Lệ Đào ngượng đến đỏ hết cả mặt cố ý quay đi hướng khác, nhìn bóng lưng quyến rũ dưới mái tóc dài tha thướt ướt đẫm từ đầu tới chân, anh không kìm được nhẹ nuốt nước miếng.
Cơ thể không tự chủ lao vào vồ vập đưa mình đè lên người cô lúc nào chẳng hay, bàn tay mượt mà trắng trẻo bị ghì chặt dưới làn hơi nước nóng bỏng vã mồ hôi hột.
Hơi thở gấp gáp đắm chìm vào niềm vui trước mắt, cả cơ thể cọ sát muốn hòa làm một với người phụ nữ vẫn chưa hết sững người vì bị đột ngột tấn công.
" Chi Sơ...anh làm tôi...đau.. "
Bàn tay không dừng lại, bắt đầu mò mẫm mớn trớn luồn lên từ eo lên tới phía trên tận hưởng niềm vui khoái lạc.
Trong không gian nghi ngút hơi nước nóng rát, hai con người đụng chạm da thịt không thể cảm nhận dòng chảy thời gian trôi dạt.
Sau một giờ trở ra, cô đứng không vững cả người mệt lả khụy xuống. Cả đôi bàn tay túm gọn mang cô trong lòng lê bước ra bên ngoài, tiếp xúc đụng chạm lâu tới vậy mà anh lại không có chút dấu hiệu mệt mỏi vẫn cười mỉm trêu chọc cô cho bằng được.
" Tố Lệ Đào cô sức khỏe vốn yếu kém đến vậy à. "
Nằm gọn trong lòng anh vẫn cảm nhận được hơi ấm lan tỏa, cô mệt tới mức không còn sức để đáp trả, vòng tay ôm lấy cổ anh thật chặt rúc đầu vào cơ bụng săn chắc.
Chuyến đi chơi ngắn ngủi kết thúc vào cuối ngày đêm đến, Lệ Đào nằm rạp xuống mỏi mệt trên chiếc giường êm ấm. Chi Sơ lựa lúc lại bước vào bếp làm bữa ăn tối, khoảng thời gian cả ngày nay đối với cô như trong mơ vậy, tích tắc đã vụt qua tan biến.
Khi trở về Hàn gia cô sẽ lại phải sống trong cơn ác mộng mà bất kỳ người nào ngoài cuộc cũng ao ước ngỡ như một bước lên tiên, một cuộc sống giàu sang sung túc được bên cạnh một người chồng điển trai tài năng xuất chúng.
Nghĩ tới đây cô lại thông suốt chạy xuống căn bếp đăm chiêu nhìn anh gọi tên chồng mình.
" Hàn Chi Sơ! "
Vừa ngẩng mặt chưa kịp định hình đã bị nụ hôn bất ngờ trực tiếp giáng xuống mãnh liệt, anh không đẩy cô ra mà tiếp thêm vài chiêu vòng tay qua eo thít chặt người cô bên mình.
Tới lúc buông sõng tay xuống hướng nền đất, Lệ Đào dùng hai bàn tay nhỏ bé của mình nắm chặt bàn tay thô ráp trong tâm có chút run rẩy sợ hãi. Hít lấy hơi sâu nhắm tịt mắt lại nói lên lời nói trong lòng với mong muốn vừa nảy nở.
" Tôi muốn chuyển đến ở cùng anh! "
Tuy bất ngờ nhưng anh không phản đối thản nhiên chấp thuận yêu cầu đó của cô. Lệ Đào tưởng chừng bị anh từ chối lúng túng xin lỗi không ngừng.
" Tôi...tôi yêu cầu vô lý quá rồi, xin lỗi anh!! "
Nhưng khi bình tĩnh lại cô mới nhận thức được lời anh nói là bày tỏ sự đồng tình cô mới hốt hoảng không thôi, cả người hóa đá cứng đờ ngờ nghệch điều vừa xảy ra có chút khó tin.
Anh bật cười búng nhẹ lên trán tặc lưỡi chê bộ dạng ngốc nghếch của phu nhân, hình ảnh vợ chồng hòa thuận hạnh phúc mà cô ngày đêm ao ước lại hiện diện trước mắt.
Cảm xúc bối rối nghẹn ngào vọt chạy về phòng nhảy một phát lên giường cuộn tròn người lại, toàn thân nóng bừng toát ra bên ngoài cả trên gương mặt cũng hóa cà chua chín.
Cô đâu ngờ bản thân lại bạo dạn tự thân chạy tới chỗ anh mà cưỡng hôn người ta, gương mặt lại thỏa mãn không ít khi được anh đáp trả.
Niềm vui sướng nhất có lẽ chính là câu trả lời đồng ý dễ dàng đó thốt ra từ Hàn Chi Sơ, người chồng sẵn sàng vứt bỏ cô chỉ vì công việc bận rộn bên ngoài. Đến cả lúc gần như rơi vào hố sâu tuyệt vọng tìm đến cái chết đau đớn đến thấu tâm can, anh cũng chỉ khinh thường vì cái ý nghĩ ngu ngốc dấy lên trong tư tưởng từ vợ mình.
Bên phía Hàn Chi Sơ vẫn đứng trơ trọi trong căn bếp, ngón trỏ quẹt nhẹ lên đầu mũi phát hiện máu chảy ròng rã, anh vốn là người ít thể hiện cảm xúc, đây có thể là lần đầu tiên anh rơi vào thế bị động dễ dãi cuốn theo hành động của Lệ Đào không chút phòng bị.
Nồi canh nấu dở dang trên bếp vẫn sôi ùng ục trào cả ra ngoài anh mới sực tỉnh vội vã tắt bếp mở vung nắp nhanh nhảu, sức nóng truyền đến tay rát đỏ khiến anh giật mình vứt luôn nắp nồi đi nơi khác thổi phù phù ngón tay còn rát rửa trong làn nước mát.
Nấu nướng trong suốt bao năm qua anh chưa bao giờ mất tập trung như ngày hôm nay, dù dư tiền để thuê đầu bếp cao cấp phục vụ, thế nhưng mấy món ăn phức tạp không phải khẩu vị của anh.
Cơ thể không tự chủ lao vào vồ vập đưa mình đè lên người cô lúc nào chẳng hay, bàn tay mượt mà trắng trẻo bị ghì chặt dưới làn hơi nước nóng bỏng vã mồ hôi hột.
Hơi thở gấp gáp đắm chìm vào niềm vui trước mắt, cả cơ thể cọ sát muốn hòa làm một với người phụ nữ vẫn chưa hết sững người vì bị đột ngột tấn công.
" Chi Sơ...anh làm tôi...đau.. "
Bàn tay không dừng lại, bắt đầu mò mẫm mớn trớn luồn lên từ eo lên tới phía trên tận hưởng niềm vui khoái lạc.
Trong không gian nghi ngút hơi nước nóng rát, hai con người đụng chạm da thịt không thể cảm nhận dòng chảy thời gian trôi dạt.
Sau một giờ trở ra, cô đứng không vững cả người mệt lả khụy xuống. Cả đôi bàn tay túm gọn mang cô trong lòng lê bước ra bên ngoài, tiếp xúc đụng chạm lâu tới vậy mà anh lại không có chút dấu hiệu mệt mỏi vẫn cười mỉm trêu chọc cô cho bằng được.
" Tố Lệ Đào cô sức khỏe vốn yếu kém đến vậy à. "
Nằm gọn trong lòng anh vẫn cảm nhận được hơi ấm lan tỏa, cô mệt tới mức không còn sức để đáp trả, vòng tay ôm lấy cổ anh thật chặt rúc đầu vào cơ bụng săn chắc.
Chuyến đi chơi ngắn ngủi kết thúc vào cuối ngày đêm đến, Lệ Đào nằm rạp xuống mỏi mệt trên chiếc giường êm ấm. Chi Sơ lựa lúc lại bước vào bếp làm bữa ăn tối, khoảng thời gian cả ngày nay đối với cô như trong mơ vậy, tích tắc đã vụt qua tan biến.
Khi trở về Hàn gia cô sẽ lại phải sống trong cơn ác mộng mà bất kỳ người nào ngoài cuộc cũng ao ước ngỡ như một bước lên tiên, một cuộc sống giàu sang sung túc được bên cạnh một người chồng điển trai tài năng xuất chúng.
Nghĩ tới đây cô lại thông suốt chạy xuống căn bếp đăm chiêu nhìn anh gọi tên chồng mình.
" Hàn Chi Sơ! "
Vừa ngẩng mặt chưa kịp định hình đã bị nụ hôn bất ngờ trực tiếp giáng xuống mãnh liệt, anh không đẩy cô ra mà tiếp thêm vài chiêu vòng tay qua eo thít chặt người cô bên mình.
Tới lúc buông sõng tay xuống hướng nền đất, Lệ Đào dùng hai bàn tay nhỏ bé của mình nắm chặt bàn tay thô ráp trong tâm có chút run rẩy sợ hãi. Hít lấy hơi sâu nhắm tịt mắt lại nói lên lời nói trong lòng với mong muốn vừa nảy nở.
" Tôi muốn chuyển đến ở cùng anh! "
Tuy bất ngờ nhưng anh không phản đối thản nhiên chấp thuận yêu cầu đó của cô. Lệ Đào tưởng chừng bị anh từ chối lúng túng xin lỗi không ngừng.
" Tôi...tôi yêu cầu vô lý quá rồi, xin lỗi anh!! "
Nhưng khi bình tĩnh lại cô mới nhận thức được lời anh nói là bày tỏ sự đồng tình cô mới hốt hoảng không thôi, cả người hóa đá cứng đờ ngờ nghệch điều vừa xảy ra có chút khó tin.
Anh bật cười búng nhẹ lên trán tặc lưỡi chê bộ dạng ngốc nghếch của phu nhân, hình ảnh vợ chồng hòa thuận hạnh phúc mà cô ngày đêm ao ước lại hiện diện trước mắt.
Cảm xúc bối rối nghẹn ngào vọt chạy về phòng nhảy một phát lên giường cuộn tròn người lại, toàn thân nóng bừng toát ra bên ngoài cả trên gương mặt cũng hóa cà chua chín.
Cô đâu ngờ bản thân lại bạo dạn tự thân chạy tới chỗ anh mà cưỡng hôn người ta, gương mặt lại thỏa mãn không ít khi được anh đáp trả.
Niềm vui sướng nhất có lẽ chính là câu trả lời đồng ý dễ dàng đó thốt ra từ Hàn Chi Sơ, người chồng sẵn sàng vứt bỏ cô chỉ vì công việc bận rộn bên ngoài. Đến cả lúc gần như rơi vào hố sâu tuyệt vọng tìm đến cái chết đau đớn đến thấu tâm can, anh cũng chỉ khinh thường vì cái ý nghĩ ngu ngốc dấy lên trong tư tưởng từ vợ mình.
Bên phía Hàn Chi Sơ vẫn đứng trơ trọi trong căn bếp, ngón trỏ quẹt nhẹ lên đầu mũi phát hiện máu chảy ròng rã, anh vốn là người ít thể hiện cảm xúc, đây có thể là lần đầu tiên anh rơi vào thế bị động dễ dãi cuốn theo hành động của Lệ Đào không chút phòng bị.
Nồi canh nấu dở dang trên bếp vẫn sôi ùng ục trào cả ra ngoài anh mới sực tỉnh vội vã tắt bếp mở vung nắp nhanh nhảu, sức nóng truyền đến tay rát đỏ khiến anh giật mình vứt luôn nắp nồi đi nơi khác thổi phù phù ngón tay còn rát rửa trong làn nước mát.
Nấu nướng trong suốt bao năm qua anh chưa bao giờ mất tập trung như ngày hôm nay, dù dư tiền để thuê đầu bếp cao cấp phục vụ, thế nhưng mấy món ăn phức tạp không phải khẩu vị của anh.