Tư Hoài Tây mặt mày tuấn lãnh thành thục, đôi mắt xanh biển thâm thúy, đường nét khuôn mặt càng sống động uy nghiêm, bộ tây trang ôm sát người tôn lên dáng người vai rộng eo thon nam tính thành thục của hắn, như một ly rượu tequila được ủ lâu dài, hormone nam tính quyến rũ mạnh mẽ càng mang cảm giác nóng cháy nguy hiểm cùng kích thích.
Bùi Chiêu Chu theo bản năng sửng sốt, mím môi dưới, lại có cảm giác miệng khô lưỡi khô.
Cậu trai trẻ ngây ngô tuấn mỹ năm đó vô tình xâm nhập phòng của anh đã dần trở thành một người đàn ông thành thục có mị lực.
Nếu là anh trước đây, anh sẽ không bao giờ nghĩ rằng cuối cùng lại yêu một người… không giống người thường trên thế giới này lại vô cùng nguy hiểm.
Nhưng anh vẫn yêu, hơn nữa còn sinh cho hắn một nhóc con.
Bùi Chiêu Chu nhìn Tư Hoài Tây tiến lại gần mình, đôi mắt xanh biển mê người của hắn phản chiếu hình bóng anh, và trong mắt anh cũng là hình ảnh của hắn. Giống như hai hành tinh cho nhau ánh sáng, lực hấp dẫn tương ứng thu hút bọn họ tới gần nhau, trong lòng vì vậy mà rung động không ngừng, ánh sáng trong mắt cũng đang chiếu sáng cho đối phương.
Anh không hối hận khi gặp được nhiều trắc trở khổ nạn như vậy, bởi vì anh gặp được Tư Hoài Tây, điều này đủ để cuộc sống của anh từ nay về sau không còn gì nuối tiếc, chỉ mong có tình yêu làm bạn với hắn cả đời.
Bùi Chiêu Chu vươn tay thắt lại cà vạt cho Tư Hoài Tây, tầm mắt nhìn thẳng cằm hắn, hiện tại anh không thể cao bằng lúc trước, cũng may anh cũng coi là một Alpha không cao không thấp, không cần tới lót chân để kéo cà vạt cho hắn.
Bùi Chiêu Chu ngước mắt lên, nhìn thẳng vào mắt Tư Hoài Tây bên trên, đôi mắt màu hổ phách lóe lên vẻ giễu cợt, cười nói: "Lại cao lên nữa anh phải dọn băng ghế để thắt cà vạt cho em mất."
Khóe môi Tư Hoài Tây hơi cong, nhìn tay Bùi Chiêu Chu dần dà thắt tốt cà vạt, hơi cúi đầu, khuôn mặt tuấn mỹ xuất sắc ghé sát mặt Bùi Chiêu Chu, giọng điệu làm nũng nói: "Thắt cà vạt xong, nhưng em có thể từ từ… từ từ chờ Bùi ca chuyển băng ghế nhỏ đến hôn em."
Ám chỉ rõ ràng trong lời nói làm mặt Bùi Chiêu Chu đỏ lên, nhìn thoáng qua người làm, stylist xung quanh sớm thức thời né tránh, lại đối diện với cặp mắt xanh biển sáng lạn của Tư Hoài Tây.
Lúc này Tư Hoài Tây mới cố ý đứng thắng lưng, trong mắt mang theo ý cười đùa giỡn, hiện tại hắn hai mươi ba tuổi, chiều cao đã hơn mét chín, Bùi Chiêu Chu chỉ mới mét tám mấy quả thật không thể trực tiếp hôn hắn trong một chốc một lát, có thể phải kiễng chân, hoặc là dọn một băng ghế nhỏ.
Tư Hoài Tây tiếp tục đùa nói: "Tất nhiên em sẽ không nhẫn tâm như vậy, tuy rằng em rất muốn thấy Bùi ca đứng trên băng ghế nhỏ, nhưng…"
Nhưng Bùi Chiêu Chu đã hôn rồi.
Bờ môi mềm mại ấm áp được phủ lên, trái tim phảng phất bùng lên cái pháo hoa, lập tức đắm say trong đôi mắt màu hổ phách sa vào tình yêu kia mãi không muốn tỉnh.
Ánh mắt Tư Hoài Tây thâm trầm, khóe miệng không khỏi nhô cao, cúi xuống hôn Bùi ca từ trước đến nay chủ động nhiệt tình, bế lên vòng eo nhỏ hẹp của ạnh, càng hôn càng sâu…
Thẳng đến khi Bùi ca quật cường bị hôn đến đỏ bừng mặt, khóe mắt ướt át đỏ ửng, dựa vào lồng lực hắn nhẹ nhàng thở hổn hển.
Tư Hoài Tây phát ra tiếng cười khúc khích sung sướng từ cổ họng, rồi giọng nói từ tính trầm thấp như cắn bên tai Bùi Chiêu Chu, nói: "Bùi ca, anh thật hư, biết rõ nơi này là ở ngoài lại còn trêu chọc em, xét thấy hôm nay là ngày nhận chứng nhận, em muốn trả lãi trước, sau này lại để anh từ từ…"
Tư Hoài Tây nắm tay Bùi Chiêu Chu, hôn lên đầu ngón tay anh, đáy mắt như một mảnh hải vực sâu thẳm ẩn hiện gợn sóng, khóe môi treo lên ý cười, khuôn mặt tuấn mỹ làm người kinh diễm, xem ở khoảng cách gần như một con hải yêu siren nguy hiểm, gợi cảm, tùy thời tùy khắc đều đang dụ hoặc nhân tâm.
Làm trái tim ấm áp chưa tan của Bùi Chiêu Chu run rẩy, gò má ửng đỏ khiến anh không còn dám trêu chọc hải yêu đã sớm trưởng thành ngày nào cũng muốn 'ăn người' này.
Bùi Chiêu Chu ho nhẹ một tiếng, ánh mắt trốn tránh, tránh đi tầm mắt nóng rực quá mức chuyên chú của Tư Hoài Tây, nói lảng sang chuyện khác: "Cà vạt thắt xong rồi, nhiếp ảnh gia đã chờ lâu, chúng ta nên đi qua rồi."
"Dạ, Bùi ca." Tư Hoài Tây cười sung sướng, cũng không tiếp tục đùa với Bùi ca nữa, miễn cho anh thẹn quá hóa giận.
Bùi Chiêu Chu trong lòng thầm thở phào, lôi kéo tay Tư Hoài Tây, hai má vẫn còn hơi hồng, không dám nhìn thẳng ánh mắt trêu chọc của nhân viên công tác xung quanh, dẫn Tư Hoài Tây đi thẳng đến phòng thu.
Bùi Chiêu Chu đâu biết rằng, cánh môi quá mức hồng nhuận đã sớm bị nhân viên công tác ven đường nhìn rõ mười mươi.
Đến nhiếp ảnh gia phụ trách chụp ảnh các cặp đôi sắp chứng nhận kết hôn ở Cục Dân chính cũng vậy.
Nhiếp ảnh gia tâm tình kích động vô cùng, không ngờ có ngày mình sẽ chụp ảnh trên giấy kết hôn của quốc vương bệ hạ và Bùi thiếu tướng, nói ra thì có bao nhiêu đồng nghiệp ghen tị đến muốn đập bẹp anh ta. Càng không ngờ gương mặt giấu dưới lớp mặt nạ của quốc vương bệ hạ lại tuấn mỹ kinh diễm tuyệt luân đến ghế, khi đi cùng với Bùi thiếu tướng, quả thực là trị nhan tối cao anh ta chưa gặp bao giờ! Đẹp mắt nhất! Cặp chồng chồng tân hôn xứng đôi nhất!
Khụ khụ… Chẳng qua quốc vương bệ hạ quá nhiệt tình, môi Bùi thiếu tướng cũng bị hôn sưng, đại khái thì lúc chụp ảnh sẽ không lộ liễu như vậy…
Bùi Chiêu Chu hình như cũng chú ý đến tầm mắt xung quanh, vốn tưởng chỉ có Tư Hoài Tây làm quốc vương bệ hạ nên mới đưa tới nhiều ánh mắt như vậy, nhưng mà anh lại phát hiện càng nhiều tầm nhìn dừng lại trên người anh.
Bùi Chiêu Chu hơi khó hiểu, nghiêng mặt hỏi Tư Hoài Tây: "Trên người anh có vấn đề gì sao?"
Ánh mắt Tư Hoài Tây ngốc ra, lúc này Bùi ca ăn mặc tây trang trắng thanh nhã, khí chất đoan chính lạnh lùng vốn có đều bị cánh môi bị hắn hôn đỏ bừng hủy không còn một cắc.
Bùi ca không biết gì còn mở to đôi mắt màu hổ phách hoang mang nhìn hắn, dáng vẻ ngây thơ vô tri chọc cho tâm hắn ngứa, hận không thể lại trêu chọc một phen, Bùi ca đã thẹn thùng lại chủ động đáng yêu biết bao, hắn thật yêu chết mất!
Trong mắt Tư Hoài Tây mang theo ý cười, lòng bàn tay cọ qua môi Bùi Chiêu Chu, lại cười nói: "Không có việc gì, Bùi ca, hôm nay anh đặc biệt anh tuấn mê người."
Không hiểu sao giữa mày Bùi Chiêu Chu nhảy nhảy, với lời nói cố ý của Tư Hoài Tây, anh lập tức cảm nhận được không ổn, đằng sau gương mặt ngoan ngoãn của Tư Hoài Tây là tính tình tồi tệ, mấy ngày này anh đã triệt để cảm nhận được từ tận đáy lòng.
Bùi Chiêu Chu lập tức hỏi nhân viên công tác xung quanh, nói: "Cho hỏi có gương không?"
Một nữ trợ lý ngượng ngùng đưa cho anh, Bùi Chiêu Chu nhận lấy gương nói tiếng cảm ơn, sau đó bị đôi môi phiếm hồng của mình trong gương làm choáng váng…
Đặt gương xuống, Bùi Chiêu Chu nhìn Tư Hoài Tây một bên tươi cười vui vẻ, trong mắt bừng lên lửa giận xấu hổ.
Vẻ mặt Tư Hoài Tây rất là thích thú, nhanh chóng dập lửa nói: "Nếu không em để anh hôn lại?"
Dập lửa kiểu này thà không dập.
Đồng tử Bùi Chiêu Chu khẽ nhếch, lại lập tức đầy áp lực nhìn Tư Hoài Tây cười khanh khách, tay ngứa ngáy.
Đang lúc nhiếp ảnh gia và nhân viên công tác xung quanh run bần bật, bị khí thể của Bùi thiếu tướng dọa sợ, suýt chút nữa cho rằng đôi chồng chồng sắp đi chứng nhận kết hôn này định cãi nhau.
Tay Bùi Chiêu Chu vòng qua ôm cổ Tư Hoài Tây, có hơi tức giận hôn lên, Tư Hoài Tây cười cười, dịu ngoan ngoan ngoãn chờ cái hôn hùng hổ đáng yêu của Bùi ca.
Nhiếp ảnh gia vẻ mặt hoảng hốt chụp được, tấm ảnh này… có lẽ là bức ảnh cưới 'không giống người thường' quan trọng nhất của Đế Quốc Lam Chu.
Cặp chồng chồng mới cưới trên ảnh đều anh tuấn bất phàn, Tư Hoài Tây tuấn mỹ tinh xảo, Bùi Chiêu Chu lạnh lùng ưu nhã, hai bàn tay đan vào nhau lần lượt lập lòe hai chiếc nhẫn bạc, nhìn qua là đôi chồng chồng uy nghiêm khí thế bất phàm nhất Đế Quốc Lam Chu. Chỉ là…
Trên miệng hai người đều mơ hồ có dấu vết hôn môi ái muội.
Một môi mỏng sưng đỏ rất nhạt.
Một cánh môi mang theo vết cắn ướt át.
Khi nhìn vào máy ảnh, hình ảnh dừng lại lúc bọn họ tươi cười đỏ mặt lại hạnh phúc.
Cập nhật giấy kết hôn!
【Đằng trai: Bùi Chiêu Chu, Alpha, 36 tuổi.】
【Đằng trai: Tư Hoài Tây, Beta, 23 tuổi.】
【Hai bên đã thành công đăng ký trở thành vợ/chồng hợp pháp ở Đế Quốc.】
- ------------------------------------
Từ Cục Dân chính đi ra.
Trong tay Bùi Chiêu Chu cầm cuốn sổ màu đỏ mới ra lò, nhìn ảnh chụp đăng ký kết hôn làm người ta mặt đỏ tai hồng trên đó, anh cảm thấy mình không có mặt mũi cho người khác xem.
Hai người trên ảnh tuy rằng ngọt ngào nhưng dấu vết ái muội trên môi rõ ràng là muốn dạy dư trẻ nhỏ.
Tư Hoài Tây ho nhẹ hai tiếng, trong lòng không giải thích được chột dạ nửa giây, hôn một cái lên mặt Bùi Chiêu Chu, cười nói: "Không phải như vậy khá đẹp sao?"
Bùi Chiêu Chu chỉ nâng mắt lên, đôi mắt màu hổ phách như một con mèo lớn nhìn chằm chằm Tư Hoài Tây, thẳng đến khi sau lưng Tư Hoài Tây mồ hôi mồ kê nhễ nhại, đương lúc nghĩ thầm cách làm cho Bùi ca vui lên.
Bùi Chiêu Chu lại đột nhiên bật cười, theo đó dung túng không nề hà nói: "Đúng vậy, khá đẹp."
Tư Hoài Tây cũng cười theo, đôi mắt xanh biển dịu dàng hàm chứa ý cười, kéo tay Bùi Chiêu Chu nói: "Bùi ca, chúng ta kết hôn rồi!"
Đôi mắt Bùi Chiêu Chu cong cong, gật đầu cười nói: "Ừ, chúng ta kết hôn rồi."
Bạn bè thân thích chờ ở Cục Dân chính sôi nổi gửi lời chúc mừng.
Trí não Ngân Hồ lập tức phát ra pháo hoa điện tử, kèm theo liên tiếp tiếng pháo bảo vệ môi trường: "Bùm bùm —— Bùm bùm —— Chủ nhân! Chúc cậu tân hôn vui vẻ!"
"Cha! Ba! Tân hôn vui vẻ, đây là quà cưới Tiểu Hoàng Đậu dành tặng cho hai người!" Tư Chu hạnh phúc trao những ngôi sao do chính mình tạo ra, một chiếc lọ chứa đầy những lời chúc phúc, mỗi một câu đều là điều ước!
—— Cha và ba phải mãi mãi vui vẻ hạnh phúc!
—— Cha và ba luôn vui vẻ khỏe mạnh!
—— Nếu cha và ba lại không tìm thấy nhau, vậy Tiểu Hoàng Đậu ước cho hai người lại lần nữa ở bên nhau!
Tiểu Hoàng Đậu không biết có một câu trong điều ước của bé đã thật sự trở thành hiện thực ở thế giới song song.
Lúc này xung quanh đều dâng lời chúc chúc cho đôi chồng chồng mới cưới này.
Bạn tốt Chu Văn Gia và vợ y cùng tặng một gói tuần trăng mật cho đôi chồng chồng mới cưới, có thể đến hành tinh tuần trăng mật nổi tiếng nhất Đế Quốc Lam Chu nghỉ phép, còn cả một loạt địa điểm tham quan.
Trợ lý Kim lệ nóng doanh tròng, xúc động vì Bùi tổng cuối cùng đã bình an trở về, chờ lâu như vậy rốt cuộc cũng đoàn tụ với quốc vương bệ hạ. Không ngờ rằng cuốn tiểu thuyết máu chó 《Bá đạo tổng tài và chim hoàng yến》 sẽ biến thành 《Alpha vương hậu của quốc vương bệ hạ ôm bầu chạy》, cuối cùng thì Bùi tổng mang theo tiểu điện hạ Tư Chu an yên trở về, thật sự quá viên mãn, cảm động rơi nước mắt!
Bùi Chiêu Chu nhận được một loạt quà cưới từ trợ lý Kim khóc lóc sướt mướt, rõ ràng là trợ lý Kim chuẩn bị tỉ mỉ cho anh, chẳng qua Bùi Chiêu Chu có hơi dở khóc dở cười.
Bởi vì trợ lý Kim đưa một đống lớn sách và video cho các cặp mới cưới, còn có một ít quà nhỏ giúp hâm nóng mối quan hệ hôn nhân lãng mạn, cộng thêm sủng văn cẩu huyết y tỉ mỉ lưu trữ, để cuộc sống sau kết hôn của Bùi tổng và Tư Hoài Tây càng thêm ngọt ngào.
Y Thừa Trạch còn quá quắt hơn, làm trò trước mặt trẻ nhỏ, đưa cho anh một ít loại thuốc thơm gã chế tạo để nâng cao tình thú đời sống chăn gối, nghe nói gã mở một tiệm thuốc trên mạng, mấy loại thuốc này đó doanh số thế mà đứng đầu bảng, thành ra nguồn tiền hợp pháp lớn nhất gã có.
Bùi Chiêu Chu mỉm cười cứng lại rồi, trong lúc nhất thời không biết có nên nhận hay không, cuối cùng vẫn là Tư Hoài Tây nhận lấy, ánh mắt tán thưởng nhìn Y Thừa Trạch, cũng tỏ vẻ hắn sẽ tăng kinh phí nghiên cứu khoa học trong quý này.
So ra thì quà Y Lâm đưa bình thường hơn nhiều, là người máy nhỏ gia dụng dành cho các cặp mới cưới, có thể chăm sóc trẻ nhỏ, ca hát kể chuyện, giật đồ nấu cơm, là người máy gia dụng kiểu mới phổ biến nhất trên thị Đế Quốc, cái Y Lâm đưa là chế tác tiên tiến nhất, tối ưu hóa rất nhiều chức năng.
Chẳng qua trí não Ngân Hồ một bên tức giận bất bình, tỏ vẻ người máy nhỏ làm được, Ngân Hồ nó cũng làm được.
Cuối cùng vẫn là Y Lâm cười khanh khách giải thích cho Ngân Hồ, Ngân Hồ tiên sinh là trí não cao cấp như vậy dao có thể làm việc nhà, để Ngân Hồ tiên sinh giám sát người máy nhỏ làm việc là được, lúc này Ngân Hồ mới nguôi giận giải hòa.
Khi Bùi Chiêu Chu nhận món quà, âm thầm cảm thấy nhẹ nhõm.
Lại bị một câu của Tiểu Hoàng Đậu nhắc tới cứng họng.
Tiểu Hoàng Đậu mong đợi hỏi: "Ba ơi, có thể cho bọn con xem giấy kết hôn của ba với cha được không ạ?"
"Đúng ấy, còn chưa thấy giấy kết hôn của hai người, để bọn này xem chút đi!" Bạn bè thân thiết xung quanh sôi nổi nói.
Nụ cười của Bùi Chiêu Chu cứng lại lần hai, nhớ tới cái tờ 'giấy kết hôn' kia, nếu bị Tiểu Hoàng Đậu nhìn thấy, thể diện làm ba của anh coi như mất hết, cứng chắc đổi đề tài nói: "Không bằng, bây giờ chúng ta đi ăn đi?"
Người xung quanh cũng chưa có dị nghị gì, chỉ ngẫu nhiên nhắc tới giấy kết hôn, lại bị Bùi Chiêu Chu cứng nhắc nói mấy chuyện không đâu.
Tư Hoài Tây cười thầm, dưới ánh mắt dần dần nổi giận của Bùi ca, nắm lấy tay anh, nhẹ giọng ở bên tai anh đùa nói: "Bùi ca, hay là quay về khóa giấy kết hôn lại đi."
Bùi Chiêu Chu giật ra giữ chặt tay hắn, gương mặt hơi nóng đỏ bừng bừng, thấp giọng nói: "Không cần, thật ra như vậy khá tốt."
Ánh mắt Tư Hoài Tây sáng ngời, khóe miệng nhếch lên nụ cười ngọt ngào, trong cổ họng phát ra tiếng cười trầm thấp.
—— Bùi ca thật sự là quá dễ thương, cả đời này hắn cũng không muốn buông tay.
======
Tác giả có lời muốn nói:
Đột nhiên muốn viết một phiên ngoại về Bùi ca phản diện trong nguyên tác sau khi thất bại phản xuyên thư (xuyên từ sách ra) đến mạt thế chỗ Tây Tây, bị Tây Tây nhặt được ~
Giả thiết đặt ra vẫn là Bùi ca phản diện mắc chứng rối loạn pheromone, sau khi bị nhóm vai chính cho thành pháo hôi, vốn tưởng mình sẽ chết ai ngờ lại đến mạt thế.
Bởi vì thời kỳ cuối chứng rối loạn pheromone ảnh hưởng đến tính cách thân thể, dẫn đến ốm đau bệnh tật quấn thân, lại vô tình gặp được người đàn ông làm anh bình tĩnh lại, tinh thần lực của Tây Tây có thể trấn an pheromone bạo động của Bùi ca, bất tri bất giác Bùi ca giống như mèo lớn dính lên người Tây Tây.
Tây Tây lãnh khốc tại mạt thế, đối mặt với người đàn ông kỳ quái xa lạ tản ra mùi hương cỏ, không hiểu sao lại chịu đựng được, trong một lần vô tình làm người đàn ông này, bất tri bất giác Tây Tây đã quen sự tồn tại của người đàn ông này, dần dần để bụng, sau đó ngoài ý muốn biết được người đàn ông này mang thai!!!
Lời editor: Bộ phía trên, mình tính sẽ làm tiếp bộ đó sau khi xong bộ này cho đủ bộ, mong các bạn tiếp tục ủng hộ.