng vẫn còn đang bị lừa, hắn phải nhanh chóng thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch.
Bây giờ, hắn phải tìm một chỗ khác để ẩn nấp mà bọn tội phạm không thể ngờ tới. Trong ba dãy nhà thì chắc chắn dãy nhà trung tâm là ít ai ngờ được, nhưng vấn đề là hắn phải đột nhập được vào trong mà không lộ diện tầm nhìn trước camera. Việc này không quá khó, lúc nãy khi di chuyển, hắn đã phát hiện được một chỗ tuyệt vời có thể ẩn nấp.
Bám vào bức tường tầng năm, hắn gấp gáp nhả đầu sợi tơ dính trong lòng bàn tay ra rồi di chuyển nhanh nhất có thể. Leo được đến gần giữa của dãy nhà trung tâm, đến đoạn có ô kính hé mở thông gió của nhà vệ sinh, hắn ló đầu nhòm vào trong quan sát. Mấy giây sau, chắc chắn bên trong không có người, hắn vội rút cái rìu ra đưa cho An Nhiên, rồi kêu con bé cẩn thận nạy khung ô kính. Khu bệnh viện tâm thần này được xây dựng từ rất lâu rồi, đã xuống cấp trầm trọng nên rất nhanh con bé nạy xong ô kính.
Dùng sợi tơ gắn vào cái khung, hắn nhẹ nhàng thả nó rơi xuống nền trong nhà vệ sinh. Nhòm vào xem kĩ bên trong một lẫn nữa, hắn cắt đứt sợi tơ buộc An Nhiên rồi kêu con bé trèo vào trong. Ra hiệu cho con bé trốn vào một phòng vệ sinh xong, hắn nhanh chóng leo về chỗ Huyền Linh và con Lu.
Khoảng ba phút sau, hắn lén lút trở lại gác thượng của tòa nhà. Vội đeo một cái ba lô lên trước ngực, Huyền Linh đeo cái còn lại, hắn theo cách cũ mang cô đến nhà vệ sinh, vị trí ẩn nấp mới. Bọn tội phạm phần lớn đã tập trung ở tòa nhà đối diện, loạn lên một bầy tìm kiếm nên hắn thành công mang Huyền Linh đi không mấy khó khăn. Kêu hai mẹ con nấp kĩ xong, hắn trở lại mang nốt con Lu đi.
Đến chỗ nấp, để có thể đưa con Lu vào trong qua lỗ thông gió khá là khó khăn. Nhưng có sự trợ giúp của hai mẹ con Huyền Linh ở bên trong thì hì hục một lát, cuối cùng cũng hắn cũng nhét được nó vào. Chui nốt vào bên trong, hắn mệt muốn đứt cả hơi.
Vội kêu con Lu chạy ra nấp sát cửa ngoài canh gác, hắn ngồi bệt xuống nhà vệ sinh mà thở hồng hộc. Bất chấp mùi hôi thối nồng nặc từ bồn cầu bốc lên, hắn tiếp chai nước mà Huyền Linh đưa cho rồi đưa lên miệng tu ừng ực. Suốt từ trưa đến giờ, hắn chưa được cái gì vào bụng, lại liên tục sử dụng năng lực nên bây giờ vừa đói vừa mệt rã rời. Uống gần hết chai nước xong, tay run run, hắn trả lại cho Huyền Linh. Hỏi xem còn sót lại thứ gì ăn được không, hắn kêu hai mẹ con lấy hết ra bóc vỏ. Trong lúc chờ đợi, hắn rón rén lại gần cửa nhà vệ sinh nghe ngóng. Chắc chắn bên ngoài không có ai, hắn quay lại, rồi trèo lên thò đầu qua ô kính thông gió nhòm ra bên ngoài. Thấy bọn tội phạm đã tản ra xung quanh, có hướng quay về tòa nhà lúc trước cả bọn trốn tìm kiếm giống như dự đoán, hắn khẽ thở phào một hơi trong lòng.
........MTTH.........
Trong phòng quan sát, lão đại tá chăm chú xem màn hình máy tính, nghe báo cáo truyền về từ bộ đàm của tên Hùng, lão ta lặng yên gõ ngón tay trỏ xuống bàn, trầm ngâm không biết nghĩ gì. Ở bên cạnh, tên Hùng thì vã mồ hôi như mưa, liên tục gào thét vào bộ đàm ra lệnh. Mất rất nhiều thời gian rồi mà không bắt được nhóm con mồi, hắn ta đang nơm nớp lo sợ lão đại tá tính khí thất thường trừng phạt mình. Lũ con mồi thật đáng ghét, lẩn như trạch, rõ ràng vẫn ở trong khu bệnh viện này mà tìm mãi không thấy.
- Hùng... Mày nói xem bọn chúng đang ở đâu... – Đang im lặng, bỗng lão đại tá mỉm cười quỷ dị rồi cất tiếng hỏi tên Hùng.
- Thưa... Thưa đại tá... Bọn chúng chắc chỉ có thể trốn ở hai tòa nhà bên cạnh... – Nghe chất giọng the thé của lão đại tá, tên Hùng run rẩy trả lời. Cảm thấy lão ta sắp mất đi bình tĩnh, hắn vắt óc suy nghĩ rồi cắn răng nói thêm.
- Đúng rồi! Bọn chúng chắc chắn ở dãy nhà B. Lúc nãy khu A xảy ra vụ nổ, một cái camera bị phá hủy. Em lập tức cho người lục soát, nhưng lại không phát hiện ra chúng... Chỉ có thể là bọn chúng đánh lạc hướng để ta không truy quét dãy nhà B tiếp.
- BỐP… Loảng xoảng… – Tên Hùng vừa nói hết lời xong, mặt lão đại tá liền chuyển sang dữ tợn, rồi vùng dậy giáng một cái tát cực mạnh khiến cho hắn loạng choạng ngã xuống nền nhà.
- Đồ phế vật... Mày khiến tao thất vọng quá. Dù gì trước kia mày cũng là đội trưởng công an giao thông. Tao thuần phục mày, cũng không khiến mày ngu đi mà không ngờ đầu óc của mày toàn c*t hay sao! – Túm cổ tên Hùng, lão đại tá tức giận gào vào mặt hắn. Chửi bới một thôi một hồi xong, lão ta nghiêm mặt rồi ra lệnh.
- Gọi người tập trung lại tòa nhà giữa, để lại một ít tiếp tục tra xét hai dãy A và B... Bảo bọn dưới đất chiếu đèn lên tường nhà, không cần lùng nữa...
- Rõ!!!
Buông tên Hùng ra, lão đại tá cất bước đi ra khỏi phòng quan sát. Hướng tới cầu thang lên tầng toàn nhà trung tâm, lão vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng:
- Con mồi cũng khá đấy, dành một ít thời gian để bọn chúng nuôi hi vọng... Giờ đến đã đến lúc dập tắt nó... Khặc khặc... Tí nhìn nét mặt bọn chúng phải thú vị lắm... Khặc... Khặc...
-------OoO-------
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả
Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó.
^_+
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha!
^_+
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác
mình đọc truyện lâu lắm rồi
đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết.
bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng.
Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl.
mong bạn tiếp tục ra chương đều
Chúc bạn sớm thành công
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó?
Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng.
Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm.
Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK