Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, Kiệt Sâm đi về phía phòng bệnh của ba người Lai Ngang Nạp Đa, đầu tiên hắn vào phòng của Tác Phỉ Á.
Mọi người đều ngừng chân ngoài cửa phòng chờ tin tốt lành của Kiệt Sâm.
Tuy bản thân Tác Phỉ Á bị trọng thương không thể di động, nhưng nàng là hoàng linh sư trung cấp thất giai, đối với dị động phát sinh cả ngày hôm nay nàng vẫn hiểu rõ được tinh tường.
- Tác Phỉ Á, đây là Thánh Quang dược tề thất giai, ngươi uống đi…
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của Tác Phỉ Á, Kiệt Sâm không nói nhiều lời, chỉ giải thích công hiệu của Thánh Quang dược tề sau đó đem bình dược tề trong tay thận trọng đổ vào miệng Tác Phỉ Á.
Dược dịch tản ra ánh sáng trắng chậm rãi tiến vào thân thể Tác Phỉ Á, trên người nàng lập tức phát ra từng đạo bạch quang chói mắt.
- Xuy…xuy…xuy…
Thanh âm từng đạo linh lực hòa tan vang lên, Tác Phỉ Á cảm giác bản thân mình giống như đột nhiên đưa thân vào trong một nơi ấm áp, một đạo năng lượng ẩn chứa lực lượng nguyên tố quang hệ khủng bố lập tức thẩm thấu vào khắp thân thể nàng.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Tác Phỉ Á, một tia sương mù màu vàng không ngừng dâng lên từ thân thể nàng, sau đó dưới ánh sáng trắng chiếu rọi xuống tiêu tan bên trong không khí.
Đồng thời thân thể Tác Phỉ Á dưới công hiệu của Thánh Quang dược tề được cải tạo, trở nên sáng trong lấp lánh.
Thật giống như tẩy cân phạt tủy, vô số tạp chất màu đen cùng chất ô uế đều được bài trừ ra khỏi thân thể Tác Phỉ Á, sau đó được bạch sắc quang mang tinh lọc bị tiêu diệt biến thành hư vô.
Quá trình này kéo dài chừng một lát sau đã biến mất, mà sắc mặt tái nhợt của Tác Phỉ Á giờ phút này biến thành vô cùng hồng nhuận phơn phớt.
Tác Phỉ Á giật mình phát hiện chỉ trong chốc lát như vậy, thương thế suốt mấy ngày nay không thể khép lại của nàng giờ phút này đã khỏi hẳn, một cỗ quang hệ linh lực vô cùng nồng đậm lưu chuyển bên trong thân thể nàng, làm nàng cảm nhận vô cùng thần kỳ.
Hai mắt Tác Phỉ Á chợt ngưng tụ lại, quang hệ linh lực thất giai trung cấp trong thân thể nàng đột nhiên vận chuyển, một cỗ uy áp cường đại khó thể hình dung lập tức từ trên thân thể nàng bạo phát.
Cảm nhận được cỗ linh lực vô cùng cường đại kia, hai mắt Tác Phỉ Á lập tức trợn tròn, nàng cảm giác được chính mình chẳng những hoàn toàn khôi phục tới trạng thái tốt nhất trước khi bị thương, đồng thời linh lực bên trong thân thể cũng được Thánh Quang dược tề thúc đẩy gần như đạt tới tình trạng thất giai cao cấp.
Tuy còn chưa chính thức tấn thăng tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, nhưng Tác Phỉ Á có thể cảm nhận được giờ phút này mình chỉ còn kém một tầng màng chưa xuyên phá, tối đa không tới một tháng thời gian nàng có thể lĩnh ngộ được cảnh giới cao cấp thất giai, chính thức đột phá tới hoàng linh sư thất giai cao cấp.
Bên trong thân thể kịch chuyển như thế làm trong nội tâm Tác Phỉ Á tràn ngập mừng rỡ, đồng thời nàng cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn Kiệt Sâm, bên trong ánh mắt kia hiện lên vẻ phức tạp, tràn đầy cảm giác khó hiểu.
Sau khi trị tốt cho Tác Phỉ Á, Kiệt Sâm cùng Tác Phỉ Á đi ra khỏi phòng.
- Tác Phỉ Á, ngươi…
Vừa nhìn thấy Tác Phỉ Á bình yên vô sự đi ra, mọi người đứng ngoài cửa thoáng chốc đều ngây ngẩn cả người.
Nhưng Kiệt Sâm cũng không có ý định giải thích, hắn đi thẳng vào phòng của Lai Ngang Nạp Đa cùng Dong Thánh đang nằm dưỡng thương, mọi người vội vàng đi theo sau.
Trong ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Kiệt Sâm đưa bình linh dược tề màu xanh cho Dong Thánh, đưa bình linh dược tề không màu cho Lai Ngang Nạp Đa.
- Dong Thánh, ta đưa cho ngươi là Phong Hoàng dược tề thất giai, Lai Ngang Nạp Đa, của ngươi là Huyễn Linh dược tề thất giai, hai ngươi uống đi!
Hai bình dược tề này ở thời đại hiện tại trong cách điều chế hoàng cấp linh dược tề chính quy căn bản không tìm thấy, bởi vì Kiệt Sâm căn cứ vào thương thế cùng chỗ thiếu hụt trong thân thể hai người nên cố ý chế biến ra, ngay cả tên của dược tề cũng do Kiệt Sâm vừa mới đặt lấy.
Cầm trị liệu dược tề cơ bản đi trị liệu bệnh tật tổn thương, linh dược sư như vậy chỉ được xem là hợp cách, mà không phải là linh dược đại sư chân chính. Nếu có thể căn cứ theo tình huống thân thể bất đồng của người bệnh cùng sự tổn thương khác nhau, ở trong thời gian ngắn chế tạo ra loại linh dược tề nhắm vào chính người bệnh, như vậy mới được xem là một linh dược đại sư chân chính.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Lai Ngang Nạp Đa cùng Dong Thánh tiếp nhận linh dược tề không nói lời nào liền uống vào.
Hương vị cay độc mang theo năng lượng ba động nồng đậm bỗng chốc tiến vào trong thân thể hai người, chỉ trong nháy mắt Lai Ngang Nạp Đa cùng Dong Thánh lập tức cảm giác được bên trong dạ dày của mình như bốc cháy, một cỗ năng lượng nồng đậm tinh thuần lập tức lan tràn khắp toàn thân bọn họ.
Trong cảm giác kinh hãi của hai người, cỗ năng lượng khủng bố mà Mạt Nhĩ Đặc La lưu lại trong thân thể họ suốt mấy ngày nay lập tức bị tiêu diệt, đồng thời vết rạn kinh mạch cùng miệng vết thương vốn không thể khép lại đều dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được dần dần khép lại.
- Xuy! Xuy! Xuy!
Năng lượng kinh người khủng bố từ trong thân thể hai người tán dật ra, sắc mặt có chút trắng bệch của hai người lập tức biến thành vô cùng hồng nhuận, toàn thân tràn đầy sức sống kinh người.
- Vì sao…
Trên giường bệnh, hai người giật mình đứng dậy, tổn thương trong thân thể hoàn toàn trị lành đồng thời họ khiếp sợ phát hiện thân thể của họ đang không ngừng biến hóa.
Lai Ngang Nạp Đa phát hiện cường độ thân thể của mình đang không ngừng đề cao, hắn là huyễn hệ linh sư, cường độ linh thức cực kỳ kinh người nhưng cường độ thân thể chỉ bình thường, nhưng sau khi uống vào linh dược tề của Kiệt Sâm, hiện tại Lai Ngang Nạp Đa cảm giác thân thể cùng cơ bắp của mình, kinh mạch cùng xương cốt giờ phút này như đang điên cuồng ngưng tụ tăng lên, không ngừng trùng kích tới cao điểm.
Đồng thời linh lực thất giai trung cấp trong thân thể Lai Ngang Nạp Đa cũng đang không ngừng tăng lên, cuối cùng đạt tới tình trạng gần thất giai cao cấp. Cũng giống như Tác Phỉ Á, mặc dù còn chưa trực tiếp tấn cấp thất giai cao cấp nhưng chỉ còn kém một chút, tối đa không qua một tháng hắn cũng có thể tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp.
Mà ở bên cạnh, Dong Thánh phát hiện thương thế của mình đã hoàn toàn trị hết, linh nguyên tố trong thiên địa giống như vừa tạo thành liên hệ đặc biệt nào đó với hắn, hơn nữa theo thời gian trôi qua, loại liên hệ này đang không ngừng sâu sắc hơn.
Vô số phong hệ linh nguyên tố đang không ngừng lưu động chung quanh thân thể hắn, phảng phất như trở thành phụ tá đắc lực của hắn, có thể tùacute; sử dụng như chính cánh tay mình, không hề có chút cảm giác không cân đối cùng chướng ngại.
Loại cảm giác này làm tinh thần Dong Thánh hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, hắn không tự chủ được liền vươn ra hai tay.