• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Bạc Đào

Editor: Solitude

======

"Đừng giết tôi, đừng giết tôi! Tôi không biết gì cả!" Một tên tinh tặc bề ngoài xấu xí trốn trong nhà thổ đê tiện nhất ở ngôi sao tội ác, kỹ nữ ngồi bên mép giường gã trần trụi nửa người thét chói tai một tiếng xong, cổ bị cắt một đao, máu bắn tung tóe trên người tinh tặc, gã sợ tới mức cả người cứng đờ.

Không ngờ rằng trốn đến tận đây, vẫn không trốn được kẻ thần bí luôn đuổi giết tinh tặc đoàn bọn họ.

Kể từ khi hay tin Bùi thiếu tướng làm sao đó mà chết ở phi thuyền bị tinh tặc đoàn cướp, toàn Đế Quốc đều cho là do tinh tặc đoàn bọn họ trả thù. Cả người gã đều mông lung, liên tiếp mấy đồng bọn trong tinh tặc đoàn biến mất, ngay cả những tinh tặc cao tầng cũng…

Nhưng cái chết của Bùi thiếu tướng không liên quan gì đến tinh tặc đoàn bọn họ. Sau khi tinh tặc vương Kha Viêm chết, cao tầng tranh quyền cũng sớm vứt bỏ cái phi thuyền này không thèm nhìn lại, càng không thể có khả năng động được nguồn năng lượng tạo vụ nổ cấp hành tinh kia. Bây giờ dư luận Đế Quốc đều nghiêng về một phía cho rằng do tinh tặc đoàn bọn họ làm ra.

Thằng ngốc cũng biết đây là có âm mưu, có người muốn hại Bùi thiếu tướng thanh danh hiển hách khắp Đế Quốc, lại muốn để tinh tặc đoàn bọn họ làm kẻ chết thay, đeo trên lưng cái nồi to như vậy, sau đó một đám sợ tội biến mất từng người một.


Hiện tại tới lượt gã.

Đôi mắt tinh tặc trừng to như con trâu, máu túa ra khắp người.

Edie Crowder chán ghét dùng chiếc khăn tay tinh xảo lau chùi qua, mặt bị máu tinh tặc phun đến, ngạo mạn nhướng mày nói với với người hầu phía sau: "Xử lý sạch thứ này đi, giả hiện trường những tinh tặc chạy án đến Liên Bang."

"Vâng." Biểu hiện của người hầu cung kính có thừa, sau đó lại tới thêm hai người xử lý thi thể tinh tặc không còn một mảnh.

Quang não truyền đến tin tức.

【Ngài có một tin nhắn đang chờ được trả lời.】

Ánh mắt Edie Crowder ghét bỏ đi ra khỏi đường phố dơ bẩn, chỉ không biết con đường cũ nát kia đã bao nhiêu năm không sửa, giẫm lên lập tức làm bẩn đế giày trắng tuyết của y, tràn ngập trong không khí là mùi hôi nghèo kiết hủ lậu làm y muốn trở về biệt thự gia tộc Crowder ngay lập tức, tắm rửa sạch sẽ từ đầu tới đuôi một phen, rồi đem vứt hết quần áo dơ bẩn hôm nay đi.

Người dân của ngôi sao tội ác xung quanh nhìn thấy đám người Edie Crowder che khuất mặt, nhìn ra một cổ quý tộc thượng đẳng kiêu ngạo khinh thường, đến giày còn sạch và trắng hơn bộ ngực đầy đặn trắng tuyết của mấy kỹ nữ Beta mỹ lệ trong nhà thổ đến mấy lần, sợ lại là cảnh mấy con em nhà giàu quý tộc đến tìm kích thích.

Mấy kẻ xung quanh y hẳn là hộ vệ, loại con em quý tộc này không dễ chọc, cũng không thể trêu vào, ánh mắt tham lam thèm thuồng dữ tợn ngắm vài lần chiếc cúc áo bằng đá quý đắt tiền trên người Edie Crowder, thường xuyên giả vờ thờ ơ đi ngang qua.

Edie Crowder không thèm để tâm đến lũ ngu dân hạ đẳng, nhìn lướt qua thông tin trên điện báo, thấy đó là tộc trưởng gia tộc Crowder Charles Crowder, cũng chính là cha y, nhăn mày tiếp nhận cuộc gọi.

"Alo, cha, cha có gì phân phó sao?"

Charles Crowder cố tình hạ giọng, ánh mắt lộ ra thấp thỏm nhìn xung quanh xem, một bộ dạng nhát gan co rúm không nên thân, nếu không phải tộc trưởng đời trước là cha ruột gã, đoán chừng không đến lượt gã làm chủ trì gia tộc Crowder.

"Edie, sự kiện kia con làm đến đâu rồi?"

Edie Crowder chướng mắt bộ dạng nhát gan vô dụng của cha mình, hiện tại Bùi Chiêu Chu, uy hiếp lớn nhất của bọn họ cũng đã chết trong vụ tai nạn nhân tạo kia. Phía sau gia tộc Crowder bọn họ còn có nhị hoàng tử Kyle và gia tộc nhà ngoại của hắn chống lưng, chỉ cần cuối cùng nhị hoàng tử Kyle bước lên vị trí kia, cũng là lúc gia tộc Crowder bọn họ vùng dậy, mắc mớ gì phải sợ đầu sợ đuôi.

Nhưng suy cho cùng, Charles cũng là cha của y, còn có nhị hoàng tử Kyle trước mắt vẫn thiên hướng tín nhiệm người cha ngu xuẩn không chủ kiến của mình, cho nên bên ngoài, Edie Crowder vẫn sẽ cho vào phần tôn trọng.

"Thưa cha, chuyện 'hắn' phân phó tất nhiên phải dốc hết sức hoàn thành, mới vừa nãy thôi, tinh tặc còn dư lại cuối đã bị con tiêu diệt. Chỉ cần thả ra tin tức đám tinh tặc đào vong đến Liên Bang, đến lúc đó Bộ Ngoại giao Đế Quốc khẳng định sẽ buộc Liên Bang giao ra hung thủ sát hại Bùi thiếu tướng, cho dù Liên Bang muốn giao, cũng không thể giao ra… Đến khi đó, chúng ta chuyển sự giận dữ của công chúng lên trên đầu Liên Bang, nâng chuyện của Bùi thiếu tướng lên thành xung đột ngoại giao của hai nước. Như vậy liền chẳng con ai chú ý truy tìm nguyên nhân cái chết của Bùi thiếu tướng "

Đôi mắt Edie hơi thâm, treo trên miệng nụ cười đắc ý tự mãn, tự tin thong dong như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.

Charles Crowder ban đầu trong lòng có hơi run sợ, sợ bại lộ dấu vết bọn họ hại chết Bùi thiếu tướng, dân chúng Đế Quốc phẫn nộ nhất định sẽ xé xác bọn họ, ngay cả danh hiệu quý tộc cũng vô dụng. Lần này Crowder bọn họ mạo hiểm rất lớn, bom cấp bậc hành tinh là hàng nguy hiểm được Đế Quốc kiểm soát nghiêm mật, để có được, bọn họ không tiếc mà bí mật cấu kết với nằm vùng ẩn nấp trong Đế Quốc, giật dây liên hệ với cao tầng Liên Bang bên kia mới có được.

Cao tầng Liên Bang bên kia biết được kế hoạch của bọn họ, Bùi thiếu tướng lúc trước diệt không ít tướng lĩnh và binh lính Liên Bang, thù này họ còn ghim rất sâu. Không ngờ tới Bùi thiếu tướng trên chiến người làm kẻ địch nghe tới là sợ vỡ mật, một lần xuất ngũ không phải do chiến đấu với kẻ thù mà là bị hủy, bị hãm hại trong đấu đá nội bộ, bây giờ vẫn còn người muốn hủy diệt hoàn toàn Bùi thiếu tướng.

Không biết người Liên Bang bọn họ vỗ tay trầm trồ khen ngợi, cho dù sau khi Bùi Chiêu Chu đã xuất ngũ, thành lập Công ty Cơ giáp Lam Hàng, nghiên cứu phát minh ra cơ giáp cũng nghiền áp trình độ cơ giáp khoa học kỹ thuật Liên Bang hiện có. Đông đảo tướng lĩnh, binh lính mới dùng cơ giáp kiểu mới Bùi Chiêu Chu nghiên cứu phát minh ra tích lũy sát thương, uy lực không khác gì Bùi thiếu tướng đại danh đỉnh đỉnh tự mình lên sân.

Liên Bang nhìn cơ giáp Đế Quốc hận đến nghiến răng, lại không khỏi ghen tị thèm muốn, nghe nói mẹ ruột của Bùi thiếu tướng là người Liên Bang, bọn họ còn từng bắt giữ mẹ ruột của Bùi thiếu tướng, không ngờ rằng người phụ nữa này tích cách rất kiên cường.

Từ sau khi cha ruột của Bùi thiếu tướng chết trận, bà bị người Bùi gia đuổi đi và mang theo Bùi Chiêu Chu còn nhỏ tuổi bên người. Vốn tưởng người phụ nữ yếu đuối này cũng không làm nên trò trống gì, nhưng khi đối mặt với việc làm tù binh của bọn họ, uy hiếp bà làm con trai bà, Bùi thiếu tướng khi ấy đã trở thành địch của Liên Bang chủ động đầu hàng.

Bà ta vậy mà lợi dụng dịp người canh gác bất cẩn, giấu cái muỗng từ bộ đưa cơm đi, tránh camera nuốt muỗng tự sát, chờ đến khi bọn họ phát hiện đã không kịp.

Lúc này không còn ai để uy hiếp Bùi Chiêu Chu, Liên Bang bên này sợ Bùi Chiêu Chu biết tin mẹ mình bị hại chết, càng muốn tìm bọn họ tính sổ. May mắn thay, chuyện này được giấu kín hoàn toàn, Bùi Chiêu Chu vẫn mãi không biết, dù sao anh và mẹ cũng đã mười mấy năm không gặp, có khi anh còn nghĩ mẹ anh ở Liên Bang cách xa anh còn sống tốt hơn.

Liên Bang dùng không ít thủ đoạn cũng không làm gì được Bùi Chiêu Chu, không ngần ngại liên thủ với Trùng tộc, cuối cùng cũng bị binh đoàn cơ giáp Bùi Chiêu Chu dẫn dắt đánh lui, tổn thất nặng nề.

Mắt thấy chỉ cần cấp cho những quốc tộc Đế Quốc một ít vũ khí sát thương mạnh là có thể giết chết thảm họa lớn trong lòng mà bọn họ tha thiết muốn giết, cao tầng Liên Bang nằm mơ cũng cười tỉnh.

"Vậy là tốt rồi, không đến cuối cùng cha lại sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó." Charles Crowder thở ra một hơi dài.

Edie Crowder ngạo nghễ cười cợt: "Cha, cha không tin con được, vậy cha còn không tin nhị hoàng tử Kyle sao?"

"Cái này không phải."

Charles Crowder nghe được tin tưởng tràn đầy của con trai cả, trong lòng cảm thấy bất an kia quá là dư thừa. Ngay cả bản thân Bùi Chiêu Chu, thứ uy hiếp lớn nhất cũng chết trọng vụ tai nạn kia, tính cả binh lính Đế Quốc và hành khách may mắn còn sống, cuối cùng là tinh tặc có khả năng biết được toàn bộ sự thật cũng bị họ diệt đến không còn một mảnh, trên thế giới không còn ai có thể biết được chân tướng.

Bùi Chiêu Chu biến mất đến tro cốt không còn dư một chút, ai lại còn sợ hãi chứ?

Không cha không mẹ, đến Bùi gia bên kia cũng coi hắn như người ngoài, Bùi Chiêu Chu cô độc một mình, tuyến sinh dục bị tổn thương đến khả năng sinh con cũng không có, không con cháu không thân thích, ai lại truy tra chân tướng cho hắn?

Dựa vào dân chúng Đế Quốc chịu ân huệ của hắn sao?

Trong mắt Edie Crowder lóe lên tia khinh miệt, bên miệng nhấc lên nụ cười trào phúng kiêu ngạo.

Giờ đây, y muốn cõi lòng đầy tiếc nuối mà trở về chủ tinh, nói cho những dân chúng đó biết 'chân tướng'.

Bùi thiếu tướng mà bọn họ kính sợ sùng bái chết trong tay đám tinh tặc mà đám tinh tặc này đào vong đến Liên Bang rồi hoàn toàn không còn tung tích.

Trước thời gian thông báo cho dân chúng, Edie Crowder học tập vẻ mặt bi thương tiếc nuối khi báo tin dữ.

Nhìn gương mặt buồn bã u sầu phản chiếu trong mặt kính phi thuyền, Edie Crowder miệt thị xả ra vẻ mặt tươi cười vặn vẹo.

"Edie Crowder, anh thật sự rất có hứng thú."

Âm thanh từ tính xa lạ mất mát, ngữ điệu trầm ổn lạnh băng không khỏi làm người ta ớn lạnh sống lưng, như thể bị thần phật nhìn chăm chú vào, trái tim chỗ lạnh chỗ không.

"Cậu… là ai?"

Edie Crowder ninh chặt mày, nhìn chằm chằm đôi mắt xanh biển y hệt nhị hoàng tử Kyle này, hàn ý tích tụ dưới đáy mắt khiến y sởn tóc gáy, một chàng trai vô cùng tuấn mỹ…

"Tại sao cậu lại suất hiện trên phi thuyền của tôi? Binh lính canh gác ở đâu rồi?!"

Edie Crowder liếc mắt một cái, cảm giác không ổn trong lòng như bị kim đâm, làm thần kinh y căng thẳng, đối mặt vị thần không biết quỷ không hay xuất hiện trên phi thuyền nghiêm mật tính cảnh giác cực cao của y, ngay cả hộ vệ tâm phúc của y cũng không hề cảm nhận được.

Trong lòng chợt dâng lên một cổ sợ hãi, không khỏi dịch bước chân như lùi ra sau, đôi mắt lén nhìn trộm, giống như con chuột trong mạch nước ngầm, dựa vào góc tường mở to cặp mắt đỏ tươi xảo trá, muốn thừa cơ chạy trốn.

Tư Hoài Tây dùng đôi mắt xanh biển lạnh lùng theo dõi chăm chú, đáy mắt có ánh sáng lạnh lẽo di động rất nhỏ, giống biển băng vạn dặm, ẩn chứa vô vàn vô hạn nguy hiểm mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể va vào đá ngầm mà thuyền hủy người vong.


"Anh muốn đi đâu?"


======


<Tác giả có lời muốn nói: Trả thù, khai mạc ——>


<Đọc full truyện tại https://solitudeachu.wordpress.com/>

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK