Nhật ký Sa Tăng
Tác giả: Lâm Trường Trị
Người dịch: Aficio
__
Ngày 20 tháng 5
Tối nay, thầy trò bốn người tụi mình nghỉ chân trong một ngôi chùa cổ.
Tụi mình đàm luận cổ kim dưới ánh nến yếu ớt, nói chuyện này chuyện nọ, cuối cùng chuyển tới đề tài về đàn bà con gái. Đại sư huynh xoa xoa cằm, nhìn lên tượng phật như có tâm sự riêng gì, rồi hỏi sư phụ: “Không chính là Sắc, Sắc chính là Không. Vậy sư phụ đặt cho con pháp hiệu là Ngộ Không cũng chính là Ngộ Sắc phải không ạ? Ôi… Vậy mà giờ đây con thực chỉ nghĩ là ‘Không’ thôi!”
Sư phụ hớp một ngụm trà, chậm rãi nuốt xuống, nói: “Mọi người chịu khó thêm chút đi, tới được Thiên Trúc…”
Bát Giới cướp lời: “Tới được Thiên Trúc thì sao? Thành chính quả chính là sự chịu đựng rồi.”
Khi ấy mình không nói gì, thầm nghĩ: “Nhị sư huynh quả là hiểu biết, kể cả không đầu Phật môn đi nữa cũng phải chịu đựng cả đời rồi!”
Điều khiến mình không ngờ tới là, sư phụ lại bộc lộ thái độ: “Ta cũng chả nhịn nổi cả đời! Kiểu gì cũng có bao nhiêu chị em nhìn ta thèm chảy dãi như thế, đặc biệt là cái em Tỳ Bà tinh ấy, lần nọ suýt nữa là bị em làm thịt, ài! May mà ta lập trường kiên định, A men!”
Đại sư huynh hỏi nhị sư huynh: “Bát Giới à, nói xem em nghĩ thế nào về tình yêu đi.”
Nhị sư huynh nói: “Tình yêu như thể chiếc thuyền con, em ở đầu thuyền, anh nơi cuối thuyền. Anh quạt khẽ lên mặt nước, thuyền con lướt đi dưới ngập tràn ánh vàng êm ái của tịch dương, hướng về nơi bến bờ hạnh phúc…”
Nhị sư huynh quả nhiên là con heo trời sinh lãng mạn, lời ăn tiếng nói cũng đầy ý thơ. Cả buổi tối mình giữ im lặng, mọi người đều nghĩ mình lòng như nước đọng, tương lai nhất định sẽ thành Phật. Mình thì chẳng thấy báu gì, thành Phật có chi hay? Có lẽ làm yêu tinh lại khoái, muốn làm gì thì làm cái đó, đặc biết có thể tam thê bảy thiếp… Thực khiến người ta mê say… Được! Cứ quyết định thế đi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK