Mục lục
[Dịch] Lăng Thiên Truyền Thuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lăng Thiên vuốt mũi, ra khỏi mật thất đến thang phòng của Thủy Thiên Nhu

Sau khi thụ thương trong trận chiến với Lôi gia Thủy Thiên Nhu dứt khoát mượn thương thế mà ở lại Lăng phủ biệt viện, Dù sao nàng và Lăng Thần, Ngọc Băng Nhan cũng kết nghĩa kim lan, Lăng Thần đương nhiên sẽ chuẩn bị một khuê phòng dành riêng cho nàng, lần đại chiến này lại thụ thương không nhe liền thuận lý thành chương ở lại nơi này

Thứ nhất, sau khi Thủy Thiên Nhu bị thương, thực sự không nghĩ tới mà cũng không có tâm tình để nghĩ tới chuyện đối mặt với mấy trưởng lão đang ở Thừa Thiên cùng với bọn bại hoại Thủy Thiên Hải, Thủy Thiên Giang, chỉ sợ nhìn thấy vẻ mặt đáng ghê tởm của bọn họ lại không nhịn được mà buôn nôn, Lại càng không có lợi cho việc hồi phục thân thể, Thứ hai Thủy Thiên Nhu ở đây đương nhiên cũng chính là dự định của bản Thân nàng

Quyết định này của Thủy Thiên Nhu chiếm được sự ủng hộ tuyệt đối của thị nữ Điệp Nhi, bất quá đã vài ngày nàng chưa gặp vị thị nữ luôn theo hầu bên cạnh này, Trong khoảng thời gian này, Điệp Nhi cơ bản không làm việc gì khác ngoài "hầu hạ" chính là một người hầu thực sự, chỉ phục vụ cho một mình Lăng Trì, Khiến cho những huynh đệ bị thương khác vô cùng đố kỵ. có một lần Lăng Phong trêu ghẹo mà nói với Điệp Nhi rằng “Điệp cô nương, cộ cậu là nam nữ thụ thụ bất Thân, cô chiếu cố cho cẩu Đãn như thế, giặt quần áo xếp chăn màn, chữa thương đổi thuốc, thân thể thuần khiết của hắn đều lọt cả vào mắt cô rồi, cô phải chịu trách nhiệm đó nha"

Điệp Nhi cũng chẳng buồn để ý: “Phụ trách thì phụ trách, sợ gì chứ Ta thích chiếu cố cho Trì ca thế nào chẳng được "

Lăng Vân thấy Lăng Phong há hốc mồm vội vàng tương trợ: “Điệp cộ nương à, cô tận sức chiếu cố cẩu Đãn thế ai chiếu cố tiểu thư nhà cô đây"

Ai ngờ Điệp Nhi lại càng tỏ ra không quan tâm: “Tiểu thư, tiểu thư nào ? A, a, Ta quên mất rồi"

cái này có tính là rất tuyệt tình hay không đây ?

Sau khi Lăng Trì bị thương, Điệp Nhi đau lòng cũng chẳng buồn về nhà, cả ngày lẫn đêm đều trông chừng ở bên giường Lăng Trì, Giây lát không rời cho dù là Tống Quân Thiên Lý thi triển diệu thủ chữa thương cho Lăng Trì từng có nghiêm lệnh cấm không cho người khác ở bên ngoài quan khán, nhưng nha đầu Điệp Nhi này cũng ngoảnh mặt làm ngơ không buồn để ý

Sau khi biết được chuyện này, Thủy Thiên Nhu cũng thay vị thị nữ tình như tỷ muội này mà đổ một Thân mồ hôi lạnh, Tống Quân Thiên Lý là ai chứ ? Hắn thi triển y thuật làm gì có chuyện để cho người ta ở bên cạnh quan khán, Ngươi nói hắn suốt đời tính khí thất thường, Tiện tay giết luôn Điệp Nhi thì sao đây ? Thật là may mắn quá đi

Kỳ thực đây ngược lại cũng không phải là Tống Quân Thiên Lý độ lượng, Đơn giản là vì trong mắt Điệp Nhi chỉ có Lăng Trì, Hoàn toàn không có tâm tình học trộm y thuật của người khác Nhưng bởi vì trong hoạ có phúc, Trong khoảng thời gian này, Cảm tình giữa hai người đột nhiên tăng mạnh, Nhìn thấy vậy ánh mắt hai tiểu tử Lăng Phong Lăng Vân tóe lửa, Đều oán giận kẻ kia thừa dịp trọng thương mà tán gái, Thậm chí ngay cả Tống Quân Thiên Lý vốn định điều giáo, thao luyện Lăng Trì cũng bất đắc dĩ phải buông tha kế hoạch ban đầu của hắn

Thấy Lăng Thiên gõ cửa tiến vào Trái tim Thủy Thiên Nhu trong nháy mắt đập loạn, Lập tưc nhàn nhạt hỏi: “Ngươi đến rồi ư ?”

“Ta đến rồi " Lăng Thiên sờ sờ mũi, Tự có cảm giác lời này thật vô nghĩa chúng ta đứng ở đây chẳng lẽ còn nói là chưa đến hay sao ? Đây là vấn đề gì vậy ? Nữ nhân này thường ngày cực kỳ khôn khéo sao lại có thể hỏi ra một vấn đề như vậy nhỉ ?

Giữa lúc hắn còn đang không hiểu vì sao mà, tự hỏi tự đáp thì bầu không khí bên trong phòng lâm vào tình trạng nặng nề xen lẫn vài phần xấu hổ và ám muội

Thủy Thiên Nhu cúi đầu, ngồi ở trên ghế bàn tay nhỏ bé bất tri bất giác chậm rãi vân vê vạt áo phảng phất như một chú chim cun cút đang chấn kinh không ngờ lại còn bộ dạng co quắp run rẩy, hô hấp cũng có phần trở nên gấp gáp

Lăng Thiên nói xong câu kia, như là vô ý thức đi vào trong phòng cũng lại lạ một trận trầm mặc, trong thời gian ngắn không biết nên nói cái gì, Đối với thái độ của Thủy Thiên Nhu, Lăng Thiên chợt cảm thấy mình xấu hổ Mà bầu không khí nặng nề như thế này thì thật sự là hắn chưa hề nghĩ đến

“Ngươi ..." Thủy Thiên Nhu

“Nàng ..." Lăng Thiên

Hai người cùng lúc mở miệng, trăm miệng một lời

“Ngươi nói trước đi "

“Nàng nói trước đi "

Lại là trăm miệng một lời

Đúng là ăn ý khác thường

"phì ..." Thủy Thiên Nhu rốt cục phì cười, Lăng Thiên cũng khẽ mỉm cười, Hai người đều cảm giác bầu không khí thực sự có phần buồn cười, cùng nhau cười Bầu không khí nặng nề xung quanh nhất thời như gió thu cuốn lá vàng biến mất sạch sẽ

“Vẫn phải ưu tiên nữ sĩ đi, nàng muốn nói gì nào ?” Lăng Thiên mỉm cười nói

Thủy Thiên Nhu cười cười bộ dáng phục tùng, nhẹ giọng nói: “Ta chỉ là muốn hỏi ngươi đến chỗ của ta, không phải là chuyên môn đến để cùng ta ngây ngẩn đấy chứ ?“

“Ha ha " Lăng Thiên mỉm cười, thu lại tâm tình khó hiểu lúc trước cất giọng sang sảng nói: “Nghe nói nơi đặt căn cứ của Thiên Phong Thủy gia chính là ở dưới chân Mạc Không sơn”

Thủy Thiên Nhu ừ một tiếng nói: “Viêc này sớm đã không còn gì là bí mật, nghe nói là ba trăm năm trước, Thủy gia từ phía nam thành Kim Thủy, di dời đến dưới chân Mạc Không Sơn, cũng chính là Vô Hạn Sơn bây giờ cho tới nay trước sau đã trải qua tám đời gia chủ, nhờ vào các đời gia chủ dốc lòng kinh đoanh, thì cũng coi như khá là quy mô “

" Khá là quy mô ? Thủy cô nương thật sự quá khiêm tốn .. " Trong mắt Lăng Thiên lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa nói: “Không biết trong khoảng thời gian qua, trong gia tộc Thủy gia có động tĩnh gì không ?“

Trên mặt Thủy Thiên Nhu lộ ra vẻ chua chát cúi đầu nói: “Lúc trước ta che giấu tin tức ca ca đã chết, Hiện tại tuy rằng vì chuyện ấy mà trong gia tộc nháo nhào ầm ĩ, nhưng tạm thời vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ, Bất quá, sau chuyện này, địa vị chi trưởng chúng ta đã lung lay muốn đổ. Nếu không phải chúng ta thành công kiến lập Thủy gia biệt viện làm cho những người Thủy gia đứng vững tại đại lục Thiên Tinh, sợ rằng vị trí gia chủ của cha ta đã ..." Thủy Thiên Nhu buồn bã nói, ngẫng đầu nhìn Lăng Thiên ánh mắt lộ vẻ cảm kích nói: “Lại nói, chuyện này may mà có ngươi xuất đại lực hổ trợ "

Lăng Thiên cười nói: “Thủy cô nương ngược lại không cần cảm kích ta như vậy, mọi người đã là minh hữu hai bên hổ trợ lẫn nhau là việc phải làm hơn nữa nếu không phải ta có mục đích, ta sẽ không tùy tiện phóng tay như vậy, Nói cho cùng, chúng ta đều là vì mục đích riêng, Không cần phải nói lời cảm tạ"

Đối với những lời nói cực kỳ thẳng Thắn của Lăng Thiên, Thủy Thiên Nhu ừ một tiếng buông mắt nhìn xuống chỉ cảm thấy trái tim mình không hiểu sao trầm lại Trái tim nam nhân này chẳng lẽ không phải là máu thịt sao lại sắt đá như vậy

Lăng Thiên bước thong thả hai bước trầm giọng nói: “Lấy thực lực như hiện tại của các ngươi nếu trong giáp chiến chống lại Ngọc gia vốn đang ở thời kỳ hưng thịnh có vài phần chắc thắng?"

“Nhất giáp chi chiến ? Ha ha ..." Thủy Thiên Nhu cười tự giễu hai tiếng nói: “Kỳ thực vào lúc này giáp chiến đã sớm mất đi ý nghĩa ban đầu của nó, chỉ còn đơn thuần là hai nhà giết chốc lẫn nhau mà thôi, Bao nhiêu năm qua, hai nhà đã từng xuất hiện những nhân vật Thiên tư tuyệt thế, đều đã từng có vài chục năm phong tao, nhưng mà theo dã tâm của hai nhà từng bước lớn dần lên, tranh đấu cũng bắt đầu biến chất ..."

“Thủy gia hiện tại, chỉ dựa vào một cái xác khổng lồ ở bên ngoài để chống đỡ, dù sao tại đại lục Thiên Phong, Thủy gia lấy thúng úp voi, càng ngày càng đi vào con đường suy thoái, Mà đại lục Thiên Phong chỉ có ba quốc gia, gần như đều phải ngữa mặt nhìn hơi thở của Thủy gia mà hành sự, điều này cũng nuôi dưỡng cá tính duy ngã độc tôn của Thủy gia, Khi những trưởng bối của ta vừa mới đến Thừa Thiên, cử chỉ vênh váo tự đắc, ý định thôn tính Lăng gia cũng chính là vì thói quen đó mà ra, So với tình hình của Ngọc gia ở đại lục Thiên Tinh, Thủy gia mạnh hơn rất nhiều, Tuy rằng cao thủ chân chính của Thủy gia có lẽ ít hơn so với Ngọc gia, nhưng nhân thủ của Thủy gia lại gấp vài lần Ngọc gia, Đặc biệt là trong vòng chiến này người được chọn để xuất chiến lại là Ngọc Băng Nhan muội muội vốn là một người ốm yếu, Thân nhiễm kỳ bệnh có thể chết bất cứ lúc nào, Ngọc gia vốn đã rất không coi trọng nhất giáp chi chiến này nữa rồi, Cho nên có tính Là nam tử thất bại, thì ở phương diện nữ tử lại chiến thắng dễ dàng, Nhưng tình huống hiện nay, võ công của Băng Nhan muội muội gần như là tiến triển cực nhanh, có trời mới biết một năm sau sẽ thành bộ dáng thế nào ? Ta đã không tính là thắng chắc rồi"

Thủy Thiên Nhu thở gấp vài hơi lại nói: “Bất quá chiến tranh xưa nay, chủ chiến đều là ở đại lục Thiên Tinh, dù sao đại lục Thiên Phong và đại luc Thiên Dương so với đai lục Thiên Tinh nhỏ hơn rất nhiều, chẳng qua là cách nhau bởi biển rộng mênh mộng đành phải an phận mà thôi, Hiện tại Ngọc gia đã bắt đầu khuếch trương thành trì, đã chiếm được nữa giang sơn tại đại lục Thiên Tinh, so với Thủy gia lúc này vô luận là vũ lực tài lực hay là binh lực, đều đã vượt rất xa rồi, Mà người của Thủy gia trong khoảng thời gian gần đây lâm vào cảnh chia năm xẻ bảy, còn nói gì đến giáp chiến, Ý nghĩa của trận chiến này thật sự là Lòng ta đau còn lo Lắng cái gì là nhất giáp chi chiến nữa, Kỳ thực ngươi hẳn là rõ ràng hiện tại điều mà ta thực sự lo Lắng chính là trước “Nhất giáp chi chiến" Thủy gia còn hay không còn”

Lăng Thiên trầm ngâm nói: “Thực ra nàng cũng không nhất định phải lo Lắng như vậy, Trước khi Ngọc Mãn Lâu tiêu diệt ta, tin rằng hắn tuyệt đối không dám tiêu diệt Thủy gia, thậm chí còn chưa chắc đã dám khiêu khích Thủy gia, Bởi vì lưỡng bại câu thương một cách vô ích như vậy sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho ta, Lo Lắng ta sẽ ăn tươi nuốt sống tất cả cho nên bề ngoài của Thủy gia tuy là xấu hổ, nhưng tạm thời còn chưa có nguy cơ diệt tộc, Chỉ là ta có chút không rõ, vì sao các ngươi nhất định phải đứng vững trên đại lục Thiên Tinh ? Đơn thuần xưng bá đại lục Thiên Phong không tốt hay sao ? Hà tất làm việc vô ích như vậy "

Thủy Thiên Nhu cười chua chát nói: “Tranh đấu quyền lực trong Thủy gia đã trải dài mấy thế hệ Thủy gia cũng từng có người tài trí siêu quần, sớm đã nhận ra, nếu còn tiếp tục như vậy, Thủy gia chúng ta chỉ có một con đường diệt vong cho nên từ một trăm năm trước, tổ tiên đã lưu lại truyền ngôn, nói nếu có thể tiêu diệt Ngọc gia, vậy dứt khoát phải triệt để làm cho chi trưởng và chi thứ ở cách xa nhau một ở lại đại lục Thiên Phong phát triển một khai phá đại lục Thiên Tinh. Bằng cách này, xa cách trùng dương tự mình phát triển, sẽ không có nguy cơ diệt tộc, cho dù một chi phát triển bất lợi, cũng sẽ không gây hoạ cho toàn Thủy gia, Như vậy sau này, người của hai chi cũng có thể tự yên tâm, Thế nhưng Ngọc gia, há lại dễ diệt như vậy hay sao ? Nếu cả hai nhà chân chính sống mái với nhau, chết trước nhất định là Thủy gia, Chỉ sợ ngay cả lưỡng bại câu thương cũng là vọng tưởng"

“Ngoài ra, năm năm gần đây, đại lục Thiên Phong có một lực lượng khác đột nhiên quật khởi Tên là:”Thuận Thiên Minh” Khi lực lượng này vừa mới xuất hiện chẳng qua chỉ là hơn mười người

tiểu đả tiểu nháo mà thôi. Nhưng không biết vì sao sau hơn năm năm liền trở thành tập đoàn mã tặc khổng lồ nhất tại đại lục Thiên Phong, hơn nữa tổ chức nghiêm mật, hoàn toàn kín kẻ, giọt nước cũng không lọt Mấy quốc gia đều từng phái binh tiến hành bao vây tiểu trừ bọn chúng, nhưng nhóm nhân mã này trơn trượt dị thường, chỉ cần hơi có động, liền chia thành nhóm nhỏ, tiềm nhập vào dân gian, đợi khi gió yên bể Lặng lại kêu gọi nhau tập hợp lại một ,lần nữa, trắng trợn trả thù, làm cho mấy quốc gia xuất binh bao vây tiểu trừ bọn chúng chịu rất nhiều đau khổ, nhưng lại không có biện pháp nắm giữ bọn chúng, Chỉ vì căn bản bọn chúng không cố định nơi ở và đường khẩu, đi lại như gió tựa như đàn sói trên thảo nguyên, Mấy tên thủ lãnh võ công càng cao cường, không ai trừng trị nổi, thời gian dài qua đi, dĩ nhiên hình thành một lực lượng tương đối khổng lồ

“Thuận Thiên Minh ..." Lăng Thiên cười thầm, nhưng ngoài mặt vẫn trầm trọng nói: “Lẽ nào Thủy gia nàng lại bỏ mặc không quan tâm ?”

Thủy Thiên Nhu cười khổ một tiếng, nói: “Ba năm trước, có người yêu cầu chúng ta xuất thủ, tiêu diệt Thuận Thiên Minh, nhưng nhị thúc của ta lại nói, lực lượng của bọn chúng có phần khả quan, có thể thử thu thập để sử dụng, đồng thời tự mình đi đàm phán, Gia phụ không hề xem trọng kiến nghị này, có lẽ vì nhị thúc một mực kiên trì, trưởng lão hội cũng tạo áp lực với cha ta, nên cha ta đồng ý, Không ngờ quá trình lại thuận lợi, thực sự ngoài dự liệu của mọi người, Thuận Thiên Minh dĩ nhiên đáp ứng yêu cầu đó, đề xuất điều kiện Từ đó trở về sau, mỗi tháng bọn chúng nộp lên Thủy gia ba thành cướp bóc, chỉ với một khoản đó, đã giúp cho Thủy gia thu được lợi ích cực lớn. Mà nhị thúc cũng bởi chuyện này mà chiếm được sự ủng hộ toàn lực của trưởng lão hội, gió thổi nước lên địa vị ngang hàng với cha ta, Bên trong gia tộc hình thành cục diện phân liệt nghiêm trọng ... "

“Chỉ có điều loại lợi ích này tịnh không kéo dài, Một năm rưỡi trước Thuận Thiên Minh tự thị phe cánh sung mãn, đột nhiên cự tuyệt trả cho Thủy gia của cải cướp bóc được, Gia tộc tức giận nhị thúc kiến nghị trưởng lão hội phái ra cao thủ toàn lực vây quét nhưng căn bản không tìm được bon chúng lẫn trốn ở đâu, Tuy nhiên trên đường quay về gia tộc các cao thủ lại tao ngộ mấy chục lần kiếp sát quỷ dị của Thuận Thiên Minh Gần như bị diệt toàn quân"

“Cứ như vậy gia tộc trước sau áp dụng vài lần hành động với Thuận Thiên Minh đều tay không trở về, bọn chúng căn bản không chính diện tác chiến với chúng ta, hơn nữa tuyệt đối không tham công, chúng ta bố trí cạm bẩy, bọn chúng lại không một lần bước vào, Dùng tài bảo để tương dụ bọn chúng cũng tuyệt không chịu trúng kế, Rồi đột nhiên bọn chúng thay đổi tác phong, căn bản không đi cướp bóc bất cứ thứ gì nữa, Mục tiêu của bọn chúng biến thành Thủy gia, chỉ cần người của Thủy gia xuất hiện, ít người thì giết, nhiều người lại tránh đi, Những âm hồn bất tán, làm cho toàn bộ gia tộc chúng ta đều uể oải không chịu nổi, những thứ mà bọn chúng ban tặng, coi như là bảo vệ vị trí gia chủ lung lay sắp đổ của gia phụ, Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất khiến cho gia tộc ta phân liệt nghiêm trọng cũng là không thể tiêu diệt bọn chúng, Vô luận là phương nào cũng không chấp nhận việc lực lượng của mình bị hao tổn, trong lúc đối kháng với Thuận Thiên Minh cho nên, thời gian qua đi, Thuận Thiên Minh chậm rãi lớn mạnh"

Lăng Thiên gật gật đầu, có phần khó hiểu nói: “Lẽ nào một thế gia ngàn năm như các ngươi, lại không thể tiêu diệt một nhóm đạo tặc nho nhỏ, Cha nàng không động tay động chân hay sao ? “

Mặt Thủy Thiên Nhu đỏ lên, lại bất đắc dĩ mà nói: “Quả thực không có, nói thật ra, lúc ban đầu, gia phụ thực sự có động tâm tư ở phương diện này, đáng tiếc ở chỗ là, căn bản không thể liên lạc được với bất kỳ thủ Lĩnh nào của bọn chúng, Nhóm đạo tặc nho nhỏ ư ? Năm năm trước có thể nói như vậy được, nhưng ba năm trước thế lực của Thuận Thiên Minh đã phát triển đến mức cực kỳ khổng lồ, hơn nữa bọn chúng cướp của người giàu chia cho người nghèo, hành hiệp trượng nghĩa chiếm được nhân tâm, Một khi ẩn náu vào dân gian, trừ phi không phân biệt tốt xấu giết sạch toàn bộ bách tính, bằng không tuyệt đối không bắt được bọn chúng cho đến hôm nay, đã là một lực lượng mà ngay cả hai nhà Ngọc Thủy có thưc lực đến như vậy cũng không thể không coi trọng”

Khóe miệng Lăng Thiên ẩn chứa một tia cười mỉm tán dương mơ hồ có vài phần ý tứ vui mừng, nói: “Nếu đã nói như thế, đám đạo tặc này ngược lại xem như là có vài phần bản lĩnh ”

“Đâu chỉ có vài phần bản lĩnh” Thủy Thiên Nhu cúi đầu sầu muộn, lại không nhìn thấy biểu tình của Lăng Thiên thở dài một hơi, nói: “Đầu lĩnh của đám người này quả thực là Thiên tài, Nghe nói đại đầu lĩnh gọi là Điền Chi Di, nhị đầu lĩnh gọi là Điền Chi Nhĩ, tam đầu lĩnh gọi là Điền Chi Tư, Hình như là thân huynh đệ cũng một mẹ, Đừng xem tên bọn chúng có vẻ kỳ dị, kỳ thực mỗi người đều là một thân dũng mãnh Thiện chiến võ công cao cường, Hơn nữa trí kế siêu quần, có thể nói là tâm phúc đại họa của Thủy gia chúng ta, Mà Thủy gia chúng ta như cây to đón gió, bọn họ thủy chung ẩn trong bóng tối, cứ như vậy cho đến bây giờ, Thủy gia đã phiền phức lại càng thêm phiền phức, cho nên gia phụ kiến nghị tạm thời đặt bọn chúng qua một bên, trước tiên cứ khai thác Thiên Tinh bên này đã, ai, không ngờ bên này còn hơn cả bên kia, càng thêm phiền phức gấp trăm lần, Thủy Thiên Nhu thở dài một tiếng, có chút buồn bã

Lăng Thiên cười cười nhưng không nói gì, Hắn có thể nói cái gì ? Trên thực tế, hiện tại phiền não lớn nhất của Thủy gia như những gì Thủy Thiên Nhu nói chính là do một tay Lăng Thiên tạo thành, Chính là đám người Lăng Nhất, Lăng Nhị mang theo chiến thuật du kích tự tay Lăng Thiên trích xuất đi đến Thiên Phong xa xôi

Suy nghĩ một lát, Lăng Thiên có vẻ không giải thích được nói: “Như vậy vì sao các người không khai phá đại lục Thiên Dương ? Bên đó hẳn là không có gi trở ngại chứ, Vì sao lại nhận chuẩn Thiên Tinh ?"

Thủy Thiên Nhu đảo mắt nhìn khinh thường, nói: “Ở Thiên Dương còn không bằng Thiên Phong, sản vật cằn cỗi tới cực điểm cho dù tới bên đó rồi sẽ thế nào ? chẳng phải không khác gì bị trục xuất hay sao ? Hai bên ai cũng không chịu đi hơn nữa, di huấn của tổ tông là tiêu diệt Ngọc gia, chiếm Thiên Tinh thứ nhất là vì mối thù chung của cả hai bên, thứ hai cũng là VÌ đối phó với địch nhân ngàn năm của mình, thứ ba là, mặc kệ thế nào đến cuối cùng vô luận là bên nào chiếm được Thiên Tinh cũng là tuyệt đại thắng lợi của Thủy gia, Có điều là hiện tại xem ra hi vọng này chẳng khác nào người si nói mộng, đáng tiếc, trên dưới cả gia tộc lại chẳng mấy ai nhận thức được chuyện này một mực cuồng VỌng tự đại, tranh quyền đoạt lợi ...."

Lăng Thiên cười ha hả nghiêm mặt nói: “Ngược lại cũng không cần phải tuyệt vọng về chuyện đó như vậy, Chẳng qua là phẩm hạnh hiện lại của Thủy gia các ngươi ta chưa thể chấp nhận nổi mà thôi, Nếu Lăng Thiên ta chấp nhận tin rằng các ngươi có thể thay thế được Ngọc gia, Thực lực hiện tại của ta cùng Lăng gia thì nàng cũng thấy rồi đó, ta hoàn toàn có đủ năng lực để làm chuyện ấy. Nhưng muốn cho ta thừa nhận Thủy gia các ngươi, chỉ có một khả năng đó chính là Thủy gia các ngươi phải trở thành lực lượng của ta, hoặc it nhất cũng phải trở thành trợ lực của ta, Bằng không, ta tuyệt đối sẽ không quá quan tâm đến mấy chuyện vô bổ đó, Rất có khả năng ta sẽ xé bỏ minh hữu bất cứ lúc nào, đó thực sự không phải là chuyện vui vẻ gì ”

Thế sự hay thay đổi, nguyên bản Lăng gia trong mắt Thủy gia chỉ là một gia tộc rác rưởi nho nhỏ, Nhưng hiện tại Lăng Thiên vừa xuất khẩu đã nói Thủy gia phải nhận được sự thừa nhận của mình, mà đối diện hắn, Thủy Thiên Nhu lại không có nữa điểm ý tứ phản bác, hiển nhiên ở trong đầu Thủy Thiên Nhu, đã sớm nhận định lực lượng hiện tại của Lăng gia đã vượt qua Thủy gia rất xa. Đây là một sự thực không thể chối cãi

Vẻ mặt Thủy Thiên Nhu tràn ngập u sầu, nói,: “Dựa vào lời ngươi nói, dã tâm của ngươi như vậy, gia tộc chúng ta tuyệt không có khả năng đồng ý, cho dù là cha ta cũng không có khả năng đồng ý, càng đừng nói đến những người khác"

“Cha nàng không đồng ý ? Đúng, cha nàng hiện giữ chức gia chủ, đồng ý hay không quả thực có ảnh hưởng rất lớn, thế nhưng, Nếu như nàng đồng ý mà nàng lại là gia chủ thì sao ? Lúc đó sẽ như thế nào nhỉ ?“ Lăng Thiên từng bước dẫn dắt nói: “Ta sẽ bảo lưu Thủy gia của các người nguyên vẹn, ta chỉ cần cả ba đại lục hoàn toàn thống nhất mà thôi, Còn Thủy gia các ngươi vô luận là Thiên hạ thống nhất, hay là các quốc gia chinh chiến đều vẫn là Thủy gia, trong việc này có cái gì là bất đồng ? Có hiểu ý của ta hay không ? "

“Nếu như ta là gia ...” Thủy Thiên Nhu đột nhiên hé miệng cười thê lương, đôi mắt đẹp bình tĩnh nhìn lên mặt Lăng Thiên nói: ”Nếu như ta là gia chủ Thủy gia, cho dù ngươi muốn gì, cũng không quản ngươi có điều kiện gì, ta đều đáp ứng ngưƠi“

Ánh mắt nồng nhiệt của Thủy Thiên Nhu bình tĩnh nhìn mặt Lăng Thiên một chập, đột nhiên liều lĩnh nói: “Đến lúc đó cho dù ngươi muốn ta giải tán Thủy gia ta cũng đáp ứng ngươi, quyết không do dự, Những lời này, giống như núi lửa đột nhiên bạo phát "

Lăng Thiên chợt cảm thấy một trận áp lực cường đại, Những lời này của Thủy Thiên Nhu, không phải là ngữa bài với hắn hay sao ? Lấy cá tính của Thủy Thiên Nhu, có thể nói ra những lời này, đã nói rõ rằng, giữa gia tộc và Lăng Thiên, Thủy Thiên Nhu đã lựa chọn xong rồi

Nặng nề thở gấp một hơi, Lăng Thiên tận lực đè kích động trong lòng xuống, nói: "Có một số việc nàng nhất định phải nhớ rõ ràng, ta muốn chính là thống nhất Thiên hạ, chứ không phải đơn thuần chỉ là Thủy gia, Ngay cả có một ngày chúng ta thực sự đi chung một đường, cũng không phải bởi vì Thủy gia bang trợ ta, hay là ta bang trợ Thủy gia, Đây cũng càng không phải là điều kiện trao đổi gì hết, Nếu thật sự đến mức độ, khả năng duy nhất chính là, nàng nguyện ý, ta nguyện ý, Hơn nữa, không cần biết nàng gã cho ai, Thủy gia cũng tuyệt đối không có khả năng trở thành của hồi môn của nàng “

“Ta rõ rồi, Ta thực sự hiểu rõ mà“ Lệ trong mắt Thủy Thiên Nhu đột nhiên tuôn rơi, có một loại cảm giác như xưa trút được gánh nặng “Ta thực sự minh bạch ý tứ của người ta sẽ không quan tâm, người, Nguyện ý tin tưởng ta hay sao ?"

Lăng Thiên cười khổ một tiếng, nói: “Chính là ta tin tưởng lời nói của nàng cho nên giữa ta và Thủy gia các người đàm phán cũng tốt giao dịch cũng được, Đều là giao phong giữa hai đại gia tộc với chuyện nàng theo ta đều không có liên quan việc này, nàng cần phải nhận thức rõ ràng, ngàn vạn lần cũng không thể có cảm giác có tội “

Thủy Thiên Nhu đưa tay lau nước mắt, tức giận nói: “Muôi đang cảm thấy huynh đang áp bức người ta, người ta đã như thế rồi, sao huynh còn nói như vậy ? ( Bắt đầu chuyện xưng hô được rồi a hí hí Coi như đến đây Thủy Thiên Nhu đã là Lão bà của Lăng Thiên)

Trong những lời này, mang theo chút ý tứ làm nũng, Quan hệ của hai người cũng từ giờ khắc nầy bắt đầu chuyển biến hoàn chỉnh

Lăng Thiên buông lỏng hai tay làm ra biểu tình khoa trương nói: “Huynh như vậy, Muội như thế, Huynh chỉ là giảng giải một chuyện thực tế, mà muội nói như vậy, làm cho huynh cảm thấy huynh dường như là đang ép gái nhà lành làm kỹ nữ dường như ... ? ít nhất cũng là có một loại cảm giác lấy ân bức hôn đó"

Thủy Thiên Nhu bật cười, đột nhiên giận dữ lại nói lên: “Huynh cho là huynh không phải là người như thế hay sao ? Một tên hoa hoa công tử, thấy cô nương xinh đẹp thì vẫn dùng thủ đoạn của huynh để đoạt lấy, Mục đích của huynh, đừng cho là muội không biết nhé ! hừ"

“Đạt được mục đích của huynh,sao ? Huynh có mục đích gì nhỉ ? Huynh dùng thủ đoạn nào ?" Lăng Thiên cười quái dị một tiếng, trở mặt nói

“Hỗn đãn, Mục đích hỗn đãn" Mắt Thủy Thiên Nhu đỏ bừng, chụp lấy cái gối ở bên cạnh ném qua

Lăng Thiên cười hì hì, đưa tay đỡ lấy gối, đưa mũi xuống, khẽ hít một hơi, ha hả cười nói:“ Thơm quá hương xữ nữ thơm quá đi"

Thủy Thiên Nhu vừa thẹn vừa giận, nhưng cảm thấy thân thể mềm nhũn cực kỳ mệt mỏi, đôi mắt đẹp lúng liếng nhìn Lăng Thiên, trong lòng lại là xấu hổ cùng vui mừng khó tả thành lời, Đột nhiên cảm thấy lòng mình cực kỳ thỏa mãn, cực kỳ ngọt ngào từ lúc chào đời đến nay thật sự đây là lần đầu tiên nếm trải tư vị ngọt ngào đến như vậy

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK