• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Khuất Vân Di ngồi dậy lấy chăn gối quăng lung tung xuống đất . Cô chỉ trốn đi giúp Đàm Nhã Nhi một lúc mà anh cũng nỗi giận với cô . 

Khuất Vân Di chạy theo Doãn Đình Nghiêm , cô đang rất khó chịu trong lòng. 

" Đình Nghiêm , anh đứng lại . Anh mà bỏ đi là em sẽ về Khuất gia sống . Em không thèm sống với anh nữa" 

Khuất Vân Di chạy lại níu tay Doãn Đình Nghiêm . 

" Nếu thích thì cứ việc " 

" Anh dám nói vậy sao ? Anh đừng nghĩ em không dám bỏ đi" 

" Em có việc gì mà không dám" 

Doãn Đình Nghiêm vung tay Khuất Vân Di ra rồi bỏ lên xe. Đừng lấy Khuất gia ra uy hiếp anh , anh chưa bao giờ sợ thứ gì cả. 

" Đình Nghiêm" 

" Doãn Đình Nghiêm , anh đứng lại" 

Khuất Vân Di hét lên. 

Khuất Vân Di tức giận chạy lên phòng bỏ quần áo vào vali rồi về Khuất gia lúc 12 giờ đêm . Anh nghĩ cô không dám sao ? Lần này anh phải qua Khuất gia năn nỉ cô , thì cô mới cùng anh về . 

Doãn Đình Nghiêm đi về biệt thự lúc 2 giờ sáng, trên người anh nồng nặc mùi rượu . Anh đi lên phòng nhìn thấy chăn gối quăng lung tung dưới đất và không nhìn thấy Khuất Vân Di ở đâu . 

Doãn Đình Nghiêm nằm dài ra giường nhìn lên trần nhà . Dù Khuất Vân Di có trẻ con , nhõng nhẽo như thế nào anh cũng chấp nhận vì anh yêu cô . Nhưng đều mà anh không thể chấp nhận , bỏ qua được là cô đã phản bội lại tình yêu của anh. 

Khuất Vân Di về Khuất gia dưới sự bất ngờ của ông bà Khuất . Ông bà định gọi điện thoại cho Doãn Đình Nghiêm hỏi chuyện nhưng cô đã ngăn lại. 

Khuất Vân Di lên phòng mình mà ôm gối khóc nức nở . Doãn Đình Nghiêm như vậy mà không tìm cô , không ngăn cô lại . 

" Doãn Đình Nghiêm xấu xa , đáng ghét... huhu ...hức" 

Sáng hôm sau Khuất Vân Di đi xuống nhà với đôi mắt sưng húc do khóc nhiều . Đều này làm cho ông Khuất rất không vui . 

" Hai đứa cải nhau chuyện gì ? Dù có như thế nào cũng không được lấy quần áo bỏ về đây được" 

Bà Khuất nói . Vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường , không nhất thiết mỗi lần cãi nhau đều lấy quần áo về nhà mẹ đẻ được . Làm như vậy bà không biết phải ăn nói làm sao với ông nội Doãn và ông Doãn. 

"Anh ấy ức hiếp con" 

" Cái gì ? Dám ức hiếp bảo bối của ba sao ? Ba sẽ cho nó một bài học" 

Ông Khuất tức giận đập tay lên bàn . Lúc trước Doãn Đình Nghiêm lừa gạt việc đôi chân bị liệt là ông đã rất không thích . 

"Híc 

híc" 

" Ngoan , không khóc" 

Bà Khuất thở dài nhìn hai ba con. Ông Khuất một mực bênh vực Khuất Vân Di mà không cần biết chuyện gì đã xảy ra. 

Bà Khuất lấy điện thoại gọi cho Doãn Đình Nghiêm đi đến đón Khuất Vân Di đi về . Bà biết con gái bà rất trẻ con , không biết chăm sóc cho chồng. 

Doãn Đình Nghiêm đang ngồi trong phòng làm việc xem văn kiện thì bà Khuất gọi đến bảo anh về Khuất gia . Anh vì lễ phép nên cũng không từ chối . 

CI) 

Doãn Đình Nghiêm đi đến Khuất gia thì nhìn thấy ông bà Khuất và Khuất Vân Di đang ngồi ở sofa phòng khách . 

" Ba mẹ , con mới đến" 

Doãn Đình Nghiêm ngồi xuống đối diện với Khuất Vân Di , cô bây giờ cứ cúi mặt xuống không nhìn anh . 

" Hai đứa là có chuyện gì ?" Bà Khuất nói . 

" Không có chuyện gì đâu ạ". 

" Không có chuyện gì thì Vân Di lên phòng lấy vali đồ đi về với Đình Nghiêm" 

" Con không về " 

Khuất Vân Di miếu máo nói . Bây giờ cô theo anh về thì không phải rất nhục nhã hay sao ?. 

"Tại sao?" 

"Anh ấy ức hiếp con , con không về ...híc" 

Doãn Đình Nghiêm nhíu mày . Anh ức hiếp cô hay cô ra bên ngoài vui vẻ với đàn ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK