Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 248

Ngoài ra, chất liệu của mực đóng dấu cũng rất quan trọng.

Mực đóng dấu thông thường được làm bằng chu sa trộn với dầu hạt cải và một ít ngải cứu mà thành.

Nhưng mực đóng dấu của ngự thư phòng Vinh Dương lại là chu xuân trộn với dầu thầu dầu và thêm xạ hương làm thành.

Màu sắc của Chu Xuân không tươi sáng như chu sa, màu đỏ thuần pha chút cam và giá cao hơn nhiều so với mực chu sa.

Nếu như những chi tiết này bị người ta bỏ qua, bộ phận tình báo nhất định có thể nhìn ra rằng có điều gì đó không ổn.

Không khó để tưởng tượng rằng bức thư mật thư này đến từ tay của bất kỳ người nào đó bên cạnh, đại đa số đều sẽ có vấn đề, bị cho rằng là hãm hại.

Chỉ có nàng là Triệu Khương Lan cũng chính là Lý Hâm đã từng là hoàng hậu của Vinh Dương.

Đây là những quá khứ khó quên được nàng khắc ghi trong cuộc đời.

Khi nàng nhét bức thư vào ngăn bí mật của cơ quan, thì đã rõ Liên Tư Thành lần này sẽ gặp xui xẻo.

Nhận được triệu tập bí mật của Mộ Dung Bắc Hải, tên gián điệp ẩn nấp ở Vinh Dương bí mật trở về Kinh và đến gặp Mộ Dung Bắc Hải.

Hắn đưa những thứ mà Triệu Khương Lan đã đưa qua:”Ngươi đem cái nộp này gửi cho chấp hành trưởng của bộ phận Tình báo.

Nhớ kỹ, phải nói với hắn ta rằng người vô tình lấy được thứ này từ một tiệm cầm đồ ở Vinh Dương.

Người cảm thấy chiếc hộp này không bình thường. Cho nên muốn cầm về để giảm định một chút”.

Vị khách cầm lên xem xét một lúc rồi hít một hơi thật sâu:”Đây là … hộp thiên cơ?”

“Ngươi nhận ra sao?”

“Thuộc hạ đã vô tình nhìn thấy nó ở bộ phận tình báo. Đây là vật rất bí mật của cung Vinh Dương, cực kỳ quý hiếm. Điện hạ tìm được ở đâu vậy?”.

Mộ Dung Bắc Hải liếc nhìn cái hộp rồi nhàn nhạt nói:”Một người bạn tình cờ lấy được, làm quà của bổn vương. Trong hộp có một bức thư. Người phải đảm bảo rằng bức thư bên trong nhất định phải được chấp hành trưởng của Cục Tình báo nhìn thấy”

“Cái này, làm sao Điện hạ biết được bên trong có vật gì? Nếu như liên quan đến bí mật của hai quốc gia, cũng không phải là chuyện nhỏ. Thuộc hạ cả gan xin Điện hạ nói rõ đây là vật thật hay ngụy tạo?”

Mộ Dung Bắc Hải ngón tay gõ gõ trên bàn:”Bổn vương nói nó là vật thật, thì nó không phải là ngụy tạo.

“Thuộc hạ hiểu rồi! Hôm nay vật này sẽ trình lên chấp hành trưởng. Nếu không có sai sót, ngày mai sẽ có thể đưa ra kết luận”

Hắn từ một tiếng:”Đi đi”.

Được biết đồ đã được gửi ra ngoài, Triệu chương Lan mệt đến mức nằm lăn ra giường mà ngủ.

Sau khi Mộ Dung Bắc Uyên trở về phủ thì phát hiện nàng đang ngủ vất vưởng trong phòng, khó tránh trong lòng ngứa ngáy.

Mấy ngày nay nàng đều vô cùng bận rộn, nói là bận việc kinh doanh ở “Lan Tâm”, gần tối mới về phủ.

Nhưng ám vệ rõ ràng nói rằng vương phi đã nhốt mình trong một xưởng nhỏ để làm công việc thủ công, không đi đâu cả.

Hành vi bất thường này khiến cho Mộ Dung Bắc Uyên rất nghi hoặc,

Nhất là khi nàng biết vòng thứ hai Tử Sát của Mộ Dung Bắc Hải có liên quan đến Lạ Tước, lại không có chút hành động nào, ngay cả phía Mộ Dung Bắc Hải cũng không thấy động tĩnh gì.

Rất khác thường.

Nữ nhân này nhất định là đã âm thầm bày ra chủ ý gì đó với tam ca, điểm mấu chốt là bọn họ đều giấu diếm mình.

Mộ Dung Bắc Uyên suy nghĩ theo hướng này thì đã không thăng bằng rồi, rõ ràng hắn mới là phu quân của Triệu Khương Lan.

Nhưng nàng thân là thê tử, luôn tìm ca ca của hắn để thương lượng tính toán về chuyện gì đó. Hắn lăn người lên giường, dựa vào người nàng, muốn đánh thức người dậy.

Triệu Khương Lan ngủ rất say, hoàn toàn không phát hiện ra bên cạnh mình có nhiều người hon.

Nét mặt nàng nhỏ nhắn, lúc ngủ càng hiện rõ vẻ lười biếng và thanh tú hơn, còn mang chút nụ cười như có như không.

Mộ Dung Bắc Uyên có mùi vị khó chịu hiếm thấy, véo mũi nàng khiến nàng không thể thở thoải mái.

Quả nhiên, Triệu chương Lan hừ một cách khó chịu, ngón tay gãi gãi lên mu bàn tay hắn: “Đừng làm phiền.”

“Nàng dậy đi, ta sẽ không làm phiền nữa” Nàng dường như nghe thấy lời này, nhưng mắt vẫn không mở ra.

Mộ Dung Bắc Uyên dùng ngón tay út gãi gãi lông mi khiến nàng có chút ngứa ngáy.

“Thiếp buồn ngủ, đừng quấy rầy nữa, Tùng Cẩm”

Động tác của hắn dừng lại.

Tùng Cẩm, là ai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK