• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Quân Dao cười nhẹ nhìn Đàm ma ma nàng hiểu ý bà, ở thế giới này đa phần mấy nữ nhân đều sắp xếp thông phòng tiểu thiếp là nô tỳ hồi môn của mình cho phu quân, một là để họ nhớ ơn mình không làm ra điều gì quá đáng, hai là trước mặt phu quân cùng bên ngoài mình mang tiếng hiền huệ. Nhưng Hứa Quân Dao nàng không cần nam nhân của nàng chỉ có thể là của nàng, nếu hắn thực sự tìm nữ nhân khác thì người này nàng cũng không cần nữa.

“ Ma ma ta hiểu ý ma ma nhưng chuyện này sau này không cần nhắc nữa nếu hắn thực sự cần nữ nhân khác một vương gia như hắn có người nào không có được! Hơn nữa ta và hắn tân hôn chưa bao lâu ma ma sao đã nhắc chuyện này rồi!”

“ Lão nô….lão nô biết người và vương gia tân hôn chưa bao lâu vẫn còn mặn nồng nhưng người nghĩ xem một thời gian nữa vài ngày nguyệt sự của người vương gia còn nín nhịn nhưng nếu là 9 tháng mang thai thì….. mấy nha đầu hồi môn của người đều là những người ngoan ngoãn…..” Đàm ma ma không biết vì chột dạ điều gì nói cũng không nhìn thẳng mắt nàng.

“ Ma ma ta nói rồi điều này không cần nói lại nữa, nếu các nàng muốn có thể tự tìm vương gia còn người của ta, ta không hy vọng các nàng làm thiếp!” Hứa Quân Dao nhấn mạnh, Đàm ma ma thấy nàng cương quyết cũng không nói thêm gì nữa.

Đàm ma ma ra ngoài được một lát Hứa Quân Dao vẫn trầm tư, nàng cảm thấy Đàm ma ma này rất lạ từ ngày đầu tiên đã lạ rồi, bà không phải là người hầu hạ nguyên chủ từ nhỏ mà là sau này Thời Quân Dao mười một tuổi được mua vào phủ vừa hay phòng nàng thiếu một ma ma nên vào viện của nàng. Mấy hôm nay bà luôn để ý thói quen của Mạc Ảnh Quân hơn nữa còn tìm hiểu hai người có hoà thuận ở chung không, có mấy lần vào buổi tối còn ở ngoài phòng nghe lén hai người. Ban đầu nàng cứ nghĩ ở ma ma này đang vì nàng nên như thế nhưng bây giờ nghĩ lại thật lạ….

“ Xuân Linh tỷ đứng đây làm gì vậy!” Xuân Hoà thấy Xuân Linh đứng ngoài cửa một lát sau cùng Đàm ma ma nói gì đó, nãy giờ vẫn đứng cười cười cũng không biết là làm sao?

“ Không có, làm việc đi để ý người khác làm gì?” Xuân Hoà thấy thái độ gần đây của Xuân Linh rất lạ cứ coi mình như bề trên sai bảo các nàng. Nhưng nàng cũng mặc kệ nàng không muốn gây chuyện ảnh hưởng vương phi….

“ Bên ngoài có chuyện gì vậy?” Xuân Hoà đem trà bánh vào trong, Hứa Quân Dao nghe ồn ào liền hỏi.

“ Dạ không có gì, là nô tỳ cùng Xuân Linh tỷ nói vài câu thôi!”

“ Miên Miên đâu rồi?” Hứa Quân Dao bây giờ mới nhớ ra từ sáng giờ không thấy Miên Miên.

“ Hồi Vương Phi Miên Miên tỷ đi lấy vải may đồ mùa thu cho người rồi!” Xuân Hoà quy củ trả lời.

“ Ta biết rồi em ra ngoài đi, bánh này ta không muốn ăn em đem ra ngoài ăn đi!” Hứa Quân Dao cười nhẹ với tiểu cô nương, nàng thấy ở nơi này có kiểu thưởng đồ ăn nên cũng học theo nhưng nàng chỉ thưởng đồ mình chưa đụng tới thôi.



“ Tạ ơn vương phi!”

…….

Mạc Ảnh Quân hạ triều xong liền tới thư phòng vừa vào tới đã thấy La thần y ngồi bên bàn cờ, cùng Mạc Đông chơi cờ.

“ Vương gia!” Thấy hắn vào hai người lập tức đứng dậy hành lễ.

“ Đứng dậy đi! La thần y chơi cùng bản vương một ván cờ!” Mạc Ảnh Quân thay cẩm bào mặc thường phục ở nhà ngồi xuống bàn.

“ Vương gia hôm nay gọi lão tới đây không biết là có chuyện gì?” La thần y tay đặt xuống một viên cờ thận trọng hỏi.

“ Nguyệt sự có thể làm thế nào cho nó dừng lại không?”

La thần y:……vương gia vậy mà hỏi lão về nguyệt sự? Còn dùng bộ mặt nghiêm túc như thế kia nữa, có đùa không vậy đây còn là vương gia anh minh thần võ mà ông tình nguyện đi theo không vậy?

“ Sao vậy? Khó trả lời lắm sao?” Mạc Ảnh Quân đặt xuống một quân cờ đen xuống nghiêng mặt nhìn khuôn mặt như ăn phải ruồi của La thần y, điều hắn hỏi khó trả lời lắm sao?

“ Khụ…vương gia nguyệt sự của nữ nhân là quá trình tự nhiên không thể dừng lại, nó sẽ biến mất ở độ tuổi nhất định là khoảng ngoài tứ tuần!” La thần y cảm thấy cái mặt già của ông muốn bỏ luôn rồi, y thuật của lão có người cầu không được vậy mà lại mất thời gian vào việc giải thích nguyệt sự của nữ nhân. Ông không khỏi suy đoán đây là vương phi tới nguyệt sự, vương gia khó chịu nên hỏi lão đấy chứ?

“ Vậy có cách nào giúp nàng không đau đớn trong mấy ngày đó không?” Mạc Ảnh Quân nghiêm túc tiếp tục hỏi.

“ Trong mấy ngày này không thể để vương phi ăn mấy đồ có tính hàn, đồ cay cũng nên hạn chế! Không nên để vương phi bị lạnh, vương gia hôm nay ta tới Mạc Đông thị vệ có nhờ ta kiểm tra qua thức ăn của vương phi….!” Mặt La thần y bỗng nhiên ngưng trọng…

“ Có vấn đề gì sao?” Mạc Ảnh Quân buông quân cờ trên tay xuống chờ lão trả lời.

“ Vương gia mấy món ăn này đều không có vấn đề gì, nhưng là vương gia có từng nghe tới tương khắc chưa?” La thần y đặt một quân cờ xuống cả bàn cờ bây giờ như đã định quân đen không có đường thắng.

“ Tương khắc là sao?”

“ Mấy món ăn này nếu ăn riêng thì không vấn đề gì nhưng nếu ăn chung với nhau thì lại có vấn đề, có những đồ ăn không thể dùng chung với nhau nếu không sẽ sinh ra độc mãn tính!”

“ Độc mãn tính! Vậy thì đồ ăn của nàng….” Mạc Ảnh Quân lông mày nhíu chặt, cả người hàn khí tỏa ra Mạc Đông sợ hãi lùi lại vài bước.



“ Đồ ăn vương phi gần đây đều có những thứ tương khắc sinh ra hàn khí tổn thương cơ thể, lâu dần vương phi sẽ không thể mang thai!” Ầm một tiếng lão giật mình nhanh chóng nhảy qua một bên, bàn cờ vỡ vụn áp lực từ thân thể hắn phát ra làm hai người Mạc Đông và La thần y hô hấp khó khăn, Mạc Ảnh Quân biết người gả cho hắn chắc chắn không có kết quả gì tốt nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy người trong hoàng cung kia đã hành động.

“ Vương gia người cũng đừng quá xúc động thời gian vương phi ăn phải không lâu giờ vẫn chưa có gì đáng ngại, chỉ là khi tới Nguyệt sự sẽ đau hơn nhiều so với trước! Bây giờ nếu người làm lớn lên mấy người kia cũng chỉ nói là họ không biết, chi bằng đợi tìm đủ chứng cứ rồi thì….”

“ Ta biết! Mạc Đông việc này giao cho ngươi! Còn đồ ăn của nàng sau này đều phải kiểm tra qua mới đưa tới Sương Viên!”

“ Đồ ăn tương khắc tạo ra tính hàn không nhiều lát nữa lão phu sẽ viết một danh sách đưa cho Mạc Đông thị vệ!” La thần y thấy hắn bình tĩnh lại liền ngay lập tức nói. Lúc chuẩn bị rời đi lão nghĩ tới cái gì đó, liền quay đầu….

“ Vương gia thật ra có một cách có thể dừng nguyệt sự của vương phi một thời gian….”

“ Cách gì?” Mạc Ảnh Quân ngay lập tức hỏi.

“ Cách này còn phải dựa vào vương gia đó là….”

………

Sương viên nguyên ngày hôm nay do bà dì hoành hành nên Hứa Quân Dao như robot hết năng lượng, hết nằm lại ngồi sợ nhất là đi lại cơm trưa cũng không ăn bao nhiêu, Miên Miên đi từ phòng bếp ra bưng một chén trà gừng chuẩn bị đi vào chính phòng thì bị Xuân Hoà gọi lại…nhìn bộ dạng ngập ngừng của nàng Miên Miên lập tức hỏi:” Có chuyện gì mà muội ấp úng thế mau nói đi ta còn phải bưng canh cho vương phi nữa!”

“ Miên Miên tỷ hôm nay…hôm nay ta thấy Xuân Linh tỷ tới thư phòng của vương gia!”

“ Nàng tới thư phòng của vương gia để làm gì?” Miên Miên khó hiểu.

“ Muội cũng không biết nhưng mấy hôm nay tỷ ấy lạ lắm, muội sợ tỷ ấy có ý với vương….” Trên gương mặt non nớt của Xuân Hoà đầu vẻ khó xử.

“ Chuyện này không thể nói bậy, ta sẽ nói với vương phi. Chúng ta theo vương phi đã lâu vương phi chưa từng tệ bạc với chúng ta, chưa từng coi chúng ta là nô tỳ thấp hèn, ta không mong Xuân Linh sai trái cũng mong các ngươi cũng vậy.” Miên Miên thở dài nói, nàng không mong Xuân Linh sẽ làm bậy nếu không vương phi sẽ buồn lắm.

“ Muội biết mà, vương phi rất tốt với muội hơn nữa muội cũng không muốn làm thiếp!” Xuân Hoà cười ngây ngốc nói.

“ Làm thiếp? Ai nói muội mấy cái này?” Miên Miên khó hiểu nha đầu này sao tự dưng nói tới chuyện làm thiếp.

“ Hôm trước Đàm ma ma có hỏi muội nếu như vương gia muốn chọn người làm thông phòng muội có đồng ý không?”



“ Muội nói sao?”

“ Đương nhiên muội nói không rồi, muội sẽ không làm vương phi thương tâm!” Xuân Hoà nghĩ rất đơn giản chỉ cho là Đàm ma ma lo lắng nàng có ý xấu nên cố ý nhắc nhở nàng thôi.

“ Sau đó thì sao?” Miên Miên gặng hỏi.

“ Sau đó ma ma nói rất tốt rồi thôi!” Miên Miên không ngốc nàng nghĩ rằng việc Xuân Linh và việc của Đàm ma ma nhất định có liên quan.

“ Được rồi muội đi làm việc trước đi.”


…….


Miên Miên đem toàn bộ chuyện bao gồm cả suy đoán của nàng cho Hứa Quân Dao nghe, nàng nghe xong chỉ ngồi trầm tư. Đàm ma ma quả nhiên có vấn đề nhưng bà ấy gấp gáp như vậy là vì sao? Không đúng! Bà ấy là đang muốn xúi giục người bên cạnh mình làm loạn, để lót đường cho ai? Nàng không khỏi suy nghĩ Đàm ma ma là người của ai, nếu chỉ là một ma ma bình thường nàng không tin bà sẽ có gan lớn như vậy, dù chủ tử là nàng nhu nhược nhưng Mạc Ảnh Quân nơi đó không phải đâu.


“ Được rồi Miên Miên chuyện này không được nói ra bên ngoài nhớ chưa! Ta tự có sắp xếp, em gọi Vũ Nương vào đây giúp ta!” Miên Miên ra ngoài một lúc sau Vũ Nương vào phúc thân với nàng….


“ Hôm nay ta nhờ ngươi đem canh tới cho vương gia ngươi có đem chưa!”


“ Hồi Vương phi hôm nay nô tỳ tới phòng bếp lấy canh thì mấy bà tử nói là người đã sai Xuân Linh cô nương đem đi rồi! Có vấn đề ạ?”


“ Không có, cô ra ngoài…”


“ Vương phi, Vệ tổng quản cầu kiến!” Nàng còn chưa nói xong thì Xuân Hoà bên ngoài thông báo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK