Cố Tinh Trầm đưa Hứa Anh tới ngoài sân bay.
Trợ lý Lisa nhìn thời gian trên di động chờ, lại gọi cho Hứa Anh một cuộc điện thoại. Hứa Anh xuyên qua kính chắn gió nhìn thấy Lisa, không nghe điện thoại, ấn tắt âm thanh xuống xe.
Cố Tinh Trầm đang ở đuôi xe mở cốp đem hành lý của cô mang ra. Hứa Anh đeo kính râm khẩu trang, đi qua.
Hành lý vừa được đặt xuống đất, Cố Tinh Trầm nhấc đầu liền thấy người phụ nữ mang kính râm, khuôn mặt cong môi đỏ cười.
“ Cảm ơn bé ngoan nhé. Vất vả rồi!”
Hứa Anh một tay đỡ lấy, một tay duỗi ra lôi rương hành lý.
“ Em đi đây, cuối tuần gặp.”
Cố Tinh Trầm thấy ảnh ngược của mình phản chiếu qua kính râm của cô, phía dưới là môi đỏ tươi cười, từng chiếc răng chỉnh tề trắng như tuyết, rất xinh đẹp.
Tiếng nói anh nhạt nhẽo lại thanh lãnh: “ Cuối tuần gặp. Trên đường nhớ chú ý an toàn. Buổi tối chơi di động ít thôi, đi ngủ sớm chút.”
“ Được rồi.”
Cô cùng anh lắc lắc ngón tay, xoay người đi vài bước, lại dừng lại, buông rương hành lý quay trở lại: “ Đúng rồi, còn có chuyện này thiếu chút nữa em quên mất.”
“ Cái gì.”
Hứa Anh tháo kính râm xuống, lộ ra một đôi mắt to, sau đó lấy tay quấn lấy cổ Cố Tinh Trầm, nhón chân.
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Cố Tinh Trầm bị hôn lấy, môi răng bị cậy ra. Hứa Anh ngang ngược đưa lưỡi mà quét vào, nếm đầu lưỡi anh.
Lập tức có dòng điện từ trong xúc cảm của Cố Tinh Trầm lan truyền.
“ Hứa Anh, còn có người…..” Cố Tinh Trầm hơi mở to mắt, có chút quẫn bách.
Ăn anh xong, Hứa Anh mới vừa lòng, môi đỏ cong cong cười, thu hồi cánh tay nâng cằm anh:
“ Bé ngoan, anh vẫn bảo thủ như vậy.”
“ Đồng ý với em….. Mấy ngày nay ở nhà, phải suy nghĩ thật kỹ chuyện mười ba đóa hoa hồng, nhé?”
Cô cúi người ở bên tai anh nhỏ giọng: “ Có cô gái muốn em nói với anh, cô ấy không muốn, chỉ làm bạn giường của anh nữa…..”
“ Suy nghĩ kỹ vào, cho cô ấy một câu trả lời, được không?”
Ánh mắt Cố Tinh Trầm tối lại: “…….”
Hứa Anh một lần nữa đeo kính râm, lộ ra môi mỉm cười cùng chiếc cằm mê người.
Sau đó xoay người rời đi.
Cố Tinh Trầm nhìn bóng dáng quyến rũ của cô, cô tới chỗ trợ lý, sau đó hình như có fans nhận ra cô, rất mau liền vây quanh một đống người. Náo nhiệt ồn ào.
Cô ở nơi nào đều sẽ là tiêu điểm, ầm ĩ không chịu được.
Cố Tinh Trầm hơi khịt mũi cười, nhớ tới nụ hôn cùng sự câu dẫn cố ý của Hứa Anh vừa rồi.
Thật là.
Ngoan quá.
Anh nhìn theo Hứa Anh an toàn biến mất ở cửa sân bay, Cố Tinh Trầm mới trở lại trong xe.
Nhưng trong đầu, vẫn là cậu tạm biệt phất tay với anh của Hứa Anh vừa rồi, bóng dáng lay động bước chân.
Nhớ lại cô, hôm nay mặc áo hoodie màu hồng pha trắng, rất thời thượng, giống như một sinh viên mười tám mười chín tuổi.
Cố Tinh Trầm dùng ngón tay sạch sẽ gõ vô lăng, từ từ nghĩ:
Khó trách, nhiều đại gia thích tìm nữ minh tinh để kết hôn.
Lớn lên đẹp, biết trang đểm, một khi thân thiết cũng rất thoải mái.
Giống như cô gái của anh.
Là bảo bối.
– —
Cùng Lisa tiến vào sân bay lấy vé, phiếu hành lý, sau đó cách thời gian đăng ký còn hơn nửa giờ.
Hứa Anh đứng chờ ngoài sân, đùa nghịch di động.
Sau đó, thu được tin nhắn Cố Tinh Trầm gửi tới.
Hứa Anh trợn mắt, đem kính râm kéo xuống lộ ra khe hở, từ khe hở cẩn thận nhìn lại một lần.
< Em nói hộ anh với cô bé kia>
< Thật xin lỗi, văn nhã bại hoại sẽ không chịu trách nhiệm>
< Khuyên cô ấy….. Sớm mà kịp bứt ra>
Cố Tinh Trầm
Từ từ, Hứa Anh nhíu mày, sau đó đứng phắt lên từ ghế.
“ Khốn nạn!”
“ Cố Tinh Trầm!”
Lisa bị dọa nhảy dựng, có chút sợ Hứa Anh sẽ dọa người khác ở xung quanh, sợ hãi hỏi: “ Sao vậy chị Hứa Anh? Ai, ai làm chị giận?”
Hít sâu một chút, Hứa Anh nhìn bên cạnh còn có người, lại bắt đầu cong môi lộ ra một nụ cười ngọt 60%.
Cô nói:
“ Một người đàn ông, có hương vị rất tuyệt.”
– —
Thời điểm đăng ký, bọn họ xếp hàng đi vào trong.
Hứa Anh nhìn ra sau vài lần.
“ Sao vậy chị Hứa Anh?”
“ Không có gì.”
Hứa Anh một lần nữa đeo kính râm lên, chỉ là có cảm giác gần đây luôn có người theo dõi mình…..
Đăng ký xong, lên máy bay, tiếp viên hàng không nhắc nhở an toàn, sau đó yêu cầu mọi người tắt di động.
Hứa Anh nhìn WeChat Cố Tinh Trầm, tức giận không muốn trả lời, liền đóng máy.
Cô ôm cánh tay bắt chéo chân, lộn xộn mà tự mình đoán ý của Cố Tinh Trầm.
Từ nhỏ đến lớn đều tựa hồ như vậy.
Mỗi lần cô muốn cùng anh chia tay, anh sẽ đều đau đớn tới muốn chết, chỉ là mỗi khi cô trở về muốn làm lành với anh, anh lại ỡm ờ. Rõ ràng đã muốn lại còn tỏ vẻ…..
Đúng là làm màu…..
Củi khô lửa bốc bao lần, Cố Tinh Trầm đúng là không biết xấu hổ còn dám từ chối!
Da mặt cô đã dày như vậy, tặng anh mười ba đóa hoa hồng đại diện cho sự yêu thầm, đúng là đồ mắt mù….
Uổng phí cô tỏ ra chim nhỏ nép người mà nịnh nọt anh.
Hứa Anh càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, bên cạnh, trợ lý nhỏ đơn thuần, lại vẫn luôn bối rối: Chửi người ta là khốn nạn, lại khen người ta rất tuyệt. Mạch não của đại minh tinh, quả nhiên không giống người thường ~
Vì thế, trong lúc chờ Hứa Anh uống nước trái cây, tâm tình tựa hồ đã chút hơn chút, Lisa liền cẩn thận hỏi: “ Chị Hứa Anh…. Có phải hay không vì chị theo đuổi vị tiên sinh kia không được. Cho nên tâm tình chị không tốt?”
Hứa Anh buông nước trái cây, nghiêng sườn mặt nhìn trợ lý nhỏ, đem kính râm cởi xuống, lộ ra mắt to: “ Em vẫn còn thông minh đấy.”
Lisa đã nghỉ phép rất lâu rồi, rất ngóng trông có chút việc làm, sợ bị ném mất bát cơm, vì vậy rất tích cực: “ Chị Hứa Anh, có câu cửa miệng rằng con trai theo đuổi con gái cách một ngọn núi, con gái theo đuổi con trai chỉ cách một tầng sa.” Cô nắm tay: “ Cố lên!”
Sau đó lại nói: “ Nếu có yêu cầu trợ giúp làm gì đó, chị cứ giao cho em đi làm. Dù sao thân phận minh tinh của chị có nhiều chuyện không tiện.
Hứa Anh khịt mũi cười: “ Vậy được, trước tiên em lên mạng thay chị xem ba mươi sáu kế theo đuổi đàn ông.”
Lisa ngay lập tức lấy ra quyển sổ nhỏ, lấy bút: “ Chị Hứa Anh, chị nói yêu cầu cụ thể một chút. Em sẽ nhớ rõ!”
Hứa Anh ngó mắt nhìn tầng mây ngoài cửa sổ máy bay, chống cằm gõ mặt, e hèm suy nghĩ một lát liền nói:
“ Chính là….”
“ Làm sao có thể đem loại này….”
“ Cao lãnh, thông minh, ôn nhu, lại dã tính, có thể làm cho anh ấy tâm phục khẩu phục!”
“ Chị muốn loại biện pháp này.”
Chương 90: Hoa hồng đenThảo nguyên tháng năm còn chút lạnh.
Nhưng thực vật mọc tầng trên đã xanh mướt, sức sống tràn trề.
Ban ngày sau khi quay xong, buổi tối các nữ nghệ sĩ đều ở trong nhà bạt.
Mọi người cùng nhau thả lỏng mà mặc áo ngủ nói chuyện phiếm, kỳ thật mỗi người trong lòng đều sáng như gương hiểu rõ. Đỉnh đầu có một chiếc cameras rất lớn, ngực lại được gắn micro, ai cũng biết nói sai lời có thể sẽ bị tổ tiết mục cắt ghép để trở thành điểm nhấn cho chương trình.
Đến lúc đó chết như thế nào còn không biết.
Sau khi trò chuyện xong, Hứa Anh nằm trên giường cầm sách đọc. Là quyển sách cổ có bìa màu lam bạch.
Kỳ thật ngày đó trên máy bay, cô chỉ thuận miệng nói thôi, không nghĩ trợ lý nhỏ của mình còn rất để bụng, hơn nữa hiệu suất làm việc cực kỳ cao!
Thật đúng là vơ vét tư liệu mang tới. Hứa Anh có chút áy náy: Gần đây làm cho cô nhóc sợ tới mức cho rằng sắp sửa mất chén cơm nên phải ra sức làm việc.
“ Ồ, bạn học Hứa hoa hậu giảng đường của chúng ta không phải là không yêu học tập sao, lại còn đọc sách? Thật hiếm lạ!”
Đường Đường thò qua, đem sách trong tay Hứa Anh mang đi: “ Để tớ xem….. OMG! << Binh pháp tôn tử nữ theo đuổi nam ba mươi sáu kế >> toàn bí kíp để quyến rũ đàn ông giang hồ?”
Cô từng chữ từng chữ mà đọc lên, đọc xong giống như thấy quỷ, nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ của Hứa Anh đang đắp mặt nạ.
Sau đó ngồi xuống mép giường hạ giọng hỏi: “ Hứa Anh, cậu muốn câu ai? Ở trong giới giải trí, cần phải nghiêm túc chút! Cậu ở cửa gara, lại còn tin phá thai, lúc ấy đã ầm ĩ lắm rồi.”
Hứa Anh đem sách lấy lại: “ Thôi đi.”
Cô liếc mắt nhìn người nói chuyện bên cạnh: “ Đừng có lớn tiếng như vậy, ok?”
Đường Đường tự vỗ vỗ miệng mình, ngồi gần lại: “ Vậy rốt cuộc cậu đang theo đuổi ai, còn phải vận dụng loại bí kíp này?”
Cô gõ gõ sách: “ Lấy mị lực của cậu, người đàn ông nào có thể cự tuyệt được?”
“ Có chứ.”
“ Ai?”
Hứa Anh ôm đầu gối, ánh đèn chiếu xuống gương mặt nhỏ như tuyết trắng, tròng mắt đen bóng xoay chuyển, cười không đứng đắn: “ Cố Tinh Trầm đó ~~~”
Cô nhẹ nhàng cắn rắng: “ Mối tình đầu lạnh lùng tới muốn chết của tớ!”
“ Anh ấy chỉ thích được người khác nịnh nọt.”
– —
Gần đây công ty có một tin tức cực hot —
CEO lạnh lùng ai cũng muốn theo đuổi, nhưng mà chẳng ai dám theo đuổi, đang bị theo đuổi!
Oanh oanh liệt liệt, cực kỳ khoa trương.
Trong một tuần này, cả một công ty đều thủ thỉ đàm luận với nhau.
Cũng không biết là tiểu thư nhà giàu lớn mật nào, thích lãng mạn lại không cần tiền, cũng không muốn sống.
Mỗi ngày đều có chuyển phát nhanh đưa hoa hồng tới văn phòng của Cố tổng, màu sắc khác nhau, số lượng khác nhau, đại diện cho nhiều hàm nghĩa khác nhau.
Cố tổng của bọn họ, ngày mưa có người đưa dù, buổi chiều có người đưa cà phê, tham dự tiệc rượu xong không có xe sẽ có xe đột nhiên tới đón, tất cả còn đều là siêu xe…..
Mọi người cùng nhau đưa ra kết luận: Những người ngay từ đầu quá mức lãng mạn, đặc biệt là phụ nữ, chắc chắn rất lăng nhăng!
Không đáng tin cậy, không đáng tin cậy…
Cố tổng của bọn họ gặp được cao thủ hái hoa rồi. Chính là: Hạnh phúc cùng nguy hiểm song hành ~~
Quá đáng sợ.
Chỉ có mấy người cấp dưới thân cận cùng Cố Tinh Trầm, Sally, Cao Dịch, Triệu Vũ, đoán được nữ tiểu thư nhà giàu lãng mạn này, đại khái là có liên quan tới Hứa Anh.
Nhưng ba người bọn họ tất nhiên không dám hỏi việc tư của Cố Tinh Trầm.
Cố Tinh Trầm là người ôn hòa không làm giá, nhưng cũng là sếp.
Huống chi người đàn ông văn nhã này, tự mang khí chất cao lãnh.
Buổi chiều, phòng họp B3, sau khi hội nghị kết thúc, mọi người cùng nhau thu thập tư liệu, lục tục rời đi. Cố Tinh Trầm hơi mỏi mệt, ngửa đầu dựa vào ghế da xoa nhẹ huyệt thái dương.
Chờ Triệu Vũ là người cuối cùng rời khỏi, Cao Dịch cân nhắc một chút, cười xấu xa: “ Sếp, anh vẫn nên kiềm chế chút chút, tuy rằng chúng ta đang ở tuổi huyết khí phương cương, cũng đừng dùng sức quá mạnh. Gần đây nhìn anh có vẻ mệt mỏi quá.”
Cố Tinh Trầm không tỏ ý kiến.
Nhưng anh có một đôi mắt thanh lãnh lại sinh động.
Cao Dịch bị nhìn chằm chằm đến mức da đầu tê dại, nhanh chóng thu thập tư liệu bỏ chạy lấy người: “ Tôi đi đây sếp, anh, anh nếu gặp khó khăn ở phương diện đối phó với phụ nữ…. Ha hả, cần phải có lời khuyên, hoan nghênh anh tới.”
Cố Tinh Trầm dùng giọng hơi lười biếng: “ Ồ?”
Cao Dịch không muốn sống mà nhướn mày cười: “ Anh yên tâm, đối phó với tra nữ ngưu tầm ngưu mã tầm mã với mình, tiểu đệ đây kinh nghiệm phong phú.”
“……..” Cố Tinh Trầm cười một cái, có chút lạnh, Cao Dịch không dám chọc vị sếp thoạt nhìn văn nhã này nữa, nhanh chóng độn thổ.
Hội nghị kết thúc, trở về văn phòng của mình, Cố Tinh Trầm ngồi trên sopha, khuỷu tay chống gối xoa xoa huyệt thái dương.
Bệnh trầm cảm, sẽ làm tinh lực mệt mỏi…..
Đâu phải vì Hứa Anh đâu.
Anh nhắm mắt hơi nghỉ ngơi chút, lại nghe thấy trong không khí hỗn hợp vài mùi hương hoa hồng.
Hứa Anh rời đi một tuần, mỗi ngày đều có người đưa hoa tới văn phòng cho anh.
Khoa trương không chịu nổi, dường như sợ người khác không biết anh có người theo đuổi, đừng ai tới đoạt mất của cô.
Hứa Anh, vẫn luôn là như thế này.
Từ lúc cấp hai còn rất nhỏ, cô đã mang theo người chặn đứng anh, gọn gàng dứt khoát mà cướp lấy. Sau này lên cấp ba cô lại nhiệt tình lớn mật mà theo đuổi, sai người đưa kem Haagen- Dazs tới phòng học cho anh.
Cô trời sinh chính là không thể học được cách khiêm tốn.
Thích, phải khiến cho toàn thế giới đều biết.
Đương nhiên, cô không thích, cô cũng sẽ đi, vỗ mông cũng không quay trở lại. So với ai khác đều vô tình hơn!
Ngoài cửa sổ thủy tinh, sương mù u ám. Tầng cao nổi lên những tầng sương khói.
Di động đặt trong tay hơi rung, Cố Tinh Trầm liếc mắt, là một dãy số xa lạ, anh tiếp lấy.
“ Alo, xin chào.”
Bên kia trầm mặc trong ngắn ngủi, sau đó là thanh âm của người đàn ông xa lạ: “ Phí tiên sinh, rốt cuộc ngài cũng tiếp điện thoại.”
Mày Cố Tinh Trầm nhăn lại thật sâu, bên kia lại nói: “ Thật ngại quá, quên là ngài không theo họ cha…..”
Bình tĩnh cúp điện thoại.
Cố Tình Trầm nhìn dãy số di động đang muốn kéo vào danh sách đen, dãy số này lại gửi thêm một tin nhắn.
< Cố tiên sinh, ngài không cần phải kéo tôi vào danh sách đen. Tôi muốn tìm ngài, nhất định sẽ được ( mỉm cười)>
Nhìn chằm chằm hình ( mỉm cười) một hồi lâu, có cảm giác quỷ dị. Ngón tay Cố Tinh Trầm đặt trên phím “ Gia nhập danh sách đen”, cuối cùng vẫn thu tay về, từ bỏ.
Tùy tay đem điện thoại đặt một bên, anh tới cửa sổ sát đất hút thuốc. Người đàn ông trước kia sạch sẽ đoan chính, hiện tại, lại có chút suy sụp lạnh nhạt.
Tường pha lê ám màu, phản chiếu ảnh ngược Cố Tinh Trầm. Anh một tay đút trong túi quần tây, có khói lượn lờ từ giữa môi răng đạm sắc tuôn ra.
Cố Tinh Trầm nhìn về bóng dáng của mình trên tường pha lê.
– — Cao lớn, tuấn tú, văn nhã, thoạt nhìn….. Tựa như rất tốt đẹp, ưu nhã.
Trong công ty lưu truyền rất nhiều tin tức bên lề về mình, anh đã từng nghe nói qua, giống như thời đi học, người khác đều cho rằng anh có gia cảnh tốt đẹp, gia đình tốt đẹp, cho rằng anh là “ Hoàng tử”.
Chỉ có mình anh biết….
Anh không phải.
Tự mình thối nát bên trong, chỉ có anh rõ ràng. Giống như vết sẹo trên cổ tay, giấu ở dưới đồng hồ xa xỉ quý báu, khó có khi lộ ra mặt xấu xí….
Hút thuốc nhiều tới tàn nhẫn, yết hầu có chút cay.
Cố Tinh Trầm ngậm miệng ho khan hai cái, chán ghét nhìn tàn thuốc, tới gạt tàn dập thuốc.
Gạt tàn thuốc bên cạnh đặt một bó hoa hồng đen vừa đưa tới chiều nay, vẫn chưa kịp cắm.
Bên dưới là laptop, máy tính bảng có tin WeChat đẩy từng cái từng cái lên.
Hứa Anh gửi giọng ghi âm.
Cố Tinh Trầm ngồi xuống, đầu ngón tay sạch sẽ chạm tới nút nghe, từng cái từng cái, click mở ra.
“ Bé ngoan, hôm nay là hoa hồng đen.”
“ Anh có biết, hoa hồng đen đại diện cho gì không?”
Cô tựa hồ như có chút ý cười nhàn nhạt, thanh âm trầm tĩnh:
“ Nó có nghĩa là…..”
“ Anh là ác ma, được thả ra, để em sở hữu……”