Editor: Solitude
======
"Thông tin liên hệ đã gửi đi theo đúng yêu cầu của ngài, xin hỏi khi nào ngài mới chuyển khoản còn lại cho tôi… Được, tôi nhất định sẽ mang Tư Hoài Tây lên du thuyền Angel, vậy nên phiền ngài thanh toán sau đó…"
Người đại diện Lý Trác hèn mọn nịnh nọt nói với người gã không biết nhưng có thể hiểu là quý nhân cao quý ở đầu bên kia, gương mặt hõm sâu tái nhợt không có chút máu, hốc mắt sâu hoắm thâm đen nhiễm bệnh, tay cầm máy truyền tin đầy các lỗ lớn lớn bé bé và vết bầm.
Đột nhiên có kẻ ngốc lắm tiền gửi cho gã một bút mấy trăm nghìn tinh tế tệ, nói với gã chỉ cần đưa Tư Hoài Tây, nghệ sĩ dưới trướng trước đấy của gã lên du thuyền Angel thì có thể cho gã nhiều hơn.
Đương nhiên Lý Trác sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền này.
Gã cần tiền, cần rất nhiều tiền mua thuốc, như vậy mới không cần đi mua những thứ thuốc giảm đau lậu đó.
Cái trán Lý Trác nhỏ ra mồ hôi, đôi mắt ngăm đen nhỏ hẹp vì bị bệnh tật dày vò mà không mở nổi, ngón tay bấu lấy da trên cánh tay, như là dùng đau đớn để giảm bớt đau buốt từ tận xương tủy chui ra.
Run rẩy bỏ tay xuống, Lý Trác lấy từ trong bao ra một lọ châm giảm đau, đâm vào cánh tay chính mình.
Một châm không đủ, lại đâm thêm châm thứ hai.
Lý Trác thở phào vì bệnh tật tra tấn hoãn lại, khuôn mặt tiều tụy mệt mỏi như già đi mấy tuổi.
Nước thuốc từ châm giảm đau này là thuốc loại thuốc mới được phát minh, giá cả đắt đỏ, nếu không phải là kẻ có tiền thu tiền, gã căn bản không mua nổi loại thuốc này.
Từ một năm trước, cơ thể gã bắt đầu có một căn bệnh lạ, mới đầu là chân cẳng phát đau không rõ nguyên nhân, sau lại lan ra đến toàn thân, cơn đau ngày càng kịch liệt khó nhịn.
Lý Trác đi đến nhiều bệnh viện khác nhau đều không tìm ra nguyên nhân gây bệnh, đành phải mua đủ loại thuốc giảm đau để giảm cơn đau.
Nhưng đã gần một năm rồi, số tiền tích góp mấy năm qua của gã đều tiêu hết vì căn bệnh lạ này.
Cơ thể từ lâu đã có sức đề kháng với thuốc giảm đau thông thường, nhưng cơn đau dữ dội buộc gã không thể không mua, quý gã mua không nổi đành phải đến chợ đen mua thuốc giảm đau kém chất lượng với tác dụng phụ nặng. Dần dà cơ thể gã ngày càng kém, tệ hơn là phụ thuộc vào cơn nghiện thuốc giảm đau.
Lý Trác không khỏi yếu ớt ho khan, nhưng mỗi một tiếng khụ, cơ bắp kéo xé đau đớn lại làm gã hít hà một hơi.
Tròng mắt suy sụp vẩn đục nhìn chằm chằm tên Tư Hoài Tây trên máy truyền tin, trong lòng vẫn đang nghĩ một ít hoạt động xấu xa.
Du thuyền Angel được bên ngoài biết đến là phi thuyền du lịch nghỉ dưỡng hạng sang cỡ lớn, tổng cộng có ba mươi hai tầng, tổng diện thích hơn chục nghìn héc-ta. Mười tầng đầu là nơi ở của du khách bình thường và khu vực vui chơi tự do, trong đó hơn nửa đều là địa điểm vui chơi giải trí lớn, có sòng bạc, bờ cát bể bơi trong nhà, công viên giải trí và quán bar.
Du thuyền Angel được mệnh danh là phi thuyền du lịch hạng sang cỡ lớn ở ngốc trong đó trăm năm cũng không đã thèm, thu hút không ít khách quý đến nghỉ dưỡng.
Nhưng từ tầng thứ mười một về sau, chính là mặt tối không thể tiết lộ trên Angel, chỉ có khách được mời và khách đặc biệt tôn quý tư mật mới được phép vào.
Nói là khách quý nhưng Lý Trác, người tham gia vào công ty giải trí ma cô của ngành công nghiệp xám này lâu như vậy, làm sao lại không biết những khách quý đi vào tầng thứ mười một của Angel cơ chứ? Thực chất chỉ là một đám biến thái có tiền.
Sau tầng mười một là nơi trao đổi nô lệ được đại công tước Barcelona chống lưng, che giấu mặt đen tối thối rữa nhất Đế Quốc. Nhóm khách quý đều ngồi trong trường đấu giá tâm tình sung sướng mua nô lệ mà mình thích, sau đó đưa đến một nơi càng sâu càng thấp hơn tùy ý phát tiết dục vọng ác độc của mình.
Omega bên ngoài Angel là công dân được pháp luật Đế Quốc bảo vệ, còn Omega được xã hội Đế Quốc che chở chiếu cố đi vào tầng mười một là nô lệ tùy ý lựa chọn.
Nguồn cung nô lệ có rất nhiều, từ Liên Bang, không hộ khẩu, phạm nhân, lừa gạt…
Nghe nói từ tầng mười tám về sau đến cả những khách quý biến thái đó cũng không vào được. Đó là nơi tư nhân của đại công tước Barcelona, không ít khách nhân biến thái xem thủ hạ của đại công tước Barcelona lựa chọn một số nô lệ đi qua, cuối cùng không thấy một cái nô lệ nào có thể đi ra lần nữa.
Cái kẻ có tiền vừa đưa tiền cho gã muốn gã đưa Tư Hoài Tây lên du thuyền Angel, chắc chắn không phải đơn giản là muốn đi gặp mặt.
Người đại diện Lý Trác mặt lạnh lùng, cái này trong lòng gã rõ ràng.
- ------------------------------------
Bên này, Tư Hoài Tây cũng nhận được thư mời từ du thuyền Angel.
Thư mời được in du thuyền Angel, một con thuyền lớn tạo hình xa hoa xuyên qua mộng ảo sao trời mê ly, một ngôi sao màu tím lập lòe ánh sáng mỹ lệ.
Ngôi sao màu tím…
Tư Hoài Tây lạnh lẽo cau mày, từ ngăn kéo lấy ra một bức vẽ ngôi sao.
Trên bầu trời đầy sao cũng vẽ một ngôi sao màu tím lóa mắt, xung quanh điểm xuyết những ngôi sao khác nhau.
Đây là ma nữ Y Lâm vẽ, trong một chốc ý thức thanh tỉnh, cô nhìn thấy biển sao bên ngoài cửa sổ, cũng ghi nhớ kỹ.
Hiện tại linh hồn của Y Lâm càng ngày càng suy yếu, sau khi Bùi ca mất tích, Y Lâm xuyên qua nhiều mạng lưới internet để giúp hắn tìm kiếm.
Nhưng không chỉ Bùi ca mà cả trí não Ngân Hồ bên người anh cũng bặt vô âm tín, đến cả trò chơi Chiến trường Ngân Hà công ty Bùi ca tham dự nghiên cứu phát minh cũng vì chủ hệ thống trí não Ngân Hồ biến mất, toàn bộ trò chơi lâm vào trang thái vứt đi, đại bộ phận người chơi đều đã bỏ chơi.
Y Lâm cũng không tìm thấy bóng dáng trí não Ngân Hồ, hơn nữa chức năng cơ thể nguyên bản của cô hình như đang chuyển biến xấu. Cô càng ngày càng khó duy trì trạng thái linh hồn hoàn chỉnh, rất nhiều lúc chỉ có thể hư hóa thành một đống, không ngừng rơi vào trạng thái ngủ sâu suy nhược, cận kề cái chết.
Đến cả Tư Hoài Tây cũng không giúp cô được.
Ai cũng không giúp được một người đang dần dần tử vọng.
Đôi mắt Tư Hoài Tây vắng lặng thâm thúy khẽ nhúc nhích, người xung quanh lần lượt rời bỏ hắn, tựa hồ hắn đã quen với cảm giác chết lặng.
Vẫn biết hy vọng quá xa vời nhưng Tư Hoài Tây vẫn đánh thức u linh Y Lâm.
"Y Lâm, em có ấn tượng gì về nơi này không?"
Y Lâm suy yếu bị đánh thức, nghe được câu hỏi của Tư Hoài Tây, thong thả nhìn thoáng qua địa điểm trên thư mời, cái khác cô không rõ ràng cũng không biết, nhưng trước hết đã bị ngôi sao màu tím sáng ngời hấp dẫn tầm mắt.
Thật sự rất giống, khi cô bị nhốt tuyệt vọng dựa vào cửa sổ, nhìn những ngôi sao, mộng ảo mà xa xăm.
"Rất quen thuộc, Y Lâm cũng không xác định được, Tư tiên sinh cảm thấy cơ thể Y Lâm ở chỗ này sao?"
"Đúng, không phải không thể, nếu phát hiện manh mối thì đến xem một chuyến, vừa hay tôi có một số chuyện cần giải quyết."
Tư Hoài Tây lại hỏi: "Y Lâm, em biết du thuyền Angel là địa phương nào không?"
Giọng Y Lâm kinh ngạc lại do dự: "Tư tiên sinh làm sao lại muốn đến địa phương đó, lúc Y Lâm trên mạng tìm kiếm thông tin của Bùi tiên sinh và Ngân Hồ tiên sinh quả thật có để ý đến du thuyền Angel này, nhưng đây không tính là một nơi sạch sẽ gì…"
"Có thể nói là kinh tởm, du thuyền Angel dùng tên thiên sứ thánh khiết, lại chứa chấp tội ác ghê tởm mưng mủ nhất, sống còn không bằng chết… Nếu là ở địa phương đó, có lẽ thân thể của em thật sự ở đó…"
Giọng nói Y Lâm nhàn nhạt phiền muộn suy sút.
Tư Hoài Tây nhìn du thuyền Angel ngăn nắp lượng lệ trên thư mời, đáy mắt thâm trầm nội liễm nhìn không ra một tia cảm xúc dao động.
- ------------------------------------
Du thuyền Angel.
Ở lối vào bình thường có không ít du khách mộ danh mà đến trên mặt đều mang theo ý cười, mong chờ trải qua một kỳ nghỉ vui sướng trên du thuyền xa hoa cỡ lớn Đế Quốc này, có không ít du khách dìu già dắt trẻ tới, mấy đứa trẻ nhảy nhót hoạt bát vô cùng.
Tại lối vào VIP đặc biệt, khách quý của du thuyền Angel cũng mặt mang tươi cười, chẳng qua những tươi cười dầu mỡ đó trên mặt khách quý xem đến làm người ta ghê tởm.
Người đại diện Lý Trác lo rằng Tư Hoài Tây lâm thời không đi, cố ý ở cửa ngoài du thuyền Angel chờ, đợi lâu như vậy rốt cuộc cũng thấy Tư Hoài Tây đến.
Nhẹ nhàng thở ra lại bày ra bộ dạng tiểu nhân đắc ý kiêu ngạo.
Người đại diện Lý Trác bắt bẻ mà đánh giá Tư Hoài Tây, quần áo bình thường sạch sẽ trên người Tư Hoài Tây cũng mặc thành cảm giác núi cao xa cách lãnh cảm.
Khi hắn đi tới, tầm mắt xung quanh không tự chủ được bị hắn hấp dẫn, giống con thiêu thân đuổi theo ánh sáng.
Bao gồm du khách bình thường.
Bao gồm khách quý dừng lại ở cửa VIP.
Nhìn thấy Tư Hoài Tây như trân phẩm hiếm lạ xuất hiện trên du thuyền Angel, không ít khách quý đều bắn ánh mắt thèm thuồng, sôi nổi phái người hỏi thăm kẻ này là ai?
Y Lâm đột nhiên lên tiếng nói: "Tư tiên sinh, cơ thể của em đang ở trên du thuyền này, em cảm nhận được."
"Ừ."
Tư Hoài Tây hơi lãnh đạm đáp lại.
Tinh thần lực rộng lớn tràn ra toàn bộ phi thuyền, không có một nơi nào thoát được.
Tổng cộng ba mươi hai tầng.
Một tầng lại một tầng, tinh thần lực nhìn chăm chú vào con người hoang khoái, vô tri, vặn vẹo, thống khổ, sa đọa, xấu xí trên du thuyền Angel.
Tư Hoài Tây cau mày.
—— Ô uế đôi mắt.
======
Tác giả có lời muốn nói: Tôi đánh giá sai mình rồi, không cẩm thận mở đèn ngủ, báo thức kêu cũng không tỉnh nữa (T▽T)