Bởi vì còn có mấy cường giả cửu giai trung cấp như Mạc Ni Tạp, Y Mẫu, Hán Mật Nhĩ Đốn tồn tại, Vi Ân bọn hắn tuy rằng cực tốc bay về phía Tái Luân đế quốc, nhưng vì không phá toái hư không, cho nên tốc độ cũng không nhanh, mọi người bay thẳng mất đến mấy ngày mới được tiến vào biên cảnh Tái Luân đế quốc.
- Mạch Khắc Cách Lôi Địch, chúng ta cáo từ đây.
Sau khi tiến vào Tái Luân đế quốc, Vi Ân và Lôi Âu Na hướng Mạch Khắc Cách Lôi Địch cáo từ.
Thự Quang Chi Thành ở phía tây Tái Luân đế quốc, mà Hỗn Loạn Chi Thành lại nằm ở phía đông nam Tái Luân đế quốc, cũng không cùng một hướng với Tái Luân đế quốc đế đô.
Lập tức, một đám người nguyên bản cùng phi hành lập tức phân thành ba đội ngũ, Vi Ân trực tiếp phá toái hư không, hăng hái tiến về Hỗn Loạn Chi Thành, mà Lôi Âu Na lại mang theo bọn người Mạc Ni Tạp bay về phía Thự Quang Chi Thành.
- Y Mẫu, Hán Mật Nhĩ Đốn, hai người các ngươi chậm rãi trở về, ta về Đế Ngọc thành trước.
Nhìn qua thân ảnh Vi Ân bọn hắn đi xa, Mạch Khắc Cách Lôi Địch lên tiếng nói với Hán Mật Nhĩ Đốn.
Hôm nay bọn hắn tuy rằng tiến nhập biên cảnh phương bắc Tái Luân đế quốc, nhưng vì Tái Luân đế quốc diện tích lãnh thổ cực kỳ bao la, lấy tốc độ của Y Maaix bọn hắn, ít nhất phải mất mấy ngày mới có thể đến đế đô, Mạch Khắc Cách Lôi Địch đã rời khỏi đế quốc hơn một năm lại có chút không thể chờ đợi được nữa.
Sau khi phân phó hoàn tất, Mạch Khắc Cách Lôi Địch cũng trực tiếp phá toái hư không, dùng tốc độ nhanh nhất, chạy tới Đế Ngọc thành.
Giờ phút này, ở phương bắc Đế Ngọc thành, trong một mảnh sơn mạch nguyên thủy cách đế đô mấy trăm dặm.
Bốn gã cường giả trên người tản ra khí tức kinh người đang khoanh chân ngồi ở trong núi rừng, yên lặng tu luyện.
Bốn người này, đúng bốn người Gia Lôi Tư tiềm phục ở Tái Luân đế quốc, chờ Mạch Khắc Cách Lôi Địch xuất hiện, bọn hắn yên lặng chờ ở chỗ này, khoảng chừng đã mười ngày rồi.
- Ân?
Đột nhiên, vốn Gia Lôi Tư vốn nhắm chặt hai mắt, yên lặng hấp thu linh lực nguyên tố trong không khí, hai con ngươi đột nhiên mở ra, một cổ khí tức mãnh liệt từ trong cơ thể hắn thoáng một phát phóng thích ra, kinh động đến tất cả mọi người ở đây.
- Gia Lôi Tư, chuyện gì xảy ra?
Trong núi rừng, Khảo Địch Lợi Á lên tiếng hỏi thăm .
Trong mười ngày này, bởi vì hấp thu đại lượng thần tắc mảnh vỡ khiến cho thực lực bên phía Gia Lôi Tư đã có biến hóa kinh người, trong đó, Khảo Địch Lợi Á vốn là cửu giai đỉnh phong, cơ hồ đã tiếp cận bán thần, bất quá, có thể vì nhữngthần tắc mảnh vỡ kia đã bị hấp thu một bộ phận nên khiến cho Khảo Địch Lợi Á không thể đột phá đến bán thần, còn kém một tia.
Mà Bố Lỗ Khắc Ban Khắc so với nàng tốt hơn rất nhiều, mấy miếng phong hệ thần tắc mảnh vỡ khiến hắn trực tiếp từ cửu giai cao cấp đại thành đột phá đến cửu giai đỉnh phong.
Chỉ có Xà Mị không có được thần tắc mảnh vỡ vẫn dừng lại ở cửu giai cao cấp đại thành, không có chút tăng lên.
- Chờ mười ngày, Mạch Khắc Cách Lôi Địch kia rốt cục cũng xuất hiện.
Gia Lôi Tư đứng người lên, trên mặt lộ ra một tia dáng cười âm lãnh.
- Cái gì? Mạch Khắc Cách Lôi Địch kia xuất hiện sao?
Lời của Gia Lôi Tư khiến mọi người ở đây đều đứng dậy, trên mặt lộ ra một tia hào quang hưng phấn khát máu.
- Ha ha, chờ đợi lâu như vậy, tên kia rốt cục xuất hiện, Gia Lôi Tư, lần này ngươi phải để chúng ta ra tay với được.
Trên mặt Bố Lỗ Khắc Ban Khắc lộ ra dáng cười hưng phấn.
Trong mấy ngày nay, hắn vừa mới đột phá cửu giai đỉnh phong đã không thể chờ đợi được, muốn chiến đấu để kiểm nghiệm thực lực của mình.
- Nhanh, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, tốc độ của Mạch Khắc Cách Lôi Địch kia rất nhanh, hành động lần này tuyệt đối không thể có chút ngoài ý muốn nào được.
Gia Lôi Tư lạnh lùng lên tiếng.
- Vâng!
Mọi người ầm ầm nhận lời, sau một khắc, bốn người phá toái hư không, tiến nhập vào trong không gian loạn lưu.
Trên phía chân trời lam nhát, mấy đóa mây trắng bồng bềnh trên bầu trời, ánh mặt trời xuyên thấu qua đám mây chiếu rọi xuống, mang đến sinh cơ cho vạn vật.
Nơi này là một mảnh rừng núi rập rạp ở phương bắc đế đô Tái Luân đế quốc, sơn mạch kéo dài mấy ngàn dặm, như một đầu Cự Long nằm ngang ở trung bộ Tái Luân đế quốc, trấn thủ lấy Tái Luân đế quốc.
Đây là Tái Luân đế quốc cực phú nổi danh một tòa sơn mạch, trong đó cường đại linh thú trải rộng, là vô số mạo hiểm giả thiên đường.
Giờ phút này, trong hư không trên không phiến sơn mạch này, một đạo nhân ảnh đang lướt đi rất nhanh trong không gian loạn lưu.
Hắn thân mặc một bộ trường bào màu nâu xám, râu tóc hoa râm, nhưng sắc mặt lại vô cùng hồng nhuận phơn phớt, toàn thân tản ra khí tức cực kỳ kinh người, hư không loạn lưu điên cuồng lướt qua bên người hắn, nhưng lại không cách nào mang đến cho hắn chút tổn thương nào cả.
- Còn một lát nữa là đến Đế Ngọc thành rồi, đã hơn một năm chưa trở về, cũng không biết đế quốc hôm nay ra sao rồi.
Lão giả kia nhìn qua hư không xa xa tựa hồ không có điểm cuối, ánh mắt mang theo một tia chờ mong.
Người này đúng là Mạch Khắc Cách Lôi Địch sau khi chia tay bọn Vi Ân liền chạy về Đế Ngọc thành .
- Ân?
Nhưng ngay khi trong nội tâm Mạch Khắc Cách Lôi Địch nóng bỏng, vội vàng muốn trở lại Đế Ngọc thành, nhanh chóng chạy đi thì...
Đột nhiên trong đầu Mạch Khắc Cách Lôi Địch xuất hiện một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cổ cảm giác nguy cơ này giống như vũ khí tử thần, lạnh như băng kề lên cổ hắn, khiến lông tơ toàn thân hắn như dựng đứng lên vậy.
- Loại cảm giác nguy cơ này...
Mạch Khắc Cách Lôi Địch sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, thân hình đang bay vút kia liền dừng lại, ngừng trong không gian loạn lưu.
- Nguy hiểm liên quan đến thời khắc sinh tử đến rồi
Mạch Khắc Cách Lôi Địch thân là vận mệnh hệ Linh Sư, biết tương lai, hiểu tiên cơ, đối với các loại dấu hiệu đều rất rõ, loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt này rõ ràng là dấu hiệu chỉ khi đối mặt với sinh tử mới xuất hiện.
Nguy cơ sinh tử cảm ứng được ở Chư Thần chiến trường rốt cục cũng đến sao?
Mạch Khắc Cách Lôi Địch thân hình nghiêm túc và trang trọng, thời khắc chú ý bốn phía, vận mệnh hệ linh lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, đồng thời, trong ánh mắt của hắn bắn ra hai đạo thần huy, như có thể nhìn thấu qua tương lai, muốn tìm ra nguy cơ.
- Không tốt!
Ngay khi hắn vừa mới suy tính thì thần sắc vốn nghiêm túc của Mạch Khắc Cách Lôi Địch liền mạnh mẽ biến đổi, thân hình đình chỉ trong không gian loạn lưu trong tích tắc như liền như thuấn di, nhanh chóng né sang một bên.
Ầm ầm!
Ngay khi Mạch Khắc Cách Lôi Địch vừa mới né tránh thì một cổ linh lực đáng sợ đã hàng lâm lên phiến hư không này, linh lực cường đại như biển gầm, từ một chỗ không biết tên mãnh liệt mà đến, khiến một phiên hư không chung quanh thoáng chốc bị đánh cho nát bấy.