“ Đủ rồi, các vị đại nhân đang làm loạn triều cương sao?” Thái Hậu dùng lực gõ quyền trượng một tiếng lên sàn, giọng không rõ vui giận lên tiếng.
“ Chúng thần không giám!” Tuy nói vị trí Thái tử này chưa chắc đã vững nhưng hiện tại là người giám quốc bọn họ vẫn phải cho hắn vài phần mặt mũi, còn có Thái hậu nữa thủ đoạn của vị này không phải các đại thần ở đây chưa nhìn thấy.
“ Thái tử, con nên hạ chỉ rồi!” Thái hậu đưa cho Lý Chính một tấu sớ, Lý Chính khom người nhận lấy giao tới tay Mạc Phong Tức. Mạc Phong Tức đọc xong biểu cảm thất lạc, Thái hậu tuy nói chỉ là người đưa ra ý kiến gợi ý cho người giám quốc là hắn nhưng quyền lực giữa hắn và bà, bên nào nặng hơn ai cũng rõ.
Mạc Phong Tức cung kính cúi đầu với Thái hậu, sau đó quay đầu dùng giấy đứng thẳng lưng, kêu Lý Chính tuyên chỉ. Lý Chính chạy tới nghe chỉ, sau với vẻ mặt hoảng mang tuyên chỉ.
“ Điện hạ có chỉ, các đại thần tiếp chỉ! Hiện nay kinh thành lâm nguy, phụ hoàng bệnh nặng, Cô thân là người giám quốc phải nhận lấy trách nhiệm vì không thể kiểm soát khiến dân chúng chịu khổ. Nay lệnh Phi Vệ Quân lục soát khắp thành, làm chặt chẽ an ninh, đuổi thổ phỉ, hoa khấu ra khỏi Kinh thành, bắt được người có hành vi sai trái giết bất luận tội. Thiếu Khanh Hải Phi Tịnh đem theo thủ vệ ngay chiều nay xuất phát tìm tung tích của Thần gia quân! Công bộ Thượng thư, Công bộ thị lang, trích ra 500 vạn lượng bạc dùng để sửa chữa, hỗ trợ dân bị nạn!”
“ Chúng thần lĩnh chỉ!”
“ Còn một chỉ, các vị đại nhân tiếp chỉ!”
Vẫn còn một chỉ, các đại thần ý tứ nhìn nhau, đến Thái hậu cũng phóng ánh mắt về phía bóng lưng thẳng tắp của Mạc Phong Tức, hắn muốn làm gì?
“ Kinh thành loạn lạc, giặc cỏ hoành hành, trong lúc này an toàn của gia quyến tướng quân ra trận là quan trọng nhất……” Hắn nói gia quyến của các tướng lĩnh sẽ được đưa tới Hoàng cung để nhận được sự chăm sóc và bảo vệ của Hoàng gia, coi như thay lời cảm ơn cho sự vất vả của tướng lĩnh trong quân. Nhưng hắn băn khoăn trong gia quyến của họ có nữ nhi chưa gả, vậy nên nếu nhà có nữ nhi chưa gả sẽ cùng gia quyến vào biệt viện. Còn lại sẽ vào Hoàng cung…..
……
Mà trong số tướng lĩnh ra quân, Mạc Phong Nhiên, Mạc Phong Thành chưa có thê nhi vậy nên không tính. Những vị tướng quân còn lại như Trác Bác Hầu, Vĩnh Ninh Hầu, Ngũ Vương gia đều có nữ nhi vậy nên điều tính vào biệt viện. Duy chỉ có Mạc Ảnh Quân nữ nhân của hắn không có….
Hứa Quân Dao nghe tin tức từ Hàn Anh, nàng đứng dậy khỏi ghế khuôn mặt lộ rõ sự hoảng hốt và lo lắng. Nàng rời khỏi phòng của tiểu quận chúa, cùng Hàn Anh và Mạc Xuyên tới thư phòng.
Hứa Quân Dao ra tháng cũng không có khác biệt gì nhiều, ngoại trừ cơ thể phát tướng lên một chút về cơ bản cũng không béo lên bao nhiêu. Người ta khi sinh con xong mất nhiều thời gian để lấy lại dáng và giảm cân nhưng nàng lại chẳng mất bao nhiêu thời gian. Hứa Quân Dao có quá nhiều chuyện phải lo, nàng còn lo lắng cho Mạc Ảnh Quân chưa thấy tin tức gì.
“ Các vị đại thần nói như thế nào?”
“ Hồi Vương phi, các vị đại thần kịch liệt phản đối còn đòi đập đầu chết trước Đông cung.” Hứa Quân Dao biết đây gọi là lấy cái chết can gián. Chỉ vừa ban đương nhiên các vị đại nhân phản đối kịch liệt nhưng Mạc Phong Tức hỏi họ có biện pháp nào khác tốt hơn không, giặc thì đã cận kề, nếu an toàn của gia quyến tướng quân không thể lo chu toàn, thì còn ai có tâm trạng đánh trận, Mạc Phong Tức thôi miên được các đại thần nhanh chóng bãi chiều về Đông Cung. Nhưng các đại thần làm gì có dễ thuyết phục như vậy, trước tiên là Thái hậu bị quấy nhiễu, sau đó tới Dưỡng tâm điện của Hoàng đế, nhưng Hoàng đế hôn mê các lão không thể làm gì.
Nàng không hiểu Mạc Phong Tức muốn làm gì nữa, đây chẳng phải sẽ khiến dân chúng hiểu lầm thành mạng của quý tộc là quan trọng còn mạng của dân thường không cần để ý sao? Quý tộc nhà nào cũng có ít nhất hơn trăm gia đinh, thủ vệ, còn dân thường thì làm gì có chứ. Trong tất cả người gia quân thì chỉ có trượng phu của nàng là chưa có con cái, vậy chẳng phải phu nhân duy nhất phải vào cung là nàng?
Mạc Phong Tức là nhắm tới Thần Vương phủ?
“ Sau đó thì sao?” Chẳng lẽ mấy quan văn lý lẽ đầy mình đó lại im lặng để một điều vô lý như thế xảy ra sao?
Đón nữ quyến của đại thần vào cung? Đây chẳng phải là trò cười sao? Trăm năm cắc đời Hoàng đế nào có ai lại đưa ra ý kiến lạ lùng như thế, hơn nữa Mạc Phong Tức mới chỉ là Thái tử tạm thời giám quốc.
“ Các vị đại thần vẫn đang giằng co cùng Thái tử, vẫn chưa có kết quả! Chỉ vẫn chưa được thu lại!” Mạc Phong Tức đây là công khai chống đối các đại thần, nhưng vì sao hắn lại đắc tội hết trụ cột chiều đình như vậy, hay là tình hình của Hoàng đế đã xấu đi? Hắn không sợ Hoàng đế tỉnh lại….hay là hắn chắc chắn Hoàng đế sẽ không tỉnh lại?
“ Thái Hậu có động thái gì không?” Trong tất cả chuyện nãy giờ, Hứa Quân Dao vẫn chưa thấy bàn tay của Thái Hậu. Theo như Hứa Quân Dao biết về vụ cô tổ mẫu này, thì bà ta không phải là người sẽ để một người còn chưa lên Hoàng đế, làm loạn như vậy.
“ Thái hậu có cho người truyền Thái tử nhưng Thái tử lấy lý do bận công vụ không rời khỏi Đông cung nửa bước, Thái tử ở yên trong thư phòng ngay cả Vương phi hay Lương Quý phi cũng không gặp!” Thời Tịnh Kỳ không được phong nên vẫn chỉ là Vương phi, Mạc Phong Tức cũng chưa có động thái để Thời Tịnh Kỳ làm Thái tử phi. Ngay cả Thái hậu cũng không thể làm gì, Mạc Phong Tức muốn làm gì? Kể cả nhà mẹ đẻ hắn có quyền thế nhưng cũng chỉ là vài năm trước, ngay cả quyền thế như trước nhưng hắn cũng không thể ai cũng đắc tội như vậy chứ?
“ Hai ngươi lui ra ngoài đi, Mạc Xuyên dặn dò ảnh vệ tiếp tục chú ý động thái trong cung. Hàn Anh ngày mai tới tìm La Thần y đem người tới phủ!”
“ Rõ!”
Hứa Quân Dao ngồi lại thư phòng, nàng lôi ra phong thư đã viết từ trước bọc lại còn cẩn thận đặt sau bức tranh trong thư phòng. Nàng cuộn lại bức tranh, để vào ngăn kéo, Hứa Quân Dao trước đó đã để một bức thư ở trong giỏ đồ gửi Mạc Đông đem tới cho Mạc Ảnh Quân. Bức thư còn lại này chỉ để dự trù bất trắc Mạc Ảnh Quân không nhận được bức thư kia, Mạc Phong Tức tính tình khó đoán, giờ lại công khai nhắm vào Thần Vương phủ như vậy, nàng không thể không phòng trừ bất trắc, nàng không muốn Mạc Ảnh Quân cả đời thiệt thòi vì bí mật hắn không biết tới, nàng chỉ nói với hắn còn hắn lựa chọn như thế nào nàng sẽ không can thiệp, việc của nàng là ủng hộ hắn vô điều kiện nếu như nàng còn có thể an toàn trải qua sóng gió này.