- Đi sát vào nhau, đừng nói nhiều, đừng chạy lung tung, nếu không, giết chết bất luận tội.
Ở trên một con phố phía đông Hỗn Loạn Chi Thành, một đội ngũ chừng hơn trăm người đang vội vàng đi tới. Dẫn đầu là hai lão giả y phục sang trọng, trong lúc giơ tay nhấc chân có cảm giác linh lực tán dật, vô cùng cường đại.
Hai người này chính là Tam trưởng lão Ước Hàn cùng Tứ trưởng lão Khẳng Ni Địch của Bối Lạp gia tộc trú đóng ở Hỗn Loạn Chi Thành, thực lực phân biệt là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư cùng lục giai trung cấp Tôn Linh Sư.
Phía sau bọn họ có hơn một trăm người, trong lúc hành động cũng ẩn ẩn sinh ra đạo đạo linh lực chấn động, khí thế bức người.
Hơn trăm người này đều là thành viên tinh anh của Bối Lạp gia tộc an bài tại Hỗn Loạn Chi Thành, thực lực mỗi người đều trên tứ giai Thiên Linh Sư, có thể nói cường hãn.
Lúc này bọn họ đã sớm không còn vẻ bá đạo của đại gia tộc, trên mặt đều lộ vẻ khẩn trương.
Trên thực tế, toàn bộ thành viên của Bối Lạp gia tộc an bài ở Hỗn Loạn Chi Thành chừng mấy trăm người nhưng lúc này cũng đã không quản được những nhân viên tầng chót, chỉ có thể giải tán cho bọn họ tự chạy trốn.
Sau khi nhận được tin tức Hách Bá Đặc Đại Trưởng lão cùng Khắc Lạp Lạp Tộc trưởng thân vẫn, Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch sợ tới mức hồn vía lên mây.
Nếu như nói bọn Hách Bá Đặc vẫn lạc chỉ khiến dân chúng trong thành chấn động thì với thành viên Bối Lạp gia tộc bọn họ là hoảng sợ.
Theo tin tức dần dần truyền đến, bọn họ biết được chân tướng sự tình cùng với tin tức Lôi Nặc bị trọng thương, căn bản vô lực tới phủ đệ bắt bọn họ, Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch nhanh chóng thu gom tất cả bảo vật trong phủ đệ có thể mang theo, dẫn đệ tử tinh anh chạy ra hướng cửa Đông.
Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch biết rõ, hiện giờ là sinh lộ duy nhất của bọn họ, có thể ra khỏi Hỗn Loạn Chi Lĩnh, về đến lãnh địa gia tộc trước khi Lôi khôi phục thực lực thì may ra còn sống sót.
- Nhanh lên, nhanh lên, tất cả bảo trì cảnh giác.
Khoảng cách tới thành đông càng ngày càng gần, tim của Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch cũng đập càng lúc càng nhanh.
Xuyên qua một góc phố, cửa Đông đã ở trước mặt Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch nhưng nhìn thấy đội ngũ tuần thành thì cả hai đều trầm xuống.
- Không thể nào, tốc độ của Kiệt Tư cùng Lôi nhanh như vậy?
Hai người giật thót, lúc này nhìn kỹ mới phát hiện, đầu lĩnh đám người kia tựa hồ là Nhị Trưởng lão Áo Thác của Bắc Nguyên gia tộc.
- Bắc Nguyên gia tộc không đi tìm Kiệt Tư cùng Lôi, chờ đợi ở cửa thành làm gì? Trong lòng hai người đều cảm nhận được không ổn.
- Ha ha, Ước Hàn, Khẳng Ni Địch, bọn chúng ta đợi các ngươi đã lâu rồi.
Thấy đám người của Bối Lạp gia tộc, Nhị Trưởng lão Áo Thác cười sảng khoái.
- Áo Thác, Bắc Nguyên gia tộc các ngươi chặn cửa thành, không cho người đi ra ngoài định làm gì?
Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch giận dữ.
- Ngươi nói làm gì? Đương nhiên là chờ giết ngươi rồi.
Áo Thác nhếch miệng, trong mắt ánh lên sát ý.
- Áo Thác......
Ước Hàn liếc Khẳng Ni Địch, khẽ gật đầu.
Thành viên Bắc Nguyên gia tộc đón lõng ở thành đông cũng chỉ có mấy chục người, thực lực mạnh mẽ cũng chỉ có Áo Thác thân là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, với thực lực hai người bọn họ và hơn 100 tinh anh gia tộc sau lưng, tuyệt đối có thực lực xông qua.
- Giết.
Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch lạnh lùng quát, trường kiếm trong tay tuôn ra đạo đạo hào quang linh lực, nhắm ngay Áo Thác.
Hơn 100 người sau lưng cũng nhao nhao rút vũ khí bên hông xông tới.
Trong lúc nhất thời, tiếng chém giết nổi lên bốn phía, đinh tai nhức óc.
Áo Thác Trưởng lão không hề có ý sợ hãi, đứng bình thản nơi đó, lạnh lùng nhìn Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch đang điên cuồng lướt đến, trong mắt hiện vẻ trào phúng.
Vào lúc Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch sắp vọt tới trước mặt Áo Thác Trưởng lão thì biến cố phát sinh.
- Ước Hàn, Khẳng Ni Địch, tử kỳ hai ngườ đã đến.
Một thanh âm như sấm rên đột nhiên vang lên trên đầu cả hai, một đạo hỏa diễm như Nộ Long gào thét mà đến.
- Lí Căn tộc trường, không phải hắn đi đánh chết Kiệt Tư cùng Lôi sao?
Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch hoảng sợ, ra sức chống cự.
- Ầm.
Hỏa diễm cực đại lập tức bao trùm hai người, còn lan sang cả hơn mười thành viên Bối Lạp gia tộc.
- A.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, hơn mười thành viên của Bối Lạp gia tộc đều bị hỏa diễm đốt thành tro tàn.
Hỏa diễm nhanh chóng tán đi, thân là thất giai trung cấp Tôn Linh Sư, Tứ trưởng lão Khẳng Ni Địch cháy đen té trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy, Tam trưởng lão Ước Hàn chống trường kiếm nửa quỳ trên mặt đất, khóe miệng rỉ máu.
Trên bầu trời, Lí Căn lơ lửng đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch bên dưới, về phần số thành viên còn lại của Bối Lạp gia tộc thì đã sớm sợ tới mức đứng ở một bên không biết làm sao.
Lí Căn lại một lần nữa lên thanh chiến đao hỏa hồng sắc.
- Lí Căn tộc trường, chậm một chút động thủ.
Mắt thấy Lí Căn muốn lại ra tay, Tam trưởng lão Ước Hàn vội vàng hét to.
- Bối Lạp gia tộc ta nguyện cùng hợp tác với Bắc Nguyên gia tộc bắt Kiệt Tư cùng Lôi. Hiện giờ bọn chúng đã bị trọng thương, chỉ cần hai đại gia tộc chúng ta hợp tác, tuyệt đối có thể tiêu diệt Khang Tư gia tộc. Đến lúc đó, Lí Căn tộc trường là vương giả duy nhất của toàn bộ Hỗn Loạn Chi Lĩnh, Bắc Nguyên gia tộc là gia tộc cường đại nhất Hỗn Loạn Chi Lĩnh, không biết Lí Căn tộc trường định như thế nào?
- A? Hai gia tộc chúng ta hợp tác, tiêu diệt Khang Tư gia tộc?
Lí Căn lạnh nhạt:
- Thật sự là chủ ý không tệ.
Ước Hàn lập tức vui vẻ, còn chưa kịp cười thì một đạo đao mang đã chém đứt đôi Khẳng Ni Địch Trưởng lão đang trọng thương không dậy nổi.
- Muốn ta đánh chết Kiệt Tư cùng Lôi đại nhân, hừ hừ.
Lí Căn hừ lạnh:
- Giết hết cho ta, một tên cũng không để lại
- Ngươi......
Ước Hàn tức giận cùng hoảng sợ.
- Ầm ầm ầm ......
Ước Hàn bắn sang một bên, thi triển toàn bộ thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, xuyên qua một loạt phòng ốc.
- Muốn chạy trốn? Lí Căn cười lạnh, chiến đao mãnh liệt bổ xuống.
- Chết đi
Hỏa diễm cực lớn lập tức đánh tan vô số phòng ốc, làm lộ ra thân ảnh Ước Hàn.
Một đạo đao mang hỏa hồng sắc xẹt qua, trực tiếp cắt ngang đầu Ước Hàn, thi thể cụt lủn ầm ầm ngã xuống, máu tươi phun đầy đất.
Đã có được huyền phẩm thượng cấp Linh Khí Long Viêm Đao, thực lực của Lí Căn có thể so với thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, đánh chết Ước Hàn chỉ là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư dĩ nhiên hề hao tổn sức lực.
Đã mất đi Ước Hàn cùng Khẳng Ni Địch, chiến đấu tại thành đông căn bản là một tràng đồ sát. Chỉ chốc lát, gần trăm thành viên Bối Lạp gia tộc ngã xuống trong vũng máu.
- Lột hết chiến lợi phẩm, sau đó đem đến phủ đệ Khang Tư gia tộc, một kiện cũng không thể thiểu, ai dám động đến tuyệt không tha thứ.
Lí Căn ra lệnh.
- Tuân lệnh.
Đám người Áo Thác cao giọng lĩnh mệnh. Lí Căn tiếp tục bayd di, tuần tra toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành.
Vào lúc thành viên Bắc Nguyên gia tộc thành viên giữ gìn trật tự Hỗn Loạn Chi Thành, đồ sát Bội Lôi gia tộc cùng Bối Lạp gia tộc, trong phòng thí nghiệm của phủ đệ Khang Tư gia tộc, Kiệt Sâm đang ngồi xếp bằng, không ngừng vận hành linh lực để trấn tĩnh tâm tình.
Trên bàn thí nghiệm trước mặt hắn là đại lượng tài liệu, bắt mắt nhất chính là U Hồn thảo.
Cam Đạo Phu đứng trong góc xa nhìn xem.
Lần này linh dược tề mà Kiệt Sâm muốn phối chế là thất giai Hoàng cấp linh dược tề -- Cảm Ngộ dược tề.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, từ nhất giai Linh Đồ đến lục giai Tôn Linh Sư thì tấn cấp phần lớn đều dựa vào tích lũy linh lực đến mức nhất định sẽ sinh biến hóa.
Một quá trình như vậy chỉ đơn giản tích lũy linh lực, từ lượng biến đổi thành chất, tối đa cũng chỉ thêm việc nắm giữ một số phương thức khống chế linh lực.
Nhưng tấn cấp đến thất giai Hoàng Linh Sư thì mỗi lần tấn cấp sau sẽ không còn đơn giản là điệp gia linh lực mà nhiều hơn nữa là lĩnh ngộ cảnh giới.
Như thất giai linh lực tương dung thiên địa, bát giai cấu trúc nguyên tố kết giới, liên quan đến quy tắc linh lực, cái này đòi hỏi mỗi Linh Sư phải cảm ngộ thuộc tính linh lực của mình.
Cảm Ngộ dược tề có thể khiến cho Linh Sư cảm ngộ tốt cảnh giới kế tiếp, tài liệu chủ yếu là U Hồn thảo.
Linh hồn là một loại tồn tại hết sức kỳ lạ, nó là tinh thần lực diễn hóa cường đại đến cực điểm nhưng lại không chỉ như thế. Trong U Hồn thảo có thành phần có thể trực tiếp tác dụng với linh hồn, bình thường rất khó phá hủy nên bởi vậy đại đa số linh dược tề do U Hồn thảo làm tài liệu đều có công hiệu phụ là tẩm bổ linh hồn.
Bởi vậy phối chế Cảm Ngộ dược tề này, Kiệt Sâm cũng không lo lắng đến lúc đó linh hồn bị thương của phụ thân không được trị liệu.
Cũng không biết bao lâu, Kiệt Sâm một mực vận chuyển linh lực trong cơ thể đột nhiên mở mắt, đứng phắt dậy nhìn vào đống tài liệu.
Một đạo tinh mang từ trong mắt hắn bắn ra, tích súc hồi lâu, Kiệt Sâm rốt cục đã động