Đối mặt với công kích của trung cấp Siêu tất sát kỹ gần như là thuấn phát của Hỏa Kiêu Vương, Cơ Động làm ra một phản ứng mà mọi người không thể tưởng tượng được. Sau lưng ngưng tụ Thái Cực Ma Vực và Đồng Hóa Pháp Trận hấp thu hỏa nguyên tố trong không khí, thậm chí là một phần trong công kích của đối phương, khiến cho Hỏa Kiêu Vương không cách nào tạo trận pháp từ tám thủ ấn quái dị. Sau đó Cơ Động thả ra Nguyên Tố Bác Ly Ma Vực, mạnh mẽ cản trở công kích của Hỏa Kiêu Vương, cũng như làm yếu bớt uy lực của nó.
Đến cuối cùng, song chưởng của hắn lăng không ấn xuống, xuất ra một hỏa trụ thô to màu đen, chặn đứng công kích của Hỏa Kiêu Vương trên không trung.
Phải biết rằng những phản ứng này của Cơ Động chỉ hoàn thành trong nháy mắt. Có thể đem ma lực của mình khống chế đến trình độ như vậy, cường độ linh hồn của hắn phải cao đến mức không cần phải nghĩ. Bốn mươi ngày qua, Cơ Động đã dành phần lớn thời gian luyện tập khống chế linh hồn mình.
Nếu như nói việc tu luyện trước kia của hắn đều là tăng cường ma lực và tìm hiểu ma kĩ, thì trong khoảng thời gian này hắn dùng linh hồn thánh cấp của mình tìm hiểu toàn bộ năng lực vốn có, từ đó việc sử dụng sẽ không có nửa phần trúc trắc mà là thoải mái thuận hợp như nước chảy mây trôi.
Một công kích, một phản xạ, hai hỏa trụ mạnh mẽ va chạm vào nhau.
Toàn thân Hỏa Kiêu Vương trở nên chấn động, còn Cơ Động cũng lùi về sau một bước, không ai chiếm được tiện nghi.
Tâm thần Hỏa Kiêu Vương vốn đang dè chừng thì giờ khắc này đã trở nên kiên định hơn. Từ lần va chạm vừa rồi, hắn đã hoàn toàn khẳng định nhân loại trước mắt này vẫn còn thua kém mình về ma lực, nếu không vừa rồi mình đã ăn quả đắng mới đúng.
Kinh nghiệm chiến đấu của Hỏa Kiêu Vương rất phong phú, khi thấy mình không chịu thiệt thòi liền mạnh mẽ bay thẳng đến chỗ Cơ Động. Hiện tại hắn đã đoán được tu vi linh hồn của Cơ Động trên mình nhưng ma lực lại không bằng. Vì vậy lấy kinh nghiệm của mình, hắn sẽ phải bức bách Cơ Động cùng hắn liều mạng. Hắn không tin Cơ Động có thể thao túng ma lực xảo diệu như vậy trong mọi lúc, chỉ cần để cho hắn bắt được một tia cơ hội, hắn nắm chắc có thể đưa Cơ Động vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Bốn cánh tay phía trên của Hỏa Kiêu Vương giơ thẳng lên tựa như giơ bốn lưỡi đao sắc bén, thậm chí Cơ Động còn thấy ánh sáng kim loại phát ra từ chúng. Tám cánh tay của Hỏa Kiêu Vương không thua kém gì tám kiện vũ khí ma lực, lại thêm hỏa ma lực khổng lồ lưu chuyển đã tạo thành uy áp cực kỳ kinh khủng. Lúc này không chỉ bốn cánh tay phía trên, mà những cánh tay phía dưới cũng một lần nữa đánh ra các thủ ấn khác nhau, cùng đánh tới vị trí hiểm yếu trên người Cơ Động.
Lần công kích này đã bao trùm toàn bộ những chỗ yếu hại ở nửa thân trên Cơ Động.
Không chỉ là cường độ ma lực mà còn về góc độ công kích, tất cả lực lượng đều được Hỏa Kiêu Vương thể hiện hoàn mĩ. Tên Hỏa Kiêu lãnh chủ trước kia từng đánh với Cơ Động không thể bằng được. Quả thực năng lực cận chiến của Hỏa Kiêu Vương cực kỳ cường hãn.
Nếu như Hỏa Kiêu Vương chỉ có hai cánh tay thì Cơ Động nhất định sẽ dùng cứng đối cứng. Nhưng hắn lại có tám tay, hơn nữa mỗi cánh tay đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng. Nếu như cứng đối cứng với hai cánh tay, sáu cánh tay còn lại phải xử lý sao bây giờ?
Cơ Động có biện pháp của riêng mình. Kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng không kém và cũng là cận chiến công kích.
Cường quang trong mắt lóe lên, Nguyên Tố Bác Ly ma vực được phóng thích, Hỏa Kiêu Vương chỉ cảm thấy ma lực toàn thân đột ngột mất đi liên lạc với Hỏa nguyên tố xung quanh, thậm chí ngay cả Hỏa ma lực tự thân của hắn cũng bị rút ra một lượng lớn. Cùng lúc đó, Cơ Động nâng tay trái lên, co tay phải vào trước người, ngay trước lúc va chạm với Hỏa Kiêu Vương, hắn làm ra một loạt phản ứng.
Không nghi ngờ chút nào, đối phương cách mình càng gần thì thời gian phản ứng cũng càng ngắn, nguy hiểm càng lớn.
Nhưng đồng dạng, đối phương muốn biến chiêu lại càng khó khăn.
Công kích của bốn cánh tay phía trên bị một bức tường khí chặn lại, Hỏa Kiêu Vương liền xuất hiện nghi vấn, tại sao bức tường khí ngăn trở mình lại không có nửa phần khí tức của Cơ Động? Mặc dù bức tường khí này chỉ có thể cản trở công kích của hắn trong nháy mắt, nhưng trên chiến trường thì cái nháy đó cũng có nghĩa là vĩnh hằng.
Lúc bốn cánh tay phía trên bị ngăn trở, thân thể Hỏa Kiêu Vương cũng bị đình trệ một lúc. Ngay sau đó, hắn cảm giác đước một lực hút từ phía trước truyền đến. Lực hút này tác động lên hai cánh tay trong số bốn cánh tay phía dưới của Hỏa Kiêu Vương, hai cánh tay này chợt gia tốc, hai cánh tay còn lại cũng vì biến hóa bất thình lình này mà khẽ vung lên, không thể tạo thành hợp kích được nữa. Hơn nữa bốn cánh tay phía trên bị chặn lại làm cho thân thể Hỏa Kiêu Vương cong lại.
Hai cánh tay phía dưới của Hỏa Kiêu Vương bị Cơ Động dùng Diệt Thần Dẫn kéo đến trước mặt.
Ngươi có tám cánh tay ư? Ta chỉ cần khống chế sao cho chỉ có hai cánh tay của ngươi va chạm với ta thôi, ngươi làm gì được ta?
Đây là chiến thuật của Cơ Động, ai nói chiến đấu trong khoảng cách gần thì ưu thế cường độ linh hồn không có tác dụng? Cơ Động rất hiểu về khống chế thân thể, ma lực và thời cơ, cho nên dám đem kinh nghiệm thực chiến không bằng đối thủ đưa hoàn cảnh xấu trở thành ưu thế.
Độc nhãn của Hỏa Kiêu Vương hiện lên một tia tàn khốc. Nguyên Tố Bác Ly ma vực làm nó cực kỳ khó chịu, đủ loại động tác của Cơ Động làm cho chỉ có hai cánh tay của hắn có thể tấn công. Tuy thế, Hỏa Kiêu Vương không hề có một chút kinh hoảng nào, chỉ trong nháy mắt đã đem toàn bộ ma lực tập trung đến hai cánh tay sắp tiếp xúc với Cơ Động kia.
Cơ Động hơi lùi về phía sau nửa bước, hai tay thu lại phía sau rồi đẩy ra phía trước. Trái hắc mang, phải kim quang, cực hạn song hỏa đồng thời súc tích.
“Oanh…!”
Bốn quyền tương đối, thắng bại chỉ trong nháy mắt.
Dưới một kích toàn lực của Hỏa Kiêu Vương, mặc dù có Nguyên Tố Bác Ly ma vực trợ giúp nhưng Cơ Động vẫn bị đánh văng ra ngoài như đạn pháo, trong khi đó Hỏa Kiêu Vương vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Hỏa Kiêu tộc nhân vui mừng hô loạn, nhưng tiếng hô của chúng chỉ kéo dài trong nháy mắt liền đột nhiên dừng lại, bởi vì Hỏa Kiêu Vương đã làm ra một động tác mà bọn chúng không cách nào hiểu được. Hắn dùng hai bàn tay cứng như cương đao, trực tiếp chém lìa hai cánh tay vừa mới va chạm với Cơ Động. Hai cánh tay này bị chém đến tận gốc và rớt sang hai bên.
Ngay sau đó, hai tiếng nổ kịch liệt chợt vang lên. Hai cánh tay bị chặt kia đã hóa thành hai đám lửa màu đen và màu vàng, tỏa ra ma lực ba động mạnh mẽ làm nhộn nhạo cả không khí.
Thân hình Cơ Động tuy bay ngược ra, nhưng linh hồn lực luôn khóa ở trên người Hỏa Kiêu Vương. Hắn cảm nhận được phản ứng của Hỏa Kiêu Vương thì trong lòng không khỏi âm thầm thán phục. Tráng sĩ chặt tay, quả là cách giải quyết tốt nhất. Xem ra một trong ba mươi sáu vị trưởng lão trọng yếu của Liệt Diễm Thánh Giáo này nếu ở thế giới mặt đất thì sẽ là nhân vật vang dội cổ kim.
Phản ứng của Hỏa Kiêu Vương chính là phản ứng chính xác nhất. Khi song phương va chạm, Cơ Động bị ma lực của hắn đánh văng đi, nhưng Diệt Thần Kích của Cơ Động cũng đã đột phá mạnh mẽ vào bên trong cơ thể Hỏa Kiêu Vương. Diệt Thần Kích đã được Cơ Động tu luyện đến tầng thứ sáu, sáu lần chồng chất với cực hạn ma lực thì lực bộc phát không còn gì phải nói. Hai cỗ ma lực từ Diệt Thần Kích này sau khi xâm nhập qua hai tay liền tấn công tới chỗ ngực của Hỏa Kiêu Vương mà hắn không có cách nào để ngăn cản. Nếu như để hai cỗ ma lực này tiếp xúc với nhau sẽ tạo thành âm dương dung hợp ma kỹ, như vậy uy lực tạo ra không chỉ là mất hai cánh tay đơn giản vậy. Hỏa Kiêu Vương vì tránh việc bị thương nặng mà đã hành động chính xác, vứt bỏ hai cánh tay này, làm kế hoạch của Cơ Động bị sụp đổ.
Vết cắt tay rất bằng phẳng, hơn nữa không có một giọt máu tươi nào chảy ra.
Sắc mặt của Hỏa Kiêu Vương không có nửa phần biến hóa, giống như vừa rồi cánh tay bị chặt không phải là của hắn vậy, chẳng qua trong độc nhãn đã hiện lên quang mang dữ tợn.
Giống như Cơ Động, hắn luôn chú ý vào đối thủ của mình. Lúc trước, hắn cảm nhận được ma lực của Cơ Động không bằng mình, hơn nữa khi đã đánh ra Diệt Thần Dẫn, năng lực kháng cự của Cơ Động sẽ yếu đi, vì thế mới bị đánh bay ra ngoài. Nhưng lúc này, Cơ Động vẫn lẳng lặng trôi lơ lửng ở giữa không trung, nhìn dáng vẻ của hắn không giống như đã bị thương. Điểm này còn đả kích Hỏa Kiêu Vương nghiêm trọng hơn so với hai cánh tay bị mất.
Hỏa Kiêu tộc cụt tay thì cũng giống như thằn lằn đứt đuôi vậy, đây là một loại khả năng thiên phú. Sau khi trở về, Hỏa Kiêu Vương có biện pháp giúp hai cánh tay kia mọc ra lại, nhưng mà mình bị cụt tay trong khi đối phương không mảy may tổn hại, lần mua bán này quá lỗ vốn rồi.
Cơ Động thực sự không bị thương. Hắn lựa chọn cứng đối cứng như vậy tất nhiên đã có chuẩn bị đầy đủ. Địa Long Tổ đã từng nói, trải qua quá trình ngâm Tổ Long huyết mạnh thì muốn Cơ Động bị thương cũng không phải dễ dàng. Không có thánh cấp thực lực thì không cách nào giết chết được hắn. Khi Cơ Động cứng đối cứng thì thân thể thánh cấp của hắn đã hóa giải hết công kích của Hỏa Kiêu Vương, chỉ chịu một chút chấn động. Để hắn có thể bị thương thì công kích vừa rồi còn kém xa lắm.
Khi Cơ Động và Hỏa Kiêu Vương liều mạng với nhau thì toàn bộ chiến trường cũng đã triển khai. Theo mệnh lệnh của Cơ Động, Hỏa Nha tộc bình thường không tham gia chiến đấu, Hỏa Nha Vương mang theo bốn Hỏa Nha đại trận bay lượn ở trong không trung, từng đợt công kích Siêu Tất Sát Kỹ mạnh mẽ chuyên tìm những Hỏa Kiêu tộc hai tay. Dưới tình huống như thế, chỉ một lát sau đã có mấy chục Hỏa Kiêu tộc nhân chết dưới sự oanh kích của Hỏa Nha trận.
Hỏa Kiêu tộc có thể trở thành thượng tầng chủng tộc của thế giới Địa Tâm thì dĩ nhiên không phải là quả hồng nhũn. Khi phát hiện uy hiếp từ Hỏa Nha tộc, hơn ngàn Hỏa Kiêu tộc nhân bình thường đồng thời bay lên, đằng đằng sát khí phóng tới bốn tòa đại trận của Hỏa Nha tộc.
Hỏa Nha đại trận uy lực rất lớn, nhưng mỗi lần chỉ có thể phát ra bốn luồng công kích mà thôi. Hỏa Kiêu tộc liều mạng tiến tới, bỏ ra mạng sống của mấy chục tộc nhân, đã sắp đến gần Hỏa Nha tộc rồi.
Mà lúc này đây, các Thiên Can Thánh Đồ không cách nào giúp được Hỏa Nha tộc, bọn họ đang đối mặt với những Hỏa Kiêu cường đại đang tiến đến gần như nước lũ.
Trừ Hỏa Kiêu Vương đang đối mặt với Cơ Động, mười Hỏa Kiêu Lĩnh Chủ sáu tay dẫn theo hơn trăm tên Hỏa Kiêu Thống Lĩnh bốn tay đã bao vây các Thiên Can Thánh Đồ. Họ tuy có thực lực cường hãn nhưng lại phải đối mặt với số lượng địch nhân quá nhiều, hơn nữa tu vi đều vượt qua ma thú cấp tám. Bị đông đảo cường giả như vậy vây công, bọn họ đã lâm vào khổ chiến rồi.
Cục diện nháy mắt lâm vào bất lợi. Các Thiên Can Thánh Đồ thì không sao, nếu như không đánh lại thì bọn họ có thể phá vòng vây, dựa theo chỉ dẫn của Cơ Động mà an toàn thoát khỏi nơi này. Nhưng Hỏa Nha tộc thì không được may mắn như vậy, một khi bốn tòa đại trận bị phá vỡ, tuy số lượng chiếm ưu thế nhưng trừ Hỏa Nha Vương ra, khi chiến đấu ở khoảng cách gần như vậy thì những Hỏa Nha khác chỉ có một kết cục, đó là chết. Một khi những Hỏa Nha tinh nhuệ nào chết đi, Hỏa Nha tộc cũng coi như xong rồi.
Trong mắt Cơ Động lúc này đã tràn đầy tàn khốc, cũng không phải do hắn chỉ huy ngu ngốc, mà bởi vì Hỏa Kiêu Vương mang cho hắn áp lực quá lớn. Tu vi Hỏa Kiêu Vương mặc dù kém Lâm Thanh - cường giả chín mươi tám cấp mà hắn suýt nữa giết chết, nhưng cũng tương đương với Lâm Nhất Lỗi. Hơn nữa, kinh nghiệm thực chiến phong phú hơn rất nhiều, tính cách lại không bao giờ chịu thua thiệt. Dưới tình huống ma lực kém hơn đối thủ, Cơ Động bị Hỏa Kiêu Vương gây sức ép rất lớn làm hắn không thể phân tâm đi giúp đỡ nơi khác. Hắn có thể chia sẻ linh hồn dò xét với các Thiên Can Thánh Đồ đã là hết khả năng rồi.
Làm sao bây giờ? Hiện tại Cơ Động bắt buộc phải lựa chọn. Hỏa Kiêu tộc xuất hiện quá đột nhiên, chiến đấu cũng bắt đầu quá nhanh, hắn không có thời gian để bố trí. Trong tình huống trước mắt, đương nhiên hắn không sợ Hỏa Kiêu Vương, nhưng Hỏa Nha tộc thì làm sao? Hiện tại nếu phá vòng vây thì vẫn kịp, nhưng Hỏa Nha tộc sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Không tính tâm huyết hơn một tháng qua như nước chảy biển Đông, chỉ xét về mặt tình cảm thì Cơ Động cũng quyết không cho phép tình huống như thế xuất hiện.
Một tiếng huýt gió từ trong miệng Cơ Động bộc phát ra, ngay sau đó hư không bị xé rách, hồng quang trên cổ tay hắn cũng lóe lên. Hai thân ảnh khổng lồ bất chợt xuất hiện và phóng lên cao, bay thẳng tới bầy Hỏa Kiêu ở trên không trung. Đó chính là Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng.
Cơ Động đã quyết định liều mạng. Giờ khắc này trong hai tròng mắt của hắn đã tràn đầy tàn khốc.
-o0o-