Ánh mắt mọi người nhìn về phía Kiệt Sâm đã không còn là khinh miệt, khinh thường, mà đã trở nên không hiểu, giống như lúc này họ không phải nhìn thấy một người mà là một quái vật khủng bố.
Ở bên kia, Lôi Địch Tư thần sắc lo lắng, mồ hôi ròng ròng chảy xuống.
- Lôi Địch Tư, ngươi thua đi, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn nhận thua thì tốt hơn, đừng giãy dụa vô ích.
Kiệt Sâm lãnh đạm nhìn qua Lôi Địch Tư, nhếch miêng cảnh báo.
Đúng như Dong Thánh suy nghĩ, biểu hiện trước đó của Kiệt Sâm chỉ là giả vờ.
Với kiến thức và tạo nghệ thâm hậu cửu giai Linh Dược Thánh Sư của Kiệt Sâm ở kiếp trước, trong vòng một phút của lần đầu tiên, hắn đã phân biệt xong toàn bộ 50 bình dung dịch trên bàn.
Dung dịch quyết sinh tử, khảo nghiệm đối với Linh Dược Sư chính là kiến thức về tài liệu và tạo nghệ về phản ứng nguyên tố. Tuy hiện giờ thân thể Kiệt Sâm mới là bát giai đỉnh phong nhưng về kiến thức đã hoàn toàn là cửu giai Linh Dược Thánh Sư, những dung dịch trước mặt chỉ là cặn của lục giai tài liệu cặn chế tạo thành, không hề có áp lực gì với hắn.
Dù là một bát giai đỉnh phong Linh Dược Đế Sư đến quyết đấu cùng Kiệt Sâm chỉ sợ cũng bị hắn chém ngã ngựa, càng không cần phải nói Lôi Địch Tư mới chỉ là lục giai cao cấp linh dược tôn sư. Dù kinh nghiệm về dung dịch quyết đấu sâu hơn cũng chỉ có thể bị iệt Sâm đùa giỡn.
Lúc trước Kiệt Sâm sở dĩ làm bộ ngây ngốc là để cho đám Lôi Địch Tư mắc câu, tuy hắn có thể trực tiếp chiến thắng nhưng như vậy cũng chỉ lấy được 50 vạn điểm tích lũy. Trong khi muốn mua những tài liệu kia lại cần chín mươi lăm vạn điểm tích lũy, huống chi trong 50 vạn điểm tích lũy này có 25 vạn là do đối phương ăn gian mà có, dù thắng cũng khó giải mối hận trong lòng Kiệt Sâm.
Với một gia hỏa như vậy, dĩ nhiên Kiệt Sâm không ngần ngại cho hắn một giáo huấn sâu sắc.
- Không......, quyết đấu vẫn còn tiếp tục, ngươi chỉ có vận khí cứt chó mà thôi, thua hẳn là ngươi, hẳn là ngươi!
Lôi Địch Tư trở nên vô cùng điên cuồng, sắc mặt nhìn số dung dịch còn lại trên bàn vừa lo lắng vừa dữ tợn.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lôi Địch Tư cảm nhận được áp lực vô hình, trán hắn toát đầy mồ hôi, hoàn toàn rối loạn.
Đám người dám đổ với Kiệt Sâm cũng hoảng loạn.
- Hết giờ!
Đúng lúc này, thanh âm nhắc nhở đã đến giờ lại vang lên, mọi người giật mình nhìn vào Kiệt Sâm cùng Lôi Địch Tư.
Lần này, Kiệt Sâm vẫn luôn xuất phát sau Lôi Địch Tư lại chiếm chủ động, tùy tiện cầm một bình dung dịch trên bàn rót vào bình lớn.
Từng đợt bọt khí rất nhỏ bốc lên từ trong bình lớn, chấn động linh lực gần như không có làm mọi người không dám tin vào cảm giác của mình.
- Đến phiên ngươi!
Kiệt Sâm giễu cợt nhìn qua Lôi Địch Tư.
Lôi Địch Tư bất giác run rẩy, vốn hắn mong chờ Kiệt Sâm khi đổ vào bình dung dịch thứ tám sẽ nổ tung nhưng kết cục lại khiến vô cùng thất vọng.
Hắn nhìn qua nhìn lại dãy bình, ánh mắt chần chừ không dám xác định.
Bảy bình dung dịch đã là cực hạn của hắn, dù biết trước đó đã đổ vào những gì nhưng không cách nào tính toán phản ứng giữa chúng, lại càng không cần phải nói sau khi đổ bình thứ tám vào sẽ phát sinh cái gì. Nói cách khác, hiện giờ hắn chỉ có thể dựa vào vận khí của mình.
Thời gian trôi qua từng giây, đến thời khắc cuối cùng, Lôi Địch Tư chỉ có thể cắn răng cầm lên một bình dung dịch màu xanh lá cây.
Vào lúc nhìn thấy hắn cầm lên bình dung dịch kia, Kiệt Sâm khẽ lắc đầu kín đáo.
Biểu tình Lôi Địch Tư khẩn trương, giống như cầu nguyện đổ bình dung dịch màu xanh lá cây vào bình dung dịch lớn.
- Bành!
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng dung dịch nhanh chóng kết hợp với nhau. Chấn động linh lực trong bình càng lớn nhưng cuối cùng vẫn ở trong giới hạn.
- Lôi Địch Tư đại ca, ngươi thật lợi hại!
- Không nổ tung, không nổ tung!
Lôi Địch Tư cùng vài tên thanh niên lúc này cao giọng hoan hô. Vẻ mặt Lôi Địch Tư cũng lộ vẻ cuồng hỉ, còn chưa đợi hắn mừng thêm thì bình dung dịch sôi được mấy giây đột nhiên bạo phát!
- Bùm!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, linh lực tuôn trào như vòi rồng lan tràn căn phòng, cuốn lên ù ù đinh tai nhức óc. Toàn phòng tỷ thí lúc này như địa ngục nhân gian.
Mọi người biến sắc, không biết lúc nào, tất cả đã dồn sang bên phía Kiệt Sâm, trợn mắt há hốc mồm nhìn vụ nổ kinh khủng, líu lưỡi không thôi.
Vụ nổ duy trì một lát rồi tán đi, để lại trong phòng một mảnh bừa bộn. Lôi Địch Tư một mình đứng đó, Mộc hệ linh lực không ngừng từ thân thể tán phát, tạo thành một đạo linh lực bình chướng bảo hộ.
Nhìn bề ngoài thì Lôi Địch Tư tựa hồ không có bất luận tổn thương gì, nhưng đợi lúc hắn triệt hồi bình chướng thì…
- Phụt.
Một ngụm máu tươi từ miệng hắn phụt ra, sắc mặt tái nhợt, thân thể lảo đảo, cơ hồ đứng không vững.
Vụ nổ vừa rồi quả thật quá mãnh liệt, hắn lại đứng ở khoảng cách quá gần, dù sớm có chuẩn bị nhưng trong lúc vội vàng vẫn bị chấn thương không nhỏ.
Nhưng so với chấn thương ngoài thân thể thì chấn thương trong lòng hắn còn quá nặng.
- Ta thua, ta vậy mà thua?!
Hắn thì thào, ánh mắt ngây ngốc, kết hợp với thân hình lảo đảo khiến người nhìn vào cảm giác thật khó tả.
- Không......, ta không có khả năng thua, Kiệt Sâm ăn gian... Ván quyết đấu này không tính!
Lôi Địch Tư quát lớn, nhìn về Kiệt Sâm rồi xông tới.
Đám Khắc Lôi Nhã vọt tới trước mặt Kiệt Sâm, ngăn cản Lôi Địch Tư, uy áp cuồn cuộn tán phát, chỉ cần Lôi Địch Tư có khả năng động thủ thì họ sẵn sàng ra tay.
- Lôi Địch Tư, ngươi muốn làm gì?
Nhân viên công tác của Linh Dược Sư Tháp đi tới giữa hai người, giận dữ nhìn qua Lôi Địch Tư.
Thấy nhân viên công tác, Lôi Địch Tư chấn động, sát ý trong mắt nhạt đi, lúc này mới nhớ mình đang ở đâu. Một khi động thủ, hắn không thể nào thừa nhận nổi trừng phạt.
- Ha ha, không phải là 50 vạn điểm tích lũy sao, cao cấp đệ tử, lão nhân của Linh Dược Sư Tháp, chẳng lẽ ngươi chịu không nổi? Ha ha!
Dong Thánh cười ha hả.
...... Hừ, lúc trước chơi chúng ta, giờ biết khổ rồi chứ, 50 vạn điểm tích lũy, đối với ngươi không coi là nhiều a!
- Sai rồi, sai rồi, cũng không phải 50 vạn điểm tích lũy, sau này đánh thêm 17 vạn, tổng cộng là 67 vạn!
- Trong ba mươi ba vạn điểm tích lũy đặt thêm có có hai mươi lăm vạn cũng thuộc về bọn chúng? Vậy là thua chín mươi hai vạn?
- Ngoan ngoãn giao ra đây, chính thức là đại thủ bút a, đám nhân vật mới như chúng ta không có dũng khí đó đâu!
Cả đám Kiệt Sâm cười rộ lên.
Vừa rồi khi Lai Ngang Nạp Đa cùng Lôi Địch Tư tỉ thí, bọn họ bị thua vì Lôi Địch Tư ăn gian, đã thế đối phương lại phách lối nên càng căm tức. Lúc này có cơ hội trả thù nên cả đám không chút cố kỵ.
Không cần đối phương nói ra, Lôi Địch Tư đã tái nhợt, thân thể thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Đừng nhìn bọn họ đều là cao cấp đệ tử, trên thực tế, Linh Dược Sư phải dùng đến điểm tích lũy rất nhiều. Ngoại trừ vừa rồi thắng được của đám Kiệt Sâm 25 vạn điểm tích lũy thì cả bọn cũng chỉ có hơn 70 vạn, giờ thua đến 67 vạn, trên người chỉ còn lại chưa đến 10 vạn, buồn bực muốn hộc máu.
Trong một thời gian dài sau này, bọn chúng cũng chỉ có thể luyện dược trong Linh Dược Sư Tháp kiếm điểm tích lũy.
Vừa nghĩ tới thành quả vất vả của mình mấy tháng vừa rồi bị người khác lấy đi, trước mắt cả đám tối sầm.
Bổn ý là muốn lừa gạt điểm tích lũy người khác, cuối cùng lại bị lột sạch, quả thật muốn tự sát.
- Nói thực ra, nếu như các ngươi không tham lam thì tối đa cũng chỉ thua 50 vạn điểm tích lũy mà thôi, nên......
Kiệt Sâm đi vào trước đám người, lắc đầu lên tiếng.
- Bất quá là giẫm vận khí cứt chó mà thôi, có cái gì đáng được kiêu ngạo!
Lôi Địch Tư cắn răng.
- Giẫm vận khí cứt chó sao?
Kiệt Sâm cười nhạt, bước lại trước bình dung dịch lớn của mình. Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, chỉ thấy hắn nhanh chóng cầm một bình dung dịch lên đổ vào.
Mọi người dạt ra, không biết Kiệt Sâm phát điên vì cái gì.
Nhưng Kiệt Sâm sau khi đổ xong một bình dung dịch vẫn chưa dừng lại, cầm tiếp một bình khác đổ vào…lại tiếp một bình…Cứ thế hắn đổ liên tiếp năm bình. Tổng cộng số bình đã đổ vào là mười ba bình.
Chiếc bình lớn cũng không nổ tung mà chỉ có phản ứng nhỏ.
Mọi người sợ ngây người, ở đây trong số các cao cấp đệ tử cũng có không ít người thiện về dung dịch quyết đấu nhưng mạnh nhất trong đó cũng chỉ có thể đổ vào mười bình mà không gây ra nổ tung.
Tạo nghệ quyết đấu dung dịch mà Kiệt Sâm thể hiện đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ!