• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Bạc Đào

Editor: Solitude

======

"Bùi ca!"

Tư Hoài Tây tưởng rằng mình sẽ bình tĩnh chào hỏi người này, nhưng khi hắn nhìn thấy Bùi Chiêu Chu, trái tim vui mừng đập đến nhảy nhót nói cho hắn biết —— Khi nhìn thấy Bùi ca, nhớ mong nhiều ngày tích trữ trong lòng đến mức lồng ngực hắn thấy chua xót, lại không thể ngăn được hạnh phúc mà tươi cười.

"Hoài Tây." Bùi Chiêu Chu cẩn thận trịnh trọng nói từng câu từng chữ, ánh mắt chăm chú nhìn Tư Hoài Tây, cũng mang theo ý cười.

Chu Văn Gia chen vào giữ hai người, vừa mới quay đi thôi mà hai vị này đã đối diện nhìn nhau, tùy tiện nói: "Hai người biết nhau sao?"

Đôi mắt Bùi Chiêu Chu kinh ngạc, khẽ gật đầu.

Tư Hoài Tây đáp lại Chu Văn Gia bằng một nụ cười thân thiện.

Chu Văn Gia cảm thấy bầu không khí giữa hai người có loại kỳ quái không giải thích được, giống như cảm giác ngại ngùng giữa hai người xa lạ, khi vừa gặp nhau liền cười đến vô cùng thân thiết nhiệt tình.

Chu Văn Gia nhận ra Tư Hoài Tây là tiểu minh tinh lên hot search hôm đó, lúc trước y còn muốn mời hắn vào Công ty Tinh Ngu, đáng tiếc bị Bùi Chiêu Chu nói để cho anh làm, theo như y để ý thì hiện tại Tư Hoài Tây còn đứng ì một chỗ trong cái công ty bị chấn chỉnh nghiêm trọng, thiếu chút nữa phải đóng cửa còn phải bồi thường không ít tiền.

Theo lý thì tiểu minh tinh này đã hủy hợp đồng, còn tên Bùi Chiêu Chu kia thật sự mở một công ty riêng nhưng hình như bị tiểu minh tinh từ chối sao á, để rồi tên Bùi Chiêu Chu kia lại đem công ty mới thành lập vứt lại cho thủ hạ ở Công ty Tinh Ngu của y quản lý. Nhớ lại thôi liền tức giận!

Chu Văn Gia cho rằng tiểu minh tinh này không biết tốt xấu từ chối Bùi Chiêu Chu, không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó, nhưng có vẻ như tình huống này có hơi vi diệu.

Chu Văn Gia liếc mắt nhìn qua Bùi Chiêu Chu và Tư Hoài Tây, phát hiện ánh mắt bọn họ thường xuyên giao nhau, nhưng miệng lại không nói gì nhiều, cũng không biết do khẩn trương hay do đâu, tiểu minh tinh Tư Hoài Tây kia có lẽ sẽ khẩn trương nhưng làm bạn với Bùi Chiêu Chu nhiều năm, y rất quen thuộc với anh, xem ánh mắt tỏa sáng ôn nhuận của anh, một chút cũng không thấy dáng vẻ bễ nghễ khinh thường y như ngày thường, rõ ràng anh có tâm tư đối với tiểu minh tinh này.


Tự nhân là một thanh niên Alpha tuấn tú thiên tài, IQ và EQ đều cao, Chu Văn Gia lập tức hướng Tư Hoài Tây mời nói: "Nếu đã là bạn bè, sao không hẹn nhau đi ăn bữa cơm? Tôi đã đặt phòng riêng ở nhà hàng Sao Bắc Cực, đến lúc đó lại thêm cậu vào."

Không chờ Tư Hoài Tây trả lời, Bùi Chiêu Chu bất mãn nhìn Chu Văn Gia, trong ánh mắt hiện lên vẻ ghen tuông, giống như nghi ngờ Chu Văn Gia ăn chơi trác táng tùy tiện mời Tư Hoài Tây, là muốn cấu kết với Tư Hoài Tây.

Nhìn đến mức trong lòng Chu Văn Gia nghẹn lại, làm ơn đi! Y đang se tơ vì ai!

Nếu chỉ dựa vào cái tính muộn tao của Bùi Chiêu Chu nghẹn đến không nói ra một câu, muỗi ngủ rồi cũng không chờ đến anh chủ động đâu!

* Muộn tao là kiểu người bên ngoài thì thanh cao, tao nhã, lạnh lùng nhưng bên trong thì có nội tâm ấm áp, hay tính khí thất thường.

Chu Văn Gia trong lòng nhịn không được chửi thầm đứa bạn tốt tính khí thất thường này, nhưng bên ngoài vẫn rất nể mặt, trừng mắt nhìn Bùi Chiêu Chu một cái, quay đầu liền vui vẻ nhiệt tình nói với Tư Hoài Tây: "Cậu yên tâm! Tôi là người đã có hôn thê, chẳng qua muốn quen biết bạn bè của Chiêu Chu, nghe nói cậu cũng là diễn viên trong đoàn làm phim này sao, cố lên nhé!"

Tư Hoài Tây không khách khí nữa, thản nhiên mà cười nói: "Được nha, mấy ngày nay không gặp Bùi ca, cũng chưa từng ăn bữa cơm với Bùi ca, tôi rất mong chờ."

Tầm mắt Tư Hoài Tây từ từ chuyển lên người Bùi Chiêu Chu, đôi mắt xanh biển còn chậm rãi chớp một cái làm gương mặt Bùi Chiêu Chu đỏ lên, ậm ừ gật đầu đồng ý.

Chu Văn Gia nhịn không được che mặt, nhìn thấy phản ứng rối rắm của bạn tốt Bùi Chiêu Chu, y thực sự lo rằng Bùi Chiêu Chu sẽ bị tiểu minh tinh Tư Hoài Tây này lừa tình lừa thân, dù sao với gương mặt đẹp tuyệt đối này của Tư Hoài Tây có tiềm năng làm tra nam lắm!

Tư Hoài Tây không có ý định làm tra nam, trên thực tế, mỗi ngày hắn đều xem thông tin liên lạc của Bùi Chiêu Chu trên máy, do dự lại do dự không biết có nên liên lạc hay không.

Lý do rất đơn giản.

1. Hắn và Bùi ca là bạn bè.

2. Bùi ca từng chủ động gọi qua cho hắn, muốn giúp đỡ hắn.

3. Tư Hoài Tây rất muốn nói chuyện với Bùi ca.

Nhưng cuối cùng vẫn không liên lạc được, Tư Hoài Tây nhụt chí rối rắm không biết bao nhiêu lần, cuối cùng chỉ đành thất thần u ám bỏ máy truyền tin xuống.

Cuộc sống của hắn và Bùi ca không có giao nhau, đêm hôm đó là ngoài ý muốn, còn có thể là tổn thương đối với Bùi ca, cho nên hôm đó sau khi rời khách sạn, Bùi ca từ chối yêu cầu gặp mặt của hắn. Ngay cả khi Bùi ca chủ động gọi qua, cũng chỉ là nhìn tới tin tức trên mạng của hắn, thương hại một tiểu minh tinh không bối cảnh không sức mạnh như hắn.

Tư Hoài Tây thật sự biết ơn Bùi ca như vậy, nhưng hắn không thích xuất hiện trước mặt Bùi ca trong bộ dạng đáng thương, Tư Hoài Tây rối rắm lựa chọn có nên liên hệ không.

Nhưng những việc này đều thành vô nghĩa khi gặp lại Bùi Chiêu Chu, trái tim hắn gợn sóng mãnh liệt, chẳng qua bị đổi thành một loại tư thái hàm súc thâm trầm.

"Vậy thì Bùi ca, tôi đi làm việc trước."

"À, ừ ừ."

Bùi Chiêu Chu vẫn còn đắm chìm trong cái chớp mắt ban nãy của Tư Hoài Tây, thanh niên ngây thơ lớn tuổi rối rắm không biết nên đáp lại như nào, nhưng nhìn Tư Hoài Tây quyết đoán rời đi, trong lòng lại khó hiểu muốn níu kéo lại, đôi mắt dần lạnh đi.

Chu Văn Gia ở bên cạnh bất thình lình nói: "Nếu đã đầu tư vào kịch bản này rồi thì xem qua một vòng đi."

Ánh mắt Bùi Chiêu Chu hiện lên chút bối rối, đuổi theo rồi sao nữa? Alpha tuyến sinh dục bị tổn thương tương đương với người tàn tần, anh không muốn trì hoãn bất cứ ai.

Nhìn thấy bạn tốt Bùi Chiêu Chu lại lâm vào cảm xúc tiêu cực, Chu Văn Gia nặng nề vỗ bả vai Bùi Chiêu Chu, thở dài nói những lời thấm thía: "Cái này không giống Bùi thiếu tướng anh dũng không sợ chết trên chiến trường nha, nếu cứ như vậy cậu liền thành vấn đề trong quân đội đấy, người qua đêm ở khách sạn với cậu là cậu ta nhỉ."

Chu Văn Gia đại khái cũng đoán ra, nếu không thì làm sao Bùi Chiêu Chu lại chí ý đến một Beta, chậc… Cho dù Tư Hoài Tây là một Beta thịnh thế mỹ nhan.

Bùi Chiêu Chu đột nhiên bừng tỉnh, nghiêm túc nhìn Chu Văn Gia, ánh mắt nhíu lại mang theo cảm giác uy hiếp.

Chu Văn Gia giơ hai tah, ranh mãnh khiêu khích: "Cậu không nói cũng không sao, tôi có thể xem hết video ghi lại đêm đó là biết được em dâu rốt cuộc là ai!"

Bùi Chiêu Chu thở phào một hơi, đôi mắt có chút quang mang lưu động, cam chịu gật đầu.

Chu Văn Gia cười lớn: "Đó không phải việc tốt sao, giữa trưa tôi sẽ mời em dâu đi ăn cơm!"

Trong lòng Bùi Chiêu Chu dâng lên cảm giác vi diệu, sờ sờ mũi.

—— Xét vị trí trên dưới, anh mới là vị em dâu kia.

- ------------------------------------

Hiện trường khai máy phim 【Ngôi sao này vì em đặt tên】.

Lâm đ*o diễn rít gào.

"Cut ——!"

"Cut ——!"

"Liễu Tư San!!! Cô là nữ chính bị giáo bá trường khi dễ, lúc này cô phải tức giận chứ! Con mẹ nó cô đỏ mặt làm gì!"

"Còn Bạch lão sư, cậu thân là giáo thảo cao lãnh tự mình đứng ra giằng co với giáo bá, cứu nữ chính ra chứ không cần đứng bên cạnh yếu ớt như gà con vậy!"

Bạch Hoài Ngọc bị đạo diễn Lâm hung bạo mắng đến ghi hận trong lòng, nghi ngờ rằng tên đạo diễn này đang nhắm tới cậu, nhưng mà trước mặt công chúng không nên trở mặt, hủy hoại hình thượng Omega dịu dàng ưu nhã của cậu, đành phải đứng tại chỗ tức đến mặt đỏ tai hồng.

Đóng nữ chính của【Ngôi sao này vì em đặt tên】, Liễu Tư San khóc không ra nước mắt, cô chỉ là một sinh viên năm tư ngành biểu diễn điện ảnh bình thường, cho dù thành tích ở trường luôn đứng nhất, biết kính yêu thầy cô bạn bè trong lớp, nhưng điều đó không có nghĩ là cô có thể chống cự khắc chế lại gen u mê sắc đẹp cám dỗ này đâu ——

Liễu Tư San nũng nịu mà thoáng liếc mắt nhìn Tư Hoài Tây mặc đồng phục học sinh xanh trắng bên cạnh.

Bởi vì vào vai nhân vật giáo bá tính cách ác liệt, đồng phục học sinh vốn dĩ sạch sẽ như mới của Tư Hoài Tây có đầy những nét vẽ bậy đầy kiêu ngạo, càn rỡ bừa bãi nghiêng mặt cười, đẹp đến kiêu ngạo, khuôn mặt tuấn mỹ chết người lưu lại một vết sẹo cũ, vẻ mặt ngả ngớn, càng làm Tư Hoài Tây giống một con sư tử đen hành xử khác thường đang đi dạo trong khuôn viên trường, một bộ dạng phóng túng ác liệt!

Như câu nói kia.

—— Trai không hư gái không yêu.

Vệt đỏ ửng trên mặt Liễu Tư San còn chưa tan biến, nhớ tới cảnh diễn vừa rồi.

Tư Hoài Tây vốn nên là một vai ác giáo bá toàn nói ra những lời khó nghe, những khi hắn cúi đầu, vết sẹo kia không lấn át được sắc đẹp kinh diễm, đôi mắt ác liệt động lòng người dưới mái tóc đen kia, giống một con sư tử đen hung hăng, ngang ngược, nghịch ngợm đùa giỡn cô trong lòng bàn tay.

Ngoài miệng nói lời đùa giỡn.

Rõ ràng là quá đáng đến vậy!

Làm người ta nhục quá như vậy!

Liễu Tư San nghe được liền cảm thấy hai chân mình mềm nhũn, đôi mắt ướt át thẹn thùng, hận không thể nghe thêm một chút, giống như vừa thức tỉnh cái gì đó kỳ quái.

Đạo diễn Lâm giận đến mức vứt kịch bản xuống đất, lại gầm gừ nói: "Thêm một lần nữa!!! Tôi không tin mới cảnh đầu đã khó quay như vậy!"

"Action!"

Trong trường.

Liễu Tư San trong vai nữ chính Diêu Khả, là môt sinh viên năm hai ngành sĩ quan chỉ huy, vừa tan học liền chạy về ký túc xá chơi trò chơi yêu thích, làm một người chơi lão làng, cô thích ở trong trò chơi bày mưu lập kế, tạo ta bang phái tranh đấu với thiên hạ!

Nhưng hôm nay cô phải buông bỏ trò chơi bởi vì bạn tốt Đan Đan của cô bị một giáo bá trong trường bắt nạt.

Giáo bá kia tên Vu Tử Khiên, là một Alpha xấu tính kiêu ngạo, thường dựa vào cậu của hắn là giám hiệu mà đi ức hiếp học sinh, hôm nay đụng phải Đan Đan dịu dàng xinh đẹp, muốn đùa giỡn nhỏ, nếu không phải Đan Đan bí mật gửi tin cầu cứu, Diêu Khả sẽ không vội chạy tới đối đầu với giáo bá đáng giận này!

Diêu Khả giống sư tử mẹ bảo vệ đàn con, đem bạn tốt Đan Đan yếu đuối bảo vệ sau lưng, cho dù nàng chỉ là một Omega nhưng vẫn thu hết can đảm chỉ vào giáo bá Vu Tử Khiên, chỉ trích nói: "Tôi cảnh cáo cậu! Nếu cậu dám ức hiếp Đan Đan, tôi, tôi liền gọi người tới!"

Tư Hoài Tây trong vai Vu Tử Khiên, là một thiếu niên tuấn mỹ tóc đen mắt đen, bên miệng treo một nụ cười xấu xa, đôi mắt thuần thúy màu đen kia giống tinh tú trong đêm, nguy hiểm lại mê người.

Chỉ thấy Vu Tử Khiên từ cầu thang bên cạnh nhảy xuống, nhanh nhẹn tùy ý như một con sư tử cà lơ phất phơ, khiến tim gan người ta đập mạnh là thiếu niên giáo bá dùng một ngón tay nâng cằm Diêu Khả lên, đôi mắt đen thuần xấu xa tràn đầy bắt bẻ, nực cười cùng khinh miệt, mở miệng tuyên bố: "Ồ, thì ra cô ấy tên Đan Đan, vậy cô tên gì?"

Diêu Khả phẫn nộ hất tay Vu Tử Khiên ra, chán ghét mà dùng tay áo chà mạnh mấy lần chỗ Vu Tử Khiên chạm vào, cắn răng nói: "Cậu không cần biết! Lưu manh!"

Đôi mắt Vu Tử Khiên hơi cong, cổ họng khàn khàn phát ra tiếng của cười khẽ, thanh âm từ tính ưu nhã như ma cà rồng quý tộc xuất hiện trong đêm, làn da trắng nõn quá mức, đôi môi hồng nhuận quá mức làm Diêu Khả nhìn đến phát run.

"Nếu cô đã bảo tôi là lưu mạnh, vậy tôi có nên làm vài việc cho giống lời cô nói không?"

Thiếu niên giáo bá đen tối cùng cực nghiêng đầu, lộ ra nụ cười xấu xa.

Hai tay Diêu Khả khoanh lại che trước ngực, phòng bị kêu: "Cậu, cậu muốn làm gì! Đừng có mà làm bậy!"

Vu Tử Khiên cười toe toét, gương mặt tuấn mỹ áp tới gần, dùng một tay ấn vào cánh tay Diêu Khả chặn lại, gần như mạo phạm phi lễ mà dùng chóp mũi lại gần tuyến sinh dục sau cổ cô, đây được coi là hành vi quấy rối tình dục.

Chỉ cần bị cắn trúng một cái, Diêu Khả sẽ trở thành Omega bị đánh dấu!

Diêu Khả sợ hãi đến sắc mặt tái nhợt trắng bệch, cả người không ngừng run rẩy, sắp sửa đón nhận sự khuất nhục nhất đời cô, thậm chí bởi vì bị giáo bá Vu Tử Khiên này đánh dấu mà bị bạn học bàn tán là một con đàn bà tùy tiện không biết xấu hổ!

Vu Tử Khiên xấu xa nheo mắt đen, răng nanh trắng mơ hồ lộ ra ở hàm trên: "Làm sao? Muốn làm người phụ nữ của tôi hả?"

Diêu Khả mở to đôi mắt bị nước mắt làm nhòe đi, âm thầm khẩn cầu có người đến cứu cô.

"Rầm ——!"

Bạch Hoài Ngọc trong vai nam chính Quan Phi Tinh xuất hiện, dùng nắm tay mềm mại đánh một cái đã hạ gục giáo bá Vu Tử Khiên, động tác chậm chạp cứu nữ chính Diêu Khả ra.

"Chậc…" Đạo diễn Lâm nhìn một màn này, cảm thấy không sao hài lòng nổi, khí thế của nhân vật Bạch Hoài Ngọc đóng bị Tư Hoài Tây áp đảo.

Giáo thảo Quan Phi Tinh vốn nên mạnh mẽ đối kháng với giáo bá Vu Tử Khiên, hai Alpha hàng đầu như nhau giằng co vì nữ chính Diêu Khả, nhưng bây giờ ——

Ngược lại, Bạch Hoài Ngọc giống như một con gà con, dùng hai tay nhỏ yếu che trước mặt Liễu Tư San, mắt hạnh trừng lớn, lớn lên còn thanh thuần nhu mỹ hơn nữ chính, khí thế rõ ràng yếu hơn rất nhiều, nhìn giống Tư Hoài Tây ức hiếp cậu hơn.

Mà nữ chính Liễu Tư San còn quá đáng hơn.

Đạo diễn Lâm cay mắt nhìn vẻ mặt thẹn thùng của nữ chính Liễu Tư San liếc mắt đưa tình với giáo bá Vu Tử Khiên sau lưng nam chính Bạch Hoài Ngọc, giống như nam chính Bạch Hoài Ngọc mới là đá ngáng đường tình của cô.

Đây là loại phim truyền hình quái quỷ gì!

Nam chính còn giống nữ chính hơn nữ chính!

Nữ chính không có chút cảm giác gì với nam chính, ngược lại còn liếc mắt đưa tình với phản diện giáo bá!

Phản diện giáo bá diễn rất tốt nhưng diễn còn giống nam chính hơn nam chính!


Đạo diễn Lâm yên lặng khóc thầm trong lòng, nghẹn ngào hô một tiếng: "Kết thúc công việc!"


======


Tác giả có lời muốn nói: Có hơi chậm chút nhưng tôi vẫn hoàn thành mục tiêu rồi! Quẹt thẻ sáu ngàn!


Lời editor: Theo kinh nghiệm đu Cbiz chưa quá lâu của mình thì vụ Tiểu Tư diễn áp bạn Bạch mà phát ra thì ẻm bị mạt sát chết luôn ấy, kiểu tranh phiên đồ ấy, vụ này trong Cbiz gắt lắm, còn trong truyện thì nhẹ nhàng tình cảm thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK