• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doãn Đình Nghiệm đi lại ôm Khuất Vân Di vào lòng. Dù có như thế nào thì anh vẫn không thể bỏ rơi cô , vẫn không thể hết yêu cô . 

" Bỏ ra đi . Hôm trước anh nói em dơ bẩn mà" 

Khuất Vân Di đẩy Doãn Đình Nghiệm ra. 

" Vân Di , anh xin lỗi" 

"Anh ác lắm. Tại sao không tin tưởng em ? Tại sao lại nghĩ em là hạng phụ nữ như vậy" 

Khuất Vân Di bật khóc nức nở đánh liên tục vào ngực của Doãn Đình Nghiêm trút giận . Anh cũng đứng yên để cố xả giận. 

" Hức đồ đáng ghét ...hức ... đồ không có lương tâm. Em ghét anh ...huhu" 

"Em muốn đánh anh sao cũng được , nhưng đừng khóc nữa." 

Doãn Đình Nghiêm ôm chặt Khuất Vân Di vào lòng . Sao mấy hôm nay anh lại có thể nghĩ cô phản bội anh như vậy. Nhưng thật ra lúc đó khi nhìn vào anh không thể nghĩ khác hơn được . 

Sao cô không nói hay cho Tiết Mặc theo cùng để bảo vệ. Lỡ như lúc đó Hác Thế Vỹ trúng thuốc rồi làm cùng với cô thì sẽ như thế nào ? Với sức của Hác Thế Vỹ , Khuất Vân Di không thể nào trốn thoát được . 

Khuất Vân Di khóc đến kiệt sức mà cả cơ thể mềm nhũn được Doãn Đình Nghiêm bế lên. giường . Nhìn cô như thế này anh thật sự rất ghét mình . Anh từng nói với lòng sẽ không bao giờ làm cho cô đau lòng hay buồn tủi . Nhưng xem mấy ngày hôm nay anh đã làm gì với cô. Anh thật sự rất có lỗi với cô , có lỗi với một người yêu mình nhiều như vậy. 

Doãn Đình Nghiệm biết Khuất Vân Di đã không ăn gì mấy ngày hôm nay nên anh sai người nấu cháo và pha sữa cho cô . Nhưng cô cứ nằm chùm chăn kín mít và chẳng thèm quan tâm đến anh. 

"Em uống tí sữa đi Vân Di" 

"Híc ..." 

"Ngoan , đừng khóc nữa . Anh thật sự biết lỗi rồi" 

"Vân Di , em muốn anh làm gì mới có thể hết giận anh đây ?" 

Doãn Đình Nghiệm hết cách liền gỡ chăn ra, kéo Khuất Vân Di ngồi dậy . 

" Bảo bối ? Anh biết lỗi rồi. Sao này anh sẽ không ghen tuông khi chưa tìm hiểu kỹ như vậy" 

"Anh còn ghen nữa sao ? Híc ...anh không tin tưởng em" 

"Được , được . Anh không ghen nữa được không?" 

Khuất Vân Di thấy rất khó chịu , tức giận nên nằm xuống giường quay lưng với anh. Cô không thèm nói chuyện với anh nữa. 

"Bảo bối , anh thật sự rất yêu em nên mới khó chịu khi em trốn anh đi ăn tối cùng với Hác Thế Vỹ . Có người chồng nào không ghen khi nhìn thấy vợ mình và thằng đàn ông khác ôm ấp với nhau lên phòng của khách sạn" 

Doãn Đình Nghiêm nằm xuống ôm lấy Khuất Vân Di từ phía sau. 

" Nhưng anh cũng không được nói em dơ bẩn khi không tìm hiểu kỹ" 

"Lúc đó anh thật sự rất nóng giận. Anh không kiểm soát được lời nói của mình. Anh xin lỗi 

Doãn Đình Nghiêm hôn vào bờ vai mịn màng của Khuất Vân Di . Cơ thể của cô lúc nào cũng mát lạnh , thơm mùi hương ngọt ngào. 

Khuất Vân Di nhích ra xa Doãn Đình Nghiêm. Anh lúc nào cũng ức hiếp cô , làm cô đau lòng. 

Doãn Đình Nghiêm dỗ dành , năn nỉ Khuất Vân Di cả đêm nhưng cô vẫn không hết giận anh. Cô phải trừng phạt anh vì tội không tin tưởng cô . 

Cuộc sống hôn nhân là thế, phải có những hiểu lầm rồi cùng nhau giải quyết như vậy mới hiểu nhau nhiều hơn. Không có gia đình nào mà không cải nhau, không có những sóng gió . Nhưng cách mà cả hai giải quyết với nhau như thế nào ? Có còn muốn ở bên cạnh nhau đi đến suốt cuộc đời hay không?. 

Sáng hôm sau Khuất Vân Di thức giấc trong vòng tay của Doãn Đình Nghiêm. Cô đưa tay vuốt ve khuôn mặt của anh mà nước mắt rơi xuống. Đã hơn một tuần nay cô không được gần anh , làm cô nhớ anh đến sắp phát điên lên . Đã hơn một tuần nay có không thể ngủ được vì thiếu hơi ấm , vòng tay của anh . Tại sao cô lại yêu anh nhiều như vậy ? Dù anh có đối xử với cô như thế nào thì cô vẫn một lòng, một dạ yêu anh. 

Doãn Đình Nghiêm đã thức từ rất lâu nhưng vẫn muốn ôm lấy cô , để tránh làm cô thức giấc . 

Doãn Đình Nghiêm mở mắt ra nhìn Khuất Vân Di . Anh biết mình đã rất sai khi đối xử lạnh nhạt với cô những ngày qua. 

Doãn Đình Nghiêm hôn vào đôi mắt của Khuất Vân Di . Cô liền tủi thân ngồi dậy bỏ đi vào phòng tắm. Cô yêu anh nhiều như vậy , vậy mà anh nghĩ cô phản bội lại tình yêu của anh. 

Doãn Đình Nghiêm ngồi dậy nhìn bóng lưng của Khuất Vân Di . Anh không ngờ cô lại giận lâu như vậy. Chắc hẳn những ngày qua cô rất đau lòng với thái độ của anh . 

Khuất Vân Di đi ra với trang phục áo sơ mi trắng và quần tây để đi học . Cô đi lại bàn trang điểm thoa son và đánh phấn nhẹ rồi cầm balo lên. 

"Chờ anh một lát , anh đưa em đi học" 

" Không cần. Em bảo tài xế đưa đi"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK