Dung phi mang thai tháng thứ tám, biết được Tiên đế đã lâm hạnh biểu tỷ của mình, một chút biểu cảm cũng không có chỉ lặng người chốc lát. Từ ngày được cứu trở về kia Dung phi đã thay đổi rất nhiều, Tiêu chiêu nghi được sủng hạnh nhưng vẫn trước sau như một, chăm sóc Dung phi rất cẩn thận. Tiên đế vẫn rất yêu thương Dung phi, nhưng chỉ là cả hai người đều chỉ nhận được sự lạnh nhạt xa cách của nàng. Dung phi lâm bồn trước thời gian dự định nửa tháng, cũng từ đó chấm dứt được lời đồn về thân thế của Cửu hoàng tử, Dung phi sinh non thân thể suy yếu càng được Hoàng đế yêu thương nhiều hơn.
Vào sinh thần một tuổi, Cửu hoàng tử được ban tên huý là Mạc Ảnh Quân, cái tên này dấy lên không ít sóng gió, ai cũng cho rằng Mạc Ảnh Quân tương lai nhất định sẽ làm Thái tử.
Tiên đế không thể biết được sự yêu thương lộ liễu này của ông sẽ là con dao treo trên cổ, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Dung phi và Mạc Ảnh Quân gặp nguy hiểm. Mạc Ảnh Quân năm tuổi, Dung phi bạo bệnh qua đời, Tiên đế đau buồn ba ngày không thượng triều. Mãi tới khi Tiêu Chiêu Nghi tìm tới, Tiên đế mới ra khỏi thượng thư phòng, Mạc Ảnh Quân năm tuổi được phong vương, lấy hiệu là Thần. Quần thần can ngăn, còn lấy cái chết can gián cũng không ngăn được Tiên đế. Tiểu Thần vương được Tiên đế sủng ái, lại có Tiêu gia hậu thuẫn, hắn lúc bấy giờ là Hoàng đế tương lai mà tất cả quần thần nhận định.
Nhưng khi hắn 14 tuổi, trời đất xoay vần Tiêu gia bị cáo buộc tạo phản. Chứng cứ đầy đủ, hơn một trăm mạng người của Tiêu gia cứ như vậy mà không còn một ai……
Mà chứng cứ tạo phản này là do Tiêu chiêu nghi cũng là Thái hậu hiện tại âm thầm cấu kết với Tứ Vương gia Mạc Khinh tạo thành. Mọi chuyện phải kể về lúc Dung phi tạ thế, trước khi Dung phi mất một năm, Tiêu Thái hậu phát hiện mình không thể mang thai, thời gian ở bên cạnh chăm sóc Dung phi và Mạc Ảnh Quân, khiến Tiêu Thái hậu sinh ra ảo giác. Tham vọng cùng sự yêu thương của Tiên đế dành cho Dung phi khiến Tiêu Thái hậu ghen tị tới mờ mắt,Tiêu Thái Hậu muốn chiếm đoạt tất cả từ Dung phi. Bà ta muốn chiếm Mạc Ảnh Quân làm con mình, muốn đoạt sự yêu thương của Tiên đế, Tiêu Thái hậu đã âm thầm bỏ độc vào thức ăn của Dung phi, từng chút từng chút một, theo năm tháng dần trôi độc ngấm vào xương tủy, Dung phi chết một cách rất tự nhiên, như thể nàng chỉ bị bệnh lâu năm mà thành.
Bí mật này bị Tứ Vương gia Mạc Khinh nắm được, Tứ Vương gia lấy nó uy hiếp Tiêu Thái Hậu giúp mình lên làm Thái tử. Mà muốn lên làm Thái tử, việc đầu tiên là phải tiêu diệt Mạc Ảnh Quân. Tiêu Thái hậu có thể ác độc nhưng tình cảm bà dành cho Mạc Ảnh Quân không phải giả, Tiêu Thái hậu dùng Tiêu gia để đổi lấy Mạc Ảnh Quân. Không dừng lại ở đó, hai năm sau Tiên đế cũng lâm bệnh nặng, không quá hai tháng liền băng hà. Mạc Khinh thuận tình đăng cơ làm Hoàng đế.
Cứ như vậy Mạc Ảnh Quân trở về từ chiến trường, hắn một người thân cũng chẳng còn. Chiến thần vương làm gì chứ, hắn một người cũng không bảo vệ được. Nếu như Mạc Ảnh Quân biết được bao nhiêu năm nay hắn nắm tay kẻ thù gọi bà ta là mẹ, tôn kính, giữ đạo hiếu, Mạc Ảnh Quân sẽ ra sao………
Hứa Quân Dao gắng gượng đến lúc này, là bởi vì nàng không muốn Mạc Ảnh Quân lại mất mát thêm gì nữa. Lúc ở quỷ môn quan, vật lộn với sống chết để sinh con Hứa Quân Dao một phút một giây cũng không nghĩ tới từ bỏ. Tầm nhìn của Hứa Quân Dao mờ dần, Hứa Quân Dao thiếp đi trong lòng vẫn còn canh cánh, Mạc Ảnh Quân ta có nên nói cho chàng biết không đây….ta phải làm sao mới tốt bây giờ?
………
Hứa Quân Dao tỉnh lại đã là ba canh giờ sau, bên ngoài ánh sáng mạnh mẽ, tất cả đối với nàng như là mới trải qua một giấc mộng dài. Nếu không phải cơn đau khắp cơ thể nhắc nhở, Hứa Quân Dao thật sự cho rằng nàng vừa gặp ác mộng.
Miên Miên vén mành đi vào, thấy Hứa Quân Dao đã tỉnh nhưng lại như mất hồn, mở mắt to vô định nhìn lên trần nhà. “ Vương phi, người tỉnh rồi! Người thấy khó chịu ở đâu sao?” Miên Miên lo lắng rối rít, không khống chế được âm thanh phát ra có chút lớn.
“ Miên Miên cô nương, Vương phi vừa mới sinh, không thể lao lực. Cô nương không lên nói lớn tiếng như vậy!” Diên ma ma đem thuốc vào nghe thấy hốt hoảng nhắc nhở.
Cổ họng khô rát khiến nàng mở miệng muốn nói cũng không thể phát ra tiếng. Diên ma ma thấy động tác nhỏ của nàng liền hiểu ra, bà đỡ Hứa Quân Dao dậy giúp nàng uống nước. Hứa Quân Dao ho khan hai tiếng, khó khăn nói: “ Hài tử của ta đâu?”
“ Vương phi yên tâm, La thần y đã bắt mạch qua tiểu quận chúa rất khỏe mạnh, hiện giờ tiểu quận chúa đang ở chỗ của nhũ nương, để lão nô đón tiểu quận chúa tới…”
“ Không cần, trong lúc ta hôn mê có chuyện gì xảy ra không?”
“ Hồi Vương phi, Thất Vương phi có tới một lần, nói là tới thăm người! Vũ cô nương phải vất vả lắm mới có thể đem người đuổi đi, Thất Vương phi còn nói hôm khác lại tới! Nửa canh giờ trước còn có mấy vị phu nhân, không biết cớ gì cũng nói là tới thăm người, họ nói sợ Vương phi một mình chán nản nên mới không mời mà tới!”
Hứa Quân Dao yếu ớt cười:…….Mới như vậy đã không chịu được rồi sao? Thời Tịnh Kỳ sự thông minh khôn khéo của ngươi đã biến đi đâu hết rồi!
“ Khi nào các nàng tới liền báo cho ta, muốn gặp….ta thành toàn cho các ngươi!”
“ Nhưng Vương phi, thân thể của người….”
Hứa Quân Dao đưa tay lên ngăn lại lời hai người muốn nói: “ Các nàng chưa gặp được ra sẽ không từ bỏ, Thần Vương phủ đang trên đầu sóng ngọn gió, mỗi bước đều phải thật cẩn thận. Bản phi tự có tính toán, các ngươi không cần lo lắng!” Nếu bây giờ Hứa Quân Dao còn không chịu ra ngoài thì người bên ngoài sẽ có vớ để lôi Thần Vương phủ vào vũng bùn.
Hứa Quân Dao hiểu khi Thời Tịnh Kỳ chưa gặp được nàng, nàng ta sẽ không từ bỏ. Thời Tịnh Kỳ đang rất sốt sắng muốn xác minh việc nàng mang thai. Thời Tịnh Kỳ sẽ không từ bỏ bất kỳ có hội nào để kéo nàng cùng Thần Vương phủ xuống nước, nhưng Hứa Quân Dao nàng sẽ không để Thời Tịnh Kỳ như ý. Thời Tịnh Kỳ nếu ngươi đã không muốn an ổn mà sống, cứ thích xen vào việc của người khác như vậy, thì cũng dưng đổ lỗi cho số phận, Hứa Quân Dao nàng không tính kế kẻ khác, nhưng cũng sẽ không ngồi yên để người khác làm hại mình, hơn nữa nàng ta còn có ý đồ với bé con của nàng.