Học viên trong lớp ở Sí Hỏa học viện đã muốn bạo động rồi, cũng khó trách được bọn họ, bởi một tháng qua, lão sư Cơ Động chủ nhiệm bọn họ chỉ xuất hiện ở lớp có một lần. Dạy cho bọn họ một phương pháp tu luyện hết sức đơn giản, rồi sau đó liền biến mất. Nếu như không phải một tháng qua, không có vị công chúa Đông Mộc thánh nữ làm lớp trưởng áp chế bọn họ, chỉ sợ cả bọn đã sớm không nhịn được rồi.
Suốt một tháng trời cứ lặp đi lặp lại phương thức tu luyện khô khan đó, hơn nữa lại kéo dài đến tận trưa, còn lão sư đến cả mặt mũi cũng không gặp được, rốt cuộc những học sinh này đã không còn chịu được nữa
- Tư Tuyền, nàng đừng ngăn chúng ta nữa. Nàng mặc dù là lớp trưởng, nhưng chúng ta đến học viện này là để học tập. Một tháng qua, vị lão sư ma men kia chỉ xuất hiện đúng có một lần. Lần này chúng ta nhất định phải tìm hắn nói cho ra lẽ, hơn nữa nhờ học viện trợ giúp. Mọi người còn nhớ không, lão sư chủ nhiệm Ban hai là Hiên Viên Hâm lão sư đã công khai nói sao, đó là sẽ vượt qua chúng ta vào cuối năm nay. Chúng ta cho dù có khắc khổ tu luyện hơn nữa, nếu không có một lão sư ưu tú chỉ dạy thì có ích gì? Chúng ta không muốn thua a.
Cầm đầu đám người bất mãn chính là Tử Thần Tinh. Không chỉ hắn, những học viên khác đều có ý giống thế, cho dù là Trần Tư Tuyền cũng không cách nào áp chế nổi. Mặc dù với dung nhan hoàn mỹ của nàng cộng với danh tiếng công chúa Đông Mộc đế quốc có sức ảnh hưởng rất lớn với những học viên này. Nhưng thân là ma sư, thì việc tăng trưởng thực lực bản thân mình vẫn là mục tiêu số một của họ.
Trần Tư Tuyền cau mày nói:
- Phương pháp dạy của lão sư thật ra là vô cùng tốt. Chỉ một tháng qua, lượng ma lực truyền thừa mà chúng ta có thể tiếp nhận được đã tăng từ một thành lên tới bốn thành, hơn nữa về cơ bản đã có thể khống chế chúng. Các bạn không cảm thấy tiến bộ như vậy là rất lớn sao? Có lẽ, điều này không trực tiếp làm gia tăng ma lực của mọi người, nhưng nó làm cho sự phối hợp giữa chúng ta, sự cảm thụ về thuộc tính Ngũ Hành tương sanh tương khắc tinh thâm hơn trước rất nhiều.
Quan trọng nhất, sau khi thân thể không ngừng nhận được một lượng lớn ma lực truyền vào, thì nó sẽ giúp cho kinh mạch chúng ta không ngừng mở rộng, đối với việc tu luyện sau này của chúng ta rất có ích.
Tử Thần Tinh nói:
- Tư Tuyền, điều nàng nói mọi người đều nhận ra. Nhưng thực lực của chúng ta vẫn không hề tiến bộ a! Đối với ma sư thì cấp bậc ma lực cùng với ma kỹ mới là thứ trọng yếu nhất. Mọi người xem có đúng hay không?
Cả đám học viên đều rối rít đồng ý, Trần Tư Tuyền thản nhiên nói:
- Nếu mọi người muốn đi tìm lão sư, vậy chúng ta phải cùng đi chứ.
Mắt nàng thấy có ngăn cũng không được, bèn bỏ qua ý định ngăn trở nữa. Một tháng rồi, nàng cũng không hề nhìn thấy qua Cơ Động. Tâm tình nàng lúc này cũng đang từ từ ổn định lại, dần dần tiếp nhận thân phận mới của mình. Bên cạnh đó, cũng một mực suy nghĩ, làm cách nào mới có thể tiếp cận Cơ Động, xoa dịu vết thương trong lòng hắn, được ở cùng hắn. Nhân dịp này, đi gặp hắn một lần cũng tốt.
Cơ Động đúng là đang ngủ, bởi vì đã uống rượu, hơn nữa số lượng cũng không phải là ít, nên cả người dựa vào giường, thần trí có hơi mơ mơ màng màng. Cửa phòng hắn không khóa, nên sau khi bọn Tử Thần Tinh gõ cửa một hồi, liền trực tiếp mở cửa đi vào.
Mùi rượu nồng nặc xông vào mũi các học viên, khiến họ không khỏi nhíu mày, chỉ thấy trong phòng vị chủ nhiệm này, khắp nơi đều là bình rượu rỗng.
- Cơ Động lão sư. Ngài rốt cuộc là lão sư của chúng ta hay là một tên tửu quỷ đây?
Lửa giận bị đè nén suốt một tháng trời rốt cuộc bộc phát, Tử Thần Tinh trực tiếp quát thẳng về phía Cơ Động.
Đôi mắt Cơ Động lờ đờ nhìn hắn một cái:
- Đã qua một tháng rồi sao?
Tử Thần Tinh nhìn về phía Trần Tư Tuyền:
-Tư Tuyền, nàng cũng thấy rồi đấy, vị lão sư này của chúng ta đến bây giờ là mấy ngày rồi cũng không biết, có trời mới biết được một khắc sau hắn lại chết vì uống rượu không. Chúng ta nhất định phải…!
- Im miệng.
Trần Tư Tuyền quát một tiếng cắt đứt lời hắn, hàn quang lóe lên trong mắt, áp lực mãnh liệt phóng thích ra từ người nàng, áp chế Tử Thần Tinh đến nổi không thở được.
Trần Tư Tuyền có thể áp chế những học viên khác cùng lớp, trừ thân phận cùng dung mạo của nàng, nguyên nhân chính chính là thực lực. Tất cả mọi người kể cả Tử Thần Tinh, không ai biết được tu vi chân chính của nàng là bao nhiêu. Lúc này, khí thế nàng vừa phóng thích ra, nhất thời khiến cho mọi người kinh hãi. Kia rõ ràng chính là hiệu quả áp chế ma lực a!
Tử Thần Tinh cũng vô cùng kinh hãi, hắn mặc dù đoán được thực lực của Trần Tư Tuyền rất mạnh, nhưng không ngờ nàng ấy lại mạnh tới mức này.
Trần Tư Tuyền lạnh lùng nhìn hắn:
- Tử Thần Tinh, nếu như ta nghe được nửa lời nào của ngươi vũ nhục lão sư, thì đừng trách tại sao ta không khách khí với ngươi.
Tử Thần Tinh cũng nổi giận, hắn mặc dù có ngạo khí, nhưng cũng là một người vô cùng kiên trì:
- Con ma men như thế mà xứng đáng làm lão sư cho chúng ta sao?
Trần Tư Tuyền hừ lạnh một tiếng:
- Trong mắt ta, một sợi tóc của hắn còn ưu tú hơn các ngươi gấp bội.
- Nàng…
Sắc mặt Tử Thần Tinh trở nên trắng bệch, chuyện hắn thích Trần Tư Tuyền là điều mà ai cũng biết, trong đám học viên cũng rất ít người có thể cạnh tranh cùng hắn. Nhưng hắn sao cũng không ngờ, Trần Tư Tuyền lại nói ra những lời như vậy với hắn.
Thật ra, ngay cả Trần Tư Tuyền cũng cảm thấy bản thân mình có chút kỳ quái. Trước đây, khi nàng còn là Liệt Diễm, quyết không thể nào nói ra những lời như thế được. Nhưng sau khi trở thành Trần Tư Tuyền, thần trí của nàng cùng thân thể và trí nhớ của cô công chúa này hợp thành một thể, thì dù vị trí chủ đạo vẫn là nàng, nhưng vẫn chịu một chút ảnh hưởng từ trí nhớ lúc trước của thân thể này. Tính tình lúc trước của vị Đông Mộc thánh nữ này cũng không tốt lành gì, lại được sự sủng ái trong hoàng cung của Đông Mộc đế quốc, cho nên có tên là Bạo lực tiểu ma nữ.
Trong cơn tức giận cực độ, Tử Thần Tinh vừa xoay người lại, thì thanh âm của Cơ Động lại vang lên:
- Đứng lại.
Tử Thần Tinh quay người lại, căm tức nhìn Cơ Động:
- Làm sao? Ngươi sợ à? Sợ ta tố cáo với học viện sao?
Cơ Động bước xuống giường, chậm rãi đi tới trước mặt các học viện:
- Cả đời này của ta, thì cảm xúc e ngại chỉ xuất hiện trong lòng ta đúng một lần. Các ngươi còn chưa xứng khiến cho ta sợ. Có phải ngươi đang rất bất mãn đúng không? Tốt, ta cho ngươi một cơ hội. Ngươi là ma sư Bính hỏa hệ, ta cũng là ma sư hỏa hệ. Các ngươi có mười người, ta chỉ có một người, hơn nữa lại là một tửu quỷ. Phòng của ta bất quá chỉ có diện tích mười mễ vuông. Ta cho các ngươi thời gian một nén nhang, nếu các ngươi có thể chạm phải chéo áo bên phải của ta thì tính là ta thua. Ta sẽ tự động từ chức lão sư, để học viện phái một lão sư khác tới dạy cho các ngươi.
Nếu như các ngươi trong thời gian một nén nhang, mà không chạm được thân thể ta. Vậy thì ngoan ngoãn trở về cho ta, nghiêm chỉnh tu luyện tương sinh ma lực đến mười thành. Chờ đến lần sau các ngươi truyền ma lực cho nhau, bất cứ người nào cũng có thể tùy ý khống chế được, thì ta tự nhiên sẽ dạy cho các ngươi thứ khác.
Thanh âm Cơ Động rất lãnh đạm, hơn nữa tràn đầy mùi vị khiêu khích. Tim của hắn tuy đã chết, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không dạy hư học viên, càng không làm cho Chúc Dung khó xử. Nghe xong câu này, sắc mặt Tử Thần Tinh mới tươi tỉnh lên một chút:
- Ở trong phòng này sao?
Cơ Động uống sạch bình rượu trong tay:
- Bắt đầu đi.
Tiếng nói của hắn còn chưa dứt, thì hai tên học viên nam bên cạnh đã lao tới, một người tấn công phía sau Cơ Động, một người tấn công trực diện. Mấy người khác ngoại trừ Trần Tư Tuyền đều tản ra xung quanh.
Có thể học cùng lớp với nhau, thì mười học viên này đồng thời đều là những người xuất sắc nhất trong đám tân sinh. Hơn nữa tu luyện với nhau một tháng trời, tự nhiên phối hợp với nhau cũng hơi ăn ý!
- Ta bắt được rồi.
Một nam học viên có vóc người nhỏ gầy hưng phấn hô lên. Hắn là ma sư Canh Kim hệ, tên là Hầu Tân, tất cả mọi người đều gọi hắn là Tân Hầu Tử. Trong đám học viên thì tốc độ của hắn là nhanh nhất, hơn nữa cực kỳ am hiểu việc đột kích.
Đáng tiếc, sự hưng phấn của hắn không kéo dài lâu, bởi hắn rõ ràng cảm giác được mình đã bắt được Cơ Động, nhưng sau đó một khắc lại phát hiện, mình vừa nhào tới thế mà Cơ Động đã biến mất.
Mọi người trong phòng đều trợn mắt hốc mồm nhìn xung quanh, bên trong gian phòng nguyên bổn chỉ có một Cơ Động bỗng đột nhiên biến thành ba người giống nhau như đúc.
- Tiếp tục.
Lại lấy ra tiếp một bình rượu nữa, đánh rơi nắp bình, thanh âm Cơ Động vẫn lãnh mạc như trước. Uống rượu không có nghĩa là thực lực yếu đi, ngược lại, bản thân rượu có chứa thuộc tính hỏa, hơn nửa năm nay hắn đều uống rượu, cho nên thực lực không có vì uống rượu mà suy giảm, ngược lại vẫn không ngừng tiến bộ. Ngay cả chính hắn cũng không rõ vì sao, ma lực của hắn đã đạt đến cấp sáu mươi bảy.
Chín học viên lại hành động một lần nữa, toàn lực bao vây chặn đánh, ở trong không gian nhỏ hẹp chỉ tầm mười mễ vuông này, người trước vừa hụt người sau liền lao lên. Tất cả đều nỗ lực bắt lấy hắn.
Cơ Động tựa như đang nhàn nhã dạo chơi, cước bộ dùng Phân Thân Thác Ảnh, thỉnh thoảng lại thêm vào một Ám Nguyệt Vũ, bất luận chín học viên này có cố gắng như thế nào, căn bản đều không thể tiến vào phạm vi một thước xung quanh hắn.
- Dùng ma kỹ hạn chế không gian né tránh của hắn.
Tử Thần Tinh hét lớn một tiếng, trong giây lát, hai tay đã vòng lại, bắn ra hai hỏa cầu.
Đột nhiên hắn kinh ngạc phát hiện, tựa hồ sự khống chế ma lực của mình đã tiến bộ hơn trước rất nhiều, nếu là lúc trước, hỏa cầu sẽ chỉ công kích vào vị trí mà hắn định trước. Nhưng vào lúc này, hắn lại rõ ràng cảm giác được mình vẫn có thể khống chế được chuyển động của quả cầu lửa. Không chỉ hắn, mỗi một học viên đều có phát hiện như thế. Sự khống chế đối với ma kỹ phát ra đã mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu mà kể.
Gian phòng dù sao cũng quá nhỏ, vào lúc chín học viên đồng thời triển khai ma kỹ công kích, cả gian phòng nhất thời tràn ngập các loại ma kỹ. Bọn hắn phán đoán, cho dù thực lực Cơ Động vượt xa bọn họ, nhưng nhất định cũng sẽ bị hạn chế trong hành động.
Nhưng mà, Cơ Động đã dùng sự thật để nói cho bọn họ, cái gì mới gọi là thiên ngoại hữu thiên. Từ khi bọn hắn bắt đầu sử dụng ma lực, chỉ trong giây lát tốc độ Cơ Động lại tăng lên. Bọn họ đã không cách nào thấy rõ thân ảnh của Cơ Động nữa. Chỉ cảm thấy hắn tựa như quỷ mị, thân hình di chuyển vô cùng nhanh chóng, bất luận ma kỹ tấn công có dày đặc đến thế nào, hắn vẫn có thể luồn ra từ những khe hở.
- Đã hết thời gian rồi.
Thanh âm Trần Tư Tuyền vang lên, làm cho cuộc tỷ thí dừng lại.
Chín học viên đồng thời dừng lại, mỗi người đều lộ vẻ thở dốc. Tân Vũ có chút bất mãn nhìn Trần Tư Tuyền:
- Tư Tuyền tỷ, tại sao tỷ không ra tay? Nếu tỷ xuất thủ, không chừng chúng ta đã bắt được lão sư rồi.
Trần Tư Tuyền lắc đầu:
- Ta không thể làm việc không cách nào hoàn thành.
Cơ Động bình thản đứng trong phòng, đám học viên giờ mới phát hiện, bình rượu hắn vừa mở ra đã uống xong. Hắn vẫn có thể nhàn nhã để uống rượu, chứng tỏ vẫn còn dư lực.
Cơ Động lạnh lùng nói:
- Đều đi đi. Đừng ở chỗ này làm phiền ta uống rượu. Khi tương sinh ma lực khống chế luyện đến mười thành, ta sẽ đem bộ pháp vừa rồi dạy cho các ngươi.
Lần này, ngay cả mắt của Tử Thần Tinh cũng sáng lên, bọn họ sao cũng không cách nào hiểu được sự thần diệu trong bộ pháp của Cơ Động. Trong nháy mắt có thể phân ra mấy thân ảnh, không nói trước hiệu quả trong thực tế, chỉ cần thi triển cũng đã vô cùng uy phong rồi. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi, ai mà không muốn có thể học được một kỹ năng như thế.
Điều Thủy hệ Kim Mạc không kiềm được hỏi:
- Lão sư, có thể nói cho chúng ta biết ma lực của người là bao nhiêu cấp không?
- Điều này các ngươi không cần biết.
Vừa nói, Cơ Động đã đi về trước giường, tung mình lên hạ xuống nệm, trực tiếp nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.
Cả đám học viên hai mặt nhìn nhau, nhưng tâm tình của bọn họ đã hoàn toàn khác với lúc vừa tới. Không nói cái khác, chỉ riêng bộ pháp thần diệu của Cơ Động đã khiến cho bọn họ có thêm vài phần tin tưởng với vị lão sư này. Hơn nữa, bọn họ cũng đã cảm nhận được lợi ích khi luyện tập tương sinh ma lực khống chế trong thời gian này.
- Nên đi thôi. Không nên quấy rầy lão sư nghỉ ngơi.
Trần Tư Tuyền có chút đau lòng nhìn thoáng qua Cơ Động, hắn đã gầy đi rất nhiều, khẽ cắn răng, cố giữ cho thần sắc của mình trở nên bình thường, cùng các học viên khác rời đi.
Màn đêm phủ xuống mọi nơi, Cơ Động đứng trước cửa sổ ở ký túc xá, nhìn ra ngọn đèn dầu bên ngoài, lúc này con tim của hắn lại nhói lên, bởi hắn lại nhớ tới Liệt Diễm, nhớ tới câu nói kia của nàng.
- Cơ Động, chờ đến lúc thiếp nói ra ba chữ kia với chàng, khi ấy thiếp nhất định đã chuẩn bị mai mối xong, trở thành thê tử của chàng.
Liệt Diễm, Liệt Diễm, nàng có biết không, ta nhớ nàng đến cỡ nào, chỉ muốn chết đi cùng nàng. Mười năm, nàng lại muốn ta sống trong thống khổ tới mười năm, mới cho phép ta đi tìm nàng.
"Rầm... rầm... rầm..."
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Cơ Động đột nhiên quay đầu lại, hàn quang trong mắt bắn thẳng về phía cửa, hắn cũng chưa bao giờ khóa cửa.
Cửa vừa mở, đã có một thân ảnh mặc quần áo lục sắc bước vào, đó chính là Trần Tư Tuyền.
- Ngươi tới làm gì? Ta không phải đã nói với ngươi sao, không có chuyện trọng yếu đừng tới đây quấy rầy ta.
- Cút ngay!
Cơ Động nổi giận gầm lên một tiếng.
Trần Tư Tuyền khẽ ngây ngốc, nàng không bao giờ ngờ tới sẽ có một ngày Cơ Động nói ra những lời này với mình, khi nghe những lời này, nàng thậm chí quên mất mình đã không còn là Liệt Diễm như trước kia. Cả một tháng nhớ thương, đổi lại chỉ là một tiếng quát mắng mỏ giận dữ. Nỗi nhung nhớ trong lòng hòa cùng sự ủy khuất trong nháy mắt dâng trào. Vô số giọt nước mắt xuất hiện tuôn rơi trên đôi má nàng.
Thấy Trần Tư Tuyền khóc, sâu thẳm trong nội tâm Cơ Động phảng phất bị cái gì đó đánh động, nhưng hắn vẫn không nói gì thêm, xoay người lại tiếp tục ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Trần Tư Tuyền cũng không có bỏ đi, nàng kinh ngạc nhìn Cơ Động, hắn thật sự không nhận ra ta, một chút cũng không hề nhận thức ta. Cơ Động, Cơ Động, ta là Liệt Diễm của chàng đây. Đối với chàng sao ta có thể trách cứ được.
Sự đau đớn trong lòng biến mất rất nhanh, bởi Trần Tư Tuyền biết, Cơ Động biến thành bộ dạng như thế là bởi vì mình trước đây.
Không hề lên tiếng, nàng bắt đầu nhặt vỏ bình rượu đang lăn lóc trên đất lên.
Cơ Động mặc dù không có quay lại nhìn nàng, nhưng với tinh thần lực của hắn, sao lại không biết nàng đang làm gì chứ?
- Ngươi làm gì thế?
Cơ Động lạnh lùng hỏi.
- Giúp ngài thu dọn phòng một chút. Đệ tử có việc làm phiền ngài. Cơ Động lão sư, phòng của ngài bừa bộn quá.
Trần Tư Tuyền tận lực khiến cho thanh âm của mình trở nên bình thường một chút.
- Vì cái gì?
Cơ Động cau mày.
- Bởi vì ta thích ngài, lão sư!