Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 904

Sao lại đột nhiên xuất hiện ở Sơn Vương phủ?

Nhưng thị vệ dù nghi ngờ cũng không dám chậm trễ, đi bẩm báo với Mộ Dung Bắc Hải.

Không lâu sau, Li phi đã được đưa vào trong phủ. Trong sảnh trước, Mộ Dung Bắc Hải ngồi trên xe lăn, nhìn phụ nhân thanh lệ trước mặt, vô cùng bất ngờ.

“Li phi nương nương, đúng là ngài sao? Không phải lúc trước ngài được người của Lê Vương đưa đi rồi sao, sau đó cũng không thấy bóng dáng, nhưng mà lại bị hắn giấu ở trong kinh thành”

Li phi vội nói: “Sơn Vương! Đúng là bổn cung bị người ta giấu đi, nhưng mà người giấu ta không phải người của Lê Vương, mà có một người khác!”

Mộ Dung Bắc Hải ngẩn ra.

Lại thấy bà lã chã rơi lệ: “Là ta quá ngốc, buổi tối hôm đó, Hoàng thượng đi vào cung của ta, nói với ta Lê Vương có hiềm nghi mưu phản rất lớn, ta sợ hãi cực kỳ, một lòng muốn nhanh chóng viết một bức thư cho Lê Vương hỏi rõ ràng. Ai ngờ một tiểu cung nữ mới tới chỗ ta nói với ta, ả do Lê Vương sai tới bảo vệ ta, giờ chuyện đã bại lộ, phải đưa ta rời khỏi cung, nếu không ta ở lại trong cung chỉ trở thành gánh nặng của Lê Vương.

Ánh mắt của Mộ Dung Bắc Hải chợt loé: “Cho nên người nghe xong lời này, đi cùng ả ta?”

“Không sai. Ả nói ả sẽ tạo ra một trận lửa lớn, còn để một cung nữ thân hình giống ta mặc quần áo của ta để thế chỗ cho ta. Đến lúc đó, tất cả mọi người cho rằng thân phận của người chết là ta, ta có thể thuận lợi chạy trốn.

Mộ Dung Bắc Hải gật đầu.

Kế này đúng là hiệu quả, vì ngay từ đầu, bọn họ đã lừa gạt mọi người.

Li phi trà trộn trong đám đông, thầm lặng được mang ra khỏi cung. Nếu không phải Triệu Khương Lan sinh nghi, sai người cẩn thận kiểm tra đối chiêu số liệu cơ thể, chỉ sợ rất nhiều người hiện giờ đều cho rằng Li phi đã chết.

“Vậy người mang ngài đi, chẳng lẽ không phải người của Lê Vương sao, có thể là ai được?”

“Chuyện này ta không biết. Ả lấy an nguy của Lê Vương uy hiếp ta, đến cả cơ hội suy nghĩ ta cũng không có thì đã phải thoả hiệp. Sơn Vương, ta chỉ có một nhi tử, nó là mạng của ta đó, tình huống lúc ấy, ta không thể không đi.”

Mộ Dung Bắc Hải than nhẹ một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu.

“Sau đó, ta đã bị đưa tới một viện nhỏ, mỗi ngày đều có người canh giữ ta, chỗ nào cũng không cho ta đi. Lúc đầu ta còn nghĩ họ là vì bảo vệ sự an toàn của ta, hiện giờ xem ra, ngược lại là có mưu đồ khác.”

Mộ Dung Bắc Hải giữ sự bình tĩnh: “Sao người biết bọn chúng là được người khác phải tới.”

Sắc mặt Li phi xám trắng: “Con nha hoàn kia nói cho ta biết, Yến nhi đã chết… Ngữ điệu vui vẻ khi nói của ả châm biếm như thế, vừa xem đã biết là hết sức hài lòng, sao bọn họ lại là người của Yến nhi được.

Nói rồi, Li phi giữ chặt tay áo của Mộ Dung Bắc Hải: “Sơn Vương, ngươi có thể đưa ta đi gặp Hoàng hậu được không, ta muốn nói chuyện này cho tỷ ấy, xin tỷ ấy thay ta điều tra rõ chân tướng. Nói không chừng là Yến nhi bị người khác hãm hại, Yến nhi không có tính cách sẽ tạo phản đâu, nó là đại ca của ngươi, ngươi hẳn hiểu rất rõ tính cách của nó, từ nhỏ tới lớn, nó đều không phải là loại người này.”

Mộ Dung Bắc Hải nhìn trời: “Giờ đã quá muộn, nếu tuỳ tiên tiến cung, coi chừng bị người có tâm phát hiện sơ hở. Sáng sớm mai, ta có thể đưa ngài theo tiến cung gặp mẫu hậu. Chỉ là Li phi nương nương, Lê Vương và Lê Vương Phi đã được chôn vào hôm nay, tuy phụ hoàng phá lệ khai ân, để họ có thể vào hoàng lăng, nhưng cũng không thể nói không hề có vướng mắc trong lòng. Chuyện tạo phản ta nói trước với ngài một tiếng, đó cũng không phải tin đồn vô căn cứ, không tính là giá hoạ bẩn thỉu, Lê Vương cũng không phải thanh tâm quả dục như điều ngài cho là như vậy, ngược lại, hắn có dã tâm không bình thường. Hoặc là nói, cho tới này, hắn đối với việc mình không được đối đãi tốt trong đám hoàng tử đông đảo mà cảm thấy bất mãn và oán trách, luồng oán hận này cũng trở thành căn nguyên phía sau của việc mưu phản

Li phi đổ vỡ mà nhìn hắn: “Sao lại? Ta cho rằng…

Bà không nói được nữa, có lẽ từ lúc bắt đầu, bà đã không thật sự hiểu rõ đứa bé đó.

“Đúng rồi, Sơn Vương, cháu trai cháu gái ta ở đâu? Bọn chúng chỉ là con nít, nên sẽ không..

“Không có.

Mộ Dũng Bắc Hải cắt ngang lời bà: “Ngài không cần lo cho chúng, hai đứa bé hiện giờ đang ở Thần Vương phủ, đã được Tứ đệ và Tứ đệ muội nhận nuôi. Phu thê bọn họ là người đứng đắn, không phải loại tâm tư không sạch sẽ, sẽ không bạc đãi con trẻ.”

Li phi kinh ngạc hả miệng thở dốc: “Nhưng mà lúc trước, Yến nhi hẳn rất ghen ghét Thần Vương, Thần Vương có thể có chút không vui trong lòng hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK