Hơi thở khó chịu hất văng ly nước rơi xuống loảng xoảng vỡ tan trong chốc lát, Chi Sơ mất bình tĩnh đập tay mạnh xuống đến rung cả bàn.
Con ngươi không hề dao động, gương mặt vô cảm nhìn anh nổi đóa, cô vốn ngay từ đầu đã muốn kết thúc cuộc hôn nhân vô nghĩa này, một cuộc giao dịch trá hình giữa quyền lực và địa vị. Nói về những ngày tháng mà cô chịu đựng, nỗi đau đớn bào mòn thể xác lẫn tinh thần, Hàn Chi Sơ anh hiểu nổi không.
" Đừng nói mấy lời nông nổi nhất thời. "
" Không ly hôn! Về phòng nghỉ ngơi đi, đàm phán xong cô phát cuồng rồi. "
Anh vừa nói vừa tức tối rời khỏi bàn ăn không nuốt nổi được nữa, phút giây ấy chẳng thể nhẫn nhịn để vào tâm thêm bất cứ điều gì cô đứng bật dậy khẳng định mình không ăn nói nông nổi hàm hồ, càng không vì chút bực bội mà nhất thời đưa ra quyết định.
Trong suy nghĩ của anh, mọi vật chất đều cho cô không thiếu thứ gì, sống trong giàu sang an nhàn, thậm chí còn tốn công chăm sóc lúc cơ thể cô không khỏe nhất, hà cớ gì lại hết lần này đến lần khác một mực đòi ly hôn.
Mặc kệ lời cô nói bỏ qua ngoài tai, anh bước lớn bỏ về phòng đóng sập cửa lại.
Cô hoàn toàn không hiểu, rốt cuộc tại sao anh lại không muốn đẩy cô ra khỏi cuộc sống bận rộn vốn không có hình ảnh cô trong kế hoạch mà anh nhắm tới, đến cả thời gian dành cho vợ mình cũng phải tính toán từng chút một.
Cô đơn buồn tủi nhấc máy gọi cho mẹ, muốn được nghe thấy giọng mẹ để được an ủi vỗ về trong tâm trạng vỡ vụn lúc này, người mẹ vất vả nuôi đứa em gái nhỏ vừa hồi âm đã cất lên giọng có vẻ bận rộn, nhanh nhảu hỏi sao đêm rồi cô còn thức. Cuộc hội thoại chỉ có thể kéo dài được phút chốc liền tắt vụt tắt.
Cô gục đầu vào bức tường thầm khóc, mỗi ngày mỗi lúc, đêm đến cô lại khóc, không ai thấu hiểu cảm giác của cô cả. Một nguồn cảm xúc tồi tệ lan chiếm, toàn bộ lý trí đều vỡ vụn, nơi nương tựa duy nhất là mẹ cũng không còn thời gian cho riêng cô nữa.
Trời vừa bừng sáng đã thấy bóng dáng Lệ Đào trong căn bếp chân tay bận rộn, hương thơm lan tỏa khắp ngóc ngách trong nhà. Từ căn phòng bước ra điềm đạm với bộ vest lịch lãm, anh liếc nhẹ qua rồi lại rời đi không buồn để tâm đến đống đồ cô cất công chuẩn bị.
Xem ra vẫn còn giận cô vì đề nghị ly hôn tối qua. Cô lủi thủi ăn một mình rồi dọn dẹp sạch sẽ.
Hàn Chi Sơ mệt mỏi làm đến tận khuya mới trở về, cứ ngỡ Lệ Đào đã bắt xe về lại thành phố C thế nhưng hình ảnh người phụ nữ nằm ngủ gục trên sopha lại khiến anh không nỡ đánh thức vợ.
Anh nhè nhẹ đặt áo khoác của mình lên người cô, đôi chân chậm rãi bước vào nhà ăn, háng tá món anh thích do chính tay cô chuẩn bị chờ anh về đã nguội lạnh gần hết.
Trong lòng lại cảm thấy mới mẻ gắp miếng nhỏ lên nếm thử, hương vị hoàn toàn chinh phục được khẩu vị của một người kén chọn như anh, bỗng lặng người hướng nhìn về phía người vợ chờ đợi mòn mỏi đến mức ngủ quên bên ngoài, tâm trạng có chút kì lạ, lòng nôn nao nóng cháy như lửa đốt.
Tới lúc này anh mới nhận ra suốt hai năm qua anh chưa bao giờ trở về cùng cô ăn một bữa cơm nào đàng hoàng cả.
Chi Sơ tặc lưỡi dường như đã hiểu được một phần khổ tâm khiến cô muốn ly hôn, anh gượng cười ăn hết sạch đống đồ trên bàn không để lại chút vết tích.
Tới lúc tỉnh dậy cô mới phát hiện bản thân đã nằm trên giường ngủ một mạch tới tận bây giờ, khoảng lặng khiến cô vội vã bước xuống chạy gấp ra bên ngoài thì trời đã sáng. Anh ngồi yên trên sopha nhìn cô không dứt.
" Anh không đi làm sao? "
" Thay đồ đi, hôm nay tôi muốn thư giãn cùng cô. "
Lệ Đào có chết cũng không ngờ lại có ngày chồng mình thốt ra những lời kì lạ này, lòng gợn gợn có chút hoang mang nhưng vẫn ngoan ngoãn đi vào bên trong thay lấy bộ đồ giản dị.
Nhìn cái cách mà Lệ Đào phối đồ, anh lại câm nín, thân phận thì cao quý ngút trời lại có sở thích ăn mặc đơn giản thế này. Đống trang sức đắt tiền anh mất công đem về lại bị bỏ xó rồi.
" Gu ăn mặc của cô đúng là khiến tôi tức chết mà, cô có hiềm khích gì với đống trang sức lấp lánh sao? "
" Chỉ là không muốn dùng thôi. "
Chi Sơ thở dài chuẩn bị xe hơi đắt đỏ muốn đưa cô đến Spa chăm chút lại nhan sắc, vì thức khuya mà vết thâm quầng đen thấy rõ. Mát xa body xong xuôi, cùng nhau xông hơi trong căn phòng nóng phừng đến đỏ mặt.
Ngồi cạnh người đàn ông có cơ thể săn chắc này chỉ quấn lấy cái khăn tắm tạm bợ khiến cô không tài nào tập trung nổi, cơ thể cử động không ngừng với tim đập loạn nhịp.
Anh phát hiện ra điều bất thường ở cô còn quay ra trêu chọc.
" Suốt từ đầu tới giờ cứ chăm chăm vào cơ thể tôi không rời, cô có ham muốn khó nói gì sao? "
Con ngươi không hề dao động, gương mặt vô cảm nhìn anh nổi đóa, cô vốn ngay từ đầu đã muốn kết thúc cuộc hôn nhân vô nghĩa này, một cuộc giao dịch trá hình giữa quyền lực và địa vị. Nói về những ngày tháng mà cô chịu đựng, nỗi đau đớn bào mòn thể xác lẫn tinh thần, Hàn Chi Sơ anh hiểu nổi không.
" Đừng nói mấy lời nông nổi nhất thời. "
" Không ly hôn! Về phòng nghỉ ngơi đi, đàm phán xong cô phát cuồng rồi. "
Anh vừa nói vừa tức tối rời khỏi bàn ăn không nuốt nổi được nữa, phút giây ấy chẳng thể nhẫn nhịn để vào tâm thêm bất cứ điều gì cô đứng bật dậy khẳng định mình không ăn nói nông nổi hàm hồ, càng không vì chút bực bội mà nhất thời đưa ra quyết định.
Trong suy nghĩ của anh, mọi vật chất đều cho cô không thiếu thứ gì, sống trong giàu sang an nhàn, thậm chí còn tốn công chăm sóc lúc cơ thể cô không khỏe nhất, hà cớ gì lại hết lần này đến lần khác một mực đòi ly hôn.
Mặc kệ lời cô nói bỏ qua ngoài tai, anh bước lớn bỏ về phòng đóng sập cửa lại.
Cô hoàn toàn không hiểu, rốt cuộc tại sao anh lại không muốn đẩy cô ra khỏi cuộc sống bận rộn vốn không có hình ảnh cô trong kế hoạch mà anh nhắm tới, đến cả thời gian dành cho vợ mình cũng phải tính toán từng chút một.
Cô đơn buồn tủi nhấc máy gọi cho mẹ, muốn được nghe thấy giọng mẹ để được an ủi vỗ về trong tâm trạng vỡ vụn lúc này, người mẹ vất vả nuôi đứa em gái nhỏ vừa hồi âm đã cất lên giọng có vẻ bận rộn, nhanh nhảu hỏi sao đêm rồi cô còn thức. Cuộc hội thoại chỉ có thể kéo dài được phút chốc liền tắt vụt tắt.
Cô gục đầu vào bức tường thầm khóc, mỗi ngày mỗi lúc, đêm đến cô lại khóc, không ai thấu hiểu cảm giác của cô cả. Một nguồn cảm xúc tồi tệ lan chiếm, toàn bộ lý trí đều vỡ vụn, nơi nương tựa duy nhất là mẹ cũng không còn thời gian cho riêng cô nữa.
Trời vừa bừng sáng đã thấy bóng dáng Lệ Đào trong căn bếp chân tay bận rộn, hương thơm lan tỏa khắp ngóc ngách trong nhà. Từ căn phòng bước ra điềm đạm với bộ vest lịch lãm, anh liếc nhẹ qua rồi lại rời đi không buồn để tâm đến đống đồ cô cất công chuẩn bị.
Xem ra vẫn còn giận cô vì đề nghị ly hôn tối qua. Cô lủi thủi ăn một mình rồi dọn dẹp sạch sẽ.
Hàn Chi Sơ mệt mỏi làm đến tận khuya mới trở về, cứ ngỡ Lệ Đào đã bắt xe về lại thành phố C thế nhưng hình ảnh người phụ nữ nằm ngủ gục trên sopha lại khiến anh không nỡ đánh thức vợ.
Anh nhè nhẹ đặt áo khoác của mình lên người cô, đôi chân chậm rãi bước vào nhà ăn, háng tá món anh thích do chính tay cô chuẩn bị chờ anh về đã nguội lạnh gần hết.
Trong lòng lại cảm thấy mới mẻ gắp miếng nhỏ lên nếm thử, hương vị hoàn toàn chinh phục được khẩu vị của một người kén chọn như anh, bỗng lặng người hướng nhìn về phía người vợ chờ đợi mòn mỏi đến mức ngủ quên bên ngoài, tâm trạng có chút kì lạ, lòng nôn nao nóng cháy như lửa đốt.
Tới lúc này anh mới nhận ra suốt hai năm qua anh chưa bao giờ trở về cùng cô ăn một bữa cơm nào đàng hoàng cả.
Chi Sơ tặc lưỡi dường như đã hiểu được một phần khổ tâm khiến cô muốn ly hôn, anh gượng cười ăn hết sạch đống đồ trên bàn không để lại chút vết tích.
Tới lúc tỉnh dậy cô mới phát hiện bản thân đã nằm trên giường ngủ một mạch tới tận bây giờ, khoảng lặng khiến cô vội vã bước xuống chạy gấp ra bên ngoài thì trời đã sáng. Anh ngồi yên trên sopha nhìn cô không dứt.
" Anh không đi làm sao? "
" Thay đồ đi, hôm nay tôi muốn thư giãn cùng cô. "
Lệ Đào có chết cũng không ngờ lại có ngày chồng mình thốt ra những lời kì lạ này, lòng gợn gợn có chút hoang mang nhưng vẫn ngoan ngoãn đi vào bên trong thay lấy bộ đồ giản dị.
Nhìn cái cách mà Lệ Đào phối đồ, anh lại câm nín, thân phận thì cao quý ngút trời lại có sở thích ăn mặc đơn giản thế này. Đống trang sức đắt tiền anh mất công đem về lại bị bỏ xó rồi.
" Gu ăn mặc của cô đúng là khiến tôi tức chết mà, cô có hiềm khích gì với đống trang sức lấp lánh sao? "
" Chỉ là không muốn dùng thôi. "
Chi Sơ thở dài chuẩn bị xe hơi đắt đỏ muốn đưa cô đến Spa chăm chút lại nhan sắc, vì thức khuya mà vết thâm quầng đen thấy rõ. Mát xa body xong xuôi, cùng nhau xông hơi trong căn phòng nóng phừng đến đỏ mặt.
Ngồi cạnh người đàn ông có cơ thể săn chắc này chỉ quấn lấy cái khăn tắm tạm bợ khiến cô không tài nào tập trung nổi, cơ thể cử động không ngừng với tim đập loạn nhịp.
Anh phát hiện ra điều bất thường ở cô còn quay ra trêu chọc.
" Suốt từ đầu tới giờ cứ chăm chăm vào cơ thể tôi không rời, cô có ham muốn khó nói gì sao? "