• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ruỳnh", Hoàng tiếp đất. Cú hạ cánh này của hắn làm không ít kẻ bất ngờ. Song gần như ngay lập tức, hắn đã bị vây kín.

Bốn phương, tám hướng.

Có tiếng người nói xì xồ. Hoàng chẳng để tâm nghe chúng nói gì.

Hắn cần quan tâm sao?

Bốn, năm tên áp sát tới, ý đồ muốn khống chế, song kết quả thì chẳng cần nói cũng biết. Những tên còn lại thấy đối phương có ý định chống trả công khai thì nóng máu, muốn dùng lợi thế số đông để uy hiếp.

Hoàng liếc mắt, xác định mục tiêu rồi bất thần biến mất tại chỗ. Nói biến mất thì là hơi quá, song tốc độ của hắn, vốn đã rất khủng khiếp từ sau khi được " Judas tương lai" truyền thừa, sau khi trải qua sự trui rèn từ một Đại hội Danh ác thật sự đã đạt đến mức thần không biết quỷ không hay. Bắt đầu có tiếng la, kiểu như "bắt nó lại"

Bỏ trốn? Buồn cười. Lũ người này mà nói, hắn thật sự không coi bằng một cái móng tay. Đừng nói đến hắn, chỉ cần mình Linh Chi có mặt ở đây thôi cũng đủ làm cỏ tất cả rồi. Hắn di chuyển, không phải vì muốn tìm đường thoát, mà là muốn tìm người.

Đúng, là tìm thủ lãnh của bọn người này.

Hoàng rất nhanh đã tìm ra. Không thể không nói, mục tiêu của hắn cũng quá nổi bật đi. Đứng ở xa chỉ đạo, xung quanh là một đám người bu lúc nhúc, đó là một gã thanh niên với bộ măng tô xám mặc trên người. Còn môt lý do nữa để Hoàng khẳng định mình không lầm, đó là...hắn đã gặp người này một lần rồi.

Tên này...chính là gã thanh niên điển trai dẫn đoàn truy bắt Linh Chi tại Hà Nội tối hôm ấy! Hoàng vẫn còn nhớ, Thư Lệ với sự bảo hộ ngầm của mình, đã tự tay tát cho gã này một cái rất kêu trước đông đảo bàn dân thiên hạ.

Đúng là trái đất tròn!

Giây phút Hoàng bất thình lình hiện ra ngay trước mặt, Harry trợn mắt. Vẻ ngạc nhiên ngay lập tức choán ngập trên gương mặt điển trai hao hao zai Hàn Quốc. Hoàng đánh giá đối phương. Hắn cũng không biết gì nhiều về gã đàn ông này, ngoài việc là một kẻ tương đối có chức sắc trong Thiên Ma Cung.

Hoàng mơ hồ cảm giác hắn ta trong quá khứ có mối quan hệ khá thân thiết với Thư Lệ, không chừng là người yêu. Song hắn cũng không có hỏi "Quan Tài Đen" về điều này.

- Ngươi...ngươi...

- Xin chào. May quá, có lẽ anh vẫn còn nhớ tôi. Mọi chuyện vậy thì dễ nói rồi. Chuyện hôm qua, thật sự rất xin lỗi, có gì bỏ qua được không?

Harry khẽ nuốt một ngụm nước bọt, quay sang nhìn một gã đàn em đứng bên cạnh, sắc mặt âm tình bất định. Gã đàn em đó lúc đầu còn chỉ tay về phía Hoàng, song giờ này khi nhìn thấy biểu hiện của sếp, cũng đã cảm thấy có gì đó không ổn, rụt đầu lại như rùa.

Harry hẳn là đang sợ. Việc hôm nay, hắn cũng không phải là kẻ đầu trò, chỉ là nhàn rỗi ghé qua mà thôi. Song nếu biết đối tượng cần phải "dạy bảo" hôm nay chính là gã đàn ông này, vậy thì lại khác.

Phải, mặc dù Harry cũng không phải kẻ tầm thường, mới ba mươi tuổi đầu đã là Danh ác bậc ba, giờ đã ngoi lên làm đại tá bậc một trong Thiên Ma Cung. Song đối tượng đang đứng trước mắt hắn bây giờ đây, cũng lại càng không phải dạng vừa đâu!

Đùa sao, kẻ một chiêu giết chết Hanks Richard, sau đó lại không nhận được bất cứ sự trả thù nào của Đảng Tự Do, người đầu tiên trên thế giới công khai đả bại "Thần Quyền", há có thể là loại hắn có thể động vào? Có cho vàng lúc này thì Harry cũng không dám, đừng nói kẻ đứng trước mắt hắn đây còn là đối tượng lôi kéo trọng điểm của Thiên Ma Cung lúc này.

- Ha ha, tưởng ai, hóa ra là người quen! Tôi nghe Tae Jun nhắc rất nhiều về anh. Harry nở nụ cười gượng gạo, đưa tay ra bắt: - Xin chào, tôi là Harry, rất vui được gặp lại anh, Judas. Không, phải gọi là nhà tân vô địch mới đúng chứ. Ha ha ha...

Hoàn bắt tay với gã. Theo phép lịch sự thôi, đối phương đã nhắc đến Tae Jun, ông lão này đã giúp hắn không ít, nói gì thì cũng phải nể mặt. Hoàng bắt đầu trình bày, ý tứ rất đơn giản, đó là muốn đối phương nể mặt mà nhường cho một đường lui. Đó cũng là lý do hắn tìm tới gã đàn ông này.

Hắn muốn thoát thì chẳng vấn đề gì, song Windy thì khó đấy!

- Tưởng gì, ngài hoàn toàn có thể yên tâm. Chuyện lớn hóa nhỏ, nhỏ thành không, tôi xin lấy danh dự ra đảm bảo. Đây chắc chắn là một sự hiểu lầm. Một sự hiểu lầm! Nhất định là như vậy...

Một trận trả thù quy mô hơn trăm người, cứ thế mà giải giáp như không có chuyện gì xảy ra.

Hoàng sau khi nói lời cám ơn thì đưa ra ý muốn bồi thường cho quán bar thuộc địa phận Thiên Ma Cung mà hắn đã đập phá tối hôm qua, song bị Harry gạt đi, lại còn bị đối phương nhiệt tình mời đi ăn trưa nữa. Hắn từ chối, sau đó tìm về khách sạn nơi mình đang trọ với Ninh Sạn Yêu Nhiên và Lập.

Từ đầu đến cuối, chỉ có Windy ngồi trên gác là đau đầu không hiểu, rốt cục chuyện gì vừa xảy ra.

--------------------------------

Trở lại với hiện tại.

Hoàng tỉnh dậy sau cơn suy tư. Chuyện đã xảy ra ba tháng rồi, song thỉnh thoảng vẫn luẩn quẩn trong đầu óc hắn mãi không thôi.

Hu hu, ông trời ơi, con cuối cùng cũng "bị" thoát kiếp trai tân rồi!

Đáng tiếc chính là, hắn thậm chí còn không biết tí gì về người đàn bà "đầu tiên" trong đời mình. Hoàng trước khi rời thị trấn Massachute cũng có ghé qua khu ổ chuột kia một hai lần, song không gặp cô ta.

Windy 100% chỉ là cái tên giả, nói không chừng chỉ là "nghệ danh". Hắn chỉ biết, Windy tự nhận là đồng hương với Tae Jun, vậy thì chắc cũng là người Hàn Quốc. Điều này cũng chưa chắc, bởi không ngoại trừ khả năng cô ta chỉ..chém gió cho oai.

Ừm, mà nghĩ ra thì hai người, ngay tới cả còn cơ hội gặp lại hay không cũng là rất xa vời. Âu cũng là cái duyên. Hoàng cuối cùng cũng quyết tâm, tạm thời đem việc này đào sâu chôn chặt.

Song có một điều có thể chắc chắn, Hoàng biết rất rõ mình trước mắt phải làm gì. Đó là đi tìm người phụ nữ tên Đông Phương Ngân Nguyệt, vừa là thực hiện lời hứa với Alice, người tự xưng "Truyền nhân của Tạo Thần" kia, vừa là để hỏi về thân thế của hắn, cũng như là tung tích của Oha. Dù gì thì truyền nhân của Thủy Thần, trên thế gian vốn đã có cái tiếng "Vạn sự thông", không gì không biết.

Chẳng phải chính Alice lần cuối gặp mặt hắn cũng nói, người duy nhất trên đời này có thể giải đáp bí ẩn thân thế của hắn, về "Lê Minh Hoàng" đang sống sờ sờ trên trần gian, chính là cô gái mang tên "Đông Phương Ngân Nguyệt" này sao?

Thậm chí Hoàng còn hy vọng, nếu gặp được người này, không chừng cả thứ mơ hồ gọi là "Địa ngục thời gian" kia, chưa biết chừng cũng sẽ có được lời giải đáp....

Thế nhưng Hoàng cũng biết mục tiêu này nói thì dễ, song bắt tay vào làm thì muôn trùng khó khăn. Đầu tiên, muốn gặp kẻ được xưng tụng là "Truyền nhân của Thủy Thần" này, cũng đồng nghĩa là phải tiếp cận băng nguyên Cosh. Con đường tới đây chỉ có một, mà không đâu không ẩn giấu nguy hiểm, chính là một trong những điểm đen bao đời nay luôn được con người tránh xa!

Muốn thuê một con tàu đi tới đây thôi cũng đã là chuyện vô cùng khó khăn.

Mà đó mới chỉ là bề ngoài, chân chính tiến vào băng nguyên Cosh là việc làm đồng nghĩa với tự sát. Từ lâu ở địa ngục tầng mười chín, nơi đây trong truyền thuyết đã nổi danh là địa phương bị nguyền rủa, có đi mà không có về, là "Tử địa" không chỉ với quỷ sai, mà còn với cả thiên sứ trên thiên đàng!

Mọi chuyện đều có lý do của nó, đây cũng không ngoại lệ. Mà lý do về lời nguyền tại băng nguyên Cosh...lại bắt nguồn từ cuộc nổi dậy do Quỷ Vương cầm đầu hơn ba ngàn năm trước.

Chuyện kể rằng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK