Mục lục
[Dịch] La Phù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không ổn.

Mi tâm của Lạc Bắc khẽ giật, khí huyết bốc lên cố gắng tránh sang một bên nhưng vẫn bị chậm bị một tia khí đen quấn lấy.

Tia khí đen bay thẳng vào mặt khiến cho Lạc Bắc chực ngất đi mà ngã xuống đất.

Con cự mãng run người thốt lên một tiếng kêu. Hiển nhiên là nó nhìn thấy phun ngã được Lạc Bắc liền có chút đắc chí. Ngay lập tức lớp vảy trên người nó giương lên không ngờ có vài phần uy thế của giao long.

Con cự mãng màu đen chính là một loài dị thú có tên Ô Cầu của vùng Thục Sơn.

Trời sinh ra Ô Cầu đã có lớp vảy rắn chắc, đao kiếm khó làm cho nó bị thương. Ngay cả hơi thở cũng chứa kịch độc. Tuy nhiên con này gần giống với giao long lại có được trần trí và uy thế như vậy chắc chắn là do may mắn ăn được dược thảo thần diệu nào đó.

Cặp mắt to đỏ như hai cái chuông đồng thấy Lạc Bắc ngã xuống liền ngẩng cao đầu định nuốt thiếu nữ ngồi trên hàn đầm.

Con cự mãng ngẩng dầu lên mà bò về phía trước.

Trong suy nghĩ của nó bất cứ sinh linh nào chỉ cần dính phải khói đen của nó liền bị độc đánh chết mà mất hết sinh cơ.

Nhưng nó vừa mới định trườn đi thì trong khu rừng đã lại vang lên ba tiếng gió rít.

- Không ngờ Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh lại còn có công hiệu này.

Hóa ra Lạc Bắc choáng váng quỵ xuống, tia chớp màu vàng trong khí huyết liền điên cuồng lóe lên, dưới sự rung động của chân nguyên hắn liền tỉnh táo lại, lượng độc tố bị hút vào liền nhanh chóng bị đẩy ra khỏi cơ thể.

Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh trải tới tầng thứ ba không ngờ ngay cả kịch độc cũng không có tác dụng đối với Lạc Bắc.

-Quả nhiên là hữu dụng.

- Con độc xà chỗ yếu đều có nhưng con cự mãng này to như vậy không biết chỗ yếu của nó ở đâu.

Trước khi ném ba viên đá, Lạc Bắc đã làm cho chúng trở nên sắc nhọn, hơn nữa đều ném thẳng vào trong miệng của Ô Cầu. Trong miệng của Ô Cầu có hai cái răng thật nhọn lóe lên ánh sáng màu lam khiến cho người ta run sợ. Nhưng trong cái miệng của nó lại không có lớp vảy bao phủ vì vậy mà ba viên đá ném trúng khiến cho miệng của Ô Cầu tóe máu.

Con Ô Cầu bản tính hung ác, lại chưa bao giờ bị như vậy liền rít lên một tiếng rồi điên cuồng hút khí, gần như ngay cả mây trên trời cũng bị nó hút xuống.

Nuốt mây phun vụ.

- Con cự mãng này thật sự sắp tu thành giao long.

Có kinh nghiệm lần trước, Lạc Bắc không dừng lại mà chạy như điên.

Hiện tại, Lạc Bắc chạy cực nhanh nhìn chẳng khác gì một viên đạn khiến cho hai luồng hơi đầy uy thế của Ô cầu đánh trượt.

Liên tục thấy hơi thở của mình không làm gì được Lạc Bắc, Ô Cầu lộ rõ sự hung dữ, không ngờ bất chấp thiếu nữ đang ngồi tu luyện trên tảng đá mà bổ về phía Lạc Bắc.

- Không hay.

Thấy đôi mắt to như cặp chuông đồng phát ra khí thế độc ác, Lạc Bắc như muốn nổ tung đầu. Lạc Bắc và Ô Cầu cách nhau một cái hàn đầm chỉ với vài chục trượng, tuy nhiên nhìn đôi mắt của Ô Cầu, Lạc Bắc như có cảm giác chỉ trong nháy mắt nó sẽ tới trước mặt mình.

Cảm giác vừa mới xuất hiện trong đầu, thân mình Ô Cầu đã dựng đứng che khuất cả ánh trăng, đồng thời vang lên tiếng răng rắc. Cái âm thanh đó khiến cho người ta có thể cảm nhận được do lực lượng bùng nổ.

Trong nháy mắt con Ô Cầu liền lao về phía trước.

Chỉ mới uốn mình một cái con Ô Cầu đã vọt lên mười trượng, bay thẳng qua hàn đầm giống như một ngọn núi rồi đè xuống người Lạc Bắc.

- Nếu thật sự là giao long hay Ngũ trảo kim long thì không biết uy thế của nó thế nào?

Trong lúc nhất thời thấy Ô cầu bay lên giống như một ngọn núi đè xuống người, trong lòng Lạc Bắc có cảm giác như lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết.

- Nếu là Giao long thật thì cũng không phải là đối thủ của sư phụ ta. Nếu thấy sư phụ nhất định nó phải lảng tránh và bỏ trốn chứ đừng nói là một con rắn như ngươi. Gặp phải sư phụ, có lẽ chỉ một đầu ngón tay thì ngươi đã chết, làm gì dám đứng trước mặt ta mà rít. Chẳng lẽ ta sợ ngươi? - Ngay lập tức trong đầu Lạc Bắc xuất hiện một ý chí cứng cỏi.

Được ý chỉ bất khuất kéo lên, chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh trong người y cùng với khí huyết bắt đầu lưu chuyển càng thêm nhanh.

- Con cự mãng bay lên không đã tới mười trượng, nếu không bị địa hình cản trở chắc chắn nó sẽ đuổi kịp. Chỉ có lợi dụng cây cối ngăn cản mới không bị nó đuổi theo.

Sau khi hít một hơi, Lạc Bắc liền quay đầu chạy vào trong rừng.

Con Ô Cầu rơi mạnh xuống ở phía sau Lạc Bắc. Cánh rừng xung quanh hàn đầm đều rất rậm rạp, thân hình của Ô cầu rất lớn nên không thể đuổi kịp được Lạc Bắc.

- Loài dị chủng trời sinh này sức lực chắc chắn rất mạnh, không thể trốn được. Phải nghĩ cách làm cho nó bị thương.

Nhất thời, Lạc Bắc khó thoát khỏi áp lực của Ô cầu, tâm chí lại gặp được một lần rèn luyện. Cảm nhận mình sẽ được ích lợi rất nhiều nên hào khí của hắn xông lên, vừa lao đi vừa nhặt đá trong rừng mà ném.

“Phụp” một viên đá sắc nện trúng hốc mắt của Ô cầu. Giống như những viên đá trước nó cũng chỉ để lại một vết trắng mờ tuy nhiên con Ô cầu đang đuổi theo cũng bị khựng lại.

“Chẳng lẽ ánh mắt của nó chính là nhược điểm?” Trong lúc khí huyết bốc lên, cảm giác của Lạc Bắc trở nên linh mẫn nên nhận ra được điều đó.

Lạc Bắc xoay người vòng qua mấy thân cây gẫy sau đó nhặt mấy viên đá rồi nhằm vào mắt Ô cầu mà ném.

Con Ô Cầu dường như rất cố kỵ với hai mắt của mình nên rít lên điên cuồng. Tuy nhiên Lạc Bắc làm lại theo cách phun khí của nó mà thường thường nhặt bốn năm viên đá cũng chỉ ném ra hai ba viên. Cho dù có ném cả bốn, năm viên thì trong tay hắn cũng đã nhặt thêm được cả chục viên nữa. Vào lúc Ô Cầu quay đầu tức giận dường như định vọt lên như vừa rồi thì Lạc Bắc đột nhiên xoay người ném cả mười viên đá trong tay vào con mắt màu đỏ của nó.

Hơn mười viên đá được Lạc Bắc dốc hết sức dồn chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh và Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết tới cực hạn. Mặc dù không chính xác lắm nhưng trong mười viên vẫn có hai viên trúng phải mắt trái của Ô Cầu.

Ngay lập tức con mắt của Ô Cầu nổ tung, chảy đầu máu.

- Con mắt của nó đúng là chỗ yếu điểm.

Ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện trong đầu, còn chưa kịp vui sướng, Lạc Bắc đã nghe thấy một tiếng rít thật to.

Trong nháy mắt, ánh trăng và không khí xung quanh dường như bị hút vào trong miệng Ô cầu, ngay cả ánh trăng cũng tối hẳn đi.

Trên người con Ô Cầu những cái vảy màu đen như nổ tung, cả thân hình to lớn của nó điên cuồng lao tới.

Trên đường đi, những cái vảy của nó chặt đứt cây cối, cát đá bắn ra tứ tung xuyên qua cả thân cây.

Ô Cầu tu luyện nhiều năm nhưng con mắt bị thương nặng đã làm cho toàn bộ hung tính của nó nổi lên.

Trong lúc lao nhanh về phía Lạc Bắc, cái đuôi to của nó còn quất gẫy cây cối mà giáng xuống người hắn.

- Dựa vào sức lực ta kém nó quá xa.

- Không chạy thoát.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc đã thấy Ô Cầu chỉ còn cách mình chưa tới ba trượng.

Với cái khoảng cách này chỉ cần bổ nhào về phía trước là có thể hoàn toàn quấn lấy hắn.

Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Bắc đột nhiên thấy có một sợi dây to bằng cánh tay đột nhiên từ trên mấy cây đại thụ bò xuống mà cuốn lấy Ô Cầu.

Trong núi, những loại dây leo to bằng cánh tay đều vô cùng dẻo dai, dao khó chặt đứt được. Con Ô Cầu rít lên điên cuồng. Năm sáu cái dây leo to bằng cánh tay đều bị nó bứt đứt, tính cả cái cây đại thụ bị dây leo cuốn vào cũng vang lên tiếng nổ.

Chẳng qua trong lúc con Ô Cầu bị ngăn cản đủ cho Lạc Bắc bỏ nó xa thêm vài chục trượng.

Con Ô Cầu bứt đứt được mấy cái dây cũng không vội đuổi theo Lạc Bắc mà đột nhiên ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Một bóng hình yểu điệu từ trên không trung bay xuống nhẹ nhàng như một sợi tơ màu vàng nhạt.

- Cuối cùng thì cô ấy cũng tỉnh dậy.

Trong nháy mắt Lạc Bắc phát hiện ra đó chính là thiếu nữ trên hàn đầm.

Nhìn khuôn mặt xinh như vẽ của thiếu nữ, trong lòng Lạc Bắc chỉ có một cụm từ chim sa cá lặn mà thôi.

Thái Thúc cũng có sự thanh cao thoát tục nhưng khuôn mặt có chút anh khí, còn người thiếu nữ này thì lại hoàn toàn khác, da thịt của nàng hết sức mịn màng.

Hiện tại nhìn con Ô Cầu gần như tu thành giao long ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm, đôi lông mày của nàng hơi cau lại dường như có chút lo lắng.

Tuy nhiên nhìn đôi lông mày của nàng cau lại càng khiến cho nàng thêm quyến rũ.

- Nếu cô ấy lớn tuổi hơn chút nữa chắc chắn sẽ là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Mặc dù Lạc Bắc còn nhỏ tuổi cũng không hiểu hết được sự phong tình nhưng chỉ nhìn thiếu nữ nhíu mày cũng chợt nảy ra cái suy nghĩ đó.

- Cẩn...cẩn thận.

Đột nhiên, thiếu nữ mặc áo vàng liếc mắt nhìn Lạc Bắc, trong mắt có chút gì đó lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK