Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 373

Thẩm Hi Nguyệt cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là như đứng đống lửa như ngồi đống than.

Khi Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên ở bên cạnh nhau, nàng ta nghiễm nhiên trở thành kẻ thứ ba.

Nàng ta cắn chặt môi, sau đó như thể không thể chịu nổi nữa, đột nhiên đứng dậy.

“Vương gia, vương phi, thân thiếp đột nhiên nhớ ra còn vài chuyện chưa làm xong, không tiện ở lại đây thêm nữa”

Triệu Khương Lan ồ một tiếng: “Vậy sao, vậy người trở về đi”.

Mộ Dung Bắc Uyên chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Thẩm Hi Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, vừa mới đi tới cửa, Triệu Khương Lan đột nhiên lại gọi nàng ta.

“Đúng rồi Thẩm trắc phi, mấy ngày nay vương gia hành động không tiện, ở trên giường mãi cũng nhàm chán, ngươi có thời gian thì thường xuyên mang Tuyết Nhi tới đây chơi cùng ngày ấy. đi.”

Lời nói này vô cùng thản nhiên, Thẩm Hi Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý.

“Vâng, thân thiếp cáo lui”

Đợi nàng ta rời đi, Mộ Dung Bắc Uyên khẽ giật bả vai: “Cứ nằm như vậy mãi cũng khó chịu, có thể đổi tư thế được không?

“Tốt nhất đừng nằm thẳng, nếu không thì huynh nằm nghiêng đi, nào, ta đỡ huynh”

Hắn yên lặng để Triệu Khương Lan tùy ý đỡ mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy mơ hồ.

“Lần này huynh xảy ra chuyện, dù sao cũng phải thông báo với trong cùng một tiếng. Nếu không sáng mai thượng triều chắc chắn cũng phải xin nghỉ, cuối cùng phụ hoàng cũng sẽ biết thôi.”

Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Lát nữa bảo Chu Khiết đích thân vào cung bẩm báo một tiếng đi, chỉ là người biết càng nhiều thì tới thăm bệnh lại càng đông, nàng chỉ thêm bận rộn thôi.”

Triệu Khương Lan thở dài một hơi: “Huynh cảm thấy lần này là ai ra tay? Có thực lực mời tới nhiều tử sĩ như vậy, chủ yếu vẫn là nhằm vào phía ta, lẽ nào là vị hoàng tử nào đó?”

“Thi thể của những người đó ở đâu ra, nói không chừng trên xác chết có thể nhìn ra lại lịch của thích khách, hay là ta bảo Đông Diệu đi thăm dò một phen xem sao.”

Triệu Khương Lan khẽ ho một tiếng, nàng đã bảo phượng vệ đi điều tra rồi, cũng không muốn Đông Diệu tới xem những thi thể đó.

Dù sao thì thủ pháp của phượng vệ đặc biệt điêu luyện, ngộ nhỡ Mộ Dung Bắc Uyên phát hiện ra điều gì kỳ lạ thì nàng cũng dễ giải thích.

Hai người thương lượng một lúc liền phân phó mọi việc.

Bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột, Chu Khiết chỉ đành cầm lệnh bài vương phủ đi suốt cả đêm tới cung cầu kiến.

Sau khi Chiêu Vũ Đế nghe tin Mộ Dung Bắc Uyên bị trọng thương, vương phi cũng bị thương cánh tay thì không khỏi giận dữ.

Đối phương dám trắng trợn bắt cóc phu nhân trong thần ở kinh thành, còn lấy đó làm uy hiếp thần vương phủ, đúng là quá mức to gan lớn mật.

Dưới cơn thịnh nộ, Chiêu Vũ Đế phái thủ lĩnh ngự lâm quân Tần Khâm đích thân điều tra, đồng thời phải người bảo vệ cho Triệu Phủ và Thần Vương Phủ.

Sau khi Triệu Đường nhận được tin tức đương nhiên là cảm thấy mang ơn nhưng trong lòng cũng không tránh phải âm thầm so đo.

Chiêu Vũ Đế có thể vì chuyện Mộ Dung Bắc Uyên bị thương mà quan tâm tới Triệu phủ nhiều hơn.

Có thể thấy được nhìn bề ngoài vị Tử vương gia này có vẻ như không hề tranh đoạt nhưng địa vị trong lòng hoàng đế lại vô cùng quan trọng.

Mà bị Ngữ vương gia kia lại gần đây lại liên tiếp chịu nhục nhã.

Xem ra, đến cuối cùng thì lợi thế trên người hắn không thể đếm hết được.

Bên trong Triệu phủ, quận chúa Di Thanh nhìn Triệu Đường ân cần hỏi han Thích phu nhân, tức giận đến nỗi không ăn nổi cơm.

Từ khi Thích phu nhân được nâng lên thành bình thê, thái độ của Triệu Đường ân cần hơn rất nhiều.

Cứ vài ngày lại chạy tới viện của Thích phu nhân thì thôi đi, có đồ chơi gì mới cũng mang đến cho bà.

Nào có xem quận chúa bà ta ra cái gì nữa!

Thấy tổ trong cùng lại được mang tới cho Thích phu nhân, quận chúa Di Thanh đập mạnh bàn.

“Thật không hiểu lão gia nghĩ gì nữa, người phụ nữ đó đã bị bắt đi rồi, tuy là tuổi tác cũng không phải như mấy cô nương như hoa như ngọc nữa nhưng ai mà biết được có còn trong sạch hay không. Loại người như vậy nên cho xuống sảnh, đưa tới biệt trang để người ta đỡ chướng mắt. Ông ấy thì tốt rồi, ngược lại còn coi người ta như bảo bối, thật chẳng ra thế nào cả!”

“Loại hồ ly như vậy nên chết đi mới tốt!”

Lúc bà ta nói lời này có vẻ như đã quên vị trí chính thê ở Triệu Phủ này, lúc trước cũng là do bà ta đoạt lấy từ tay Thích phu nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK