• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người sửng sốt, thấy Lam Vũ Tích cúi đầu thẹn thùng cười với thái tử, mở miệng nói: “ Tỷ tỷ của Vũ Tích cũng ở đây, nhưng tỷ tỷ hình như chưa có được lên đài, thái tử điện hạ cho tỷ tỷ một cơ hội được không ạ?”

“Cái gì, tỷ tỷ của Lam Vũ Tích? Phế vật kia cũng đến đây!”

“Ta phi a, một phế vật còn đến xem náo nhiệt gì, nghĩ muốn dụ dỗ thái tử để vịt hóa thiên nga sao? Thật không biết tự lượng sức mình…..”

“......”

Lam Vũ Tích vừa dứt lời mọi người lập tức lên tiếng châm chọc khiêu khích.

Tất nhiên là Lam Vũ Tích nghe hết tất cả những lời này. Hiện tại tâm tình của nàng đã tốt lên rất nhiều, nhìn phương hướng của Huyết Hồ nở nụ cười quỷ dị. Lam Vũ Lạc, nhiều người muốn ngươi chết như vậy cũng không thể trách ta được nha!

Khiêu khích, đây là khiêu khích trần trụi!

Thế nhân đều biết nhị tiểu thư Lam gia Lam Vũ Lạc trời sinh ngu dốt, quả thật là một phế vật. Mục đích lần này của Lam Vũ Tích là gì không phải quá rõ ràng sao? Chính là muốn làm cho Lam Vũ Lạc mất mặt ở trước mặt mọi người.

Âm Lăng Triệt một bộ dáng suy nghĩ sâu xa nhưng cũng cũng không trả lời, hiển nhiên là mặc cho Lam Vũ Tích làm loạn. Hắn rất muốn nhìn xem Lam Vũ Lạc rốt cuộc có bản sự gì, vì sao luôn lạnh lùng đạm mạc, giống như không sợ trời không sợ đất.

Âm Lăng Phong buồn cười hé miệng, bưng ly rượu đầy ở trên bàn, trong lòng âm thầm suy nghĩ. Lam Vũ Lạc hắn đã gặp qua, tính tình của nàng sao có thể bị chuyện cỏn con này làm khó dễ được, Lam Vũ Tích có tính là tự bê đá đập vào chân mình không?

Huyết Hồ nghe vậy nhưng cũng không nói gì, mâu quang chợt lóe, khóe miệng hơi hơi giơ lên, nhìn về phía Lam Vũ Tích trên đài cao, lạnh lùng mở miệng nói: “Không cần, ta sẽ không lên! Người thắng là ngươi!”

Cái gì! Hắn không có nghe sai đi! Nàng sẽ không lên! Này cũng quá ngoài dự kiến của hắn rồi.

Âm Lăng Phong nghe vậy, ngụm rượu vừa mới uống vào chưa kịp nuốt xuống suýt chút nữa bị phun ra, may mà hắn kịp nén lại lập tức ho khan một trận đến mức mặt đỏ tai hồng.

Hắn nghĩ là nàng có ý ẩn dấu, tâm tư thâm trầm mới không lộ ra ngoài. Lần này nhất định có thể bằng vào tài hoa kinh thiên của mình khiến cho thế nhân khiếp sợ, danh chấn tam quốc. Không nghĩ tới, nàng cư nhiên đúng lý hợp tình nói một câu nàng sẽ không lên.

Này, này cũng quá……

Đám người ồ lên ......

“Wow, thì ra đây là nhị tiểu thư phế vật của Lam gia a!”

“Tiểu thư phế vật Lam gia nên về nhà đi thôi! Thật uổng cho gương mặt xinh đẹp của nàng!”

“Phế vật chính là phế vật! Ngay cả lên đài cũng không dám lên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK