Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Triệu Khương Lan (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 264

Chỗ dựa lớn nhất hiện giờ của Mộ Dung Bắc Hiền, chính là Lạc Quý Phi và nhà của bà ta, Lương thị. Lạc Quý Phi là dì họ của vị Nhị vương phi đó của Mộ Dung Bắc Hiền.

Tổ mẫu của Nhị vương phi và tương lão phu nhân, thân mẫu của Lạc Quý Phi là chị em ruột, bởi vì có mối quan hệ này, Lương gia cũng chiếu cố rất nhiều với Vũ Vương phủ. Lão Thất chính là đứa cháu ngoại mà Lương lão phu nhân hết mực yêu thương.

Nếu cho Lương thị biết được, Nhị vương gia đã nhiều lần muốn sát hại đứa cháu trai quý báu của họ, e rằng sẽ tức giận đến phát điên lên!

Mộ Dung Bắc Quý khi nghĩ đến đây liền nở ra nụ cười ranh mãnh, sau đó thì cho người đi hỏi thăm lộ trình ra ngoài trong những ngày nay của Lương lão phu nhân.

Chuyện này không khó để dò hỏi, thuộc hạ của anh đã nhanh chóng báo cáo lại: “Hai ngày nữa sẽ là Đồng chí, Lương gia luôn có thói quen ra ngoài ăn cơm đoàn viên, vào đêm Đông chỉ hằng năm, nhất định sẽ có mặt trong phòng nhã ở tửu lâu Long Nhạc

Hắn trầm ngâm một hồi: “Đi tìm vài người bố trí thêm, đến lúc đó diễn một vở kịch, nhất định sẽ khiến cho họ nội bộ lục đục!”

Vào ngày Đồng chí, công việc kinh doanh của tửu lầu Long Nhạc vô cùng phát đạt. Thực ra không chỉ tửu lâu Long Nhạc, hầu như các cửa tiệm có tiếng đều nườm nượp khách trong ngày này.

Bởi vì Đông chỉ đối với Thịnh Khang mà nói là một ngày cực kỳ không tầm thường. Tổ tiên của Thịnh Khang đã thành lập triều đại mới trong ngày Đồng chí, cả nước đón mừng. Ngày này cũng là ngày quốc khánh của Thịnh Khang..

Hầu hết các con cháu của Lương thị đều ở Kinh Thành, ngày thường ai nấy đều bận rộn, nhưng vào ngày này thì tụ họp đông đủ, không thiếu một ai cả.

Đám đông vây quanh Lương lão phu nhân ở chỗ ngồi chính của bàn tròn, cho người dọn các món ngon ra bàn rồi nâng ly nói chuyện vui vẻ với nhau, vô cùng vui mừng.

Khi cả gia đình họ đang ăn uống vui vẻ với nhau thì bỗng nhiên bên cạnh truyền qua tiếng tranh cãi ồn ào. Mùi vị của tửu lầu này tuy ngon nhưng cách âm lại cực kỳ kém.

Chỉ dùng một tấm bình phong gỗ ngăn cách từ trên đỉnh xuống đất, mặc dù các bàn bên cạnh không nhìn thấy nhau nhưng lại có thể nghe được động tĩnh.

Dường như có một bàn nam nhân đang kêu gào la hét sau khi uống say, khiến cho Lương thị liền cau mày lại.

Lương gia đang chuẩn bị cho người qua bên cạnh chào hỏi, nhưng bỗng nhiên nghe thấy một câu nói: “Các huynh nói, vương gia của chúng ta vì muốn hãm hại Ngũ vương gia, thực sự đã tàn nhẫn ra tay với Thất đệ của ngài ấy sao?”

Khi nghe thấy lời nói này, Lương thì lúc này đều mở to mắt ra và không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Lượng lão phu nhân gõ nhẹ vào mặt bàn, đưa mắt ra hiệu cho con trai kêu hắn ta áp sát vào tấm bình phong để nghe.

Nghe thấy vị khách cách một bức tường tiếp tục nói: “Hừ, vương gia của chúng ta có tham vọng, Ngũ vương gia đấu không lại đầu, không phải, Liên Tư Thành gần đây cũng bị cách chức rồi sao, Ngũ vương gia e rằng sau này sẽ không có hậu thuẫn mất!”

Mộ Dung Bắc Quỷ cũng học theo cách tương tự, trực tiếp bể ra những lời nói trước đây của Mộ Dung Bắc Uyển dụ dỗ Thẩm Hi Nguyệt, nguyên gốc tái hiện lại cho Lương thị.

Nghe thấy phía sau, Lương lão phu nhân liên lấy tay che ngực lại, những người trong phòng không ai dám lên tiếng cả, chỉ có thể im lặng dịu lấy bà ta.

Mộ Dung Bắc Quý cũng là một kẻ nham hiểm, không chỉ nhắc đến chuyện cuộc săn bắn mùa thu, mà còn tiện thể lôi chuyện cỏ Vĩ Ám ra nói vài câu.

“Trước đây, vương gia kêu đội thương mại chúng ta mang cỏ Vĩ Ám từ Bắc Cương về để làm gì vậy, hôm nay ta tình cờ nghe thấy có người nhắc đến, nói thứ đó vô cùng thâm độc, tốt nhất là đừng nên dễ dàng chạm vào. Nghe thấy thôi cũng khá đáng sợ roi.”

Người bên cạnh liền lớn tiếng nói vang vào bức tường: “Vương gia đã đặc biệt yêu cầu chúng ta từ nơi xa xôi đem về Kinh Thành, hiển nhiên là có cách dùng thần kỳ của ngài ấy rồi. Tâm tư của các chủ tử thì hạ nhân như chúng ta làm sao có thể đoán ra được, nhưng vương gia vốn thông minh, nay lại có được sự coi trọng của một vị quý phi nương nương trong cung, sau này giường cánh bay cao không phải là một chuyện rất dễ dàng sao”

*Các huynh nghĩ, binh quyền của Liên Tư Thành nay đã bị thu hồi, sau này trọng trách đó sẽ rơi vào trong tay vương gia chứ?”

“Theo ta nghĩ thì rất có khả năng đấy!”.

Nghe thấy vậy, Lương lão phu nhân tức giận đến mức siết chặt nắm đấm, gõ từng cái bực dọc xuống bàn. Những người còn lại của Lương gia cũng tức giận đến thay đổi sắc mặt, đối phương mặc dù không có nói vương gia của họ là ai, nhưng làm sao họ có thể không biết chứ.

Rõ ràng là những kẻ vong ân bội nghĩa của Nhị hoàng tử!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK