Mục lục
Dược Thần - Ám Ma Sư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không nghĩ tới Lôi huynh cũng biết chuyện Tử Vong Mê Cung. Không sai, Bát đại gia tộc tề tụ Hỗn Loạn Chi Thành là để thăm dò Tử Vong Mê Cung. Năm ngày sau, Bát đại gia tộc sẽ tề tụ ngoài Vân Vụ chiểu trạch để cùng tiến vào. Nếu Lôi huynh có hứng thú thì lúc đó có thể đến.

Hách Bá Đặc tươi cười:

- Kỳ thật, Lôi huynh dù không đề cập tới thì chúng ta cũng nói với Kiệt Tư đại sư cùng với Lôi huynh.

Nhìn bộ dạng của Hách Bá Đặc, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc thầm cười lạnh. Nếu không phải Lôi Nặc nhắc tới, Hách Bá Đặc nhắc tới mới là lạ.

Trên thực tế, nếu không phải Kiệt Sâm có một tấm bản đồ tiến vào Tử Vong Mê Cung thì không ai biết nó nằm ở đâu. Chỉ sợ Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc sẽ tự tiến vào mà không đi cùng với Bát đại gia tộc.

Kế tiếp, bọn người Hách Bá Đặc nói mấy câu khách sáo rồi lần lượt cáo từ.

Mọi người vừa rời đi không bao lâu, người của Bội Lôi gia tộc liền đem tài liệu tới. Những tài liệu này cũng không nhiều vì Bội Lôi gia tộc qua lần phối chế đã thua Kiệt Sâm tới năm thành tài liệu, hơn nữa cũng không đem đến hết.

Bất quá hành động như vậy của Bội Lôi gia tộc không khác để cho Kiệt Sâm ngang nhiên tát vào mặt.

Kiệt Sâm thu hồi lại số tài liệu này còn Lôi Nặc vỗ vai Cam Đạo Phu.

- Yên tâm đi, có cơ hội, ta sẽ thay ngươi giết Mạn Phất Lí Đức. Về phần Bội Lôi gia tộc......

Trong mắt Lôi Nặc bỗng dưng dâng lên một luồng sát ý rồi lập tức nội liễm.

Không đợi Kiệt Sâm xử lý xong tất cả tài liệu, đã có người của Bát đại gia tộc tới trao đổi chuyện chưởng quản Hỗn Loạn Chi Thành.

Chuyện như vậy, dĩ nhiên Kiệt Sâm an bài cho Thái Sâm. Bản thân và phụ thân sẽ rời khỏi đây, Khang Tư gia tộc với tư cách thế lực bản thổ của Hỗn Loạn Chi Lĩnh phải tự bàn bạc. Hơn nữa Kiệt Sâm cũng có ý để cho Khang Tư gia tộc phát triển tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh, đây chính là một đầu mối tài liệu màu mỡ.

Điều duy nhất khiến Kiệt Sâm cảm thấy đau đầu là nếu mình và phụ thân rời đi thì với thực lực bản thân Khang Tư gia tộc căn bản không cách nào đứng chân ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh. Bất quá còn chưa tới bước này, hắn cũng chưa cần quan tâm.

Nhận được mệnh lệnh của Kiệt Sâm, Thái Sâm sững sờ, sau khi Kiệt Sâm nhắc lại, càng khiến hắn mừng rỡ không thôi.

Khang Tư gia tộc giờ đây cùng Cư Lí gia tộc và Bát đại gia tộc cùng nhau chưởng quản toàn bộ Hỗn Loạn Chi Lĩnh, đã trở thành một trong cửu đại thế lực của Hỗn Loạn Chi Lĩnh.

Chuyện như vậy, trước kia Thái Sâm ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ đến nhưng hôm nay lại là sự thật. Đây hết thảy là công của Kiệt Tư chủ nhân cùng Lôi chủ nhân, Thái Sâm kích động đến nỗi nói năng lộn xộn.

Cửu đại gia tộc không chỉ là một danh hào nho nhỏ, với tư cách mấy đại gia tộc cao cấp nhất Hỗn Loạn Chi Lĩnh, bọn họ chưởng quản quyền lợi ở đây. Cơ hồ hai phần ba thế lực ở đây bị Bát đại gia tộc khống chế, lợi nhuận hàng năm cường đại kinh người, Bội Lôi gia tộc tiện tay là có thể xuất ra 5000 vạn linh tệ. Thực lực như vậy, trước kia Khang Tư gia tộc chỉ có thể ngưỡng vọng, hôm nay lại có thể đứng ngang hàng.



Trên đường đến trao đổi với đại biểu của Bát đại gia tộc, Thái Sâm thầm thề phải nhất định vì hai vị chủ nhân kinh doanh thật tốt, mới không cô phụ kỳ vọng của hai vị chủ nhân.

Những ngày tiếp theo, cả phủ đệ Khang Tư gia tộc vô cùng bận rộn, từ chuyện phối chế linh dược tề mà dân chúng thắng cuộc hay trao đổi với Bát đại gia tộc, hết thảy làm cả phủ đệ luôn ầm ĩ.

Dân chúng Hỗn Loạn Chi Thành ngày hôm sau cũng nhận được tin tức, từ nay Bát đại gia tộc trở thành Cửu đại gia tộc. Gia tộc mới này chính là Khang Tư gia tộc.

Vào lúc tin tức từ Hỗn Loạn Chi Thành truyền đến Thánh Phỉ Thành, Địch Á Tư Đại Trưởng lão cùng với Khang Tư gia tộc Nhị thiếu gia lưu thủ ở đây đều kích động đến đầm đìa nước mắt. Toàn bộ Thánh Phỉ Thành lập tức lâm vào náo nhiệt.

Bất quá có người vui mừng có người buồn, vào lúc Khang Tư gia tộc vui vẻ thì những thành trì và thế lực gần Thánh Phỉ Thành bắt đầu lo lắng Khang Tư gia tộc sẽ mở rộng thế lực trên địa bàn của bọn hắn.

Một gia tộc có được linh dược đại sư cùng thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư không phải là thứ những tiểu thế lực như bọn họ có thể chống lại.

Thời gian như nước trôi qua, năm ngày thoáng cái đã đến.

Trong năm ngày, Kiệt Sâm đều tiến hành phối chế linh dược tề cho các linh sư giành chiến thắng, bận đến không ngóc đầu lên.

Trên thực tế, ngoại trừ 30 bình thiên linh dược tề của Bối Lạp gia tộc là linh dược tề đặt biệt. Còn lại những cấp bậc những linh dược tề của dân chúng đổi lấy cũng không quá cao, có thể để cho Cam Đạo Phu phối chế.

Bất quá Kiệt Sâm cũng không làm như vậy, tự mình phối chế mỗi một lọ linh dược tề. Cam Đạo Phu chỉ đứng bên cạnh giúp đỡ mà thôi. Hơn nữa Kiệt Sâm cũng không sử dụng kỹ thuật lưu linh dược tề như Linh Dược Sư bình thường mà hoàn toàn dùng dùng linh thức cùng linh lực tiến hành phối chế.

Về phương diện phối chế dùng linh thức cùng linh lực, lý luận tri thức cùng lĩnh ngộ của Kiệt Sâm vượt xa Cam Đạo Phu nhưng cũng có khâu không thể so với ngũ giai cấp thấp linh dược Tông Sư như Cam Đạo Phu đã mấy chục năm nghiên cứu phối chế linh dược tề.

Nhưng trong năm ngày, dù chỉ phối chế linh dược tề cấp thấp nhất, đơn giản nhất lại khiến Cam Đạo Phu chấn động sâu sắc, thậm chí còn hơn cả lúc Kiệt Sâm chế biến ra Hoàng cấp dược tề tái sinh dược tề.

Kiệt Sâm trong quá trình phối chế dù là một bình nhất giai linh dược tề bình thường nhất đều cẩn thận tỉ mỉ, cực kỳ nghiêm cẩn, gắng đạt tới hoàn mỹ thập thành, không hề có chuyện qua loa.

Đối với Kiệt Sâm mà nói, bất luận một lọ linh dược tề nào, vô luận cấp bậc là cao là thấp, công hiệu là mạnh là yếu đều như con của hắn. Mỗi một bình đều hàm chứa tình cảm của hắn, dường như là một sinh mạng mới.

Một Linh Dược Sư chính thức phối chế linh dược tề cũng không phải vì phối chế thành công, càng quan trọng hơn là hưởng thụ quá trình này. Bất luận một bình linh dược tề xuất thế cũng như một sinh mạng ra đời, người thân phận cao có thấp có, nhưng sinh mạng không thể phân, linh dược tề cũng là như thế.

Chỉ có chính thức lĩnh ngộ điểm này, Linh Dược Sư cuối cùng mới có thể trưởng thành là một linh dược đại sư.

Tựu như lA Cơ Mễ Đức, dù phối chế ường lực dược tề đơn giản nhất cũng cố gắng cao nhất, chuyên chú hết tinh thần.



Chính vì có thái độ này, cảm ngộ này, sáu năm như một ngày kiên trì tích lũy, mới khiến cho hắn cuối cùng đạt đến cảnh giới cửu giai Linh Dược Thánh Sư.

Những Linh Dược Sư cười nhạo hắn chỉ biết phối chế lưu linh dược tề không đáng lọt vào mắt, dù cấp bậc có cao đến mấy nhưng ngược lại không lọt vào mắt.

Trong thời điểm Kiệt Sâm điên cuồng phối chế, Lôi Nặc lại điên cuồng tu luyện, tái sinh dược tề sau khi khiến ông thoát thai hoán cốt thì tốc độ tu luyện đã đẩy lên cực nhanh.

Vô luận là cảm ngộ linh nguyên tố trong thiên địa hay là đem linh nguyên tố chuyển hóa làm linh lực hấp thu nhập vào cơ thể, tốc độ của Lôi Nặc đều đề cao mười phần, đặc biệt là lúc linh lực vận chuyển trong cơ thể cảm nhận được như cá gặp nước.

Với thân thể trước kia, vào lúc vận chuyển linh lực hoặc thi triển một số linh kĩ thường cần Lôi Nặc khống chế linh lực cùng tốc độ vận chuyển để tránh linh lực vận hành trong cơ thể quá lớn làm kinh mạch bị tổn thương, nhưng hiện giờ dù ông vận chuyển điên cuồng như thế nào thì thất giai linh lực không hề ảnh hưởng tới kinh mạch.

Vô luận là cường độ, độ lớn của kinh mạch đều vượt xa tưởng tượng của Lôi Nặc.

Kết quả khiến cho Lôi Nặc không khỏi trân trối.

Lôi Nặc không biết là thất giai linh dược tề có thể mang đến thiên địa dị tượng là coi như đã đoạt thiên địa của tạo hóa, công hiệu dĩ nhiên không tầm thường.

......

Buổi sáng ngày thứ năm, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc thức dậy từ sớm, cáo biệt Cam Đạo Phu cùng Thái Sâm rồi đi về cửa nam của Hỗn Loạn Chi Thành.

Cam Đạo Phu cùng Thái Sâm cũng muốn đi về Tử Vong Mê Cung nhưng thực lực của hai người thực sự quá yếu. Dù có địa đồ nhưng bên trong Tử Vong Mê Cung vẫn nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, trên đường xuyên qua Vân Vụ chiểu trạch cũng không phải thuận buồm xuôi gió, với thực lực của hai người nếu như không thể giúp được gì, lại khiến Lôi Nặc phân tâm, chi bằng lưu thủ tại Hỗn Loạn Chi Thành.


Rất nhanh, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc đã đi tới cửa Nam.


Lúc này, mọi người của Bát đại gia tộc đã đứng chờ ở cửa Nam.


Người của Bội Lôi gia tộc chính là Đại Trưởng lão mang Mỗ Lặc cùng Ni Khắc Tùng, Tộc trưởng Văn Sâm Đặc chưa cùng đến. Cư Lí gia tộc lại là Đại Trưởng lão La Nạp Đức cùng Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng, Bối Lạp gia tộc là Đại Trưởng lão Hách Bá Đặc cùng với Khắc Lạp Lạp Tộc trưởng.


Về phần ngũ đại gia tộc khác đều đều là Tộc trưởng, tổng cộng mười một người, không có một người nào dưới Hoàng Linh Sư.


- Lôi huynh, ây giờ mới đến?


Hách Bá Đặc vừa nhìn thấy Lôi Nặc xuất hiện liền tươi cười, song khi nhìn thấy Kiệt Sâm bên cạnh thì sững người.


- Kiệt Tư đại sư, ngươi......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK