Hàn Chi Sơ sa thải toàn bộ đám người hầu trong nhà để cô không phải chịu bất kỳ sự ủy khuất nào nữa.
" Anh không cần phải làm vậy đâu, họ mất đi việc làm gia đình họ cũng khổ không ít..."
" Tới lúc nào rồi cô còn nghĩ cho người khác?"
Anh cởi bỏ bộ đồ rách nát trên người cô miệng còn không ngừng lẩm bẩm trách cứ.
" Bao nhiêu bộ đồ tôi gửi về cô không lấy, hà cớ gì lại phải mặc thứ rẻ mạt này. "
Dù không nghe rõ nhưng mọi cử chỉ nhẹ nhàng của anh cũng đủ để xoa dịu cô, Hàn Chi Sơ làm mọi thứ xong xuôi cũng để cô ngủ lại trên giường mình. Cẩn thận đắp chăn giúp cô còn anh lại xoay gót định rời đi.
" Anh lại phải tới thành phố H nữa sao?.. "
" Ngủ đi. "
Chi Sơ tắt đèn quay lưng đóng cửa lại bỏ đi.
Tới tận bây giờ cô vẫn không tin được vào mắt mình, anh hết lòng chăm sóc ân cần, vì cô mà ra mặt trừng trị mấy người có ý định bắt nạt. Người chồng hoàn hảo tới vậy vì sao lại bỏ rơi cô trong đêm tân hôn chờ đến sốt ruột. Hai năm kết hôn cô đã nung nấu không ít hy vọng ngày anh trở về cùng cô ăn bữa tối, gọi điện bày tỏ nỗi nhớ nhung, được nằm gọn trong vòng tay anh sau một ngày mệt mỏi dài đằng đẵng.
Đêm đó cô yên giấc ngủ ngon đến lạ, thức giấc lại chuẩn bị như thói quen mặc lên bộ đồ giản dị bước ra ngoài nấu bữa sáng.
Hương thơm lan ra từ căn bếp khiến cô đứng hình, đồ ăn được bày sẵn trên bàn chờ cô thưởng thức, cô người hầu trẻ trung vui tươi nhìn cô nhanh nhẹn kéo cô ngồi lên bàn ăn.
" Mời phu nhân dùng bữa ạ!! "
Sự xuất hiện của Mặc Linh Linh làm cô ngây ngốc, cô quá quen với việc phải sử dụng nhà kho làm nơi ăn uống, khi đối diện với bữa sáng với cách đối đãi tử tế này cô có chút không quen.
" Cảm ơn cô. "
Mặc Linh Linh lúng túng không dám nhận lời cảm ơn khách sáo.
" Phu nhân không cần phải cảm ơn em đâu ạ!! "
" Đây là nghĩa vụ và trách nhiệm của một người hầu như em! "
Phải rồi, Lệ Đào luôn sống trong căn nhà này không khác gì kẻ ăn người ở nào có được phục vụ tận tình tới như vậy.
Trợ lý Diệp khom người cúi chào vừa bước đến nghiêm nghị, Hàn Chi Sơ đã vung tay mua cho cô cả một gian hàng toàn đồ hiệu, trợ lý mở lời hỏi ý cô muốn đặt chúng ở đâu.
Lệ Đào sững người chối từ không muốn nhận chúng.
Trợ lý Diệp dường như biết trước câu trả lời, miệng thoăn thoắt thuật lại lời nói của Chi Sơ.
" Thiếu gia có nói, nếu phu nhân không nhận sẽ đem đốt toàn bộ và lại mua cho người đống đồ mới tới khi nào phu nhân vừa lòng mới thôi. "
Biết rõ cô không dám hoang phí anh lại giở trò ép cô phải nhận toàn bộ đồ mà anh mua.
Tố Lệ Đào thở dài lấy một hơi quay qua nhìn Mặc Linh Linh vẫn gật đầu lia lịa mong cô nhận chúng.
" Haizz, cậu cứ đặt trong phòng ngủ của tôi đi. "
Hàn Hoa Nguyệt vì sự xuất hiện của trợ lý Diệp, bà ta không dám manh động ra tay với cô vì sợ mọi thứ sẽ được truyền đến tai của con trai mình.
Ngày hôm ấy Lệ Đào chẳng cần nhúng tay vào bất cứ việc gì trong nhà, cô muốn ra ngoài tản bộ cho thư thả. Đã bao lâu rồi cô chưa được thư giãn một mình trên con đường gió mát lồng lộng tới vậy, quả nhiên tâm trạng hào hứng hơn bao giờ hết.
Hàn Chi Sơ trong công ty nghe tin cô đã nhận đống đồ mình gửi thì khóe miệng có chút mỉm nhẹ vui vẻ. Anh buổi chiều còn phải bàn bạc với đối tác muốn được đổi số liệu trong hợp đồng, vốn để được có lợi hơn nhưng làm vậy lại khiến anh khó chịu nhất quyết không đồng tình.
Anh biết rõ đối phương là một kẻ ham mưu luôn muốn thu về nhiều nhất có thể, miệng nói muốn cùng công ty anh phát triển toàn diện hơn thế mà hầu hết hợp đồng hắn đều tăng mức tiền để dễ ăn chặn mấy khoản lời nhuận thu về.
Làm việc quá sức khiến Chi Sơ mỏi mệt gắng gượng xử lý đống tài liệu chồng chất đến ngất.
Trợ lý Diệp lo lắng trở lại thành phố H ngay sau khi biết chuyện, quay trở lại sau chuyến đi thư thả bên ngoài thấy cậu vội vã rời đi sốt sắng. Lệ Đào hỏi ra mới biết chồng mình làm việc quá sức tới đổ bệnh, cô mong được cùng anh đến chỗ chồng.
Thiếu phu nhân tha thiết với gương mặt lo lắng không ngớt lại khiến cậu mủi lòng đồng ý đưa cô theo cùng.
Vừa bước vào căn nhà anh sống, Chi Sơ bất ngờ không thôi khi thấy cô xuất hiện.
" Cô làm trò gì ở đây vậy? "
Miệng thì đuổi cô về nhưng sức khỏe lại giảm sút rõ rệt tay cứ ôm lấy đầu vì đau đớn. Cuộc đàm phán chiều nay có lẽ phải hủy bỏ anh không thể cố gượng đi tới đó được, trợ lý Diệp để tâm đến sức khỏe của anh mà nghiêm túc nhắc nhở.
Hàn Chi Sơ vẫn cố chấp khăng khăng một mực bản thân vẫn khỏe muốn đích thân tới kí hợp đồng chiều nay. Tố Lệ Đào hết sức khuyên ngăn lại bị anh đẩy ra, lo lắng tới phát bực sự cố chấp của anh cô dõng dạc nhận cuộc làm ăn này.
" Tôi sẽ thay anh đi đàm phán! Anh ở yên đây nghỉ ngơi đi, anh yếu lắm rồi đó. "
" Cô thì biết cái thá gì mà dám thay mặt tôi tới đàm phán? "
" Anh không cần phải làm vậy đâu, họ mất đi việc làm gia đình họ cũng khổ không ít..."
" Tới lúc nào rồi cô còn nghĩ cho người khác?"
Anh cởi bỏ bộ đồ rách nát trên người cô miệng còn không ngừng lẩm bẩm trách cứ.
" Bao nhiêu bộ đồ tôi gửi về cô không lấy, hà cớ gì lại phải mặc thứ rẻ mạt này. "
Dù không nghe rõ nhưng mọi cử chỉ nhẹ nhàng của anh cũng đủ để xoa dịu cô, Hàn Chi Sơ làm mọi thứ xong xuôi cũng để cô ngủ lại trên giường mình. Cẩn thận đắp chăn giúp cô còn anh lại xoay gót định rời đi.
" Anh lại phải tới thành phố H nữa sao?.. "
" Ngủ đi. "
Chi Sơ tắt đèn quay lưng đóng cửa lại bỏ đi.
Tới tận bây giờ cô vẫn không tin được vào mắt mình, anh hết lòng chăm sóc ân cần, vì cô mà ra mặt trừng trị mấy người có ý định bắt nạt. Người chồng hoàn hảo tới vậy vì sao lại bỏ rơi cô trong đêm tân hôn chờ đến sốt ruột. Hai năm kết hôn cô đã nung nấu không ít hy vọng ngày anh trở về cùng cô ăn bữa tối, gọi điện bày tỏ nỗi nhớ nhung, được nằm gọn trong vòng tay anh sau một ngày mệt mỏi dài đằng đẵng.
Đêm đó cô yên giấc ngủ ngon đến lạ, thức giấc lại chuẩn bị như thói quen mặc lên bộ đồ giản dị bước ra ngoài nấu bữa sáng.
Hương thơm lan ra từ căn bếp khiến cô đứng hình, đồ ăn được bày sẵn trên bàn chờ cô thưởng thức, cô người hầu trẻ trung vui tươi nhìn cô nhanh nhẹn kéo cô ngồi lên bàn ăn.
" Mời phu nhân dùng bữa ạ!! "
Sự xuất hiện của Mặc Linh Linh làm cô ngây ngốc, cô quá quen với việc phải sử dụng nhà kho làm nơi ăn uống, khi đối diện với bữa sáng với cách đối đãi tử tế này cô có chút không quen.
" Cảm ơn cô. "
Mặc Linh Linh lúng túng không dám nhận lời cảm ơn khách sáo.
" Phu nhân không cần phải cảm ơn em đâu ạ!! "
" Đây là nghĩa vụ và trách nhiệm của một người hầu như em! "
Phải rồi, Lệ Đào luôn sống trong căn nhà này không khác gì kẻ ăn người ở nào có được phục vụ tận tình tới như vậy.
Trợ lý Diệp khom người cúi chào vừa bước đến nghiêm nghị, Hàn Chi Sơ đã vung tay mua cho cô cả một gian hàng toàn đồ hiệu, trợ lý mở lời hỏi ý cô muốn đặt chúng ở đâu.
Lệ Đào sững người chối từ không muốn nhận chúng.
Trợ lý Diệp dường như biết trước câu trả lời, miệng thoăn thoắt thuật lại lời nói của Chi Sơ.
" Thiếu gia có nói, nếu phu nhân không nhận sẽ đem đốt toàn bộ và lại mua cho người đống đồ mới tới khi nào phu nhân vừa lòng mới thôi. "
Biết rõ cô không dám hoang phí anh lại giở trò ép cô phải nhận toàn bộ đồ mà anh mua.
Tố Lệ Đào thở dài lấy một hơi quay qua nhìn Mặc Linh Linh vẫn gật đầu lia lịa mong cô nhận chúng.
" Haizz, cậu cứ đặt trong phòng ngủ của tôi đi. "
Hàn Hoa Nguyệt vì sự xuất hiện của trợ lý Diệp, bà ta không dám manh động ra tay với cô vì sợ mọi thứ sẽ được truyền đến tai của con trai mình.
Ngày hôm ấy Lệ Đào chẳng cần nhúng tay vào bất cứ việc gì trong nhà, cô muốn ra ngoài tản bộ cho thư thả. Đã bao lâu rồi cô chưa được thư giãn một mình trên con đường gió mát lồng lộng tới vậy, quả nhiên tâm trạng hào hứng hơn bao giờ hết.
Hàn Chi Sơ trong công ty nghe tin cô đã nhận đống đồ mình gửi thì khóe miệng có chút mỉm nhẹ vui vẻ. Anh buổi chiều còn phải bàn bạc với đối tác muốn được đổi số liệu trong hợp đồng, vốn để được có lợi hơn nhưng làm vậy lại khiến anh khó chịu nhất quyết không đồng tình.
Anh biết rõ đối phương là một kẻ ham mưu luôn muốn thu về nhiều nhất có thể, miệng nói muốn cùng công ty anh phát triển toàn diện hơn thế mà hầu hết hợp đồng hắn đều tăng mức tiền để dễ ăn chặn mấy khoản lời nhuận thu về.
Làm việc quá sức khiến Chi Sơ mỏi mệt gắng gượng xử lý đống tài liệu chồng chất đến ngất.
Trợ lý Diệp lo lắng trở lại thành phố H ngay sau khi biết chuyện, quay trở lại sau chuyến đi thư thả bên ngoài thấy cậu vội vã rời đi sốt sắng. Lệ Đào hỏi ra mới biết chồng mình làm việc quá sức tới đổ bệnh, cô mong được cùng anh đến chỗ chồng.
Thiếu phu nhân tha thiết với gương mặt lo lắng không ngớt lại khiến cậu mủi lòng đồng ý đưa cô theo cùng.
Vừa bước vào căn nhà anh sống, Chi Sơ bất ngờ không thôi khi thấy cô xuất hiện.
" Cô làm trò gì ở đây vậy? "
Miệng thì đuổi cô về nhưng sức khỏe lại giảm sút rõ rệt tay cứ ôm lấy đầu vì đau đớn. Cuộc đàm phán chiều nay có lẽ phải hủy bỏ anh không thể cố gượng đi tới đó được, trợ lý Diệp để tâm đến sức khỏe của anh mà nghiêm túc nhắc nhở.
Hàn Chi Sơ vẫn cố chấp khăng khăng một mực bản thân vẫn khỏe muốn đích thân tới kí hợp đồng chiều nay. Tố Lệ Đào hết sức khuyên ngăn lại bị anh đẩy ra, lo lắng tới phát bực sự cố chấp của anh cô dõng dạc nhận cuộc làm ăn này.
" Tôi sẽ thay anh đi đàm phán! Anh ở yên đây nghỉ ngơi đi, anh yếu lắm rồi đó. "
" Cô thì biết cái thá gì mà dám thay mặt tôi tới đàm phán? "