• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã hai ngày không đại tiện. Tục ngữ có câu: Một ngày không đại tiện khổ như vác ba bao gạo, mỗi người bọn mình đều đã vác sáu bao rồi. Người là sắt, phân là thép, một lúc không đi là cả người bứt rứt! Sư phụ ở trên lưng ngựa mà ôm bụng, sắc mặt lộ vẻ đau khổ, dãi trắng ròng ròng bên miệng. Nhị sư huynh cong người chầm chậm đi về phía trước, đại sư huynh thì bức bối đến mức cứ nhảy loi choi liên tục.

Lúc này nhị sư huynh hét lớn một tiếng: “Tớ không chịu nổi nữa rồi!” Kêu xong liền chui vào bụi cỏ.

Chỉ nghe một trận “phẹt phẹt bủm” truyền tới! Lại nghe hắn kêu lên: “Thực là quá tiêu hồn!”

Mình và đại sư huynh cũng không nhịn nổi nữa, nhảy vào bụi cỏ giải quyết. Sướng vãi hàng! Hai ngày không đi, không ngờ cho ra được hơn năm cân! Tụi mình giải quyết xong, khi đi ra thì thấy sư phụ vẫn ngồi trên ngựa, sắc mặt trắng bệch. Tụi mình đều khâm phục định lực của lão. Nhị sư huynh hỏi: “Sư phụ, dù sao cũng không ai nhìn thấy, cứ đi đi!”

Sư phụ vẻ mặt quai quái, nhỏ giọng nói: “Không cần nữa, Ngộ Tĩnh, lấy chiếc quần sịp sạch lại đây cho anh…”

Mình đang thay quần sịp cho sư phụ thì lại nghe có người hét: “Tao lại nhìn thấy rồi! Tao về báo cáo với thầy tao!” Thì ra lại là thằng Bạch Hòa mồm thối kia.

Mình đang muốn lao lên nện hắn, không ngờ sư phụ còn chưa mặc xong quần thì đã liền “ta đánh!” một tiếng rồi tung cước ra, hung hăng quật nện một hồi. Không ngờ sư phụ cũng đánh hay như vậy, đánh xong còn chưa hả giận, lại kêu nhị sư huynh giúp tách miệng thằng Bạch Hòa đó ra, đem hơn hai mươi cân của nhị sư huynh, toàn bộ... nhét cho hắn ăn. Thực hả giận!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK