• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Tống thị

Tống Tranh quay trở về Tống thị xử lý một số công việc quan trọng và chủ trì cuộc họp giữa các lãnh đạo cấp cao. Thời điểm kết thúc cuộc họp đã hơn ba giờ chiều, anh vừa quay lại phòng làm việc thì trợ lý Đinh mang một xấp thông tin đặt lên bàn, chậm rãi nói: “Chủ tịch! Trong đây là các ảnh chụp, bằng chứng Cao Đạt dùng quy tắc ngầm với diễn viên, ca sĩ và hối lộ, cấu kết với các viên chức cấp cao.”

“Tốt! Cậu giúp tôi hẹn ông ta, thời gian là sau khi tan làm.” Tống Tranh nhếch môi cười nhạt khi nhìn xấp chứng cứ.

Trợ lý Đinh gật đầu nhanh chóng rời đi liên lạc với Cao Đạt, với mấy bằng chứng rõ ràng như thế này Cao Đạt không dám không làm theo những gì chủ tịch của cậu yêu cầu.

Cao Đạt vui mừng, phấn khởi khi nhận được cuộc gọi từ Đinh Thất, công việc buổi chiều ông ta cũng hoãn lại vì để gặp được Tống Tranh, được ông lớn nhìn trúng ông ta làm sao có thể không vui cho được?

Sáu giờ rưỡi chiều, Tống Tranh đến nhà hàng thì đã nhìn thấy Cao Đạt ngồi đợi, ông ta thấy anh tới liền đứng dậy chào hỏi, bắt tay với chủ tịch Tống. Anh lịch sự nở một nụ cười nhàn nhạt bắt tay với Cao Đạt, sau khi cả hai đều ngồi vào bàn, Tống Tranh đưa mắt ra hiệu cho trợ lý Đinh, cậu hiểu ý nhanh chóng đặt lên bàn một xấp ảnh và thông tin.

Tống Tranh vắt chéo chân, tựa lưng vào ghế, hai tay đan lại đặt trên đùi, không nhanh không chậm cất giọng nói: “Tôi không muốn vòng vo, lãng phí thời gian nên tôi nói thẳng vậy. Tôi hẹn ông ra đây là muốn ông cho người đăng tin nói rõ chuyện Thái Bách Trung ăn cắp bài hát của vợ tôi, nếu như ông không đồng ý thì tôi sẽ đăng mấy thứ này lên mạng, không những thế mà còn giao nộp cho cảnh sát.” Vừa nói anh vừa đẩy xấp thông tin ấy về phía của Cao Đạt.

Gương mặt của Cao Đạt biến sắc, trong lòng thấp thỏm, bất an cầm xấp thông tin lên xem, cả người ông ta run bần bật, sắc mặt trắng bệch, hốt hoảng, kinh sợ ngước nhìn Tống Tranh với cặp mắt không thể nào tin được. Làm sao anh lại có những thứ này? Cao Đạt run run đặt mọi thứ xuống bàn, ông ta chọn hủy đi Thái Bách Trung, dù sao hiện tại hắn cũng không còn là cây hái ra tiền cho ông ta nữa: “Được, khi quay về tôi sẽ cho người đăng tin ngay.”

“Không, ngày mốt ông mới được đăng tin này lên.” Tống Tranh đáp lại ngay lập tức, ngày mốt vợ anh mới được bác sĩ cho xuất viện quay về nhà dưỡng thương.

Cao Đạt tròn mắt không hiểu nhưng cũng không có gan để hỏi, bây giờ Tống Tranh nói sao thì ông ta làm vậy, không dám cãi lời, chỉ sợ nếu làm phật lòng vị ngồi trước mặt thì anh sẽ phá hủy tất cả mọi thứ mà ông ta đã gây dựng nên.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, Tống Tranh nhanh chóng đến bệnh viện ăn cơm cùng với vợ. Đinh Thất nhìn chủ tịch của mình vội vội vàng vàng lái xe đi mà lắc đầu bất lực, cạn lời, mới mấy giây trước còn lạnh lùng, ngầu ngầu này nọ vừa ra khỏi nhà hàng liền biến thành con người khác, trở thành một kẻ cuồng vợ.

Ở bệnh viện, trong lúc chờ đợi Tống Tranh đến ăn cơm cùng, Lưu Lan trò chuyện với cô bạn thân qua điện thoại. Trương Minh Nguyệt lại bắt đầu kể hết những gì mà Lê Trọng Hưng đã nói cho mình biết cho Lưu Lan nghe, một chuyện cũng không sót: “Lan Lan! Chồng cậu đúng chuẩn một ông chồng quốc dân, có bao nhiêu tài sản là sang tên gần hết cho cậu luôn rồi, cổ phần của Tống thị, căn nhà ở ngoại ô, hai miếng đất lúc trước giành được từ buổi đấu giá, còn có vài nhà hàng, khách sạn nữa, bây giờ cậu còn giàu hơn cả tớ.”

“Cậu nói gì?” Lưu Lan cau mày sửng sốt thốt lên, mặc dù chuyện sang tên này không có gì bất thường, nghiêm trọng nhưng Lưu Lan có chút không thích, đó là tài sản mà anh vất vả làm việc có được, nếu thật sự muốn tặng cho cô thì chỉ một chút ít là được rồi, không cần phải nhiều như thế.

Trương Minh Nguyệt liếc mắt một cái liền biết Lưu Lan đang cau mày vì cái gì: “Cậu đừng có mặt nhăn mày nhó như vậy, Tống Tranh làm thế chứng tỏ anh ấy yêu cậu rất nhiều, đổi lại là mấy ông chồng khác thì chắc gì đã toàn tâm toàn ý giao hết như thế. Cậu đấy, đừng quá độc lập về tài chính, cậu càng phân chia rõ ràng thì sẽ càng khiến cho Tống Tranh có cảm giác không an toàn, đôi khi sẽ khiến cho anh ấy hiểu lầm cậu không hề yêu anh ấy như những gì anh ấy đã nghĩ, yêu nhau cái gì cần rõ ràng thì rõ ràng, cái gì không cần thiết thì thôi.” Vì hạnh phúc gia đình của bạn thân, Trương tiểu thư đã moi hết vốn liếng từ vựng để có thể diễn đạt cho Lưu Lan hiểu.

Lưu Lan im lặng một lúc, suy nghĩ kỹ lại thì quả thật lời của Trương Minh Nguyệt nói đúng, cô đã từng kiên quyết buông bỏ Tống Tranh một lần rồi, bây giờ cô còn có thái độ, hành động như thế sẽ không tránh khỏi chuyện anh suy nghĩ nhiều. Lưu Lan quyết định sau này sẽ dựa dẫm chồng mình nhiều hơn một chút, sẽ không để anh có mấy suy nghĩ lung tung. Bạ𝐧‎ có‎ biế𝘵‎ 𝘵ra𝐧g‎ 𝘵r𝒖yệ𝐧‎ ‎ 𝐓‎ 𝐑‎ 𝑼‎ M‎ 𝐓‎ 𝐑‎ 𝑼‎ 𝒀‎ Ệ‎ N﹒𝚅𝐧‎ ‎

Trương Minh Nguyệt thấy hai mắt của bạn thân sáng lên thì thở phào, cuối cùng thì cũng thành công đả thông tư tưởng rồi. Cô há miệng muốn nói thêm gì đó thì bất chợt nghe thấy giọng nói của Tống Tranh phát ra từ điện thoại, Trương đại tiểu thư che miệng cười hí hí cúp máy ngay lập tức, cô không muốn lát nữa phải bội thực vì ăn cơm chó đâu.

– ————————————————–

Sáng ngày Lưu Lan xuất viện, trên đường quay về biệt thự trợ lý Đinh nhận được tin nhắn của Cao Đạt, cậu liếc nhìn gương chiếu hậu lên tiếng: “Chủ tịch! Cao Đạt vừa nhắn tin hỏi đăng tin được chưa ạ.”

“Đăng đi.” Tống Tranh cất giọng đáp, thấy Lưu Lan nhìn mình ngơ ngác, anh không nhịn được nhéo má của cô một cái: “Anh bảo Cao Đạt đăng tin chuyện Thái Bách Trung ăn cắp bài hát của em, ngay khi ông ta vừa đăng tin thì đoạn ghi âm của em cũng sẽ được tung lên, Thái Bách Trung sẽ không thể chối cãi được gì nữa.”

Lưu Lan càng nghe càng kinh ngạc, sao anh có thể khiến cho Cao Đạt đăng tin vạch trần gà nhà được vậy? Tống Tranh dịu dàng, chậm rãi nói cho vợ mình nghe mọi chuyện.

Không ngờ Tống Tranh còn điều tra tận mấy chuyện như thế, cũng may cô không phải là kẻ thù của anh không thì cũng sống không dễ dàng rồi.

Cao Đạt sau khi nhận được tin thì ngay lập tức cho người đăng tin vạch trần Thái Bách Trung ăn cắp bài hát của Lưu Lan, suốt cả một ngày hôm qua ông ta luôn thấp thỏm không yên, sợ Tống Tranh đổi ý thì nguy to, ngay khi tin được đăng lên thì người của Tống Tranh cũng tung ra đoạn ghi âm. Chỉ vài phút ngắn ngủi cả cộng đồng mạng, các fan của Thái Bách Trung đã dậy sóng, bàn tán không ngừng, trong phút chốc Thái Bách Trung bị người người mắng chửi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK