• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm tổng quản tức giận rời khỏi phủ Thần vương, lão thấy thật là đen đủi vị vương phi mới của phủ hắn rất được lòng vương gia cứ tưởng lần này sẽ ghi được ấn tượng tốt trước mặt nàng chứ, suýt chút nữa thì mạng cũng không giữ được.

………..

Mạc Ảnh Quân bàn công việc với thủ hạ ở thư phòng hai canh giờ, lúc hắn về Sương viên nàng đã tỉnh cũng đem mấy nô tỳ sắp xếp ổn thỏa, hắn đến gần phòng chính nghe trong phòng có tiếng nói liền dừng chân.

“ Cô nương, người trong lòng nhất định rất khổ sở!”

“ Miên Miên sao lại nói vậy?” Theo ký ức của nguyên chủ có tổng cộng bốn nô tỳ và một ma ma theo tới vương phủ, lần lượt là Xuân Linh, Xuân Hoà, Xuân Hiên và nô tỳ thân cận nhất của nàng Miên Miên.

“ Cô nương người thích thất vương như vậy, không gả được cho người tâm trạng người nhất định không tốt! Hơn nữa lúc nãy em cũng thấy rồi Thần vương tính khí rất tệ….” Miên Miên ngồi bên cạnh giường buồn buồn nói.

“ Nha đầu ngốc, không gả được cho thất vương trong lòng ta đúng thật có chút buồn nhưng suy cho cùng không gả cho hắn đôi khi lại là chuyện tốt. Còn về vương gia hắn tính tình không hề tệ như em nói đâu chỉ là mặt có chút liệt nhưng nếu không làm sai hắn sẽ không phát hỏa!” Hứa Quân Dao nhẹ giọng khuyên bảo.

“ Cô nương….”

“ Không được kêu cô nương nữa…. Vương gia….” Đàm ma ma đang nhắc nhở Miên Miên thì Mạc Ảnh Quân bước vào bà giật mình kéo Miên Miên hành lễ, sau đó thấy hắn ra hiệu liền phúc thân cáo lui.

“ Còn mệt không!” Mạc Ảnh Quân chuyển tầm nhìn tới phía giường lớn, nàng nửa nằm nửa ngồi trên người chỉ mặc trung y cổ áo hơi rộng lộ ra cần cổ trắng nõn. Hắn dời ánh mắt đi lại sau tấm bình phong cởi y phục….

“ Không mệt nữa….ách….cái đó vương gia muốn nghỉ ngơi sao?” Hứa Quân Dao thấy hắn cởi đồ trong lòng rung lên hồi chuông cảnh báo, đề phòng nhìn hắn.

“ Không thì sao?” Bỏ qua ánh mắt đề phòng của nàng Mạc Ảnh Quân đi tới nằm lên giường, nhắm mắt hơi thở đều đều như là thực sự đã ngủ. Thấy hắn tới nàng liền lui vào trong….

“ Vương gia!”

“ Hửm!”

“ Vương gia cái đó…vương phủ không còn phòng trống sao?” Hứa Quân Dao hỏi xong cũng tự thấy mình ngu, cả cái vương phủ này lớn như vậy làm gì có chuyện không còn phòng chứ.

“ Sao lại hỏi chuyện này!” Mạc Ảnh Quân mí mắt cũng không động chỉ nhàn nhạt trả lời nàng.

“ Ta ha..ha ta chỉ là thấy hơi chật hẹp, không phải là sợ vương gia ủy khuất sao?” Hứa Quân Dao cười nhạt cố gắng thương lượng.

“ Ngày mai ta kêu người đổi giường!”

“ Ta cũng đâu phải ý này….” Hứa Quân Dao còn chưa nói xong Mạc Ảnh Quân liền đưa tay chưởng phong bay ra đèn trong phòng tắt ngấm, nàng tim đập thình thịch thở mạnh cũng không giám….

“ Nàng muốn tự mình ngủ hay hầu hạ ta ngủ!” Mạc Ảnh Quân chống một bên tay nghiêng người về phía nàng, thấp giọng uy hiếp.

“ Ha…ha ta ngủ, ta thích nhất là tự mình ngủ!” Một mảnh đen tối nàng không hề biết nam nhân kia đang cười, nàng lăn vào góc xoay người úp mặt vào tường tránh xa hắn nhất có thể kéo chăn kín người nằm im không nhúc.

Do chiều nay ngủ khá nhiều không biết có phải do rượu hay không Hứa Quân Dao đầu cực kỳ đau, nàng trằn trọc nhưng không giám kinh động tới người bên cạnh nên đành cứng người nằm đó, nàng ngả người hai mắt tròng trọc nhìn đỉnh màn, lúc nàng bị cảm xúc của nguyên chủ lấn áp không khỏi suy nghĩ nàng tới đây rồi vậy thì nguyên thân Thời Quân Dao đang ở đâu? Đã chết hay là xuyên tới nơi khác? Liệu có một ngày nào đó hai người sẽ hoán đổi ngược lại không? Hứa Quân Dao nàng ở hiện đại còn sống không? Cảm xúc của nguyên thân vẫn tại có khi nào hai người đang dùng chung một thân thể không? Rất nhiều nghi vấn trong đầu khiến đầu nàng càng đau, một lát sau mệt mỏi thiếp đi.

…….

Phủ Thất vương

Sau khi nghe Lâm tổng quản bẩm báo lại Mạc Phong Tức đương nhiên là nổi giận…..đến khi quân sư tới hắn ta mới nguôi giận…

“ Vương gia việc tiểu Thần vương phản ứng như vậy là hất sức bình thường, người là vãn bối tới hỏi thăm một chút cũng là bình thường sau đó để Lâm tổng quản dẫn người đi trước vậy không phải là được rồi sao?”

“ Nhưng mặt mũi của ta….”

“ Vương gia người nên nghĩ thoáng một chút vì đại nghiệp sau này. Theo những gì vương gia nói không phải tiểu Thần vương rất ưng ý Thời ngũ cô nương sao, người có nghĩ tới việc lợi dụng điều này?”

“ Ngươi muốn ta lợi dụng Thời Quân Dao kéo Mạc Ảnh Quân về phía ta?”

“ Vương gia anh minh!”

………….

Mạc Ảnh Quân mí mắt động tỉnh lại cảm thấy trên người có chút nặng, ánh mắt chuyển xuống cái đầu nàng gối trên ngực hắn, nửa người đều dựa vào người hắn hơi thở thanh lãnh của thiếu nữ cứ thế quanh quẩn nơi chóp mũi hắn khiến hắn có chút nóng, Mạc Ảnh Quân thở dài nhẹ nhàng đỡ nàng qua một bên rời giường.

Đến lúc Hứa Quân Dao tỉnh đã là nửa canh giờ sau nàng bị Đàm ma ma đánh thức….

“ Vương Phi mau tỉnh Vương gia đã dậy từ sớm còn đánh mấy bài quyền rồi người mau tỉnh dậy thôi!”

“ Ma ma giờ nào rồi!” Hứa Quân Dao không tình nguyện mở mắt….

“ Vương phi đã là cuối giờ Mão* rồi, tuy vương phủ không có bà bà* nhưng người cũng không nên ngủ nướng như vậy!”

“ Được rồi, được rồi ma ma ta biết rồi mà! Miên Miên đâu rồi!” Hứa Quân Dao đứng yên để mấy nô tỳ giúp nàng mặc y phục, đáng lý nàng muốn tự mặc dù sao Hứa Quân Dao cũng là một cô gái của thế kỷ 21, tiếp nhận kiến thức hiện đại không thể quen với việc ăn uống mặc đều có người hầu hạ xem mạng người như cỏ rác được. Nhưng y phục cổ đại này quá rườm rà nàng cũng hết cách đành đứng im mặc họ giúp mình…

“ Hồi Vương phi Miên Miên tới thiện phòng chuẩn bị bữa sáng cho người rồi!” Vừa nói xong thì Miên Miên cũng từ thiện phòng trở về phía sau còn có bốn nô tỳ bưng hai thức ăn tới, Hứa Quân Dao thấy có thức ăn cơn buồn ngủ cũng ném ra sau đầu nhanh nhanh chóng chóng ra sảnh ngồi vào bàn ăn nhưng còn chưa đụng đũa……

“ Vương phi người nên đợi vương gia tới cùng dùng thiện!” Đàm ma ma lên tiếng nhắc nhở.

“ Hả…còn phải đợi….Vũ Nương vương gia nhà ngươi đâu?”

“ Hồi Vương phi, vương gia tại chính sảnh tiếp Thất vương gia!” Vũ Nương không hổ là người của vương phủ lễ nghi quy củ không sai một ly, nàng ta được Mạc Ảnh Quân sắp xếp tới đây hầu hạ nhưng Hứa Quân Dao lại nghĩ hắn đang cài cắm người bên cạnh mình.

“ Thất vương gia? Hắn tới sớm như vậy làm gì chứ?” Đợi thêm 2 khắc đã qua tới giờ Thìn nhưng vẫn không thấy hắn về, vì cái dạ dày đang kêu gào nàng liền đứng lên chạy tới chính sảnh.

…….

“ Mạc Ảnh Quân ngươi xong chưa vậy? Ta đói muốn xỉu rồi nè!” Hứa Quân Dao mới tới gần sảnh đường đã hô gọi, lúc nàng vừa bước vào sáu con mắt nhìn nhau, Hứa Quân Dao có chút ngượng ngùng nàng quên mất mình đang ở cổ đại lắm quy tắc.

“ Thất vương gia vẫn còn ở đây sao?” Nàng lấy lại bình tĩnh tới ghế trống bên cạnh Mạc Ảnh Quân ngồi xuống.

“ Sao vậy?” Mạc Ảnh Quân hỏi nàng.

“ Ma ma nói nên chờ vương gia tới dùng bữa, ta chờ mãi không thấy chàng về nên tới tìm, Thất vương gia cùng chàng chưa xong việc sao?” Hứa Quân Dao hơi ngượng ngùng nói, xong liền quay ra hỏi Mạc Phong Tức.

“ Hắn đang đợi nàng!”

“ Đợi ta?” Hứa Quân Dao ngơ ngác đợi nàng làm gì, tâm sự chuyện hôm qua sao?

“ Ngươi nói!” Xem thái độ của Mạc Ảnh Quân, Mạc Phong Tức trong lòng khó chịu còn bắt hắn mở miệng, vì đại nghiệp hắn nhịn.

“ Hôm qua ở trong cung quá vội vàng còn chưa ra mắt hoàng thẩm, nên hôm nay chất nhi tới bái phỏng….Chất nhi Mạc Phong Tức tham kiến tiểu….tiểu hoàng thẩm!” Do do dự dự cuối cùng hắn cúi đầu phía nàng hành lễ. Hứa Quân Dao có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng chỉ vài giây sau đó liền thấy rất sảng khoái tên này muốn đổi vợ ta liền để ngươi hướng ta cúi đầu.

“ Cháu trai không cần đa lễ….a….lễ vật có luôn sao?” Hứa Quân Dao còn đang loay hoay vì lễ vật thì bàn tay hắn đưa tới một miếng ngọc bội màu xanh lục, nàng kín đáo nhìn hắn không biết là hắn vô tình hay cố ý nữa nhưng mà mặc kệ miễn Mạc Phong Tức không vui vẻ nàng liền vui. Hứa Quân Dao rất ghét kiểu người như Mạc Phong Tức chỉ biết lợi dụng tình cảm của người khác không thích người ta nhưng cũng không tỏ rõ lợi dụng xong liền vứt như đồ bỏ, nàng có chút tiếc cho tình cảm của tiểu cô nương này.

“ Ta và vương gia cũng không có gì hay chỉ có miếng ngọc bội này ngươi cầm chơi đi, màu sắc này cũng rất hợp với phong thái của ngươi!” Nói xong đến nàng cũng xuýt bị bản thân chọc cười may mắn vẫn nhịn lại được, đến lúc nhìn Mạc Phong Tức ôm một bụng tức giận rời đi nàng không quản hình tượng nữa liền cười ra tiếng.

“ Vui như vậy sao?” Nhìn nàng vui vẻ hắn không tự chủ môi mỏng hơi cong lên, chính bản thân hắn cũng không nhận ra từ hôm qua tới giờ hắn đã cười rất nhiều.

“ Vui chứ, chỉ cần hắn không vui ta liền vui!” Nàng không để tâm nói, cùng hắn sóng vai về chính viện.

“ Sau này không cần đợi ta dùng bữa!”

…….


Lại qua thêm một ngày hôm nay là ngày thứ 2 nàng tới thế giới này, Mạc Ảnh Quân hôm nay dường như bận gì đó cả này trừ buổi sáng sau khi dùng thiện song liền không thấy hắn nữa. Hắn kêu Vệ tổng quản cùng Vũ Nương đem toàn bộ sổ sách cùng với việc quản hậu trạch giao lại cho nàng, Hứa Quân Dao chỉ thấy đầu choáng váng nàng có bao giờ làm qua loại chuyện này cơ chứ. Nhìn đống sổ sách trước mặt khoé miệng nàng giật giật…


“ Nhiều như vậy?”


“ Vẫn còn sổ sách điền trang chưa có đem lên, vương gia nói hôm nay người chỉ cần làm quen trước thôi không cần vội!” Vệ tổng quản nhanh chóng trả lời nàng.


“ Có thể giao cho người khác không?”


* Giờ Mão khoảng từ 5h tới 7h


* Bà bà: mẹ chồng


* một khắc khoảng 15 phút

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK