Mục lục
Mạt Thế Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân đang nằm ngủ say dưới gầm giường tối tăm chật hẹp thì đột nhiên nhíu mày lại rồi mồ hôi vã ra như tắm. Miệng hắn bắt kêu lên ú ớ những câu không rõ. Đầu thì lật đi, lật lại còn chân tay thì vùng vẫy như cố gắng chối bỏ một thứ gì đấy rất đáng sợ. Hắn đang gặp ác mộng, một giấc mơ chân thực tới mức không phân biệt được đâu là thực và đâu là giả. Ở bên cạnh, Con Lu thấy khuôn mặt đau khổ của hắn liền ra sức liếm.

Trong giấc mơ, hắn thức dậy vào một buổi sáng đẹp trời, thời tiếp ấm áp, ánh nắng vàng bao phủ muôn nơi. Hắn dắt xe đạp ra ngoài, rồi đạp xe dẫn con Lu đến chỗ làm như mọi khi. Đi qua những con phố nhỏ, những ngã rẽ quen thuộc, hắn nhìn dòng người đông đúc, ồn ào mà cảm thấy thân thiết, nhẹ lòng.

Tới chỗ làm, hắn tiếp nhận đồ nghề từ tay bác trưởng nhóm, chào hỏi mọi người rồi chuẩn bị bắt tay vào làm việc. Nhưng hôm nay các bác, các chú lạ quá, họ không đáp lại lời hắn mà cứ nhìn chằm chằm không nói tiếng nào. Ánh mắt của họ lạnh tanh, không có chút tình cảm nào khiến hắn bỗng cảm thấy bất an. Ngẩn người, hắn thẫn thờ nhìn ngó khung cảnh sáng trưng ánh đèn của ga tàu điện ngầm rồi ẩn ẩn cảm giác có cái gì đó sai sai.

Bỗng hắn nhớ ra sự thật, mới đây thôi thành phố đã bị động đất tàn phá, người chết rất nhiều và quái vật đáng sợ xuất hiện cơ mà. Tại sao bây giờ mọi việc vẫn bình thường thế này, hắn hốt hoảng ngẩng đầu lên định hỏi các bác, các chú thì chứng kiến hình ảnh đáng sợ trước mặt.

Các bác, các chú, bác trưởng nhóm, những người làm thân thiết của hắn đột nhiên đồng loạt nhếch miệng cười quỷ dị. Nụ cười của họ cứng ngắc giống như con rối, ánh mắt thì dại da mờ đục không có chút sinh cơ. Mấy giây sau, cơ thể họ đột nhiên biến đổi. Chân tay đang lành lặn bỗng chuyển thành cong, gãy gập, vặn vẹo bất quy tắc. Da thịt thì bị một cái gì đó bò lổm ngổm bên trong xé toạc, máu phun ra thành tia bắn ra xung quanh. Các vết thương khủng khiếp xuất hiện như, xương trắng đâm xuyên khỏi thịt, đầu bị bóp méo lồi cả con mắt và óc ra ngoài. Những cây nấm bắt đầu mọc lên, một cây, hai cây rồi bùng phát với tốc độ đáng sợ. Nhoáng một cái, những người quen của hắn biến thành lũ quái vật “Nấm đầu người”.

Nhìn đám quái vật chậm dãi tiến lại gần, trong lòng hắn bùng lên nỗi sợ hãi vô cùng. Hắn run lên loạng choạng bước lùi về đằng sau rồi không may vấp vào hòn gạch ngã ngồi xuống đất. Trong khoảnh khắc hắn ngã, lũ quái vật như được đánh thức đồng loạt gào thét xông lên.

Hắn sợ quá, vội quay người cắm đầu chạy. Ban đầu, hắn chạy rất nhanh, chỉ một tí là bỏ xa lũ quái vật nên mừng thầm trong lòng. Nhưng chạy mãi, thỉnh thoảng ngoái đầu lại, hắn vẫn thấy lũ quái vật bám theo. Cho dù hắn cố chạy nhanh hơn nữa, gắng hơn nữa, lũ quái vật vẫn dai dẳng đằng sau không tài nào bỏ được.

Dần dần, hắn bắt đầu cảm thấy mình chạy chậm lại. Hắn không cảm thấy mệt, trong lòng thì điên cuồng hò hét chạy nhanh lên, nhưng khoảng cách giữa bản thân và đám quái vật ngày bị rút ngắn. Hắn ngoái đầu lại, không biết từ khi nào lũ quái vật đã đuổi sát tới đằng sau, chỉ cách khoảng vài mét. Nhìn hình dạng kinh dị của lũ quái vật, và sự hung hãn của chúng, hắn sợ muốn rụng tim, cố gắng tăng tốc, nhưng hai chân ngày càng trở nên nặng nề trùng xuống.

Cuối cùng, hắn không may vấp ngã. Vội quay người lại, hắn nhìn thấy đám quái vật nhào tới mình rồi điên cuồng cắn xé. Hắn đau lắm, đau chảy nước mắt, đau thấu linh hồn nhưng không thét lên được. Hắn điên cuồng vùng vẫy, cố gắng đạp đám quái vật ra khỏi người nhưng bọn chúng đông quá.

Trong lúc hắn tưởng mình chết chắc rồi thì dị biến phát sinh. Khắp cơ thể hắn đột nhiên bắn ra hàng trăm, hàng nghìn sợi tơ màu trắng trong suốt đâm xuyên qua người lũ quái vật rồi xé bọn chúng ra từng mảnh.

Lũ quái vật bị diệt sạch, hắn lùi về đằng sau rồi đứng lên nhìn ngó khắp cơ thể quan sát sợi tơ. Nhưng hắn vừa cúi xuống một tí thì cảm nhận được đằng xa có chấn động lạ. Ngẩng đầu lên nhìn, hắn liền chết cứng vì sợ hãi, bởi không biết từ lúc nào trước mặt hắn bây giờ đang có một bóng đen khổng lồ to như tòa nhà hai tầng đang tiến lại. Nó ẩn trong màn sương mờ, hắn không nhìn rõ hình dạng ra sao, nhưng trong tâm thì cảm giác sợ hãi tột cùng. Hắn muốn nhấc chân chạy, nhưng không hiểu sao mình cứ đứng yên một chỗ như bị trói lại vậy.

Trong lòng điên cuồng gào thét, hắn cố gắng vùng vẫy, nhưng chân lại nặng như đeo chì. Hắn nhìn con quái vật bước đến ngày một gần, âm thanh mỗi bước đi uỳnh uỳnh như động đất vậy mà cảm thấy nỗi sợ hãi dâng lên vô tận. Bất chợt, hắn ngẩng đầu lên thì thấy cánh tay khổng lồ của con quái vật đang đập xuống. Quá sợ hãi, mí mắt hắn như muốn nứt, há hốc mồm hét lên kinh hoàng:

- KHÔNG!!!

Cùng lúc đó, trong không gian đen kịt dưới gầm giường, Tân giãy dụa hét lên rồi vùng dậy.

- Cốp…! Á…! – Ngay lập tức, hắn đập trán vào gầm giường đau đớn.

Đưa hai tay bưng trán, hắn nằm xuống nền nhà thở hồng hộc. Từng giọt mồ hôi vã ra liên tục lăn trên trán, hắn vẫn còn chưa hết kinh sợ sau hình ảnh cuối cùng vừa rồi. Bên cạnh, con Lu vẫn đang miệt mài liếm mặt hắn an ủi. Nó như muốn nói cho hắn biết, lúc nãy chỉ là giấc mơ thôi, hãy bình tĩnh trở lại. Thở phào một hơi, hắn ôm lấy con Lu rồi nhẹ nhàng vuốt ve nó.

Một lúc sau, Tân cảm giác cơn đau trên trán vơi đi nhiều, tâm trạng cũng dần bình tĩnh lại. Hắn liền dựa vào cảm giác bò ra khỏi gầm giường. Trong căn phòng tối om đen kịt, đưa tay không thấy năm ngón, hắn dựa vào cảm giác lọ mọ tìm kiếm cái đèn pin. Hắn nhớ hôm qua mình để trên giường nên nhổm người tìm kiếm. Không lâu lắm hắn tìm được nên vội bấm nút bật đèn vì ở trong bóng tối lâu thật áp lực.

- Tách!
Ánh sáng trắng mãnh liệt từ pha đèn bùng lên khiến hắn nhức mắt phải díp lại. Phải mất vài phút để làm quen với ánh sáng, khi đã nhìn được bình thường, hắn đứng dậy cầm đèn loạng choạng bước tới chỗ siêu nước. Rót cho mình một cốc đầy, hắn tu một hơi hết sạch. Dòng nước mát lạnh nhanh chóng xua tan đi cơn khát khô khốc trong cổ họng và giúp hắn tỉnh táo hơn một chút. Cảm giác đầu vẫn còn chút choáng, hắn nhăn mày ngồi bệt xuống đất nghỉ một tí. Cú va chạm vừa rồi khá mạnh, trán hắn bây giờ đã sưng lên một cục.

Ngủ dậy, ý thức trở lại, hắn liền đối mặt với thực tại tàn khốc. Hắn cố gắng loại bỏ giấc mơ ra khỏi đầu, nhưng nỗi ám ảnh cứ vương vấn mãi. Liên tưởng tới vết thương mình bị con quái vật cắn, hắn sợ hãi vội vàng kéo tay áo lên xem. Nhìn vết thương trên hai tay đã lành, bong vẩy, hắn thở phào một hơi, tảng đá trong lòng cũng được buông xuống. Trong lúc hoảng loạn, hắn không nhận ra một điều là tốc độ lành vết thương của mình mạnh đến khó tin.

Với lấy điện thoại, hắn định xem mấy giờ rồi. Nhưng điện thoại đã hết sạch pin, hắn bấm nút nguồn mãi mà không lên màn hình. Khó chịu, hắn quăng điện thoại đi ngồi thẫn thờ. Bất chợt, hắn cảm thấy cô độc khó chịu vô cùng. Nhìn con Lu chạy vòng quanh, hắn liền kéo nó lại gần rồi vuốt ve thì tâm trạng trống vắng mới vơi đi một chút.

Một lát sau, cảm giác đau và choáng váng vơi đi nhiều, Tân đứng dậy cầm đèn đi xuống phòng tắm. Mở vòi cho nước chảy ra chậu, hắn không dám mở to mà chỉ vặn yếu rồi lấy thau hứng làm sao để âm thanh phát ra nhỏ nhất. Hôm qua, hắn đã biết được âm thanh là thứ thu hút quái vật nên làm cái gì cũng phải hạn chế hết mức để không phát ra tiếng ồn. Được lưng chậu nước, hắn đặt đèn pin vào một chỗ cao rồi té nước lên rửa. Dòng nước lạnh buốt nhanh tróng mặt rửa trôi đi lớp mồ hôi nhớp nháp khó chịu, giúp vết sưng trên trán bớt đau và giúp hắn tỉnh cả người. Trong mồm chua lòm, tiện đó hắn súc miệng đánh răng luôn. Xong xuôi, hắn đứng lên ngẩng đầu nhìn vào hình ảnh của mình trong gương.

Tân thấy làn da của mình nhợt nhạt trắng bệch, môi thâm tím vì lạnh, trên trán thì lồi lên một cục sưng nhìn thấy rõ. Tổng thể không được tốt lắm, nhưng hắn nhận thấy khuôn mặt của mình có khác đi đôi chút với mọi ngày.

Đưa bàn tay lên sờ, hắn cảm giác da mặt của mình căng mịn hơn, mụn bọc trứng cá do rối loạn nội tiết ít đi. Râu và tóc thì phát triển rất nhanh, chỉ qua hau ngày mà nó rậm lên đáng kể. Chỉ có cái sẹo dài nơi đuôi mắt trái là vẫn vậy, nó khiến cho khuôn mặt của hắn có vẻ hiền lành yếu đuối của hắn trở lên dữ tợn.

- Ục…! Ục…! Ục…! – Tân đang tò mò đánh giá bản thân, bỗng cái bụng của hắn sôi lên.

Ngay lập tức, hắn cảm thấy cơn đói cồn cào ruột gan bùng lên, hai mắt nhòa đi, cả người thì lạnh buốt. Không soi gương nữa, hắn nhăn mặt cầm đèn bước ra ngoài nhà tắm. Trong phòng tối đen như mực, điện thoại thì hết pin, hắn không biết bây giờ là mấy giờ rồi nữa. Để nắm bắt được thời gian, có lẽ hắn sẽ phải mở cửa ra ngoài nhìn trời rồi đoán xem.

Nhặt cái rìu cầm chắc trong tay, hắn rón rén lại gần cái cửa. Bên cạnh, con Lu thấy sắp được ra ngoài, nó vui vẻ vẫy đuôi kêu lên ư ử khiến hắn giật bắn mình. Vội ra dấu cho con chó yên lặng, hắn tắt đèn pin nhòm qua khe cửa, tập trung nghe ngóng.

Bên ngoài trời vẫn còn tờ mờ tối, sương mù dày đặc cùng với mưa phùn rả rích. Không gian thì yên tĩnh vô cùng, lặng nghe, hắn không thấy có bất kì tiếng động lạ gì mà thỉnh thoảng chỉ có vài tiếng nước nhỏ giọt từ mái hiên xuống tóc tóc. Ngó nghiêng tứ phía, hắn không thấy có mối nguy hiểm nào mới rón rén kéo then thật nhẹ. Sau đó, hắn mở hờ ra một khe lớn hơn rồi nín thở cẩn thận quan sát.

Tân thấy đối diện bên kia, dãy trọ vẫn y nguyên như lúc ban đầu, ngoái sang hai bên hắn thấy không có cái gì nguy hiểm mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Mở hẳn cửa ra, hắn cầm chắc cái rùi thận trọng bước xuống mái hiên. Bên cạnh, con Lu không cẩn thận như hắn. Nó vội vào xông ra khỏi cửa, lao tới phía cổng rồi đánh hơi bãi đất nhỏ trồng cây cảnh tìm chỗ đi vệ sinh.

Hành động của con Lu quá nhanh làm hắn muốn thót tim, muốn mở miệng ngăn cản mà không kịp. Đành phải để mặc cho con Lu tự nhiên, hắn nắm chặt cái rìu cẩn trọng quan sát cái cổng. Nhưng khoảng cách ở khá xa, hắn nhìn không rõ lắm, chỉ thấy đại khái là cái cổng vẫn còn an toàn. Để cho chắc, hắn sẽ lại gần kiểm tra cẩn thận cái cổng.

Nuốt một ngụm nước bọt, Tân nép sát vờ bờ tường rón rén đi về phía cổng. Vừa đi, hắn liên tục nhìn ngó khắp xung quanh đề phòng với những cái gì bất ngờ xông ra. Tới nơi, hắn lập tức ngồi xuống, nấp sát vào khoảng chắn tầm thấp của cổng. Sau đó, hắn nhìn lên ổ khóa, thấy nó vẫn lành lặn và đống sạp giường, thanh gỗ dựng chắn không có gì thay đổi mới buông lỏng một hơi. Không biết bên ngoài có gì nguy hiểm không, hắn thận trọng nhổm người lên, nhòm qua khe cổng ra quan sát.

Trong làn mưa phùn dày và màn sương mờ tối, tầm nhìn của hắn giảm sút nghiêm trọng, cách hơn chục mét là không thấy gì. Nhìn kĩ càng mọi hướng, hắn không thấy bóng dáng con quái vật nào. Nhưng sự phát triển mạnh mẽ của thực vật khiến hắn cảm thấy đáng sợ.

Hắn thấy trước mắt không xa bên kia đường, trên đống đổ nát của một tòa nhà, hôm qua vẫn còn trơ trọi toàn bê tông gạch vụn. Vậy mà, hôm nay nó đã bị phủ kín một lớp khá dày cây cỏ và dây leo. Cỏ mọc đầy đường, nó len lỏi qua những kẽ nứt, khoảng trống biến khu phố nhỏ nhộn nhịp thành hoang hóa như rất lâu không có con người rồi vậy.

Cảnh vật u ám tĩnh lẵng khiến Tân thẫn thờ cả người, hai ngày nay phải đối mặt với tình trạng này rồi, nhưng hắn vẫn không quen được. Hắn cảm thấy buồn, mất mát, có chút nhớ nhói lên trong lòng về con phố ồn ào tấp nập khi xưa. Bên cạnh, con Lu không biết đã trở lại từ lúc nào. Nó thấy hắn quan sát, cũng bắt trước nhảy hai chân lên tì vào thanh gỗ nhìn ra bên ngoài. Nhưng không ngờ, khi nó đè lên thanh gỗ liền khiến nó rơi xuống.

Động tĩnh phát ra làm Tân giật nảy mình. Hồi thần lại, hắn nhìn xuống thì thấy con Lu đang cụp tai nhìn mình sợ bị trách phạt. Cúi xuống, hắn vuốt ve đầu nó thì tình cờ phát hiện ra sự thay đổi của con Lu.

Lông của nó đã thay hết hoàn toàn. Bộ lông mới ngắn, nhưng nó mịn và bóng mượt như được bao phủ một lớp dầu. Con Lu đã béo hơn trước nhiều, hắn không thấy xương sườn lộ ra ở bụng nó nữa. Cơ thể nó bây giờ chặc nịch, trước ngực đang hình thành các bó cơ có vẻ rất mạnh mẽ, tiềm ẩn lực bùng phát. Thay đổi lớn nhất chắc là mắt của nó. Khi hắn nhìn thấy con ngươi của nó trở lên linh động rất nhiều, trở nên có linh tính hơn, có vẻ thông minh hơn trước. Chỉ tiếc cho con mắt còn lại của nó, nhìn vết sẹo dài hắn bất chợt cảm thấy đau xót.

Hắn không hiểu lắm nguyên nhân tại sao con Lu lại trở lên như vậy. Chắc là do thức ăn đi, vì hai hôm nay hắn cho nó ăn rất nhiều, lại có cả thịt và xương nên nó béo hơn cũng phải.

- Ục… Úc... Ục… - Đang đánh giá con Lu, bất giác bụng của hắn lại sôi lên cuộn trào.


-------OoO-------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
Tăng Văn
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
thangmuxemmua
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
Tăng Văn
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
Lan Thi
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
Nguyễn Quốc Huy
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
hung_1301
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
Nguyễn Đức Trung
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
Lan_Thi
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
Lưu Dực Phi
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
Sơn Dương
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
Lan Thi
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
Nam Truong
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
toibet
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó. ^_+
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha! ^_+
Mai Chúc
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác mình đọc truyện lâu lắm rồi đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết. bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng. Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl. mong bạn tiếp tục ra chương đều Chúc bạn sớm thành công
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
Duy Thanh
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó? Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng. Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm. Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
Lan Thi
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK