Editor: Solitude
======
Đẩy cửa ra.
Bùi Chiêu Chu nhắm hờ mắt, chuyên chú xem văn kiện, bộ tây trang xám nhạt lịch lãm trang nhã nghiêm túc càng làm cho khuôn mặt anh thêm rõ nét, đường nét cơ thể ẩn hiện dưới thân thình đĩnh bạt.
"Bùi ca." Tư Hoài Tây cong mắt chào hỏi, đôi mắt xanh biển trong veo thuần khiết như ngọc bích, giả vờ không có nhớ lại cảm xúc mỹ diệu khi thấy bộ dạng lạnh nhạt cấm dục của Bùi ca.
Đặc biệt là sau khi được hắn đút ăn một thời gian, cơ bụng mềm dẻo trên bụng trở nên hơi mềm, cảm giác sờ vào rất tuyệt, giống như một đám bông ấm hô hô, còn tiếp tục như vậy thì tám khối cơ bụng của Bùi ca chỉ còn một khối mất.
Điều này không khỏi làm Tư Hoài Tây thỉnh thoảng nghĩ tới, có phải gần đây Bùi ca ăn hơi nhiều hay không.
Nhìn thấy người tới, vẻ mặt Bùi Chiêu Chu thả lỏng, đặt tờ văn kiện cuối cùng xuống, đôi mắt mang theo ý cười hỏi: "Không cần đến đoàn phim quay sao? Sao em tới tìm tôi sớm vậy?"
Tư Hoài Tây không để ý ngồi trên ghế sô pha, nói: "Đoàn phim xảy ra chuyện, có khả năng em sẽ tạm thời thất nghiệp."
Nghe được tin này, Bùi Chiêu Chu tức khắc nhăn mày lại, hỏi: "A, sao tôi chưa từng nghe đến chuyện này."
Anh là nhà đầu tư lớn nhất bộ phim, từng bí mật yêu cầu trợ lý Kim tạo quan hệ tốt với đạo diễn Lâm và nhân viên đoàn phim chính là để Tư Hoài Tây có khoảng thời gian vui vẻ ở đoàn phim.
Hiện giờ 'chim hoàng yến' anh nuôi thất nghiệp sao không có ai nói cho anh?!
Đôi mắt Bùi Chiêu Chu hơi trầm xuống, trong lòng dấy lên tia bất mãn nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ thờ ơ.
Tư Hoài Tây trả lời: "Diễn viên chính xảy ra chút chuyện, đoàn phim không đủ nhân thủ quay tiếp nên đạo diễn Lâm cho bọn em về nghỉ ngơi mấy ngày."
Bùi Chiêu Chu thả lỏng tư thế, đôi tay bình thản chắp lại, ôn hòa nói: "Nếu diễn viên chính xảy ra vấn đề vậy thì đổi diễn viên chính, Công ty Cơ giáp Lam Hàng đầu tư tiền."
Lúc đầu anh muốn cho Tư Hoài Tây diễn vai chính nhưng nghĩ tới việc Tư Hoài Tây mới xuất đạo, trình độ chưa đủ, vẫn nên diễn vai phụ, huống chi đây là bộ phim thần tượng vườn trường có yếu tốt thể thao điện tử.
Dù đóng vai phản diện cũng không phải phản diện lớn mất hết nhân tính, ngược lại phải là nam phụ phản diện có cá tính có mị lực, để cho hắn đóng, chờ khi Tư Hoài Tây định hướng phát triển xong thì sau này tìm một kịch bản tốt hơn là được.
Trước đây công ty anh mới lập vì Tư Hoài Tây đã đổi thành phòng làm việc, đặt dưới danh nghĩa của công ty Tinh Ngu của bạn tốt Chu Văn Gia, y luôn lải nhải nếu y không lấy lại phòng làm việc thì nhân tài trong công ty y đều bị đào đi!
Bùi Chiêu Chu cũng không thèm để ý, dù sao tiền lương cho công nhân vẫn là anh trả, nếu Chu Văn Gia bằng lòng giúp anh bồi dưỡng nhân tài, vậy cho anh mượn một thời gian nữa cũng không thành vấn đề.
Nghe thấy tin Bùi Chiêu Chu để mình đóng vai chính, Tư Hoài Tây không hề nghĩ ngợi từ chối.
"Không được, Bùi ca, nhân vật phản diện em đóng hiện tại khá tốt."
Bùi Chiêu Chu nhấp môi, ý tốt không được lòng người, hơi chút chua xót không vui, ánh mắt nhàn nhạt nói: "Ồ, phải không, em không muốn tranh thủ một chút sao?"
Nếu Tư Hoài Tây muốn phát triển trong ngành công nghiệp giải trí thì anh có thể mở con đường tinh quang cho hắn.
Tư Hoài Tây cười nói: "Phải tranh thủ chứ, đạo diễn Lâm nói khi em quay xong bộ phim này sẽ giới thiệu một số vai cho em."
Nghe Tư Hoài Tây không nhận tài nguyên anh cho thay vào đó chạy đi tìm một ít nhân vật đạo diễn Lâm giới thiệu cho, đạo diễn Lâm bất quá chỉ là một đạo diễn nhỏ chuyên làm mấy bộ phim thần tượng, ổng thì có tài nguyên tốt gì, cùng lắm là một ít nhân vật râu ria nhỏ.
Vậy tại sao Tư Hoài Tây không trực tiếp chấp nhận sự sắp xếp của anh?
Bùi Chiêu Chu nghĩ đến đây có chút bực mình, đôi mắt hổ phách vàng kim nổi lên phẫn nộ, hơi trừng mắt nhìn 'chim hoàng yến' không biết tốt xấu này.
Tư Hoài Tây cười càng sâu, thì, hắn thật sự không muốn Bạch Hoài Ngọc đóng nhân vật chính, chẳng qua là không thích cùng diễn viên khác giới tiếp xúc thân mật, hơn nữa bộ phim thần tượng này có không ít cảnh diễn nam nữ chính ôm hôn.
Hắn biết rõ mình không có ý thức của một diễn viên, nếu để hắn tiếp xúc thân mật với diễn viên khác, có thể hắn sẽ không tự kiềm được vẻ bài xích xa cách trên màn ảnh.
Nhìn dáng vẻ lạnh lùng cao ngạo của Bùi ca ngầm vì hắn không tranh mà giận, trong lòng Tư Hoài Tây không khỏi cảm thấy ấm áp, à, còn có mừng thầm.
Đáy mắt Tư Hoài Tây có chút giễu cợt, ngoài mặt lại ngoan ngoãn cau mày, đôi mắt xanh biển trong sáng thanh triệt nhìn Bùi Chiêu Chu, làm bộ buồn rầu nói: "Nếu Bùi ca muốn em đóng vai chính cũng được, vậy để em thương lượng với đạo diễn Lâm một chút, quay lại mấy cảnh ôm hôn với nữ chính..."
Bùi Chiêu Chu nháy mắt trong lòng nghẹn khí, đôi mắt hổ phách vàng kim uy vũ như hùng sư nhìn chằm chằm người yêu muốn ngoại tình, vừa tức vừa không biết nên mở miệng thế nào, đành phải âm thầm nghiến răng, hỏi: "Ồ, vậy em muốn đi sao?"
Tư Hoài Tây mỉm cười, đùa nghịch hỏi lại: "Nếu Bùi ca muốn em đi thì không phải là không thể."
Bùi Chiêu Chu cắn răng nói: "Nếu em thật sự muốn đi thì tôi cũng không cản."
Tư Hoài Tây không dám chọc nữa, nếu chọc tiếp không chừng Bùi ca sẽ không cho hắn ra khỏi cửa mất, cười trả lời: "Em cảm thấy em nên làm cho đến nơi đến chốn, trước cứ đóng vai phụ đi."
Lúc này trong lòng Bùi Chiêu Chu mới nhẹ nhàng thở ra, ngạo kiều tự phụ phun ra một chữ 'ừ'.
Tư Hoài Tây thầm cười đến không ngừng được, nhân lúc xoay người đi uống nước cười đến bả vai run run.
- - Bùi ca thật quá đáng yêu.
Nhưng ở bên kia, Bùi Chiêu Chu lại nghiêm túc suy tự hỏi về con đường kế tiếp trong giới giải trí cho Tư Hoài Tây, tuy rằng anh biết rõ Tư Hoài Tây còn một 'thân phận' quan trọng khác nhưng anh vẫn không nhịn đợc lo lắng, muốn tìm cho hắn một nghề nghiệp ổn định.
Nhìn Tư Hoài Tây ăn mặc đơn điệu thậm chí là giản dị đều có thể mặc như người mẫu thời thượng, đôi mắt xanh biển nhu hòa sáng ngời làm người ta kinh diễm say đắm.
Bùi Chiêu Chu cuối cùng cũng có thể hiểu được những suy nghĩ của các nhà đối tác đầu tư mang theo tiểu tình nhân kiều diễm mà anh khinh thường lúc trước.
Hiện tại anh còn không phải bị khuôn mặt tuấn mỹ của chim hoàng yến nhỏ làm lóa mắt sao, lý trí lung lay sắp đổ làm anh đã cẩn trọng rồi còn phải cẩn thận hơn, sợ bị trúng 'mỹ nhân kế' của gián điệp, nếu chỉ là kẻ tham tiền tài thì không sao.
Tư Hoài Tây tùy ý xem mấy cuối sách được bày trên kệ, chúng cơ bản đều là về cơ giáp, một số là trí tuệ nhân tạo cao cấp, nội dung thâm sâu huyền ảo làm Tư Hoài Tây, một kẻ đến từ mạt thế không khỏi sinh tâm lý kính trọng với Bùi Chiêu Chu.
Dựa vào những tri thức này, Bùi Chiêu Chu đã thành lập một công ty khoa học kĩ thuật cơ giáp tiên tiến khổng lồ như vậy, sản xuất các mô hình cơ giáp làm hắn thấy hơi khó giải quyết chuyện kích cỡ cơ giáp.
Kiếp trước hắn là dị năng giả hệ tinh thần, năng lực phá hoại không thua gì thây ma và thú thây ma cùng cấp, tới cấp hủy diệt một tòa thành trì vạn người cũng không phải việc khó.
Nhìn ảnh chụp cơ giáp xảo diệu tinh vi, hầu hết chúng là do Bùi ca tạo ra, thông qua trò chơi Chiến trường Tinh Hà hắn cũng hiểu biết đầy đủ khả năng thực dụng của cơ giáp, đồng thời càng hiểu sâu về thiên phú cơ giáp mà người đàn ông nhìn như lạnh lùng cao ngạo này có.
Trong lòng Tư Hoài Tây cảm thán.
- - Người như vậy không nên bị mai một trong hạn chế của nhân vật phản diện trong nguyên tác.
Không để Tư Hoài Tây có thể tìm hiểu thêm về Bùi Chiêu Chu, máy truyền tin đã vang thêm thông báo tin nhắn.
【Xin chào khách hàng thân mến, số tiền được chuyển vào của ngài là 1.000.000 tinh tế tên, số dư hiện tại là...】
Tư Hoài Tây mông lung, ai chuyển cho hắn số tiền kếch xù một triệu tinh tế tệ?!
Quay đầu nhìn Bùi Chiêu Chu vừa đặt máy truyền tin xuống, đôi mắt bình đạm mà tự phụ, tự dưng hiểu ra gì đó.
=======
Tác giả có lời muốn nói: Cá tháng tư vui vẻ nha quý vị! ヽ(^Д^*)/
(Ps: Còn thiếu hai chương, xin lỗi nha, sẽ bổ sung sau, gần đây bận tìm hiểu vụ khóa chương 1 hơi lâu, còn phải đi xét duyệt lại nữa, nhanh xét tới tôi để giải khóa đi (T▽T), chắc ngày mai có thể mở rồi.)