• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phu nhân đi ra ngoài rồi ạ" 

Doãn Đình Nghiêm nhíu mày . Khuất Vân Di lúc nào cũng vậy , lúc nào cãi nhau với anh đều bỏ đi cả buổi . 

Doãn Đình Nghiêm không để tiểu Yên ở nhà với bà vú mà bể theo lên tập đoàn . Nhân viên ở đây ai cũng biết anh là một người rất thương con và chiều vợ. 

Tiểu Yên rất vui khi hôm nay cả ngày được ở bên cạnh Doãn Đình Nghiêm. Không còn ở nhà với mẹ Khuất Vân Di nữa .. 

"Tiểu Yên , con đừng chọc mẹ nữa , mẹ rất cực và đau khi sinh con ra đấy" 

" Nhưng mẹ hung dữ lắm , mẹ còn không cho con bám ba , mẹ nói ba là của mẹ. Con không chịu đâu , ba là của con à" 

Tiểu Yên đôi mắt ngập nước , miệng thì mếu máo nhìn Doãn Đình Nghiêm. 

Doãn Đình Nghiêm lòng mềm nhũn ôm tiểu Yên vào lòng . Anh ước gì mình có thể chia làm hai thì hay biết mấy . 

Tại một khu trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố A . Khuất Vân Di , Hác Thạc Trân và Đàm Nhã Nhi đi mua sắm. Những lúc cô khó chịu thì chỉ có mua sắm mới giúp cô giải tỏa được . 

Hác Thạc Trân sinh được một bé gái đặt tên là Cổ Thiên Ái và Đàm Nhã Nhi sinh được một tiểu thiếu gia cho Hác gia đặt tên là Hác Thế Vũ. 

" Cậu lại bị mất chồng à". 

Hác Thạc Trân chọc ghẹo cô . 

" Chắc cậu không có" 

" Bởi người ta nói không sai mà . Sinh con gái làm chi để rồi mất chồng . Như Nhã Nhi vậy đấy , tiểu Vũ suốt ngày bám cậu ấy không thì bám ông bà nội" 

Tuy Đàm Nhã Nhi là chị dâu của Hác Thạc Trân nhưng hai cô đã gọi tên quen nên không sửa lại . 

" Nói cho hai cậu biết . Mình mang thai nữa rồi đấy" 

Đàm Nhã Nhi xoa xoa bụng . Con đang giấu Hác Thế Vỹ về việc mang thai , cô muốn để vài hôm nữa khi đến sinh nhật của anh thì mới thông báo . 

" Cái gì ? Không phải anh hai mình nói không sinh nữa sao ?" 

" Mình có cách riêng" 

" Cách gì vậy ?" 

Khuất Vân Di tò mò hỏi . Cô cũng rất mong sinh thêm vài tiểu bảo bối nữa nhưng Doãn Đình Nghiêm không chịu . Anh nói chỉ cần một mình tiểu Yên là đủ. 

Khuất Vân Di đi chơi đến tối thì mới về Doãn gia . Cô mua rất nhiều đồ hiệu . Từ quần áo đến túi sách và giày dép . 

Khuất Vân Di tay chân xách lỉnh kỉnh đi vào phòng ngủ . Vừa mở cánh cửa phòng thì thấy hai ba con của Doãn Đình Nghiêm đang ngồi trên giường chơi đùa , vui vẻ với nhau. 

Khuất Vân Di không nói gì xách đồ đi vào phòng trang phục quăng vào đó rồi lấy chiếc đầm ngủ đi vào phòng tắm. 

Doãn Đình Nghiêm nhíu mày khó chịu . Cô là đang giận dỗi , khó chịu với ai ?. 

Ngâm mình trong bồn tắm mà làm cô thoải mái . Cả ngày đi chơi , ăn uống nên bây giờ cô rất mệt . 

Khuất Vân Di tắm xong đi ra thì thấy tiểu Yên ngồi trên giường chơi một mình mà không thấy Doãn Đình Nghiêm đâu . Cô nhẹ nhàng đi lại . 

"Tiểu Yên , dọn dẹp đồ chơi lại , sao hôm nay con lại dám bày đồ chơi trên giường vậy ?" 

" Ba cho phép ạ" 

" Ngoan , để mẹ dọn dẹp lại . Sau này đồ chơi con đừng mang lên giường nữa nhé . Như vậy sẽ rất bẩn" 

" Vâng ạ" 

Khuất Vân Di bị tiểu Yên lại sofa ngồi rồi dọn dẹp lại giường . Anh lúc nào cũng vậy , tiểu Yên muốn gì là được đó . 

Doãn Đình Nghiêm cầm bình sữa đi vào phòng nhìn thấy tiểu Yên ngồi buồn hiu ở sofa nhìn Khuất Vân Di mà làm lòng anh thêm bực tức . Cô lại làm gì với tiểu Yên nữa vậy?. 

" Con uống sữa đi" 

" Vâng ạ" 

Tiểu Yên cầm bình sữa bú ngon lành . Cô lúc nào cũng phải uống sữa rồi mới có đi ngủ được . Hai đều không thể thiếu khi tiểu Yên ngủ đó là Doãn Đình Nghiêm và bình sữa. 

Khuất Vân Di đi thay drap giường khác . Cô sợ drap giường bẩn sẽ làm cho tiểu Yên nhiễm bệnh. 

" Lại mẹ ru ngủ" 

Tiểu Yên liên tục lắc đầu chèo lên người của Doãn Đình Nghiêm ngồi . 

Khuất Vân Di thở hắt ra rồi quay lại giường nằm xuống . Doãn Đình Nghiêm thấy vậy chờ tiểu Yên uống sữa xong cũng bế lại giường . 

" Ba , ngày mai con đi làm cùng ba nữa nhé ?" 

Tiểu Yên chèo lên người Doãn Đình Nghiêm ngồi , chu môi nói . 

" Ngày mai ba về rất tối . Con ở nhà với mẹ nhé" 

" Không chịu đầu , con muốn theo ba" 

"Được rồi , mai ba cho theo" 

Doãn Đình Nghiêm đặt tiểu Yên xuống giường rồi ru ngủ . Khuất Vân Di nãy giờ nằm nghe hai ba con nói chuyện mà tức muốn điên . Anh lúc nào cũng chiều ý của tiểu Yên , chỉ cần con bé lấy nước mắt ra là anh chuyện gì cũng nghe theo . 

Doãn Đình Nghiêm dỗ tiểu Yên ngủ xong thì bò qua dỗ vợ . Nhưng Khuất Vân Di cứ từ chối cái ôm của anh . 

" Bỏ ra coi , ôm ôm mệt chết " 

Khuất Vân Di đẩy anh ra. 

" Vân Di , em có thấy mình rất quả đáng không ? Em có biết con chúng ta vẫn còn nhỏ không ?" 

Doãn Đình Nghiêm đứng dậy nhìn cô . Từ sáng đến giờ bỏ đi không một lời nhắn là đang ở đâu , hay đi đâu ? Cô có biết mình làm vậy anh sẽ rất lo lắng hay không ? Cô còn không hỏi sáng giờ tiểu Yên có quấy khóc đòi cô hay không? Hay là đã ăn gì chưa ?. 

"Em quá đáng sao ? Anh cứ

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK