Cố Tinh Trầm vừa mới mở cửa, Hứa Anh liền ném hành lý chui vào, không mời mà đến, mặt dày. Còn tự mình tìm sopha ngã xuống ngủ.
Cố Tinh Trầm đứng ở cửa nhìn cô một cái, sau đó bật sáng chiếc đèn nhỏ ở trong phòng khách, đi ra ngoài mang rương hành lý của cô kéo vào.
Hứa Anh lúc này đã ngủ trên sopha rồi, Cố Tinh Trầm lúc này uốn đầu gối ngồi xổm xuống, ngón tay hơi gẩy sợi tóc trên người phụ nữ.
Giờ khắc này, anh mới có thể hoàn toàn xác định, đây là cô.
” Hứa Anh.”
” Em ngủ rồi sao.”
Vẫn không có động tĩnh.
Cố Tinh Trầm hơi khịt mũi một chút, nhịn không được dùng ngón tay vén tóc bên tai của Hứa Anh sang.
Tâm tình, có chút phức tạp.
Nguyên bản anh đã quyết định xong, kết thúc đoạn quan hệ mập mờ ở chung này, đối mặt với tương lai những ngày tháng sống một mình.
Chỉ là…..
Anh hoàn toàn không hề nghĩ tới, thế mà Hứa Anh sẽ trở lại tìm anh.
” Hứa Anh, em nói xem, anh nên bắt em làm sao bây giờ….” Cố Tinh Trầm tự lẩm bẩm.
Lúc đầu, anh chỉ muốn làm bạn bè mà thôi, chỉ muốn…. Ngẫu nhiên gọi cho cô một cuộc điện thoại, nhìn thấy mặt, ngẫu nhiên thu hoạch được chút ấm áp từ trên người cô, lặng lẽ hạnh phúc.
Chỉ là, sự tình hiện tại đã hoàn toàn thoát khỏi tầm khống chế.
Bọn họ, lại xảy ra quan hệ.
Làm bạn bè…. Dường như không có khả năng.
Năm học cấp ba kia anh sớm đã quyết định tốt, thả cho cô tự do, thành toàn cho cuộc sống tốt đẹp của cô.
Bởi vì, anh thật sự không phải người tốt.
Cho dù có là hiện tại đi nữa, dục vọng anh muốn bá chiếm cô hoàn toàn không ít hơn năm đó.
– — Không dám xem phim điện ảnh của cô trên TV, không dám thấy cô cùng người đàn ông khác diễn vai tình nhân, không dám xem tin tức giải trí, những bạn trai tai tiếng lung tung rối loạn của cô….
Gần đây, bệnh tình của anh có chút tái phát, có khi còn xuất hiện ảo giác, Phí Lương Sơn, hoặc là bồn tắm tràn đầy máu năm đấy, cứ tới thời điểm ảo giác tựa hồ nơi nơi đều là những bóng dáng ấy, không cách nào khống chế.
Trừ bác sĩ tâm lý, anh không cho bất luận ai biết. Bởi vì tới chính anh, cũng cảm thấy mình là một tên bệnh tâm thần…..
Cố Tinh Trầm thở dài, sau đó nhẹ nhàng hôn lên gương mặt cô: ” Hứa Anh, em thật sự không nên tìm anh nữa.”
” Trực giác của em rất đúng.”
” Anh, thật sự là hố lửa, nếu em thông minh thì nên cách anh xa ra một chút.”
Thu dọn giường đệm trong phòng ngủ gọn gàng, Cố Tinh Trầm đi ra ôm Hứa Anh vào, đặt trên giường của mình. Thời điểm cúi đầu, nhịn không được khom lưng, hạ xuống đôi môi đỏ của người phụ nữ.
Vừa mới hôn chưa được hai cái, Hứa Anh liền nhắm mắt lại bắt đầu kháng nghị: ” Không, không không không…. Ngạt thở quá….”
Cô lật qua lật lại đưa lưng về phía anh, tỏ vẻ từ chối.
Cố Tinh Trầm bất đắc dĩ cười một cái: ” Được, không hôn em nữa, đừng trốn.”
Anh duỗi tay kéo chăn đắp cho cô, sau đó tự mình đi tắm rửa.
Được một lúc, Hứa Anh bị một cơn khát mãnh liệt đánh thức, ngồi dậy tìm nước uống.
Phòng xa lạ, lại không bật đèn, tự cô thấy mơ màng hồ đồ, liền nghe thấy tiếng nước xối trong phòng tắm.
Theo bản năng khát nước, thúc đẩy cô đi theo tiếng nước kia.
Cố Tinh Trầm ngửa đầu xoa bọt, cửa phòng tắm đột nhiên ” Ca” vang lên, cửa…. Mở ra?!
Anh hoàn toàn kinh ngạc.
Cửa bị đẩy ra một nửa, có khí nóng từ bên ngoài nhập vào. Hứa Anh đứng ở kẹt cửa, buồn ngủ mà nhìn Cố Tinh Trầm, đôi mắt bởi vì chưa thích ứng được với ánh sáng mạnh nơi hơi híp: ” Cố….. Tinh Trầm?”
Cố Tinh Trầm: “….. Ừ.”
Hứa Anh nói: ” Em muốn uống nước, nhưng không tìm thấy máy lọc nước.”
Cố Tinh Trầm: “…… Chờ một lát, anh tắm xong sẽ lấy cho em.”
Tầm mắt tương giao.
Đỉnh đầu Cố Tinh Trầm có vòi hoa sen phun ra một cột nước trong suốt, đem bọt biển dính trên tóc ngắn của anh rửa đi sạch sẽ.
Cố Tinh Trầm dùng tay lau tóc sau đầu. Tóc ngắn đen nhánh chỉnh tề, giống như thường ngày rất chú ý từng ly từng tý trên tóc.
Dòng nước cọ rửa xong, làn da trắng nõn, ngũ quan lập thể sắc nét. Hứa Anh hơi chút tỉnh táo, nhìn Cố Tinh Trầm, chớp chớp đôi mắt. Có chút ý cười.
Cô không nói lời nào, ánh mắt làm người khác cảm thấy quẫn bách.
Cố Tinh Trầm mặt hơi nóng, thanh âm trầm thấp: ” Hứa Anh, em ra ngoài trước, nhớ đóng cửa.”
” Ồ, anh ngượng sao.” Hứa Anh nhìn trên nhìn dưới, ánh mắt có chút nghiền ngẫm, bắt lấy then cửa phía trước nói: ” Cố Tinh Trầm, anh…. Cũng thật không tồi.”
“…………”
Cố Tinh Trầm cúi đầu, sắc mặt bình tĩnh nhưng gương mặt có chút hồng lên. Mu bàn tay che mũi.
– — Vậy là, anh đang bị cô đùa giỡn sao?
– —
Thời điểm Hứa Anh ngồi ở sopha phòng khách chờ đợi, hai chân đi dép lê, trong đầu là phong cảnh của Cố Tinh Trầm trong phòng tắm vừa rồi. Rầu rĩ cười một chút, cô nghĩ: ” A, người đàn ông Cố Tinh Trầm này, đánh kinh ngạc thật.”
Thời điểm anh mặc mũ áo chỉnh tề ở bên ngoài, tuyệt đối không thể tưởng tượng được ở sau lưng thời điểm đơn độc ở bên anh có bộ dáng gì.
Ngày đó sự tình ấy tuy rằng cô say, nhưng việc đại khái vẫn nhớ rõ ràng.
Hứa Anh ngửa đầu dựa vào sopha, nhớ tới rất nhiều năm trước, cũng ở thành phố C, ở phòng khách sạn, bọn họ ở trong cùng một cái chăn bông, thiếu niên ấy hôn cô, cau mày, gương mặt thanh tú đẹp trai có bộ dạng cực lực ẩn nhẫn, nhưng vẫn cười với cô ôn hòa sạch sẽ, hai người nằm cách nhau khoảng cách.
Lúc đó đôi mắt thiếu niên hơi rũ, lông mi giống như những chiếc lông vũ màu đen, anh dùng ngón tay thon dài nâng mặt cô dậy, khàn giọng mà nói với cô: ” Hứa Anh, tớ yêu cậu.”
Cố Tinh Trầm rất ít khi biểu đạt suy nghĩ của mình, đó là lần đầu tiên Cố Tinh Trầm nói với cô ba chữ ấy.
Tuy rằng Cố Tinh Trầm nói, nhưng kỳ thật cô đều biết, lúc ấy trong đầu anh chân chính suy nghĩ gì.
Thiếu niên của cô, văn nhã, nhưng lại có chút hư.
Thời tiết ấm lên, có tiếng côn trùng kêu vang từng đợt, đêm khuya càng thêm tĩnh lặng. Ở trong phòng khách từ từ đi lại, phát ra tiếng vang nhỏ.
Dép lê hở mũi lộ ra mũi chân trắng nõn, dừng ở trên sàn nhà vang lên một tiếng.
Hứa Anh nghĩ lại một chút, năm kia, Cố Tinh Trầm hình như mới mười lăm mười sáu tuổi.
Là một, thiếu niên có ánh mắt sạch sẽ, mảnh khảnh, mái tóc sạch sẽ màu đen.
Đảo mắt, đã qua nhiều năm như vậy…..
Hơi nước trong phòng tắm tỏa khắp, ánh sáng hơi mông lung.
Gương bịt kín một tầng khí trắng, ảnh ngược mơ hồ, thân ảnh cao lớn.
Bên ngoài có người chờ uống nước, Cố Tinh Trầm cũng không dám trì hoãn lâu, đàn ông làm việc đều khá nhanh, vài phút anh liền tắm xong đi ra ngoài, liền thấy Hứa Anh đang ở bên sopha chơi dép lê của mình.
Anh nhìn thoáng qua, trực tiếp tới phòng bếp cầm ly pha lê sạch sẽ trong ngăn tủ, mở nước ấm, đổ nước cho Hứa Anh.
Sau khi uống nước, ngược lại Hứa Anh không còn buồn ngủ, đảo quanh trong phòng khách nhìn đông nhìn tây, khi thì xem sách trên bàn trà bút máy.
Cố Tinh Trầm để cô làm loạn, tự mình ngồi xuống ở sopha, lấy khăn lông xoa xoa tóc ngắn ướt át.
” Nhà anh quá trống trải Cố Tinh Trầm.”
Cố Tinh Trầm nhìn bóng dáng Hứa Anh ôm cánh tay nhìn đông nhìn tây.
” Đàn ông không có quá nhiều đồ đạc.”
Hứa Anh gật gật đầu, nhỏ giọng nói thầm: ” Vậy chứng tỏ anh là người thiếu phụ nữ lâu ngày….”
” Thiếu cái gì?” Thanh âm cô nhỏ, Cố Tinh Trầm nghe không rõ.
” Không có gì.”
Hứa Anh nghiêng đầu ngó khăn lông trên tay Cố Tinh Trầm. Anh vừa tắm xong, đầu ngón tay đặc biệt sạch sẽ.
Cố Tinh Trầm lau xong tóc, đem khăn lông gấp xong đang muốn đi cất, liền ngửi thấy một mùi hương nước hoa nhàn nhạt.
Quay đầu lại, liền đối mặt với gương mặt ghé sát lại tươi cười với Hứa Anh.
Hứa Anh cười có rất nhiều loại, hiện tại loại này Cố Tinh Trầm cảm thấy có chút hư….
” Em đi tắm. Anh ngoãn ngoãn ngồi xuống chờ em nhé?”
Cố Tinh Trầm kinh ngạc, không biết có phải mình hiểu sai ý hay không.
Hứa Anh véo chóp mũi anh, sau đó ba bước quay đầu lại một lần, đôi mắt cười tinh quái, sáng long lanh.
Cố Tinh Trầm nhìn cô chui vào phòng tắm của mình.
Anh đưa tay sờ lên ngực, tự ý thức được nhịp đập của mình có chút nhanh.
– — Cho nên, rốt cuộc có phải anh hiểu sai ý hay không?
– — Lần này, Hứa Anh không có say mà…..
Hứa Anh tắm rửa chậm bao nhiêu phiền toái bao nhiêu Cố Tinh Trầm vẫn luôn biết, phỏng chừng cô không thể ra ngay lập tức được, anh liền tới thư phòng. Từ hộp mắt kính lấy kính đeo lên, cầm một quyển sách tiếng Pháp trên kệ sách xem.
Anh đọc sách nhập tâm, không chú ý tới người phụ nữ đi chân trần đi vào, tới tận khi sách trong tay bị lấy mất.
” Tối đến nơi rồi, còn đọc sách làm gì.”
Hứa Anh ngắm bìa mặt, toàn những chữ rối loạn, cũng không phải tiếng Anh, không biết là cái thứ gì. Cô biết khó mà lui, sau đó rất mau bỏ qua không nhìn thêm một cái. Đồ mà Cố Tinh Trầm dùng, người bình thường đúng là không thể hiểu.
Ánh mắt Cố Tinh Trầm thuận thế dừng ở người phụ nữ không biết đã đứng bên cạnh từ khi nào, Hứa Anh mặc áo tắm dài của anh, cổ áo hơi mở.
Da thịt tuyết trắng, tóc đẹp hơi ướt, xinh đẹp mê người không thể cứu vãn.
Cố Tinh Trầm nhíu mày: “….. Hứa Anh.”
Hứa Anh cười một chút, ở thời điểm người đàn ông dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, khom lưng ôm lấy cổ anh: ” Gọi em làm gì.”
Sau cổ Cố Tinh Trầm có tóc ngắn chỉnh tề, đâm vào làn da tay của cô hơi ngứa, thời điểm Hứa Anh vùi đầu, tóc dài tản trên vai người đàn ông.
” Cố Tinh Trầm, hóa ra anh thích làm ở thư phòng à.” Chiếc mũi cô có tiếng cười nhẹ nhàng: ” Không hổ là anh trai học bá, đam mê cũng đặc biệt….”
Mắt cô to, tươi cười vừa ấm áp vừa kiều diễm.
Anh nhìn cô vài giây, không nói gì, Hứa Anh đang muốn làm gì, kết quả cằm bị đối phương nắm mất, cũng không thể nói ra được.
Cố Tinh Trầm hôn lên môi cô.
Bên cạnh, khung mắt kính của người đàn ông bị đặt lên quyển sách, thấu kính trong suốt thuần tịnh. Gió từ cửa sổ thổi vào, vòng quanh phòng đọc sách, thổi bay vài trang sách.
Trong những trang sách là chữ viết thanh tú cứng cáp của Cố Tinh Trầm, từng nét bút, nghiêm cẩn, sạch sẽ xinh đẹp…..
Đêm đã khuya.
Hứa Anh ngửa đầu nhìn trần nhà, nghe thấy tiếng trang sách bên cạnh bị gió thổi rì rì, có chút cười bễ ngễ.
Vậy nên, Cố Tinh Trầm một chút lực chống cự với cô cũng không có không.
– —
Nửa đêm canh ba, mèo già ở trong phòng khách ăn đồ ăn, phát ra âm thanh nho nhỏ.
Hứa Anh vô lực mà nằm trong khuỷu tay Cố Tinh Trầm bất động.
Cố Tinh Trầm một đầu đều là mồ hôi, cầm áo khác treo trên ghế tựa lưng bao lấy cô, sau đó đặt cô lên giường đắp chăn đàng hoàng, hiện tại vẫn là mùa xuân, ban đêm có chút lạnh.
Kỳ thật Hứa Anh vẫn có ý thức, cô chỉ lười động đậy mà thôi. Từ nhỏ Cố Tinh Trầm đã chăm sóc cô, mỗi khi ở bên nhau, liền nhịn không được ỷ lại vào anh.
Sau khi buồn ngủ, tới suy nghĩ cô cũng thấy lười.
Trong đầu, là gương mặt thật lạnh của Cố Tinh Trầm vừa nãy, thường ngày anh ôn hòa, nhưng tới thời điểm làm thật sẽ rất nghiêm túc.
Rất văn nhã, cũng rất bại hoại.
A…..
Mèo già trong phòng khách nghịch một hồi, cũng mệt mỏi đi ngủ.
Lần này Hứa Anh thật sự ngủ. Cố Tinh Trầm lại không ngủ nổi, nhìn Hứa Anh ngủ yên, áy náy, lại có chút sung sướng.
Cố Tinh Trầm cảm thấy chỉ số thông minh của mình vẫn là đủ, ý tứ của Hứa Anh, anh mơ hồ đoán được.
– — Có khả năng cô ấy muốn ngủ cùng mình, nhưng lại không muốn phụ trách.
Cùng với, bạn gái cũ thoạt nhìn thông minh của anh, tựa hồ lại rơi vào bẫy rập ” Chăm sóc” ” Yêu thương” của anh.
Lòng tham mà, muốn được anh yêu thương.
– —
Mấy ngày gần đây công ty rất bận, thường xuyên có công việc đột xuất. Nước ngoài vừa gửi tới một phần tư liệu, yêu cầu Cố Tinh Trầm đồng ý ký tên, Cao Dịch liền giao cho Sally.
Buổi chiều ba giờ, Sally ôm tư liệu, giống như thường ngày, tìm tới cửa. Cô ấn chuông cửa, bên trong không có động tĩnh.
Sau đó tự mình hồ nghi, cửa liền mở, cô dùng vẻ mặt cung kính gọi một câu ” Cố tổng”, liền im bặt.
” Cô tìm Cố Tinh Trầm?” Hơi thở của Hứa Anh hơi đáng sợ.
Sally kinh ngạc đến ngây người: “………???”
Sally nhìn lại biển số nhà, lại nhìn Hứa Anh — Mặc váy liền áo, chân lộ ra không khí. Sau đó nhận ra thân phận của Hứa Anh: Này này này, đây không phải là nữ minh tinh đang hot gần đây sao??!!!
” Hứa….. Hứa Anh? Cô, cô là Hứa Anh?”
Hứa Anh nhìn biểu tình kích động của đối phương, hiểu được, hóa ra là fans của mình. Vì vậy hào phóng mà chào hỏi với Sally: ” Tôi là Hứa Anh. Chào cô.”
” Ai vậy.”
Cố Tinh Trầm đi tới, ngày thường quần tây áo sơ mi vuông vắn sạch sẽ tới không có nếp nhăn, hiện tại lại có chút loạn, cổ áo mở ra vài nút….
Tầm mắt Cố Tinh Trầm, vừa vặn đụng phải bí thư đứng ngoài cửa.
Hai người đều hơi kinh ngạc.
” Bang” Sally làm rơi tư liệu trên tay xuống, nội tâm chỉ có một ý nghĩ: Thôi xong!
Sally cảm thấy mình giống như đã làm ra chuyện ngu xuẩn! Vậy là không liên hệ trước đã tới gõ cửa nhà người ta.
Cô gian nan mà nở ra một nụ cười, luôn miệng giải thích: ” Cố tổng, văn kiện này rất gấp cần anh ký tên, tổng giám Cao nói chuyện này rất cấp bách, tôi…. Tôi mới mạo muội tới quấy rầy.”
Cố Tinh Trầm nhận tư liệu cùng bút máy ngoài cửa, liền ký tên của mình, liếc mắt nhìn một cái, không nói chuyện.
Sally có chút quen: CEO này, nhìn thoáng như văn nhã ôn hòa, kỳ thực cá tính rất xa cách lãnh đạm.
Thời điểm cô để cho lãnh đạo ký tên, lặng lẽ nhìn trong phòng.
Hứa Anh đang ngồi trên sopha khoanh chân lại, chơi di động. Thoạt nhìn khá bình thường.
Nhưng tầm mắt Sally hơi kinh ngạc, bởi vì tren sopha, rơi rụng quần áo phụ nữ cùng đàn ông. Trong đó cô thấy được, là một bộ váy màu đen bằng ren hở hang, hơn nữa, còn bị xé rách…..
Sally giật mình, nhìn Cố Tinh Trầm đang an tĩnh cầm bút máy viết chữ — Sạch sẽ văn nhã, rõ ràng là bộ dạng đoan chính. Khó có thể tin.
– — Sở thích của Boss~ Cũng quá là cay.
– — Trời ơi trời ơi!
– —
Sally dường như chạy từ trong nhà Cố Tinh Trầm đi ra. Thời điểm cô trở về công ty còn vẫn đang khiếp sợ hoảng hốt tinh thần, đồng nghiệp chào hỏi với cô cô cũng không để ý.
Cao Dịch nhận lấy xấp tư liệu từ trong tay Sally, mở tới trang nhìn chữ ký của Cố Tinh Trầm, vừa lòng gật đầu, sau đó phát hiện Sally không thích hợp: ” Sao vậy, chị gái, mất hồn mất vía gì?”
Sally hoàn hồn, nhìn mắt Cao Dịch, rối rắm một chút rồi nói: ” Trước kia anh nói, Hứa Anh câu dẫn sếp, còn nhớ không?”
” Ồ, đã là chuyện bao lâu rồi.” Cao Dịch thấy kỳ quái: ” Làm sao vậy? Đột nhiên lại nhắc tới cái này.”
Sally ngưng trọng thấp giọng nói:
” Tôi nói cho anh biết, Boss…. Hình như bị người ta câu mất rồi!”
Chương 84: Mèo nhỏ Tiểu TrầmHứa Anh mang mèo vào ở, vừa ăn vừa uống, đã hơn một tuần.
Mỗi ngày Cố Tinh Trầm tan tầm về nhà, đẩy cửa ra, chính là phòng khách lộn xộn.
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Cố Tinh Trầm vừa tan tầm về nhà, đổi dép lê ở cửa. Hứa Anh ngồi trên sopha chơi ăn gà, cùng với mấy người bạn lưu học sinh tại Hàn Quốc.
Dường như cô là đội trưởng, mấy người khác trong bang đều bị cô quát mắng. Toàn bộ phòng khách đều là thanh âm của bốn người, náo nhiệt không chịu nổi.
Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái, nhớ tới thiếu nữ kiêu ngạo thời học cấp hai mang bọn lưu manh tới vây đánh anh.
– — Hứa Anh thật là có bản lĩnh. Cố Tinh Trầm nghĩ. Cô ở bất kỳ chỗ nào đều có thể tìm được lũ bạn bè để ăn chơi cùng. Ngay cả hiện tại đang ở trong giới giải trí không thể cực quậy, cô cũng tựa hồ như rất tự tại ~
Cố Tinh Trầm tới bên bàn trà, Hứa Anh mới phát hiện anh, vội vàng liếc mắt một cái: ” Về rồi sao?”
” Ừm.”
” Đúng lúc em đang đói.”
Cô nói xong lại tiếp tục cùng mấy đứa du học sinh Hàn Quốc nói tiếng Trung không tốt lắm giao lưu.
” Anh sẽ nấu cơm bây giờ, một lát liền xong.”
” Ừm ừm.” Hứa Anh cũng không ngẩng đầu lên, nói cho có lệ: ” Cảm ơn anh nhé, vất vả rồi.”
Cố Tinh Trầm lại nhìn cô một cái.
Sau khi Hứa Anh lớn lên, sự xinh đẹp lại mang theo gợi cảm cùng quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, hơn nữa tính cách cô lại có chút tàn bạo, không giống người tốt lành.
Nhưng mà, thông qua mấy ngày ở chung này Cố Tinh Trầm phát hiện có đôi khi Hứa Anh vẫn chỉ giống như một đứa trẻ.
Không quá khác biệt với thiếu nữ kiêu ngạo, giảo hoạt hay phạm phải sai lầm thời niên thiếu kia.
Khom lưng đem công văn bọc bằng da đen đặt trên sopha, Cố Tinh Trầm khi đứng dậy thuận tay nhặt chiếc kẹp tóc rơi trên mặt đất của Hứa Anh, sau đó còn có vớ, liền thấy, con mèo nằm trên áo sơ mi anh đã gấp vuông vắn từ lúc sáng, hơn nữa trên áo còn có vài dấu chân mèo màu vàng.
Bên bàn trà trên mặt đất, có một chiếc ly pha lê bị vỡ nát, cùng với nước quýt rơi đầy đất….
Cố Tinh Trầm: “……….”
Một người một mèo, thật sự là lũ phá hoại.
Anh ấn huyệt thái dương, yên lặng thu dọn mọi thứ.
Trong phòng bếp có thanh âm nấu cơm truyền tới, cuối cùng Hứa Anh cũng bỏ qua trò chơi, tới phòng bếp: ” Có cần em hỗ trợ không? Để em làm trợ thủ của anh nhé.”
Cố Tinh Trầm đang dùng thìa nấu nồi cá, cặp lông mi đen như lông vũ hơi động, nhìn cô một cái, lại lần nữa nhìn vào nồi canh sôi ùng ục: ” Không cần.”
Anh dừng lại một chút: ” Thời tiết còn lạnh, em mặc thêm nhiều áo vào.”
Hạ chí chưa tới, Hứa Anh đã mặc chiếc áo thun rộng thùng thình. Cô vẩy vẩy cánh tay: ” Có chút lạnh, nhưng em không mang theo áo khoác.”
Anh quay đầu lại nhìn cô một cái: ” Trong tủ quần áo của anh có, nếu không ngại…..”
” Không ngại đâu.”
Hứa Anh chưa đợi anh nói xong, đôi mắt đã cười câu lấy. Cố Tinh Trầm hoài nghi, có lẽ cô sớm đã chờ anh nói những lời này.
Hứa Anh chui vào phòng ngủ, tủ quần áo của Cố Tinh Trầm rất lớn, cô kéo ra ngăn tủ, có hương bột giặt quần áo nhàn nhạt đập vào mặt.
Bên trong quần áo không nhiều lắm, trên cơ bản đầu là ba màu trắng đen xám. Áo khoác được treo lên, áo sơ mi xếp thành hình vuông, áo nỉ, áo lót….. Một tầng lại một tầng, rất chỉnh tề.
Những người bị chứng ám ảnh cưỡng chế, nhất định sẽ rất thích sống cùng Cố Tinh Trầm. Người yêu sạch sẽ thật sự.
Hứa Anh tìm một chiếc áo sơ mi màu nâu đen, nhìn xuống, là size 185, mặc trên người cô có chút rộng, giống như váy liền áo.
Cô tùy tiện sắn tay áo lên, tiếp tục lục tủ quần áo. Bên trong rất nhanh liền lộn xộn.
Hứa Anh có đam mê nhìn trộm Cố Tinh Trầm.
Người đàn ông này từ nhỏ đã không nói nhiều, lúc nào cũng trầm trầm, giống như cất giấu nhiều bí mật. Mà cô thì sao, vừa lúc có lòng hiếu kỳ rất lớn.
Sau đó, Hứa Anh tìm thấy trong một góc khuất nhất của tủ quần áo một cái hộp gỗ!
Đôi mắt Hứa Anh sáng lên.
Thoạt nhìn chiếc hộp đã rất lâu, cạnh hộp có vẻ đã hơi bị mòn. Lòng bàn tay sờ lên, hơi có cảm giác thô thô đâm vào da thịt làm ngứa.
” Thứ gì vậy, thần thần bí bí……”
Hứa Anh ôm nó ra, nghiên cứu một chút.
Chiếc hộp bị một cái khóa khắc hoa mai cổ xưa khóa lại, không biết bên trong có gì. Cô chỉ có thể cầm chiếc khóa lật xem một chút, loại đồ cổ này, dường như không thể thấy được trên thành phố.
” Ồ, vậy nên, đây chính là thế giới thần bí của những người bí ẩn sao?”
Hứa Anh đang tự mình phỉ nhổ, bên chân rơi xuống một bóng dáng.
Cô ngẩng đầu, đối diện với một đôi mắt rất sâu, rất lạnh, tràn đầy vẻ đề phòng.
” Hứa Anh, em đang làm gì.”
– —
Thời điểm ăn cơm, hai người đều im lặng.
Hứa Anh uống xong canh, nâng mắt nhìn người đàn ông đối diện trầm mặc dị thường.
” Xin lỗi, vừa rồi em không phải cố ý.”
Cô chủ động xin lỗi.
Cố Tinh Trầm hơi xốc mí mắt, rất đạm bạc: ” Không sao.”
Biểu tình này còn nói là không sao, rõ ràng là rất sao, Hứa Anh trong lòng tự nói. Nhưng đều là người trưởng thành, cô cũng không phải là không biết nhìn mặt, một hai phải vạch trần đối phương.
” Ngày mai em phải quay show tạp kỹ, phải dăm bữa.” Cô lại nói: ” Con mèo anh chăm sóc giúp em một chút. Tuổi nó lớn rồi, đưa đi gửi nuôi rất đáng thương.”
” Được, giao cho anh.”
Ánh mắt hiểu rõ sự khách sáo giả tạo của Hứa Anh.
” Dù sao bao lâu nay vẫn là anh chăm sóc.”
“……” Hứa Anh thoáng chút xấu hổ.
Nếu đổi là lại trước kia, cô sẽ đắc ý nói: Để cho anh chăm sóc nó chính là cho anh cơ hội biểu hiện, cố lên.
Nhưng hiện tại, quan hệ hai người quá không rõ ràng, luôn có chút khoảng cách.
Cho nên, Hứa Anh chỉ cười cười, chu đáo nói: ” Cảm ơn anh nhé, thật là phiền toái.”
Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái: ” Không cần khách khí.”
Bọn họ ngồi đối diện ăn cơm, trên bàn có cá, con mèo già thèm không chịu nổi, hai chân giơ móng vuốt bên cạnh bàn, nhìn Cố Tinh Trầm cùng Hứa Anh cứ anh một chiếc đũa em một chiếc đũa. Chiếc đầu đầy lông xù đuôi vẫy trái phải.
Hứa Anh vốn dĩ không phải người yêu thú cưng, vẫn chỉ là Cố Tinh Trầm thiện lương, thấy nó đáng thương, dùng đũa gắp chút thịt cá đem con mèo ôm tới tủ lạnh bên phòng bếp, đặt trước chén của con mèo, cho nó ăn.
” Anh đừng cưng chiều nó như vậy, thú cưng không thể cưng chiều.”
Hứa Anh quay đầu, nhìn xa, thấy Cố Tinh Trầm ngồi xổm bón cho mèo ăn vô cùng ôn nhu, cô nhíu mày nói: ” Anh càng chiều nó, nó càng hư! Như vậy sẽ không dễ nuôi.”
Cố Tinh Trầm nghiêng sườn mặt nhìn cô, ánh mắt hơi thâm thúy, qua vài giây bỗng nói: ” Vậy, em thì sao?”
” Cái gì?” Hứa Anh không hiểu.
Cố Tinh Trầm rũ mắt cười, không giải thích.
– — Càng yêu chiều nó, nó càng hư. Vậy còn em? Hứa Anh.
– — Anh cũng muốn yêu chiều em.
Vòi nước mở ra, Cố Tinh Trầm rửa sạch vụn thức ăn mèo dính trên ngón tay dưới bọt nước trắng, trở lại bàn ăn ngồi xuống.
Hứa Anh miệng một bên động, một bên nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm. Còn đang suy đoán về lời anh nói dở dang vừa nãy.
Cố Tinh Trầm không cho cô cơ hội, rũ mắt, tới ánh mắt cũng không cho Hứa Anh một cái.
” Nuôi nó lâu như vậy, anh vẫn không biết nó trừ cái tên ” Mèo già” còn có tên gì.”
” Tên gì?” Hứa Anh chớp mắt.
“Ừm, tên mèo.” Cố Tinh Trầm dừng lại: ” Dù sao cũng không thể lần nào cũng gọi nó là mèo già chứ.”
Hứa Anh hơi mất tự nhiên, ghé mắt nhìn anh, đây là động tác tự giác mỗi khi lòng dạ cô giảo hoạt hẹp hòi.
Hứa Anh nghĩ, Cố Tinh Trầm thoạt nhìn lạnh như băng, có đôi khi bộ dạng hờ hững giống máu lạnh, nhưng anh rất yêu chiều kiên nhẫn với động vật.
” Nó à……” Hứa Anh chống cằm nhai miếng thịt bò, nghĩ nghĩ: ” Nó tên là tiểu Trầm.”
” Tiểu Thần?”
” Không. Tiểu Trầm.”
Cố Tinh Trầm quay đầu lại, hướng vào phòng bếp gọi một cái: ” Tiểu Thần.”
Trong phòng bếp, con mèo già ngẩng đầu từ bát cơm mèo, híp híp mắt: ” Meo?”
– —
Chương trình tạp kỹ của Hứa Anh quay hai kỳ, mỗi kỳ ba tới năm ngày.
Kỳ này quay ở làng chài ven biển, thú vị hơn núi sâu lần trước.
Kỳ này minh tinh tham gia có biến động, có một đôi tình nhân bởi vì sự kiện ngoại tình cắm sừng quá mức ồn ào, cùng nhau song song rời khỏi tiết mục.
Kết quả là, người thay thế tới là người Hứa Anh không thể tưởng tượng được…..
” Sao vậy, thấy là tớ nên không vui vẻ sao?”
Kim Vũ tháo xuống kính râm màu nâu, vẫn là bộ dạng cao cao tại thượng.
Hứa Anh ôm cánh tay nhìn cậu ta: ” Vui lắm. Bạn bè lâu ngày gặp mặt, tớ vô cùng vui vẻ đấy.”
Kim Vũ một bên nhếch một khóe miệng, cười cũng không quá vui vẻ.
Cậu ta vừa cao vừa lớn, áo sơ mi thùng thình rộng bay trong gió, kính râm, tóc cạo sườn rất ngắn, chính giữa có vài sợi được nhuộm, rất có phong thái hip-hop.
Kim Vũ cùng Cố Tinh Trầm có phong thái khá tương tự, đều là người cao lãnh, nhưng Cố Tinh Trầm vừa lạnh nhưng vẫn ôn hòa, còn thằng nhãi này thì lạnh tới quái gở, đồ cứng đầu.
Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng.
Cố Tinh Trầm là học sinh ba tốt, mà thằng nhãi Kim Vũ này đọc sách mấy năm đều chẳng ra gì, cùng một guộc với cô.
Hai người đàn ông này sao có thể giống nhau.
Ánh mắt Hứa Anh nghiêng nghiêng ngó cậu ta: ” Cười cái gì?”
Kim Vũ cúi đầu, đầu lưỡi hơi liếm hàm răng nâng mí mắt nhìn Hứa Anh: ” Hứa Anh, cậu cho rằng tớ là thằng ngốc sao? Quen cậu bao nhiêu năm, cậu vui hay không tớ còn không nhìn ra được?”
Hứa Anh nhún nhún vai, biểu tình không làm sao cả cậu ta nghĩ thế nào thì nghĩ: ” Cậu nói tớ không vui, vậy thì không vui đi.”
Cô chỉ là không quá thích cùng người đàn ông thích mình ở cùng nhau mà thôi.
– — Gánh nặng.
” Hứa, Anh.” Xuyên thủng tâm tư của cô, Kim Vũ gặm nhấm tên Hứa Anh, có chút hận.
Nhưng, vẫn ở thời điểm Hứa Anh nâng lên tay, cùng cô cười đập tay một cái.
Từ nhỏ Hứa Anh đã là một nữ sinh có chút ngầu, những động tác rất hào sảng. Tỷ như mỗi khi biệt đội xấu xa gặp nhau đều sẽ vỗ tay, giống như huynh đệ tốt.
Hứa Anh: ” Chẳng qua cho cậu một cái nhắc nhở thiện ý. Chú ý về tố chất của mình nha Thiên Vương giới ca hát, những từ ngữ low ” Đồ ngốc”, thì đừng nói, lỡ như lúc chiếu lên lại bị lên hot search, nhảy ra cả lịch sử làm lão đại ở Bát Trung, không phải rất thảm sao?”
Kim Vũ thoáng giương cằm, nhìn hướng Hứa Anh. Lòng bàn tay vừa dừng trên đầu ngón tay non mịn của người phụ nữ giống như lông chim đảo qua trong lòng cậu.
Tim hơi ngứa, đôi mắt tối sầm lại: ” Xem cái bộ dạng không liên quan tới chuyện của mình của cậu kìa…. Trước kia thay cậu đánh nhau, bị thương, không phải đều uổng phí sao.”
Hứa Anh buông tay, cũng không đem những lời thâm tình hỗn loạn của cậu ta nghe vào trong tai, tựa hồ cô nghe không hiểu.
Nhưng Kim Vũ biết, Hứa Anh khẳng định hiểu.
Hứa Anh không có phản ứng, chỉ là bởi vì…. Vô tâm mà thôi.
Cô đối với những người đàn ông theo đuổi mình, đều vô tình vô nghĩa, chỉ có đối với Cố Tinh Trầm….. Cô mới có chút thu liễm lại.
Không, cô đối với Cố Tinh Trầm, không giống người khác. Cô sẽ ôn nhu với anh ta.
Đường Đường nhanh chóng tới điều đình: ” Được rồi được rồi, hai người gặp nhau thái bình chút đi, sắp sửa quay rồi đấy.”
Sau khi đôi tình nhân rời đi, một người khác bổ vị chính là Đường Đường, gần đây cô ấy khá hot trong giới game show: ” Ba năm cùng trường, dù gì cũng là anh em huynh đệ, đúng không?”
Hứa Anh: ” Hơ, tớ đâu thấy làm sao, là người nào đó tự thích khơi mào.”
” Được, là tớ khơi mào…..”
Kim Vũ nhìn Hứa Anh một cái, thích nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn mang bộ dạng cũ.
Sau đó Kim Vũ quay đầu đối Đường Đường nói: ” Vẫn chỉ có Đường Đường là ngọt ngào, không giống người nào đó, giống như hoa hồng, chỉ có thích đi đâm vào tim người khác!”
Hứa Anh ôm cánh tay định đáp lễ, nhưng Kim Vũ không cho Hứa Anh có cơ hội nói: ” Hai người tự chơi đi nhé, tớ đi bên qua nhìn.”
Cậu ta kéo bước chân, đi tới chỗ các minh tinh khác chào hỏi.
Hôm nay hạng mục là đăng thuyền đánh cá, thi đấu vớt bạch tuộc.
Trên biển gió bay tới, Hứa Anh hơi say tàu, có chút buồn nôn.
Rất vất vả mới thu hình xong, minh tinh buổi tối đều thuê phòng ở làng chài nghỉ ngơi.
Phòng ở trên mặt biển khá rộng, có âm thanh sóng biển xa xa truyền tới.
Hứa Anh nằm trên giường, trừ Đường Đường ra còn có Trương Ngọc Lộ cùng phòng.
Người giới giải trí đều am hiều diễn trò, đại đa số đều khách sáo mà chơi đùa nói chuyện với nhau như chị em khuê mật tốt đẹp, để cho khâu hậu kỳ cắt nối biên tập tạo hiệu quả tốt cho tiết mục, sau đó ai làm việc nấy mà nằm xuống đắp mặt nạ, Đường Đường thò qua, bò tới bên cạnh cô, xoát Weibo xem ảnh chụp: ” Tiểu Anh, vòng bạn bè có ảnh chụp cậu trên phố, nói cậu béo hơn.”
” Béo?” Chữ mẫn cảm này, làm Hứa Anh nhanh chóng bật dậy.
Cô tiếp nhận di động của Đường Đường, xé mặt nạ xuống, nhíu mày: ” Thật đúng vậy….. Sao mặt tớ có thể to như vậy chứ….”
” Cũng không phải rất to, cậu quá lo lắng rồi.”
Đường Đường thò tay qua, ngón tay chỉ trên màn hình một cái: ” Chẳng qua là béo hơn trước rất nhiều. Cho nên, Cố Tinh Trầm mỗi ngày đều bón cho cậu ăn gì vậy? Lớn nhanh như thế.”
Hứa Anh nhìn ảnh chụp phảng phất có một vòng eo thô, mày nhăn rất khẩn cấp: ” Ăn cá.”
Cô ngay lập tức oán giận: ” Tên Cố Tinh Trầm ngu ngốc! Lão ta thích làm cá cho tớ, rõ ràng tớ cũng không phải là mèo…..”
” Đã nói là không cần, vẫn còn muốn như vậy! Suốt ngày làm cho tớ ăn….” Hứa Anh càng xem ảnh chụp càng tức giận: ” Tức chết mất…..”
Sau đó Hứa Anh nghe thấy Đường Đường phụt cười: ” Cậu cười cái gì?”
Hai người phụ nữ đều ghé vào giường, đỉnh đầu là camera của tổ tiết mục, bên kia là, Trương Ngọc Lộ cùng một nữ minh tinh khác đang nói về hạng mục quay chụp ngày mai, cửa phòng ngủ bằng gỗ mở ra một nửa, đưa vào gió biển ẩm ướt, mang theo hương vị của nước biển.
Đường Đường thò lại gần, ở bên tai Hứa Anh thần bí mà nói:
” Hứa Anh, tớ phát hiện…. Cậu ở trước mặt Cố Tinh Trầm, giống một bé gái, rất thích làm nũng!”
” Anh ấy hẳn là, rất yêu thương cưng chiều cậu.