Nhiều năm tu luyện tích lũy, Hỗn Độn Căn Nguyên biến hóa, hơn nữa, lại nhờ Liệt Diễm lợi dụng đủ các hình thức cải thiện, Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động rốt cuộc cũng hoàn toàn kích phát ra.
Quan trọng nhất chính là, hắn có một người dần đường cực kỳ cường đại mà không hề có bất cứ ma sư nào có khả năng có được, đó chính là Liệt Diễm.
Liệt Diễm không tiếc hao phía Hỗn Độn Chi Hỏa của mình để trợ giúp Cơ Động dẫn động Hỗn Độn Chi Hỏa, hoàn toàn cải thiện thân thể mình. Cái này nhìn qua đơn giản chỉ là một quá trình đột phá Ngũ Quan, nhưng lại biến thành chân chính ý nghĩa hình thành Nguyên Tố Chi Thể, hơn nữa, Nguyên Tố Chi Thể mà thân thể Cơ Động biến thành, cũng không thể đơn giản là Cực Hạn Song Hỏa Nguyên Tố Chi Thể, mà là Hỗn Độn Chi Hỏa Nguyên Tố Chi Thể mới đúng.
Cái này cũng chính là Thần Chi Trụ Cột theo như lời Liệt Diễm nói. Sáng tạo mà không phải là phá hoại. Chỉ đơn giả một câu này thôi, đã thể hiện hoàn toàn tính ảo diệu của Hỗn Độn.
Trong suốt quá trình này, thân thể Cơ Động không ngừng trong Hỗn Độn mà biến hóa, đúng là sáng tạo, lấy Hỗn Độn sáng tạo ra Hỗn Độn. Hỗn Độn Chi Hỏa bốc lên chính là giao hòa, thân thể Cơ Động cứ từng chút từng chút một tiến hành biến hóa về bản chất.
Tất cả thân thể đều thay đổi, biến thành một màu trắng căn nguyên, màu trắng thuộc về hỗn độn. Màu trắng Chu Tước Biến biến mất, màu đen Đằng Xà Biến cũng biến mất. Còn lại cũng chỉ là một tầng quang mang màu trắng ngà như bạch ngọc, lặng yên bốc lên, không ngừng quay chung quanh thân thể Cơ Động.
Cặp Chu Tước Song Dực của Chu Tước Biến vốn hoàn toàn có khuynh hướng kim chúc, do lông chim Phượng hình thành, giống như là một bộ phận trong cơ thể hắn tách rời ra vậy. Lúc này tuy vẫn như trước là màu trắng, nhưng đã không hề là sự biến hóa ma lực tiếp theo, mà là thay đổi thành màu trắng bạch, là màu trắng vĩnh hằng không thay đổi. Mỗi một cánh lông chim, cũng giống như là do dương chi bạch ngọc hình thành. Cặp lông chim dang rộng, tản mát ra khí tức thần thánh nhàn nhạt.
Mái tóc đen của Cơ Động trở nên càng thêm trong suốt, đắm chìm trong màu trắng kia, toàn bộ ma lực trong cơ thể hắn đều bị luyện hóa, dung nhập vào trong thân thể. Duy chỉ có cái Âm Dương Ngư hắc bạch song sắc vẫn như trước thong thả xoay tròn.
Cơ Động đối với sự biến hóa của thân thể mình hoàn toàn không biết gì cả. Toàn bộ tâm trí của hắn lúc này đã hoàn toàn đắm chìm trong sự lý giải đối với Hỗn Độn. Chỉ khi nào chân chính là lý giải, mới có thể giúp hắn khống chế được Hỗn Độn, khống chế Linh Hồn Chi Hỏa của mình.
Hỗn Độn là một thế giới thần kỳ, chân chính đắm chìm vào trong đó, linh hồn của Cơ Động đã khó có thể tự khống chế. Cảm nhận được mỗi một phân biến hóa trong đó, sự thấu hiểu của hắn sẽ gia tăng thêm rất nhiều. Mơ hồ, sau lưng hắn, có hai luồng hỏa diễm một trắng một đen lặng yên bốc lên, lặng yên xoay quanh, giống như là hỗn độn sơ sinh hình thành Âm Dương Nhị Khí vậy, quay chung quanh thân thể của hắn.
Bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp. Mười tiếng nổ tung đồng thời vang lên trong thế giới Địa Tâm. Mười khỏa Ngũ Hành Thần Thạch rốt cuộc cũng giống như mười khỏa Thập Giai Tinh Miện kia vậy, mất đi toàn bộ năng lượng mà vỡ tan, hóa thành nhiều điểm ánh sáng bay múa, biến mất trong Địa Tâm Hồ bên dưới.
Liệt Diễm thủy chung vẫn bay lơ lửng trên đỉnh đầu Cơ Động, lúc này lặng yên xoay người, rơi lên mặt đất. Ngũ Hành Âm Dương Giới cũng đã cùng với Ngũ Hành Thần Thạch biến mất mà cũng tiêu thất theo.
Dưới chân thoáng lảo đảo một chút, sắc mặt Liệt Diễm thoáng có chút tái nhợt, nhưng vẻ tái nhợt này cũng chỉ duy trì trong nháy mắt, đã khôi phục lại bình thường.
Lúc này, ở trước mặt nàng, Cơ Động và khỏa trứng rồng trước mặt hắn kia, đều đã bị hắc bạch song khí dâng trào bao phủ hết, bốc lên không trung. Mỗi một phần biến hóa đều choáng đầy đặc tính sáng tạo kỳ dị.
Trên khuôn mặt toát ra một tia mỉm cười thỏa mãn. Chứng kiến luồng hắc bạch nhị khí này lặng yên hình thành, Liệt Diễm đã biết những tính toán của mình rốt cuộc cũng đã đại công cáo thành. Cơ Động cũng không có khiến cho nàng thất vọng, sự kiên tâm của hắn, rốt cuộc cũng đã trở thành một phương thức tu luyện linh hồn trước giờ chưa từng có. Mà phương thức này, cho dù là Thần có năng lực không chế linh hồn đi chăng nữa, cũng không thể nào hình thành được. Sự khống chế linh hồn của bọn họ đều là ngưng tụ linh hồn lực lại mà thành, còn năng lực khống chế linh hồn của Cơ Động, lại là dựa vào sự kiên tâm của mình mà rèn luyện ra. Nếu có một ngày hắn có thể trở thành Thần, như vậy, hắn có lẽ sẽ vượt qua tất cả những Thần khác.
Từng khối từng khối da rắn màu trắng xuất hiện trong không trung, đúng tám mươi mốt khối. Đúng là đám vỏ rắn của Đằng Xà từ suốt ngàn vạn năm nay, trải qua tám mươi mốt lần tiến hóa, để lại. Lúc trước Liệt Diễm đã yêu cầu Đằng Xà đưa hết lại cho mình. Những Âm Hỏa thuộc tính trong đám da rắn này sớm đã bị Liệt Diễm luyện hóa đi hết, còn thừa lại cũng chỉ là Hỏa nguyên tố thuần túy nhất mà thôi. Mỗi một lớp da rắn này, cũng giống như là Hỏa nguyên tố hoàn toàn ngưng tụ lại, ma lực ẩn chứa trong đó khổng lồ không gì sánh được. Cũng đều là vật báo vô giá. Nếu không phải bởi vì muốn đổi lấy một khỏa Bản Mạng Hồng Liên có thể giúp mình đột phá thành một cảnh giới khác, Đằng Xà quyết không thể nào lấy ra mà trao đổi.
Tám mươi mốt mảnh vỏ rắn trên không trung lặng yên vỡ tan, hóa thành vô số quang điểm màu trắng, ngưng tụ thành một tầng hào quang khổng lồ, đem Cơ Động và quả trứng rồng kia bao phủ ở bên trong, thay thế Ngũ Hành Âm Dương Giới đã bị bọn họ hấp thu mất.
Làm xong chuyện này, Liệt Diễm thở hắt ra một hơi, trong mắt toát ra thần quang mãnh liệt:
- Cơ Động, những gì ta có khả năng làm được cho ngươi, ta cũng đã làm hết. Sau này ngươi có thể đạt đến cảnh giới đó hay không, chúng ta thật sự có duyên hay không, đều phải xem chính ngươi thôi. Ta tin tưởng, ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng.
Khoanh chân ngồi xuống, Liệt Diễm rốt cuộc cũng toát ra vẻ mỏi mệt, khép kín hai mắt. Một đóa Hồng Liên thật lớn chung quanh thân thể nàng bốc lên, đem thân thể mềm mại hoàn mỹ không tỳ vết của nàng hoàn toàn bao phủ bên trong.
o0o
Bốn năm sau,...
Đông Mộc đế quốc.
Ánh mắt mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất, tản ra sự ấm áp bình thản công bình của nó. Lúc này đã gần đến giữa trưa, không khí trải qua ánh mặt trời thiêu rọi, tản ra hương vị khô mát.
Con đường quan đạo của Đông Mộc Đế Quốc thập phần rộng lớn, mặc dù trong Ngũ Đại Đế Quốc của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, Đông Mộc Đế Quốc tương đối nhỏ yếu một chút, nhưng nhiều năm hòa bình trôi qua, cũng khiến cho cái quốc gia choáng đầy sinh mệnh khí tức này thập phần giàu có.
Trong Ngũ Đại Đế Quốc, không hề nghi ngờ, cảnh sắc của Đông Mộc Đế Quốc chính là đẹp nhất, cũng là quốc gia có nhiều du lam thắng địa nhất. Người của bất cứ quốc gia nào, nhắc đến du ngoạn, nơi đầu tiên nghĩ đến chính là Đông Mộc Đế Quốc. Bởi vì nơi đây không chỉ có không khí thanh mát, cũng có nhiều cảnh đẹp làm say lòng người. Trong số mười phiến rừng rậm diện tích lớn nhất trên toàn đại lục, trong Đông Mộc Đế Quốc chiếm đến năm cái. Tuy rằng không giống như Bắc Thủy Đế Quốc có phần lớn diện tính là hồ nước, Trường Giang và Hoàng Hà, nhưng nhiều rừng cây mát mẻ, các quý tộc nhàn hạ ở các quốc gia đều thích đến nơi này mà du lịch.