• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng la hét ngày một rõ ràng trong đêm tối, cơn gió mát mẻ mang theo mùi máu tanh nồng cả đoạn ngõ hẹp. Hứa Quân Dao nhịn lại cảm giác muốn nôn, ôm lấy bụng mình không giám chuyển động, Mạc Ảnh Quân mới chỉ đi chưa đầy một ngày, còn chưa tới một ngày….những người này đã âm mưu cướp đoạt người thân của hắn. Rốt cuộc là thì hằn sâu tới đâu mà có thể không tiếc mạng sống tới vậy.

Bên ngoài hắc y nhân kéo đến càng đông, họ không sợ chết chỉ một đường lao tới chiếc xe ngựa cao quý đang được bảo vệ tầng tầng lớp lớp phía sau kia. Người ngã xuống càng nhiều máu cũng đã theo dòng chảy dọc khiến người ta khiếp sợ. Mạc Xuyên thấy tình hình không ổn, người tới điều là tử sĩ không sợ chết, họ chỉ có mục tiêu duy nhất là giết người không có đàm phán. Điều đáng sợ là Mạc Xuyên không thể biết họ có bao nhiêu người, tốp người này ngã xuống lại có thêm tốp người khác xuất hiện, đám người này là muốn đồng quy vô tận, cho dù ảnh vệ, thị vệ Vương phủ võ công cao cường bao nhiêu đi nữa, thể lực cũng sẽ bị ảnh hưởng đến lúc đó……

Mạc Xuyên lui lại ý đồ muốn âm thầm căn dặn người đưa Hứa Quân Dao quay đầu lại Thượng thư phủ, nhưng còn chưa kịp làm gì đã bị bên kia phát hiện, hắc y nhân phát động cuộc tấn công dữ dội hơn trước, Mạc Xuyên chỉ có thể toàn lực chống đỡ. Qua một hồi lâu Hàn Anh đã phát hiện ra đám hắc y nhân đã không có thêm người tới, có lẽ đã hết cứu viện nhưng thị vệ của bọn họ cũng đã chẳng còn bao nhiêu, vòng vây quanh xe ngựa của Hứa Quân Dao cũng chỉ còn vài người….vượt mặt về số lượng, lại không tiếc mạng sống, không có cách nào liên lạc với cứu viện của Vương phủ, họ chưa chắc đã có thể an toàn đưa Hứa Quân Dao rời khỏi đây….

Hắc y nhân cũng phát hiện bên Hứa Quân Dao yếu thế, hắn hét lớn: “ Xông lên, hôm nay nhất định phải lấy mạng nữ nhân của Mạc Ảnh Quân!”

Mạc Xuyên bị thương, rơi vào thế yếu trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, lưỡi kiếm của thích khách chỉ còn một chút nữa là đâm tới xe ngựa của Hứa Quân Dao, một chiếc phi tiêu lóe sáng xé gió phi tới…

“ Leng keng….” Hai vũ khí rơi xuống, quanh xe ngựa lại có thêm một tầng bảo vệ. Người tới cũng mặc hắc y, nhưng khác ở chỗ họ tới để bảo vệ Hứa Quân Dao.



“ Cứu viện của Thần Vương phủ tới rồi sao?”

“ Không thể nào, bọn họ không có cơ hộ gọi cứu viện, làm sao có thể?” Thích khách nháo nhào lên, nhưng họ làm gì có đường lui.

Phải nhìn một lúc Mạc Xuyên với Hàn Anh mới có thể nhận ra người tới là Dung Nhất cùng huynh đệ của hắn. Mặc dù nói Mạc Xuyên không hề có lòng tin vào đám tử sĩ của tiền Thái tử nhưng hiện tại, Mạc Xuyên không có lựa chọn khác. “ Dung Nhất, nhớ lấy ai đã cứu mạng huynh đệ ngươi, bảo vệ Vương phi cho tốt!” Nói xong Mạc Xuyên liều mạng lao lên, thị vệ Vương phủ thấy có cứu viện như thấy ánh sáng, tinh thần chiến đấu tăng vọt không yếu thế đối mặt với hắc y nhân.

………

Mọi chuyện kết thúc Hứa Quân Dao mặt trắng bệnh, được Vũ Nương đỡ ra khỏi xe. Nàng nhìn xung quanh xác chết chồng chất, trong lòng liền chết lặng, nàng biết nơi này vốn dĩ là như thế nhưng khi thực tế nhìn thấy, trong lòng vẫn không khỏi bài xích, nàng chán ghét, sợ hãi…. Nhưng hiện tại nàng nếu muốn rời đi, nếu có thể rời đi, nàng làm sao nỡ rời đi để Mạc Ảnh Quân một mình trong hoàn cảnh như thế này chứ.

“ Vương phi bên ngoài không sạch sẽ, mời người trở lại vào trong, bọn thuộc hạ rất nhanh sẽ xử lý hết chỗ này!”

Mạc Xuyên một tay ôm lấy vết thương, cúi đầu nói. Vũ Nương sợ hãi chỉ có thể gắng gượng đỡ lấy nàng, Vũ Nương không muốn để nàng nhìn thấy cảnh này nhưng lại chẳng thể ngăn được. Hứa Quân Dao bước lên một bước nhìn quanh một lượt, nàng hỏi: “ Vết thương của ngươi….”

“ Vương phi!”



Nàng vẫn là nhịn không được xoay đầu liền nôn ra, cả cơ thể mảnh mai yếu ớt run run. Vũ Nương không giám chậm trễ ngay lập tức đỡ nàng lên xe ngựa mới, bên ngoài cũng nhanh chóng thu dọn tàn cuộc, mấy huynh đệ Dung Nhất tự mình nhận việc hộ tống Hứa Quân Dao về phủ.

“ Phủ ta tổn thất bao nhiêu người!” Hứa Quân Dao gắng gượng ngồi trên chủ vị, nàng còn phải thay Mạc Ảnh Quân chủ trì đại cục.

“ Hồi bẩm Vương phi, tổng cộng có 18 huynh đệ không may mất mạng, 13 người bị thương nặng không nguy hiểm tới tính mạng, 20 người vết thương không lớn, Mạc Xuyên bị một kiếm xuyên vai, còn một phi tiêu bên chân trái, Vương phi thích khách hôm nay tới là người của Miêu Sát Lâu!”

“ Miêu Sát Lâu?” Hứa Quân Dao đương nhiên là không biết về tổ chức này rồi, nghe tên thì nàng đoán là sát thủ đi.

Dung Nhất tiếp lời Hàn Anh: “ Miêu Sát Lâu tổ chức sát thủ lớn nhất của Mạc Hi Quốc, bên trong toàn là cao thủ, trước giờ chỉ nhận tiền làm việc không hỏi nguyên do, đã nhận tiền thì chỉ khi đạt được mục đích mới dừng! Miêu Sát Lâu xưa nay không can thiệp vào phân tranh hoàng thất! Việc Vương phi bị ám sát nhất định là một âm mưu không nhỏ!” So với Hàn Anh, Dung Nhất hiểu về mấy tổ chức sát thủ này nhiều hơn, nói ngắn gọn nhưng đủ thông tin cần biết. Hàn Anh không thích huynh đệ Dung gia nhưng cũng không ngăn lại.

“ Hàn Anh trong phủ còn bao nhiêu thị vệ không bị thương?”

“ Hồi Vương phi cả ảnh vệ cộng lại khoảng chừng 120 người, thêm….thêm huynh đệ Dung Nhất 9 người! Chưa tính gia đinh, nam đinh trong phủ còn hơn 100 người!” Hàn Anh không nói số thực tế, vì vẫn còn nghi kỵ.

“ Được rồi, Hàn Anh thời gian này Mạc Xuyên bị thương mọi chuyện sẽ giao cho ngươi, chấn chỉnh tinh thần cảnh giác của tất cả người trong phủ, Vương gia không có trong phủ nhưng vẫn phải tuân thủ quy tắc rèn luyện hằng ngày. Từ hôm nay trở đi ghi chép toàn bộ lịch sử ra vào của toàn bộ người trong phủ, những hộ vệ mất mạng ngươi tìm Vệ tổng quản, để hắn lo chu toàn cho người nhà của họ. Bên Thượng thư phủ….” Hứa Quân Dao ngừng một lát nhìn mấy huynh đệ Dung Nhất.




Hôm nay Dung Nhất tới để báo cáo hàng tháng việc theo dõi Thời Tịnh Kỳ, hắn phát hiện gần đây Thất Vương phủ có động thái lạ, Thất Vương gia thì âm thầm liên lạc kín với một ít quan viên, Thời Tịnh Kỳ thì lại rất năng qua lại với các quý phu nhân. Đương nhiên Thái tử đã đổ vị trí kia chắc chắn sẽ có người không an phận, nhưng lạ ở chỗ Thất Vương gia không liên hệ với quan viên lớn mà chỉ là những quan viên nhỏ. Dung Nhất để tâm một chút liền phát hiện những quan viên kia tuy chỉ là chức vị nhỏ bé, nhưng đều là những người chủ chốt. Hắn thấy lạ nên liền để tâm nhiều hơn, Dung Nhất biết đây là vượt quyền, vì ngay từ ban đầu Hứa Quân Dao chỉ yêu cầu hắn theo dõi Thời Tịnh Kỳ thôi.


“ Ngươi chỉ cần theo sát Thời Tịnh Kỳ là được, Thất Vương gia bên đó để một người âm thầm để ý là được. Nếu thấy không ổn phải dừng lại ngay, dẫu sao phủ ta sẽ không liên quan tới tranh chấp Hoàng vị, chỉ cần không ảnh hưởng tới an toàn của Thần Vương phủ là được!”


“ Thuộc hạ đã hiểu!”


“ Dung Nhất quay về nói với Dung Thập Nhất, Dung Thập Tam, sau này an toàn của đệ đệ ta ở Thượng thư phủ giao lại cho hai người họ, ngày mai ta sẽ để người đưa hai người họ tới với tư cách là thư đồng! Hàn Anh rút ảnh vệ ở Thượng thư phủ về, để Thu ca tới làm nha hoàn thiếp thân của mẫu thân ta, bảo vệ an toàn cho người!” Hứa Quân Dao không thể không suy tính trước, hiện tại đệ đệ nàng chỉ mới ra đời, sát thủ lại không kiêng kị gì truy sát nàng như thế. Hứa Quân Dao đã nghĩ tới nếu như chó cùng dứt dậu họ sẽ nhắm tới Thượng thư phủ.


“ Vương phi việc bảo vệ hai vị công tử có thể xem xét đổi người khác, Dung Thập Tam kinh nghiệm thực chiến chưa có nhiều, lại còn rất trẻ….” Đáng lý Dung Nhất định nói Dung Thập Tam còn nhỏ nhưng nghĩ lại nói như vậy chẳng thích hợp tí nào. Thân là tử sĩ làm gì được nhắc tới tuổi tác. Dung Nhất biết Hứa Quân Dao chịu dùng đến bọn họ, là đã ngầm chấp nhận huynh đệ họ là người của nàng, Dung Nhất cũng bước được một chân vào Thần Vương phủ, còn có thể chân chính ở lại hay không là ở huynh đệ họ. Nhưng hắn không nhịn được lo lắng…


“ Chính như vậy ta mới chọn hắn, phù hợp cùng đệ đệ ta trưởng thành!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK