Trong khoảnh khắc đó, Trần Tư Tuyền cảm giác như là thời gian vĩnh hằng, bức họa dù đẹp đến thế nào cũng không thể lột tả hoàn toàn ánh mắt của người đó ra ngoài. Khi nàng chân chính nhìn thấy tròng mắt Cơ Động, trong khoảng khắc đó nàng như ngừng thở, tâm can của nàng giống như bị ai đó dùng chùy đập vào vậy, máu huyết toàn thân phảng phất như đông cứng lại.
Đây, đây là Cơ Động của ta sao? Đây đúng là chàng sao? Mặc dù Trần Tư Tuyền hôm nay tới đây đã chuẩn bị tốt tư tưởng, nhưng vào giờ này khắc này, nàng suýt chút nữa ức chế không được tình cảm nội tâm của bản thân. Một nam nhân xuất sắc như vậy, một gã nam nhân chấp nhất, kiên trì, cường thế, có chí hướng, thế mà lại biến thành bộ dạng trước mắt thế này sao? Trong nội tâm nàng thật không thể nào tiếp nhận chuyện này, nàng không tưởng tượng nổi Cơ Động chịu đựng thống khổ mãnh liệt cỡ nào mới biến thành bộ dáng hiện tại này.
Vì che dấu tâm tình của mình, Trần Tư Tuyền trước tiên cúi thấp đầu xuống, nàng không dám nhìn vào cặp mắt Cơ Động nữa, nàng cần phải có thời gian để bình phục tâm tình của mình, tựa như nàng quen thuộc Cơ Động, nàng cũng hiểu rằng Cơ Động hiểu nàng càng thêm sâu sắc. Một khi để cho hắn nhìn ra sơ hở, coi như bản thân đã đổi sang một bộ mặt khác, hắn cũng có thể nhận ra như trước.
Ánh mắt Cơ Động đã khôi phục bình thường, đúng vậy, cô gái tóc dài màu xanh lục kia nhìn qua rất hoàn mỹ, nhưng mà đối với hắn lại không hề có ý nghĩa. Nàng hoàn mỹ sở dĩ có thể tác động tới Cơ Động, cũng là vì phần hoàn mỹ này làm cho hắn nhớ lại thân phận hoàn mỹ khác mà thôi.
Tình yêu của Cơ Động đối với Liệt Diễm không phải sinh ra trong một sớm một chiều, cũng không chỉ vì Liệt Diễm có dung nhan và dáng người hoàn mỹ. Mười năm chung đụng, hắn được Liệt Diễm quan tâm, trợ giúp, còn có hàng ngày từng ly từng tý chung sống trải qua, thời gian lâu dài bồi đắp tình cảm càng thêm vững chắc. Mặc dù vừa xuất hiện ra một cô gái hoàn mỹ không thể tưởng tượng nổi ở trước mặt hắn, chẳng qua chỉ làm tâm thần hắn tạm thời xuất hiện một chút biến hóa mà thôi.
- Cơ Động lão sư!
Chúc Dung ho khan một tiếng, nhìn vào ánh mắt đang dại ra của Cơ Động.
Cơ Động nhìn lại lão sư, từ trong mắt Chúc Dung hắn không nhìn thấy sự trách cứ, mà chỉ có khích lệ. Có lẽ là nhờ phần hoàn mỹ của Trần Tư Tuyền gợi lên trí nhớ của hắn đối với Liệt Diễm, tinh thần Cơ Động đã chuyển biến tốt đẹp lên một chút, thản nhiên nói:
- Làm người thì phải có tự tin, tu luyện phải có quyết tâm, ta cho rằng sự tự tin của một người là nguyên nhân của thành công ở trong tương lai, từng chút từng chút một tích lũy lâu ngày, sông sẽ thành biển lớn, mọi việc trong đời không thể nào chỉ một lần là xong.
Mỗi một cấp ma lực tăng lên sẽ mang lại cho bản thân mình một phần tự tin, mỗi một lần đột phá bình cảnh sẽ mang lại cho bản thân mình tự tin. Cố gắng để cho mỗi một chuyện mình làm đều có thành quả, các ngươi mới có được sự tự tin, có cả quyết tâm. Tu luyện không có đường tắt, chỉ có chấp nhất và cần cù.
Thanh âm Cơ Động rất bình thản, khi hắn đang nói lời này tư tưởng hắn hoàn toàn đắm chìm trong ký ức khi vừa gặp gỡ Liệt Diễm. Tự tin của hắn là ở bản thân, thế nhưng quyết tâm tu luyện có thể nói là đến từ chính Liệt Diễm. Bởi vì có Liệt Diễm trợ giúp và khích lệ, hắn mới có được tu vi ngày hôm nay. Đối với hắn mà nói, Liệt Diễm không chỉ là người yêu, mà còn là sư phụ của hắn.
Nghe Cơ Động nói lời này, nhóm giáo sư trên đài chủ tịch không khỏi để mắt đến hắn, tất cả đều quay đầu nhìn sang hắn, ánh mắt cũng xuất hiện mấy phần biến hóa. Chúc Dung cũng đồng dạng như thế, hắn không thể nghĩ tới, Cơ Động lại có thể nói ra được phần cảm nghĩ sâu sắc như thế. Trong lòng lão không khỏi dâng lên niềm vui sướng. Mà hàng trăm tân sinh ở phía dưới đều đang chân thành lắng nghe, nhất là mấy tên học viên mang tư tưởng đi theo Trần Tư Tuyền tiến nhập lớp học này không khỏi sinh ra sự bội phục, người ta không hỗ công chúa a! Vị Cơ Động lão sư này mặc dù trẻ tuổi, nhưng lời nói ra hàm chứa một loại mùi vị đặc thù, có thể khiến cho người ta tỉnh ngộ.
Chúc Dung dẫn đầu vỗ tay, nhất thời tiếng vỗ tay nhiệt liệt từ hàng trăm học sinh mới bộc phát ra, Trần Tư Tuyền rốt cục bình phục lại mấy phần tâm tình, nhưng nàng vẫn không dám nhìn sang Cơ Động nữa. Nếu muốn nàng tiếp nhận bộ dáng bây giờ của Cơ Động cần phải có thời gian.
Tiếng vỗ tay của các giáo sư và học viên không có ảnh hưởng gì đến Cơ Động, hắn không lên tiếng nữa mà tựa lưng vào ghế ngồi tiếp tục nhớ lại phần kỷ niệm kia.
Tâm tư Chúc Dung đã có thể buông lỏng vài phần, trên mặt lão hàm chứa nụ cười thân ái nhìn Cơ Động gật đầu:
- Mời chủ nhiệm lớp ban thứ hai, Hiên Viên Hâm lão sư.
Hiên Viên Hâm an vị bên cạnh Cơ Động, thân hình hắn không khác với Cơ Động lắm, nhưng mà ánh mắt thì lại lạnh hơn rất nhiều, khí tức trên thân Cơ Động làm cho hắn không có thoải mái. Huống chi, người trẻ tuổi này thế mà đoạt đi vị trí chủ nhiệm lớp thứ nhất vốn phải thuộc về hắn.
- Ta chỉ muốn nói một câu, một năm sau tại đại hội tỷ võ phân ban toàn học viện, Ban hai chúng ta nhất định sẽ trở thành Ban một.
Nói xong, ánh mắt của hắn còn nhìn lướt qua Cơ Động ở bên cạnh, nhưng mà Cơ Động tựa như không nghe thấy ngữ khí tràn đầy khiêu khích của hắn, vẫn ngồi im một chỗ không thay đổi.
Chúc Dung khẽ nhíu mày, tính tình Hiên Viên Hâm hắn có thể lý giải, lấy niên kỷ hiện tại của hắn có được tu vi như thế cũng quả thật đáng để kiêu ngạo, nhưng cũng chính vì phần kiêu ngạo này chế ước hắn phát triển. Thế nhưng, Hiên Viên Hâm vẫn chưa có giác ngộ được điều này.
Ở trong mười học viên Ban một, ngoại trừ Trần Tư Tuyền ra, chín người khác cơ hồ đồng thời nhìn về phía nhóm học sinh Ban hai, còn nhóm người Ban hai tự nhiên cũng nhìn sang bọn họ. Thật ra, cho dù Hiên Viên Hâm không nói, quan hệ giữa mười chín học viên này đã khó mà hòa hợp. Ngày hôm qua bọn họ chính là đối thủ so đấu phân ban, bên chiến thắng và Trần Tư Tuyền phân vào Ban một, mười người thua chỉ có thể ở Ban hai.
Kể từ ngày hôm qua song phương đã bắt đầu kết oán rồi.
Kế tiếp, mỗi vị chủ nhiệm lớp cũng nói đơn giản mấy câu, thế nhưng tình huống được toàn trường vỗ tay nhiệt liệt giống như Cơ không có xuất hiện lần nữa. Cũng không có giáo sư nào bắt chước Hiên Viên Hâm nhằm vào Cơ Động.
Dù sao, phần lớn con người cho dù trong lòng bất mãn cũng sẽ không lộ ra ngoài mặt. Cơ Động là do chính Chúc Dung bổ nhiệm trở thành chủ nhiệm tân sinh Ban một, ai mà biết được giữa người trẻ tuổi này và viện trưởng Chúc Dung có quan hệ thế nào chứ?
Buổi lễ kết thúc. Cơ Động là người đầu tiên rời đi, trên trăm học viên trợn mắt hốc mồm nhìn tới, tình hình quái dị này làm cho viện trưởng Chúc Dung vừa bố trí tan họp, đồng thời cũng đứng lên theo Cơ Động đi ra ngoài. Hơn nữa, không ngờ trong tay Cơ Động giống như làm ảo thuật vậy, bỗng dưng hiện ra một bình rượu, hắn tự nhiên mở nắp bình trực tiếp “chơi” vài hớp.
Ở trên quảng trường trống trải này, mùi rượu nồng nặc phát tán ra, một đám giáo sư và tân sinh không khỏi bốn mắt nhìn nhau. Hiên Viên Hâm đột nhiên vỗ mạnh lên trên bàn, quát:
- Chuyện này cũng quá khoa trương đi. Viện trưởng, hắn cứ công khai uống rượu trong học viện như vậy, nếu như chúng ta nhớ không lầm lời thì nội quy trường học có quy định, coi như là lão sư cũng không thể ở trong khuôn viên trường uống rượu mà?
Chúc Dung chân mày cau lại:
- Hiên Viên lão sư, Cơ Động lão sư có thể uống rượu trong học viện là do ta đặc biệt cấp phép. Hắn là một gã Hỏa Hệ Ma Sư, thân thể từng bị thương tổn, cần phải có rượu mạnh tiến hành điều hòa. Nếu như thân thể ngươi cũng có vấn đề, ta cũng không ngần ngại cấp cho ngươi đặc quyền như vậy.
Hiên Viên Hâm trong lòng cả kinh, lúc bấy giờ mới ý thức tới bản thân có hơi kinh động, làm trò hề trước mặt viện trưởng thế này, cho dù hắn có biết rõ ràng tình huống hay không, làm thế này chính là phạm vào kiêng kị. Thế nhưng, tính cách hắn luôn luôn bảo thủ, lời nói như đã ra khỏi miệng thì sẽ không hối hận. Nhìn lướt qua Cơ Động căn bản không có để ý tới hắn, đang dần dần đi xa, hắn cũng không có lên tiếng thêm làm gì.
Chúc Dung đứng lên, trầm giọng nói:
- Học viên các Ban tự trở về lớp đi, hôm nay là ngày tựu trường, nhiệm vụ của các ngươi chính là chọn lựa lớp trưởng, làm quen với nhau hết đi, tất cả đều phải nhanh chóng hòa hợp với chủ nhiệm lớp.
Nói xong câu đó, Chúc Dung xoay người đi trước. Chủ nhiệm các ban ngoại trừ Cơ Động rời đi, đều tự mình dẫn lớp đi tới Giáo Học Lâu.
Sí Hỏa Học Viện yêu cầu nhập học không tính là nghiêm khắc, mặc dù phải trải qua cạnh tranh, nhưng mà tu vi hai quan đã có thể ghi danh vào rồi. Dựa theo Chúc Dung yêu cầu, Sí Hỏa Học Viện đặt phương diện tu luyện thực hành lên trên hết. Tiến vào học viện không khó, nhưng nếu muốn từ trong học viện thuận lợi tốt nghiệp thì cần phải ở trong thời gian năm năm này đột phá bốn quan. Nếu như trong vòng năm năm không thể đột phá, vậy thì cũng có thể tốt nghiệp, nhưng mà… không có được lãnh bằng.
Các loại khảo hạch trong học viện có rất nhiều, tất cả đều nhằm vào việc xúc tiến học viên tích cực tu luyện, nội quy trường học lại càng không thể đếm hết. Mỗi lớp trưởng tương đương với vị trí Thủ tịch học viên, một khi một lớp và các ban khác xuất hiện mâu thuẫn, lớp trưởng tùy thời xuất hiện ra mặt giải quyết. Vì vậy bất kỳ trưởng lớp một ban nào cũng phải bằng vào thực lực mà đoạt. Tuyệt đối là người có tu vi mạnh nhất mới được, Chúc Dung từng nói qua, không làm cho giữa các lớp học xuất hiện mâu thuẫn thì làm sao có thể khiến cho bọn họ từ trong xung đột càng thêm đoàn kết chứ? Tình bạn thì đơn giản, tình chiến hữu mới chính là thâm căn cố đế. Kinh nghiệm thực chiến lại càng phải có xung đột.
Sự thật chứng minh phương thức Chúc Dung chẳng những mới lạ, hơn nữa còn cực kỳ hữu hiệu, những năm gần đây, mỗi khi cao cấp học viện bên trong Nam Hỏa đế quốc tiến hành tỷ thí, Sí Hỏa Học Viện chưa từng thua lần nào. Danh hiệu đệ nhất học viện Nam Hỏa đế quốc, hoàn toàn là do đánh một đường mà ra tới.
- Tuyền công chúa, ngài làm thủ tịch của ban chúng ta đi!
Một gã nam học viên thân hình cao lớn đứng ở phía sau Trần Tư Tuyền đi tới, khẽ cúi đầu với Trần Tư Tuyền thấp giọng nói.
Trần Tư Tuyền sửng sốt một hồi rồi mới từ trong suy nghĩ mông lung tỉnh táo lại, một khắc kia nàng thấy bóng lưng Cơ Động vừa uống rượu vừa rời đi xa dần, lòng của nàng lại đau như dao cứa, như nứa kéo trong gan, như xà ngang nhét trong xương chậu vậy. (Cuonghv: Ta bó chíu với tên này)
Nàng biết, nếu muốn dùng thân phận khác thích ứng với hoàn cảnh trước mắt, tự nhiên hiện ra trước mặt Cơ Động, bản thân nàng cần phải có một đoạn thời gian làm dịu. Nhìn gã nam học viên tướng mạo anh tuấn đi tới trước mặt mình, Trần Tư Tuyền miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Nếu đã tới Sí Hỏa Học Viện, vậy thì ta chính là một phần tử trong học viện, không phải là Tuyền công chúa. Sau này mọi người cứ gọi tên ta là được !
Chín học viên cùng lớp bao gồm năm nam bốn nữ, cộng thêm Trần Tư Tuyền, vừa đúng là năm nam năm nữ, năm giường là vừa rồi.
Gã nam học viên cao lớn đẹp trai sáng láng vô ngàn kia nghe vậy thì cười sảng khoái, nói:
- Nếu đã như vậy, ta đây cũng sẽ không khách khí. Ta tự giới thiệu, ta tên là Tử Thần Tinh, là học viên Hỏa hệ, ba quan ba mươi ba cấp.
- Tư Tuyền tỷ, ta tên là Tân Vũ, hai quan mười bốn cấp, là Tân Kim hệ.
Một nữ học viên nhìn qua khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, có một đôi mắt to xinh đẹp chạy đến bên cạnh Trần Tư Tuyền tự giới thiệu.
Những người khác cũng vội vàng đi tới trước mặt Trần Tư Tuyền tự giới thiệu mình xuống. Trần Tư Tuyền nóng lòng trở lại trong ban đi xem tình huống Cơ Động, thế nhưng trước tiên phải ứng phó mấy vị đồng học trước mắt này cái đã. Nàng cũng không có từ chối bọn hắn đề nghị bản thân lên làm trưởng lớp. Không nói tới thực lực bọn họ quả thật kém xa, sau khi có được vị trí trưởng lớp, nàng cũng có thêm lý do đi tiếp cận Cơ Động, vì sao lại từ chối cơ chứ?
Học sinh mới được phân riêng một tòa Giáo Học Lâu, hàng năm đều là như thế, học viện có năm tòa Giáo Học Lâu, tổng cộng chỉ có năm trăm học viên đồng thời học tập. Sí Hỏa Học Viện không có ý định tiến hành chiêu sinh quá nhiều. Thành phần nơi này bồi dưỡng chính là tinh anh, dù sao thì ngoại trừ Sí Hỏa Học Viện ra, còn có rất nhiều cao cấp học viện khác có thể thu nạp học viên mà.
Giáo Học Lâu tổng cộng có sáu tầng, tầng lầu càng cao an bài xếp hạng càng thấp. Tầng thứ sáu cao nhất chính là nơi ở của các chủ nhiệm lớp.
Tầng năm Giáo Học Lâu chính là nơi ở của Ban một và Ban hai, bọn họ ở chung một tầng ký túc xá.
Trong đó được sắp xếp cứ năm người một phòng, chỉ cần không xuất hiện nam học viên ma lực thuộc tính âm hoặc là nữ học viên ma lực dương thuộc tính đều sẽ được an bài như vậy. Vì vậy, mỗi lớp học đều có hai gian túc xá.
Tầng thứ tư Giáo Học Lâu là dãy phòng túc xá cho Ban ba và Ban bốn, cứ thế mà tính xuống. Đợi đến khi niên học thứ nhất kết thúc, nếu muốn thay đổi vị trí nơi ở Giáo Học Lâu, cả mười lớp học cùng niên cấp sẽ thông qua Đại Hội tỷ võ thường niên để tiến hành tính lại bài vị mỗi lớp. Căn cứ thực lực để đoạt lấy vị trí tốt nhất ở trong Giáo Học Lâu. Thành tích trong quá trình tỷ thí cũng được ghi vào hồ sơ mỗi một danh học viên khi còn đang học tập.
Ngày hôm qua tất cả tân sinh đã được sắp xếp ổn thỏa, Trần Tư Tuyền cũng không ngoại lệ, nàng ở trong túc xá cùng với bốn nữ học viên khác cùng lớp. Chỗ ở của Ban một rất gần dãy phòng học.
Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng một lớp học chỉ có mười học viên cho nên phòng học rất nhỏ, mà mọi việc vô cùng trái ngược, mỗi một gian phòng học của Sí Hỏa Học Viện đều rộng lớn kinh người, mỗi phòng đều có hình vuông, chiều dài hay rộng đều hơn mười thước, nhiêu đó chỉ mới coi là phòng nhỏ, phòng lớn có khi rộng lớn bốn trăm thước vuông. Đừng nói là mười người, coi như là một trăm người cùng ở bên trong học tập cũng sẽ không cảm thấy có chút chật chội. Hơn nữa, căn phòng còn cao sáu thước, thiết kế như vậy mục đích chỉ có một, đó chính là chuẩn bị sẵn sàng địa phương cho các học viên tiến hành diễn luyện thực chiến. Nơi này cũng là chỗ giáo sư chính thức giảng dạy.
Cơ Động an vị ở phía sau giảng đài phòng học, hắn không có ngồi trên ghế, mà lại ngồi dưới đất, dựa vào tường, từng hớp từng hớp uống rượu không ngơi nghỉ.
Tối ngày hôm qua, Chúc Dung bảo Dương Bỉnh Thiên đưa hắn tới đây, nếu đã trở thành chủ nhiệm lớp hắn cũng không thể phá hư quy củ, cứ ở trong túc xá đi, muốn làm gì thì làm.
Ánh mắt hắn lúc này có chút mê ly, hắn bị dung nhan hoàn mỹ của Trần Tư Tuyền gợi lên ký ức tốt đẹp xưa kia khi mình và Liệt Diễm ở chung một chỗ. Vừa uống rượu, mượn men rượu mang đến gây tê, hắn trông mong vào một chút ảo tưởng hy vọng gặp lại Liệt Diễm một lần, dù chỉ một phút một giây cũng là đáng giá, trên mặt của hắn toát lên một nụ cười ôn nhu khó được. Chỉ là mái tóc trắng tán loạn che cả khuôn mặt, không ai có thể nhìn thấy mà thôi.
Trước thời gian lên lớp, hắn chung quy vẫn ở trong phòng học uống rượu, đại cương bài giảng đặt ở trên hắn còn chưa có lật xem tờ nào.